Lúc này, Giang Trần lại có chút nhíu mày. Hắn dù sao cũng là đại hành gia, nên nhìn ra được, tuy công kích kia náo nhiệt, nhưng đối với Quang Độ lão nhân lại không có tính tổn thương thực chất.
Giang Trần làm sao không biết phải nghĩ biện pháp? Giờ phút này, trong đầu hắn phi tốc vận chuyển, không phải là đang suy nghĩ biện pháp sao? Chỉ là phương pháp đối phó Ma tộ, không phải đầu óc xoay chuyển là có thể nghĩ ra.
Dưới mắt, tựa hồ ngoại trừ cường công, thì không có biện pháp khác rồi.
– Thánh Tổ đại nhân, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra được sao?
Giang Trần nhàn nhạt hỏi.
– Cái gì?
Vĩnh Hằng Thánh Tổ sững sờ, có chút mê hoặc.
– Hiện tại, đối phương chỉ còn lại Quang Độ lão nhân, những người khác toàn bộ hàng phục rồi, đúng hay không?
– Đúng vậy a, cũng bởi vì chỉ còn lại có một người, thì càng nên nhất cổ tác khí, tiêu diệt lão ma này, Vạn Uyên đảo mới có ngày yên tĩnh.
Vĩnh Hằng Thánh Tổ thở dài.
– Thế nhưng mà, cũng bởi vì chỉ còn lại có Quang Độ lão nhân, nên tất cả mọi người cảm thấy nắm chắc thắng lợi trong tay. Ngươi không có phát hiện sao? Những người tham dự vây công, phần lớn người nhìn như công náo nhiệt, nhưng không có tư thế cắn xé nhau, càng không có giác ngộ liều chết chiến một trận. Đây mới là nguyên nhân đánh lâu không dứt lớn nhất.
Giang Trần tự nhiên nhìn ra được, mọi người là đánh náo nhiệt, cũng không tính che giấu thực lực. Công kích, đích thật cũng rất kinh người.
Thế nhưng mà có giác ngộ cắn xé nhau hay không, đây mới là mấu chốt.
Loại thế cục này, không muốn cắn xé nhau ngược lại là dễ lý giải. Ai cũng không muốn ở thời điểm tiếp cận thắng lợi, không công tiễn đưa mất tánh mạng.
Dù sao cũng là đối chiến với đối thủ Thần đạo Trung giai, nếu ai xông quá mãnh liệt, vạn nhất bị Quang Độ lão nhân thuận tay tiêu diệt thì làm sao bây giờ?
Mặc dù mọi người đều cảm thấy Quang Độ lão nhân hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng ai cũng không muốn đệm lưng cho hắn a.
Vĩnh Hằng Thánh Tổ trầm ngâm không nói, thật ra Giang Trần nói, hắn cũng đã nhìn ra. Lập tức đề nghị nói:
– Không bằng điều động những người kia, để cho bọn hắn toàn lực công kích. Dù sao bọn hắn bị thần thức của chúng ta điều khiển, không sợ bọn họ không dùng sức bán mạng.
Giang Trần cười nhạt một tiếng:
– Chỉ dựa vào mấy người bọn hắn, cũng không nên việc. Bất kỳ một khâu nào, chỉ cần như xe bị tuột xích, sẽ rất khó giết chết Quang Độ lão nhân.
Vĩnh Hằng Thánh Tổ thở dài:
– Ma tộc này, thực sự đáng sợ như vậy sao? Chỉ là một tu sĩ Thần đạo, rụ tập nhiều Thần đạo như thế, cũng diệt không hết hắn. Vậy nếu Ma kiếp bộc phát, lại đối kháng như thế nào? Ta nay mới biết được, thời đại Thượng Cổ, những tiền bối Thượng Cổ kia trấn áp Ma tộc, là không dễ dàng đến cỡ nào.
Như thế là lời nói thật.
Giang Trần liếc nhìn Quang Độ lão nhân:
– Chúng ta cũng không cần nặng xưa nhẹ nay. Quang Độ lão nhân này, nếu như có huyết mạch Thượng Cổ Ma tộc, vậy tuyệt đối không phải Ma tộc bình thường. Ta đoán chừng, hắn nhất định là Ma Tổ cường đại của Ma tộc.
Kỳ thật Ma tộc cũng có phân chia.
Ma tộc cấp bậc Thần đạo, đều là lão tổ, gọi là Ma tổ.
Mà số lượng Ma Tổ, cũng phi thường thưa thớt. Dưới Ma Tổ, còn có Ma Chủ, cái kia đều là tồn tại cấp bậc Thiên Vị.
Ví dụ như lúc trước Giang Trần ở Trầm Hương cốc gặp phải Thiên Ma Ma Chủ.
Chỉ có điều, Thiên Ma Ma Chủ kia là Thiên Ma nhất tộc, là Ma trung chi Ma, là huyết thống quý tộc cao quý nhất của Ma tộc, cho nên thực lực thần thông của Thiên Ma Ma Chủ, cũng không kém hơn Ma tộc Ma Tổ.
Điểm này, từ Thánh Nhất Tông dốc toàn lực tông môn, trấn áp Thiên Ma Ma Chủ, là có thể thấy được.
Có lẽ, thực lực của Thiên Ma Ma Chủ kia, cũng có thể so với Ma Tổ bình thường.
Dùng Chu Tước Thần Cầm làm thí dụ, trước khi hắn chưa đột phá Thần đạo, sức chiến đấu cũng có thể so với Thần đạo bình thường rồi. Nó ở thời đại Thượng Cổ, cũng chỉ là hiệp trợ Thánh Nhất Tông trông giữ Trấn Ma chi địa mà thôi.
Nói cách khác, sức chiến đấu của Chu Tước Thần Cầm, nhất định là không bằng Thiên Ma Ma Chủ. Bằng không thì sẽ không chỉ là người phụ tá Thánh Nhất Tông mà thôi.
Như thế tính toán, thực lực chân thật của Thiên Ma Ma Chủ kia, chỉ sợ sẽ không dưới Quang Độ lão nhân.
Đây chẳng qua là Thiên Ma Ma Chủ, không biết Thiên Ma nhất tộc có Ma tổ hay không. Nếu như Thiên Ma nhất tộc có Ma Tổ, vậy thì càng thêm đáng sợ.
Ngẫm lại Thiên Ma nhất tộc, Giang Trần phát hiện, tuy sức chiến đấu của Quang Độ lão nhân này không kém, nhưng cũng không phải đáng sợ như vậy rồi.
Ở trong đầu hắn, không ngừng phân tích lấy.
Ma tộc đại thể có thập đại chi nhánh, nói cách khác có thập đại Ma tộc.
Thiên Ma nhất tộc là Ma trung chi Ma, địa vị cực cao, ở trong huyết mạch Ma tộc là Hoàng giả cao cao tại thượng. Cửu tộc khác, đều coi Thiên Ma nhất tộc là Vương.
Tuy không nhất định đều nghe Thiên Ma nhất tộc, nhưng đối với mệnh lệnh cùng hiệu triệu của Thiên Ma nhất tộc, nhiều khi sẽ không dám tùy tiện làm trái.
Giang Trần từng bước đem đặc điểm của thập đại Ma tộc tính qua một lần.
Chải vuốt vài lần, hắn trên cơ bản có thể tập trung vào mấy chi Ma tộc.
– Chiến pháp của Quang Độ lão nhân, rất khác ma uy cường đại của Thiên Ma nhất tộc. Uy áp của Quang Độ lão nhân này, không tính quá mạnh, ít nhất không có loại khí thế vừa ra liền ma khí áp người, ta mặc kệ ngươi là ai kia. Cho nên, có thể bài trừ Thiên Ma nhất tộc. Huyết Ma nhất tộc, lúc trước ta lĩnh giáo qua thủ đoạn của Huyết Quỳ Ma Đế, phong cách cũng bất đồng Quang Độ lão nhân.
Thiên Ma nhất tộc cùng Huyết Ma nhất tộc, có thể bài trừ. Hiện tại ngẫm lại, Quang Độ lão nhân so sánh với Huyết Quỳ Ma Đế cùng Thiên Ma Ma Chủ, quả thực là con tôm nhỏ a.
– Mộc Ma nhất tộc, am hiểu chế cổ, Mộc Ma Cổ Trùng vô khổng bất nhập, lúc trước ta đã được chứng kiến. Cũng có thể bài trừ.
– Cự Ma nhất tộc, thân thể khổng lồ, có phong phạm của Thượng Cổ Thái Thản tộc, cùng Cự Thạch nhất tộc có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, Quang Độ lão nhân này hiển nhiên cũng không phải.
Lại bài trừ một cái.
– Hỏa Ma toàn thân Xích Viêm, như là than cháy. Theo hỏa mà sinh, chỗ nó đến, không có một ngọn cỏ, tính xâm lược rất mạnh, cũng có thể bài trừ.
– Sau lưng Dực Ma nhất tộc có cánh, tốc độ cực nhanh, đến vô ảnh, đi vô tung, như chim bay, cơ bản cũng có thể bài trừ.
– Kim Ma thân thể thành Ma, là máy móc chiến đấu, thân thể cơ hồ không hư. Phong cách chiến đấu cũng cực bá đạo, cũng không phải như thế. Cơ bản có thể bài trừ.
– Còn có Âm Ma nhất tộc, am hiểu điều khiển tinh thần, nhập thân đoạt xá, Luyện Thi chế Ma Ngẫu, trời sinh âm khí um tùm, rất dễ nhận ra. Quang Độ lão nhân này tựa hồ cũng không giống.
– Như vậy còn lại, chỉ có Yêu Ma nhất tộc cùng Ảnh Ma nhất tộc rồi. Ảnh Ma nhất tộc xuất quỷ nhập thần, am hiểu ẩn nấp, ám sát, như bóng dáng trong đêm tối, cơ hồ nhìn không tới sự hiện hữu của bọn chúng. Một khi xuất hiện ở bên người người nào đó, trên cơ bản người này hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Mà Yêu Ma nhất tộc, là Ma tộc có huyết mạch Yêu tộc, có thể kích phát huyết khí Yêu tộc Ma hóa, sức chiến đấu bạo tăng. Hơn nữa cũng giỏi về ngụy trang biến hóa.
Giang Trần phần tích như vậy, cảm thấy tình huống của Quang Độ lão nhân này, rất phù hợp đặc thù của Yêu Ma nhất tộc. Nói cách khác, vừa rồi Quang Độ lão nhân nhất định hoàn thành một lần huyết khí Ma hóa, làm cho sức chiến đấu bạo tăng.
Lại cẩn thận nghiên cứu thoáng một phát, Giang Trần cảm thấy, đặc thù của Quang Độ lão nhân, cùng Yêu Ma nhất tộc quả thực là phi thường ăn khớp.
Chẳng lẽ, Quang Độ lão nhân này, thật sự là Yêu Ma nhất tộc?