Đồng Tâm

Chương 59: Chơi với lửa có ngày chết cháy


Tác giả: Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu

Convert: Reine Dunkeln

Editor: Nie

Beta: Vivi

🌻Chào mừng bé Nie đã nhận thầu edit bộ này nhé🌻

Người trong đoàn phim sớm đã say hơn phân nửa, những người còn chưa say cũng đã chơi xong các trò chơi sắc tình, bầu không khí trở nên ái muội kiều diễm, hơn nữa còn có tác dụng của rượu, không ít trai gái hẹn nhau trực tiếp lên lầu thuê phòng.

Thu Đồng Tâm cũng uống không ít, chỉ một chút như vậy, dựa vào tửu lượng của cô cơ bản là không có khả năng say. Nhưng thật ra cậu nhóc đáng yêu bên cạnh cô Đồng Ninh, vừa mới bị phạt hai ly rượu nho độ hơi cao, gương mặt đã đỏ lên. Nếu không phải cô giúp đỡ chắn rượu, đoán chừng cậu ta đã sớm say bất tỉnh nhân sự.

“Nếu đêm nay tôi không tới, chẳng lẽ cậu cũng định để đám tiểu yêu tinh kia tính kế, mang vào phòng ăn sạch sẽ sao?” Thu Đồng Tâm không nhịn được duỗi tay nhéo nhéo lỗ tai có chút đỏ lên của cậu ta, “Thật đáng yêu.”

“Bọn họ sẽ không tính kế em.” Đồng Ninh thuận thế nắm lấy tay cô, mười ngón tay lần nữa đan vào nhau, “Chị về nhà, hay là trực tiếp đi lên lầu ngủ?”

“Như thế nào? Cậu muốn ăn tôi?”

“Không, em chỉ nghĩ là… Chị uống rượu nhiều như vậy, nếu phải về nhà thì em đưa chị về.”

“Vậy nếu tôi trực tiếp lấy phòng ở đây thì sao? Cậu định đưa tôi vào sao?”

Nhìn gương mặt xinh đẹp vũ mị kia của cô, cùng với nụ cười vừa tươi vừa đắc ý, Đồng Ninh cúi đầu liếc nhìn di động, do dự một chút, bỗng nhiên mở miệng nói: “Bây giờ là 11 giờ 55.”

“Ừm?” Thu Đồng Tâm nhướng mày, “Cậu đang ám chỉ tôi là bây giờ còn sớm, có thể làm chút việc khác sao?”

“Em nói là, còn năm phút nữa là 12 giờ, cũng chính là, em với chị, còn có thể nói chuyện yêu đương thêm năm phút.”

Giọng nói vừa thốt ra, cậu ta đã đẩy người cô dựa vào tường, cúi đầu hung hăng hôn lấy môi cô.

Rượu cô uống là Scotland Whiskey, bây giờ còn mùi rất nồng, Đồng Ninh căn bản không uống được rượu mạnh, thật ra có chút không chịu nổi cái mùi này, lại bỗng nhiên cảm thấy môi và lưỡi của cô đều có lực hấp dẫn trí mạng, một khi dính lên là luyến tiếc buông ra.

Thu Đồng Tâm tự nhiên sẽ không kháng cự cậu ta chủ động, cô nhiệt tình vươn đôi tay quấn lấy cổ cậu ta, đầu lưỡi cô dẫn đầu lưỡi của cậu ta quấn quýt, truy đuổi lẫn nhau.

Trêи hành lang còn có tốp năm tốp ba người của đoàn phim đi qua, mọi người đều nhìn quen những trường hợp này, thấy một màn như vậy cũng không cảm thấy kinh ngạc chút nào. Nhưng thật ra mấy người nam nữ chơi ai là nằm vùng với bọn họ lúc trước, sau khi đi xa liền không nhịn được thấp giọng trêu ghẹo:

“Xem ra qua đêm nay, chúng ta cũng không thể nói anh trai nhỏ Đồng Ninh chưa từng chạm vào phụ nữ rồi.”

“Có lẽ lúc nãy cô đã không nên nói rồi, xem tư thế này, cũng không giống hôm nay bọn họ mới thông đồng.”

“Tuyệt đối không có khả năng, ánh mắt nhìn người của tôi đều luôn chính xác, cậu ta chính là một tên xử nam tiêu chuẩn. Nếu không sáng nay khi chị Triệu đụng phải cậu ta, cậu ta đã không phản ứng như vậy.”

“Lúc đó tôi còn hoài nghi xu hướng giới tính của cậu ta nữa, cho tới bây giờ mới biết được, không phải xu hướng giới tính của người ta có vấn đề, mà là tôi thấy người thường không lọt vào mắt của người ta.”

Bốn cánh môi quấn quýt triền miên hồi lâu, hai người đang ôm hôn kịch liệt buông nhau ra.

Thu Đồng Tâm buồn cười nhìn cậu ấy: “Cậu nha, sao mạch não của cậu lại kỳ quái đến như vậy? Tôi đồng ý làm người yêu của cậu ngày hôm nay, theo logic của người bình thường, hôm nay là người yêu thì sau này cũng là người yêu. Làm sao mà cậu cho rằng chỉ có một ngày hôm nay thôi?”

Hai mắt Đồng Ninh sáng lên: “Vậy ý của chị là chúng ta sau này đều…”

“Không có, chỉ hôm nay.”

“À.” Cậu ta gục đầu xuống, dừng một chút rồi lại nói, “Em đưa chị về.”

“Được đó.” Thu Đồng Tâm cười dựa đầu vào vai cậu ta, “Tôi không về nhà, chúng ta đi lên lầu.”

Bản edit này được đăng duy nhất tại w pat Vivi_V1989 và wordpress vivisac. Những trang khác đều là ĂN CẮP. Hãy vào trang chính chủ đọc để ủng hộ công sức của editor nhé.

Trêи lầu có phòng mà đoàn phim đã sớm sắp xếp, ngày thường Đồng Ninh đóng phim cũng sẽ thường xuyên ở nơi này, nhưng bây giờ Thu Đồng Tâm đi, cũng không phải căn phòng cậu thường ở.

Nhìn cậu ta chỉ đưa tới cửa rồi dừng lại, Thu Đồng Tâm không nhịn được cười nhẹ ra tiếng: “Cậu thật sự không vào sao?”

Đồng Ninh ngơ ngác nhìn cô, không trả lời.

“Vậy tôi ngủ trước nha.” Thu Đồng Tâm ý cười dạt dào đứng ở mép giường nhìn cậu ta, từ từ đưa tay cởi cúc áo trước ngực ra.

Một nút, hai nút, ba nút…

Da thịt trắng nõn càng lộ càng nhiều, cái khe rãnh thần bí kia hoàn toàn bại lộ trước mắt cậu ta, nội y ren gợi cảm, cặp иɦũ ɦσα tròn trịa, bụng phẳng lì, cánh môi bị cậu ta hôn trôi mất hơn phân nửa son môi vẫn mê người như cũ, tươi cươi tràn đầy mị hoặc…

Mọi thứ đều như có ma lực, làm ánh mắt của cậu ta rốt cuộc không dời ra được.

“Làm phiền giúp tôi đóng cửa một chút, cảm ơn.”

Lúc ném cái áo sơ mi carô đã hoàn toàn cởi ra qua một bên, đột nhiên Thu Đồng Tâm nghiêng đầu đối diện cậu ta nói ra câu này.

Lúc này, nửa người trêи cô chỉ mặc một chiếc áo ngực ren màu đen, váy ngắn lưng cao đến eo phác hoạ ra đường cong cặp ʍôиɠ cong mẩy, đôi chân dài vừa trắng vừa thẳng, theo động tác khom lưng tháo giày cao gót của cô, cặp ʍôиɠ nâng lên cao càng thêm hiện lên đường cong đẫy đà mê người.

“Bang!” Cửa phòng bị dùng sức đóng lại, nhưng Đồng Ninh đã ở bên trong cánh cửa.

Thu Đồng Tâm ngồi trêи giường lớn dù bận vẫn ung dung nhìn cậu ta: “Cậu muốn làm gì?”

Cậu ấy chỉ yên lặng nhìn chằm chằm cô, trầm mặc bước từng bước một tới gần. Khi đến trước mặt cô, cậu ta nắm chặt tay thành quyền, rồi đột nhiên thẳng tắp đè cô trêи giường, vội vàng hôn lên đôi môi cô. Đôi tay thử thăm dò vỗ lên bên hông trần trụi của cô, chậm rãi vuốt ve lên trêи.

Cậu ta lại cứng.

Thu Đồng Tâm cảm giác được một cây đồ vật vừa thô vừa dài để ở bụng nhỏ của mình. Thậm chí cách lớp vải cũng có thể tỏa ra nhiệt độ kinh người.

Cậu ta hôn không từ tốn nhẹ nhàng như lúc trước, nhiều lần ʍút̼ cắn Thu Đồng Tâm có chút phát đau. Cô biết cả ngày hôm nay xác thật là cậu ta đã nghẹn từ lâu rồi. Bây giờ chỉ sợ là đã đến mức không thể không bùng nổ.

Cho nên, đây là giới hạn cao nhất của cậu ta sao?

Lưỡi to tiếp tục ở trong miệng cô không kiêng nể gì quấy loạn, hai tay của cậu ấy đã chuyển đến trước ngực cô, không nặng không nhẹ xoa bóp hai luồng nhũ thịt trắng nõn. Đến bây giờ Thu Đồng Tâm mới phát hiện, ngón tay vừa trắng vừa gầy của cậu ta cư nhiên cảm nhận được có một lớp chai sần rõ ràng.

“Ưm…” Cậu ta luồn vào nội y ấn trêи đầu иɦũ ɦσα mẫn cảm của cô, kϊƈɦ thích cô một trận ưm a thở dốc.

Phản ứng của cô làm cậu ta xoa nắn càng thêm ra sức, hai tay càng thêm chuyên chú tấn công hai nụ hoa đứng thẳng. ɖu͙ƈ vọng sưng to giữa háng theo bản năng mà cọ xát bụng nhỏ của cô, thậm chí cách mấy lớp vải tìm được chỗ khe hở, từ từ đâm vào.

Qυầи ɭót thấm ướt một chút, bên trong huyệt ngứa ngáy khó chịu vô cùng, Thu Đồng Tâm cũng dần dần bị tình ɖu͙ƈ công phá, hận không thể lập tức cho cậu ta cắm vào giúp cô ngăn ngứa.

Tim cậu ta đập điên cuồng, hô hấp càng ngày càng nặng, một bàn tay vuốt ve ở trêи ngực cô không nhịn được dọc theo đường cong lả lướt của cô xuống phía dưới, cách lớp váy ấn vào chỗ giữa hai chân cô.

“Có thể cho em không?” Khóe mắt cậu ta đỏ lên, tiếng nói khàn khàn, lộ ra tình ɖu͙ƈ nồng đậm.

Đã đến bước này còn hỏi, chẳng lẽ cô nói không thể cậu ta liền thật sự không làm?

Thu Đồng Tâm cảm thấy buồn cười, lại nổi lên tâm tư trêu đùa cậu ta, thu liễm ý cười nhìn cậu ấy nghiêm túc nói: “Không thể.”

Hai tay cậu ta lập tức dừng lại, một bàn tay ngừng trêи bụng nhỏ của cô, một bàn tay khác ngừng trêи đầu иɦũ ɦσα bên trong nội y của cô.

Thần sắc trong mắt cậu ta thay đổi thất thường, giờ phút này ngay cả Thu Đồng Tâm cũng không hiểu được cậu ta suy nghĩ cái gì. Cho tới lúc cậu ta khẽ cắn môi, đột nhiên bật dậy từ trêи người cô, đầu cũng không quay lại chạy nhanh ra khỏi phòng của cô.

Thậm chí sau khi chạy ra hai bước, cậu ta lại quay đầu giúp cô kéo cửa phòng khách sạn lại, giọng hơi nghẹn nói vào bên trong: “Xin lỗi, nghỉ ngơi sớm một chút. “

Cứ như vậy đi rồi?

ĐM! Cứ như vậy mà đi rồi!?

Cái này đổi lại là vẻ mặt ngơ ngác của Thu Đồng Tâm.

Đều đã làm đến bước này, vậy mà cậu ta cũng có thể nháy mắt ngừng lại, hơn nữa cậu ta vẫn là cậu nhóc xử nam chịu không nổi khiêu khích.

Là nên khen cậu ta tự chủ kinh người sao?

Hay là nên mắng cậu ta ngốc?

Dưới cái tình huống này, phụ nữ nói không thể cậu ta sẽ không trực tiếp đè sao? Cô đã chủ động đến mức độ này rồi, cậu ta vậy mà không phân biệt được cô là không muốn thật hay là không muốn giả sao?

Xem ra, là cô xem nhẹ giới hạn cao nhất của cậu nhóc này rồi.

Chỉ là cô cũng đã sớm ɖu͙ƈ hỏa đốt người rồi, tìm ai tới dập lửa đây?

Lại kêu cậu nhóc kia trở về?

Cô không cần mặt mũi nữa à?

Mẹ nó, chơi với lửa có ngày chết cháy mà!

—————————————————

Có bé editor mới nhận làm bộ này rồi nên tiến độ có lẽ sẽ ổn áp hơn nha.

Và đọc xong đừng quên nhấn ⭐️ nhaaaaa.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.