Dục Tu Ký

Chương 15: Liễu Thanh Yêu Mị


Liễu phu nhân lúc này không dấu nổi ý cười, khẽ liếc qua Lý Quý. Dù có chút uể oải, Lý Quý vẫn đang chăm chú nhìn bà không chớp mắt.

Liễu phu nhân thấy vậy chỉ ngửa mặt lên trời, cố tình nút tinh khí hắn, phát ra tiếng 'ực' thật lớn, sau đó khẽ đảo mắt qua hắn cười yêu mị:

– Mùi vị cũng không tệ.

Lý Quý biết bà vẫn chưa có ý định dừng, dần dần hắn hiểu ra ý bà muốn nói ban đầu, ' làm trống tinh hoàn, bổ sung hắc khí, củng cố cảnh giới' là thế nào.

Hẳn là muốn hắn xuất sạch tinh khí bên trong cơ thể. Hắn lại cười khổ không thôi, như thế này cũng có chút đau khổ a.

Lý Quý nghĩ thầm tu luyện Hợp Hoan đại pháp cũng có chút đau khổ chứ không phải toàn sung sướng như hắn nghĩ.

Chỉ là không biết bà sắp tới định giở trò gì, nhưng Lý Quý biết chắc chắn bà sẽ tăng mức độ kích thích lên thêm để hắn tiếp tục phóng xuất a.

Đúng như hắn nghĩ, lần này bà ta quay người lại, Lý Quý lúc này chỉ còn thấy chiếc lưng trắng nõn của bà, bà ngửa mặt nhẹ ra sau nhìn hắn đang mơ màng nói:

– Lý nhi, tập trung vào ta, tiếp tục phóng xuất, không được kìm lại.

Lý Quý tất nhiên không thể trả lời lại được, cơ thể hắn dừng giãy dụa thay cho câu trả lời.

Lần này, tay phải bà vòng xuống bên dưới, bôi thêm 1 ít chất lỏng lên tiểu huynh đệ. Lý Quý thầm đoán hẳn là là Trường Sinh Thuỷ.

Lý Quý bất giác thầm khen, đây cũng là một loại xuân dược thần kì, hắn vốn đã phóng xuất ba lần nhưng bên dưới cơn đau đã biến mất, chỉ thấy hạ thân nong nóng dễ chịu, dù cơ thể có chút tê rần.

Liễu phu nhân lần này nhấc nhẹ mông lên, cách bụng hắn khoảng một tấc, tay phải cầm tiểu huynh đệ cứng ngắt của hắn cẩn thận đưa nhẹ tới hạ thân của mình, sau đó quét nhẹ tiểu huynh đệ hắn vẩy nhẹ lên xuống.

Lý Quý chỉ thấy phần đầu tiểu huynh đệ hắn đang ma sát với hạ thân của của bà lúc thì cảm thấy ướt mềm lúc thì nghe xào xạc có chút cứng, đoán chừng là lông mu bên trên.

Chưa kịp làm quen đã thấy Liễu phu nhân bất giác ngồi xuống, cả tiểu huynh đệ hắn đã chui lọt vào bên trong cơ thể bà.

Lý Quý dù cơ thể bất động nhưng lại thầm kinh hỉ, cuối cùng lúc này cũng đến, Liễu phu nhân trước giờ hắn luôn kính trọng mơ tưởng đang chính thức làm chuyện ân ái với hắn a.

Các lần trước, Liễu phu nhân toàn chỉ dùng tay và miệng, lần này bà đã cho hắn vào bên trong

Lý Quý lúc này chỉ cảm thấy bên trong cơ thể của Liễu phu nhân một cỗ nóng rực và đầy ẩm ướt.

Liễu phu nhân trải đời tất nhiên hiểu hắn nghĩ gì, quay lại nhìn khuôn mặt như ngệch ra của hắn, hai mắt nhắm nghiền khẽ cười, khuôn mặt vênh lên có chút đắc ý.

Lúc này Liễu phu nhân âm thầm dùng linh lực xuống hạ thân, âm hộ bắt đầu bóp lại, như muốn bóp nghẹt tiểu huynh đệ Lý Quý.

Liễu phu nhân thầm đắc ý, đây là độc chiêu của bà. Nữ nhân Hợp Hoan Tông vốn quan hệ rất nhiều, nếu không biết cách làm nhỏ âm hộ, đối phương không thấy khoái cảm, coi như bỏ đi a.

Chiêu thức này dù không phải độc môn của Liễu phu nhân nhưng trước đây cũng đã từng làm nhiều nam nhân điên đảo, sư phụ Mặc Long của Lý Quý và Sát Sanh thần tăng cũng không ngoại lệ a.

Liễu phu nhân ngồi sâu xuống, bóp chặt hơn nữa, mặt bà cũng vô thức ngửa lên, âm thầm hấp thu dương khí, hai mắt nhắm nghiền bắt đầu tận hưởng khoái cảm nhân sinh.

Liễu phu nhân nhấp từng nhịp từng nhịp, khiến cả chiếc ghế mây bập bênh và Lý Quý bên trên rung lắc theo.

Lần này Lý Quý hắn tất nhiên cũng không chút kìm hãm, thả lỏng cơ thể tận hưởng công phu của Liễu phu nhân.

Cứ thế cơ thể của hắn và Liễu phu nhân cứ dính chặt vào nhau, Liễu phu nhân chủ động nhịp điệu, nhấp lúc nhanh lúc chậm, lúc mạnh lúc yếu, miệng bà cũng khô đi, khẽ phát từng tiếng rên nho nhỏ.

– ư…ư.u…ư..a..

Lý Quý hắn lúc nãy đã đang bay lên tận trời mây, có muốn phát ra tiếng cũng vô lực, chỉ thấy nước dãi bắt đầu tràn ra ở khoé miệng, hai mắt hắn nhắm chặt, mồ hôi từng dòng đổ xuống.

Trong mật thất yên ắng chỉ còn nghe tiếng cọt kẹt của ghế mây, tiếng rên nhè nhẹ của Liễu phu nhân.

Bà ta như bị thửa ruộng hạn hán lâu năm được tưới nước, quay ngược cơ thể lại đối diện với hắn, dùng hết công phu, lúc thì nhấp mạnh từ trên xuống như đang đóng đinh, lúc thì đẩy tới đẩy lui như đang cưỡi ngựa, tiếng rên ngày càng lớn hơn:

– A..Á..Á..A..Á..Ớ…ớ.

Lý Quý đương nhiên không thể nhắm mắt, nếu không thấy được cảnh xuân sắc này của Liễu phu nhân cũng thật là đáng tiếc a.

Hắn vừa tận hưởng cảm giác bên dưới hạ thân, vừa mở mắt âm thầm ngắm Liễu phu nhân.

Trong đầu không khỏi nghĩ thầm, lúc này bà ta như 1 yêu nữ dâm đãng đến cực độ. Chả trách trước đây bà được mệnh danh là Dâm Liên Hương khét tiếng hắc bạch lưỡng đạo.

Dâm thuỷ bên trong hạ thân Liễu phu nhân chảy từng dòng ướt cả hạ thân Lý Quý, hắn cũng biết ắt hẳn bà đang sung sướng thật sự.

Chỉ thấy lúc này Liễu phu nhân hai gò má đã ửng hồng, hai tay tay ra sức nắn bóp bộ ngực đẫy đà của mình, hơi ngửa cổ lên trời, răng cắn nhẹ môi hồng,hai mắt cứ thế nhắm nghiền.

Cứ thế nhấp xuống không ngừng nghỉ, tiếng rên trở nên lớn hơn, Liễu phu nhân hành lạc dần dần như mất đi lý trí, lúc này cơ thể bắt đầu co giật:

– Lý…a….Lý nhi…sướng…sướng chết…sướng chết ta…a..

Lý Quý quả thật không thể chịu nổi, cả người co giật, lại một lần nữa ào ạt bắn tinh khí như mưa vào bên trong âm hộ Liễu phu nhân ngay khoảnh khắc Liễu phu nhân thượng đỉnh.

Cơ thể Liễu phu nhân co giật liên hồi, uốn éo cong như hà tử ( con tôm), mắt ngọc trợn lên trắng dã, miệng khẽ há mở, nhưng hạ thân vẫn không ngừng đưa lên hạ xuống.

Lý Quý vừa mới phóng xuất tinh khí, dương vật vẫn đang nhạy cảm, không thể chịu nổi kích thích cực độ.

Bất giác trong âm hộ nóng hổi của Liễu phu nhân, Lý Quý vô thức phóng xuất cả nước tiểu mà không hề biết.

Chỉ khi hắn thấy dòng nước vàng từ bên trong từng nhịp nhấp của Liễu phu nhân chảy lên bụng mình có chút khó ngửi mới phát hiện.

Liễu phu nhân đang ngửa cổ cảm thấy bên trong mình trở nên nóng lên, chỉ khẽ cười.

Bà ta liếc nhìn xuống thấy hắn đang liếc mắt nhìn dòng nước màu vàng từ hạ thân bà chảy ra, khuôn mặt dù cứng đờ vẫn có nét nhăn nhó.

Liễu phu nhân thấy vậy chỉ khẽ phì cười, duy trì nhip nhấp không có ý định đình chỉ. Cứ như vậy suốt cả mấy canh giờ, Lý Quý hắn thực sự còn không nhớ mình đã phóng xuất tinh khí bao nhiêu lần.

Chỉ nhớ Liễu phu nhân nãy giờ đã mấy lần co giật, miệng rên rỉ những từ ngữ tục tỉu cực độ.

Nào là: 'Chơi chết ta đi…' nào là ' Lý nhi, mẫu thân sướng quá…', ' người ta sướng quá…đừng dừng lại'

Lý Quý hắn dần dần không còn phân biệt được bà ta đang sung sướng thật sự hay đang cố tình kích thích hắn.

Hắn không thể hình dung liên tưởng hình ảnh của bà lúc này với Liễu phu nhân đạo mạo lúc trước.

Không biết qua bao lâu, tiếng rên nhỏ dần, Liễu phu nhân cũng dần thấm mệt, nằm hẳn lên người hắn, cả hai mồ hôi nhễ nhại như vừa tắm xong.

Hai mắt đen láy của Liễu phu nhân nhìn Lý Quý đang thiếp đi, Liễu phu nhân mệt mỏi ngưng thần, chỉ cảm thấy hai khoả huyết châu trong đan điền đã lớn hơn lúc nãy một vòng rõ ràng.

Bà nhìn hắn cười một cách thoã mãn không biết đang suy nghĩ gì rồi thiếp đi, hạ thân ấm nóng của bà vẫn ôm chặt lấy tiểu huynh đệ hắn của hắn bên dưới.

Không biết qua bao lâu, cả hai thiếp đi cho đến lúc ngoài động phủ có tiếng nữ tử vọng vào bên trong:

– Phu nhân, phu nhân, A Tu mang điểm tâm đến cho người đây !!

Lý Quý vẫn nằm bất tỉnh, Liễu phu nhân chợt giật mình, mở mắt nhìn về hướng cửa động phủ.

– Thì ra là nha hoàn A Tu mang bữa sáng đến.

Đang định cất tiếng thì bỗng im bặt, sợ Lý Quý thức giất, chỉ thấy bà nhanh chóng rút tiểu huynh đệ hắn ra khỏi hạ thân mình, đứng dậy khoác bạch y, sửa soạn đôi chút rồi đi ra ngoài.

Một lát sau mang một phần điểm tâm thịnh soạn vào để bên ngoài thư phòng.

Bà vào khuê phòng, cởi trói cho Lý Quý, nhẹ nhàng dùng nước ấm vệ sinh sạch sẽ hạ thân hắn, Liễu phu nhân có chút suy nghĩ rồi truyền thêm huyết linh lực vào đan điền hắn.

Sau đó mới yên tâm đặt hắn nằm lên giường, khẽ nằm bên cạnh ôm Lý Quý hắn vào trong lòng, nếu có ai đó nhìn thấy tràng cảnh này, sẽ thấy khuôn mặt Liễu phu nhân hiền giống hệt mẫu thân đang ôm ấp nhi tử mình.

Lý Quý lúc thức dậy đã là giữa trưa, hắn mơ màng chỉ thấy nằm trên chiếc giường êm, nhìn xung quanh phát giác vẫn là giường của Liễu phu nhân, trên giường vẫn còn hơi nóng và mùi hương của bà.

– Đã dậy rồi đấy à?

Tiếng Liễu phu nhân ở ngoài thạch thất truyền vào, hắn đi ra thì thấy bà đang ngồi trên bộ bàn đá, đang mang một bộ bạch sam dài kín đáo, đầu tóc được búi cẩn thận.

Tay Liễu phu nhân đang cầm 1 quyển trục cũ nát, không biết nội dung là gì. Bà ngước lên nhìn hắn , cười như không cười hỏi:

– Ngươi thấy trong người như thế nào ?

Lý Quý bất giác xem xét thể nội, chỉ thấy cảm giác đầy tinh lực, người khoẻ khoắn, không hề giống như mới trải qua một trận mây mưa tơi bời a.

Hắn ngưng thần, cảm thấy hạ thân vẫn hoàn toàn bình thường không chút đau đớn.

Lý Quý ngạc nhiên không thôi, đây hẳn là tác dụng độc môn của Hợp Hoan Công. Nghĩ vậy chỉ gãi gãi đầu, mặt có chút đỏ trả lời bà:

– Mẫu thân, con thấy hoàn toàn bình thường, thậm chí còn khoẻ hơn trước

– Ngươi cũng không tệ, lần đầu tiên mà có thể cùng ta giao hoan hai canh giờ.

Liễu phu nhân không có ý buông tha, buông lời trêu chọc.

– Mẫu thân ngươi lại trêu chọc ta, ta chẳng làm gì a, chỉ toàn ngươi làm , biết vậy ta đã chọn mệt chứ không mệt.

Liễu phu nhân miệng nhu lên :

– Dù ngươi chọn gì thì kết quả cũng đều giống nhau a.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.