Cô khoát nước lên khuôn mặt, giọt nước khẽ chạy dọc xuống sống mũi rồi tụ ở đầu mũi mà rơi xuống…
Khoảng 15 phút sau, cô bước xuống dưới nhà đã thấy Lục phu nhân ngồi chờ sẵn ở ghế sofa. Bà mặc một bộ váy theo phong cách bình thường nhưng cũng hợp với độ tuổi.
Tiếng giày cao gót của cô vang lên kéo theo sự chú ý của Lục Phu nhân, bà nhìn lên là hình ảnh một nàng tiểu thư hết sức xinh đẹp trong bộ váy xanh nước biển nhẹ nhàng nhưng cũng khá cá tính. Tóc cô được búi cao gọn gàng có vẻ cô không trang điểm hay tô son nhưng màu môi cô lại thu hút bởi màu cánh hoa anh đào nhẹ.
– ” Lục Kiều Hân, mẹ đã gọi xe rồi đi thôi con”
Lục Kiều Hân khẽ gật đầu dạ nhẹ một tiếng, cả buổi chiều hôm đó hả hai mẹ con nhà họ Lục chỉ dành thời gian để thử đồ, ở cửa hàng này toàn những thứ đồ dành cho người có danh tiếng vào mua nên những món đồ cũng xịn xò hơn rất nhiều những món đồ ở các tiệm bán đồ khác.
Sau khi chọn đồ xong Lục Kiều Hân được mẹ mình đưa đi chăm sóc da mặt, rất nhanh trời đã trở tối những ánh đèn bắt đầu bật lên hiện rõ ở những nơi nào là xa hoa những nơi nào không.
Tại nơi mà được gọi là buổi tiệc sinh nhật được tổ chức đã có rất nhiều người hầu qua lại, có vài vị khách cũng đã bắt đầu đến. Hôm nay là sinh nhật nói chính xác hơn là sinh thần của một vị thống đốc, năm nay ông cũng khoảng 70 tuổi, gia thế vô cùng lớn mạnh.
Nhìn bữa tiệc dần dần đông người hơn, từ trong biệt thự lớn ra đến ngoài sân đều có rất nhiều người, có vẻ như bữa tiệc sắp bắt đầu rồi!
Đột nhiên từ phía ngoài bước vào là hình tượng hai người phụ nữ xinh đẹp. Lục Phu nhân mặc một chiếc váy bó sát bằng chất liệu nhung đỏ, thêm lớp trang điểm kỹ lưỡng khiến bà như trẻ lại đôi tuổi, thêm kiểu tóc trẻ trung nữa thì khi đi cùng Lục Kiều Hân trông như hai chị em vậy.
Lục Kiều Hân đi theo bà vào sảnh chính, đi đến đâu ai cũng nhìn theo cô mà buông những lời khen không ngớt, bởi gương mặt không góc chết và cả thân hình chuẩn dáng của cô đều làm xao xuyến đến động lòng người.
Đêm hôm nay cô mặc trên mình một bộ váy màu đen, với thiết kế hở phần lưng trần gợi cảm, hai sợi dây qua vai nhìn vào như muốn đứt mỗi khi vùng xương quai xanh của cô cử động.
Phía chân váy là thiết kế theo phong cách kẻ chéo kéo chọc xuống đôi chân thẳng tắp, đi đôi giày cao gót trong suốt lại càng nhấn mạnh thêm đôi chân kiều diễm, tóc cô búi cao với nhiều nếp như những bông hoa được gắn lên đầu cô. Mái máy bay bồng bềnh ở hai bên mặt khiến cho khuôn mặt cô có sức hút hơn với lớp trang điểm mỏng nhưng cũng tinh tế.
– “Lục Kiều Hân! bàn bên này”
Bỗng ở phía đường xa tại một chiếc bàn có vài người bạn của mẹ cô vẫy tay rồi gọi lại.
Lục Phu nhân quay đầu lại nói nhỏ với cô, đi đến nơi một phu nhân nhà họ Lâm liền nói vui vẻ.
– “Lục Phu nhân đây là con gái bà sao?”
Lục Phu nhân bà liền quay lại nhìn cô rồi quay lại cười nói với người bạn kia.
– “Đây là con gái tôi! Lục Kiều Hân!..”
Nói xong thì hai ba người bạn của mẹ cô cứ đứng khen ngợi tấm tắc Lục Kiều Hân về vẻ bề ngoài thiện cảm, cô cũng nhẹ nhàng chào lại vài bà bạn của mẹ mình.
– “Chào các phu nhân, con là Lục Kiều Hân”
Lâm Phu nhân liền nhìn Lục Kiều Hân và nói i.
– “Bác nghe nói con đang làm cơ trưởng? một người con gái tài giỏi như vậy quá là hiếm có vậy mà ngày trước mẹ con còn ngăn cấm việc con theo học nghề này đấy”
Đột nhiên từ đâu có một vị thiếu gia ngang tuổi Lục Kiều Hân cầm ly rượu vang đỏ lại, tóc hơi xoăn nhưng nhìn cũng đẹp trai và chĩnh trạc. Lâm Phu nhân quay lại nhìn vị thiếu gia kia cậu ta chính là con trai của Lâm phu nhân, bà ta mở lời giới thiệu.
– “Đây là con trai tôi tên là Lâm Hạo”
Cậu ta nhanh chóng chào hỏi mọi người rồi đột nhiên ánh mắt dừng lại trên người Lục Kiều Hân, cậu có tên là Lâm hạo kia như chết đứng khi nhìn thấy cô.
Lục Kiều Hân thấy vậy có vẻ mặt quay mặt đi nhưng người kia vẫn cứ đánh ánh mắt về phía cô, bất đắc dĩ cũng đành nói chuyện trước.
– ” À ừm, tôi tên là Lục Kiều Hân”
Thấy cô nói chuyện với mình thì tên kia mới lưu luyến không ngắm nhìn cô như vậy nữa rồi trả lời.
– “Chào quý cô xinh đẹp, không biết cô là vị tiểu thư nhà nào?”
– “Tôi là đại tiểu thư của Lục Gia”
– “Ồ vậy sao? cô là con gái của Lục Phu nhân bạn mẹ tôi”
Lâm Hạo mặt mày có vẻ thích thú nói chuyện nhẹ nhàng với cô, cậu nói tiếp lời.
– “Tiểu thư! Không biết tôi có thể mời cô một ly không?”
Lâm Hạo rót ra một ly rượu vang đỏ nữa đưa đến cho cô. Cô đang tính từ chối nhưng cánh tay không biết nguyên do tại sao lại bất giác cầm lấy ly rượu mà cậu ta đưa.