Thời thiếu nữ cô ta từng là một người theo chủ nghĩa hoàn hảo, theo đuổi điểm số, nhan sắc, tiền tài và quyền lực. Mọi người đều tung hô và phải xoay quanh cô ta, Vưu Thi hồi còn học cấp hai cái gì cũng luôn đứng nhất, bạn bè nhiều vô số kể, bố mẹ luôn tự hào về cô ta.
Cấp ba cũng rất suôn sẻ.
Thế nhưng mọi chuyện đều tan nát khi cô ả lên lớp 12, có một người chuyển trường tới, điểm số cô ta thấp hơn một người, ngay cả danh hoa khôi cũng thua người nọ trăm phiếu. Điều này là sỉ nhục đối với Vưu Thi, cô ta vô cùng vô cùng ghét Tống An, luôn muốn cô phải biến mất khỏi cái trường này.
Tống An hồi thiếu nữ xinh đẹp, lại dịu dàng tốt bụng. Nam sinh trong trường luôn coi cô là bạch trong quang trong lòng mình, ngay cả nam thần trong lòng cô ta – Viễn Thành cũng thích Tống An. Mọi sự u uất, ghen tị xấu xí đều tích tụ ngày càng nhiều tựa như một con sâu xấu xí đang bào mòn trái tim cô ta, đỉnh điểm là khi cô ta biết được Tống An đã từ chối nam thần của mình.
Cô ta cảm thấy vui vẻ, lại tức giận cho rằng vì cái gì mà Tống An dám từ chối nam thần. Thế là cái ngày đó bắt đầu, cái ngày mà cô ta kéo theo bè phái kéo Tống An vào nhà vệ sinh sau trường rồi đánh cho cô một trận, được nhìn bộ dáng chật vật của Tống An cô ta bỗng cảm thấy thỏa mãn và hài lòng không bao giờ hết.
Tống An không phải là đứa yếu đuối, mỗi lần chúng ấn cô xuống đánh cô đều phản kháng nhưng một thiếu nữ làm sao đánh được 5 người. Cuối cùng còn bị bọn nó đánh nặng nề hơn, Vưu Thi biết Tống An sống một mình. Quanh năm ba mẹ nó đều bận bịu công việc không có thời gian ở nhà nên bị bạo lực lâu như vậy ba mẹ nó cũng không biết.
Mỗi ngày như vậy Vưu Thi đều cảm thấy hạnh phúc, cái người mà leo lên đầu cô ta bị đánh đến nỗi người dính đầy bùn đất và dấu giầy, cố gắng cuộn tròn người lại để bớt thấy đau đớn. Sự hạnh phúc quái dị đó khiến cô ta cảm thấy như đang hít phải thuốc phiện, Vưu Thi mỗi ngày đều phải kiếm lý do đánh Tống An, hôm nào mà không đánh là tay chân lại thấy ngứa ngáy không chịu được.
Mà thiếu nữ xinh đẹp, dịu dàng hồi nào nay không nở nụ cười mà cô ta ghét nữa.
Trên người nó bao giờ cũng chồng chất vết thương, vết bầm trước còn chưa tan hết đã bị một vết mới đè lên. Bạn bè trong lớp vô cùng thờ ơ, không còn nói chuyện với Tống An nhiệt tình như hồi xưa ngay cả giáo viên cũng giữ im lặng, thái độ lạnh nhạt, không quan tâm tới chuyện này. Chỉ còn mấy tháng là tốt nghiệp nên có vẻ nó đã cắn răng nhẫn nhịn.
Vưu Thi nào tốt tính tha cho nó, hôm sinh nhật của mình cô ta đã kéo nó đến vui đùa cùng với mấy gã khác. Tống An ngồi ở một góc phòng karaoke, vẫn mặc đồng phục trường trên chiếc áo trắng lấm lem toàn bụi đất và máu đỏ chót. So với những kẻ sạch sẽ trắng tơm tất thì Tống An như một cây đũa lạc trong đó.
Viễn Thành cũng được mời tới dự sinh nhật, lần trước cô dám từ chối gã khiến gã phải mất mặt bây giờ thiếu nữ trông thê thảm như vậy gã vô cùng hài lòng còn chủ động bắt chuyện với Vưu Thi. Sau bữa tiệc sinh nhật lại là một câu chuyện khác, Vưu Thi bị Viễn Thành kéo vào nhà vệ sinh tuy không nói gì nhưng ai cũng biết bọn họ làm gì trong đó. Hai người chìm đắm trong bể dục không biết qua bao lâu mới chịu kết thúc, khi xong xuôi công việc thì đã trôi qua nửa tiếng.
Lúc ra ngoài mấy thiếu niên huýt sáo đùa giỡn, Vưu Thi tâm trạng rất tốt quay ra nhìn thiếu nữ lấm lem nọ. Chẳng biết từ khi nào nó bị nam sinh nọ đè dưới thân, giãy giụa muốn thoát ra. Viễn Thành cũng nhìn thấy, gã bỗng nổi chút hứng thú bị Vưu Thi giận dỗi kéo lại, đám nát rượu trong phòng cũng thưởng thức một màn như vậy không ai chịu giúp đỡ Tống An.
Cô gái dường như rất tuyệt vọng khi phải chống đỡ, khi nam sinh nọ sắp thành công thiếu nữ nhỏ nhắn kia đã lấy được chai rượu trên bàn đập vào đầu gã. Nam sinh bị đánh liền yếu thế bị Tống An đạp ra, cô gái nhỏ gắng hết sức chống đỡ chạy vụt ra bên ngoài.
Hành động của Tống An quá nhanh khiến đám người không kịp phản ứng, khi cô chạy ra ngoài Vưu Thi và đám bạn của nó tức giận chạy theo. Khi sắp túm được Tống An thì bất ngờ một cái ô tô lao đến, đám người sợ hãi lùi xuống.
Két.
Một tiếng phanh kéo dài.
Tống An bị ánh đèn chiếu lên mắt, đại não đau đớn không báo trước. Tống An cách một vạt áo suýt bị đâm trúng ngất lịm đi.
Vưu Thi và Viễn Thành thấy vậy thì sợ hãi, cả đám kéo nhau bỏ chạy.
Tống An được đưa tới bệnh viện, khi nghe tin ba mẹ cô đều xin nghỉ việc mua vé máy bay về ngay trong đêm. Khoảng khắc nhìn đứa con gái nằm trên giường bệnh mẹ Tống liền khóc một trận, ba Tống hai mắt đỏ ngầu run rẩy nhưng vẫn trấn an vợ. Họ đã nghe bác sĩ nói, lúc khám tổng thể trên người con gái họ có rất nhìn vết đánh đập, bị tác động từ bên ngoài.
Bọn họ có mỗi một đứa con nên thương lắm, từ nhỏ Tống An lại còn hiểu chuyện, biết bọn họ bận bịu công việc kiếm tiền cũng không đòi hỏi cái gì. Con gái họ, họ còn không nỡ đánh vậy mà bây giờ lại xảy ra chuyện như này họ biết phải làm sao đây.