– Ta nhớ kỹ.
– Lần này Cửu Minh Thần Quốc có phái người tới tham gia Bổ Thiên Thịnh Hội không?
Giang Trần lại hiếu kỳ hỏi.
– Phái, chỉ có điều người của Cửu Minh Thần Quốc, gần đây điệu thấp, đối với đan đạo không quá mưu cầu danh lợi. Cho nên ngươi không có ấn tượng gì, cũng là bình thường.
Tựa hồ Giang Trần có chút ấn tượng, đang muốn mở miệng.
Bỗng nhiên thạch bích trước động phủ của Giang Trần lại xuất hiện một đạo cường quang.
Sau một khắc, một đạo thần thức uy áp cường đại, lập tức hàng lâm.
Trên thạch bích kia, nhiều ra hình dạng thần thái của Thánh Tổ đại nhân.
– Thiệu Uyên, không tệ lắm, bản tổ định ra hai tiêu chuẩn cho ngươi, ngươi đều rất xuất sắc hoàn thành. Còn lại, là khảo hạch thứ ba.
Thánh Tổ đại nhân đi thẳng vào vấn đề.
Uy áp cường đại quét qua, ngoại trừ Giang Trần, thân thể những người khác mềm nhũn, liền mê man đi.
– Tốt rồi, những người khác đã mê man, Thiệu Uyên, ngươi cũng không cần có tâm lý áp lực gì. Bản tổ đã từng đáp ứng ngươi, sẽ đích thân khảo sát ngươi, hiện tại xem ra, thời cơ đã thành thục.
Giang Trần đối với Thánh Tổ đại nhân này, cũng có chút kỳ quái.
Hắn có chút không hiểu, Thánh Tổ đại nhân này, đã là cường giả Thần đạo, vì cái gì không tự mình khống chế Vĩnh Hằng Thánh Địa, mà phải đem sự tình, phó thác cho ba Đại Thánh Chủ?
Chẳng lẽ, Thánh Tổ đại nhân này, đối với quyền lực thế tục đã không có bất kỳ nhớ nhung sao?
– Hiện tại, trước hết bản tổ hỏi ngươi mấy vấn đề, nhìn ngươi trả lời như thế nào.
Thần đạo ý niệm của Thánh Tổ đại nhân ngưng tụ thành Pháp Tướng, nhưng như cũ tràn đầy uy áp cường đại.
– Thánh Tổ đại nhân cứ phân phó.
Giang Trần không kiêu ngạo không tự ti nói.
– Đầu tiên, ta hỏi ngươi, ngươi đến cùng đến từ nơi nào? Nhớ kỹ, khảo hạch đã bắt đầu, có thể không nói láo, tận lực nói thật ra.
Thánh Tổ đại nhân nhắc nhở.
Giang Trần nao nao, trước kia bọn hắn thảo luận Nhân loại cương vực, chẳng lẽ, đã bị Thánh Tổ đại nhân biết? Nhưng mà Giang Trần lập tức nghĩ đến, thần thức của cường giả Thần đạo vô cùng cường đại, một cái ý niệm, liền có thể bao trùm trong phạm vi trăm dặm.
Nói không chừng, vừa rồi bọn hắn ở chỗ này thảo luận, sớm đã bị Thánh Tổ đại nhân hiểu rõ?
Nghĩ tới đây, Giang Trần cũng không dám giương oai, chi tiết nói:
– Vãn bối đến từ Nhân loại cương vực.
Ánh mắt của Thánh Tổ đại nhân, bình tĩnh trước sau như một, tựa hồ đối với đáp án của Giang Trần một chút cũng không ngoài ý muốn, cuối cùng, Thánh Tổ đại nhân lộ ra một dáng tươi cười nghiền ngẫm.
– Chúc mừng ngươi, không có nói dối, vấn đề thứ nhất thông qua được.
– Vấn đề thứ hai, chuẩn bị xong chưa.
Tâm thần của Giang Trần khẽ động, quả nhiên, Thánh Tổ đại nhân này, đã hiểu rõ lai lịch của mình. Xem ra, Thánh Tổ đại nhân này, quả nhiên là cường giả Thần đạo a!
Chỉ có Thần đạo, mới có thần thức cường đại như thế.
– Vấn đề thứ hai, phải chăng ngươi cảm thấy, Vạn Uyên đảo là hậu duệ của Thượng Cổ đào binh. Cho nên, trong đáy lòng ngươi, đối với Vạn Uyên đảo truyền thừa tồn tại thành kiến rất lớn?
Vấn đề này, cũng thập phần xảo trá, trực chỉ bản tâm của Giang Trần, để cho Giang Trần rất khó trả lời.
Giang Trần nghĩ chỉ chốc lát, vẫn cắn răng, gật gật đầu:
– Căn cứ vãn bối ở Nhân loại cương vực lấy được một ít tư liệu cùng thuyết pháp, thật là như thế.
– Vấn đề thứ ba, phải chăng ngươi đã nhận được rất nhiều Thượng Cổ truyền thừa ở Nhân loại cương vực?
– Phải.
Điểm này, Giang Trần thật không có phủ nhận.
Ba vấn đề qua đi, Thánh Tổ đại nhân kia không có hỏi tiếp. Mà than nhẹ một tiếng:
– Tốt rồi. Bản tổ đã hỏi xong.
Giang Trần thở dài một hơi, nhưng trong lòng có chút co quắp, đến cùng ba vấn đề này, câu trả lời của mình, có để cho Thánh Tổ đại nhân hài lòng không?
Nhất là vấn đề thứ hai, Giang Trần có chút bận tâm, lo lắng làm Thánh Tổ đại nhân tức giận.
Thánh Tổ đại nhân trầm ngâm hồi lâu, mới than nhẹ một tiếng:
– Tên thật của ngươi, gọi là Giang Trần? Bách Thế Đồng Tâm Chú của tiểu cô nương Yến gia kia, cũng là ngươi giải trừ, đúng không? Ngươi truyền thừa, cho dù là thời đại Thượng Cổ, cũng không có cường đại như vậy. Bản tổ thật sự rất hiếu kỳ, truyền thừa của ngươi, thật sự là Thần linh chuyển sinh sao?
Kỳ thật Thánh Tổ đại nhân một mực chú ý Giang Trần, cũng nghe qua một ít tin đồn, nói Giang Trần là Thần linh chuyển thế, trí nhớ của kiếp trước bắt đầu thức tỉnh.
Giang Trần đối với vấn đề này, cũng không nên trả lời cái gì.
Thánh Tổ đại nhân mỉm cười:
– Cái này không có gì khó trả lời cả, Thần linh chuyển thế, tuy rất thưa thớt, nhưng mà ở Vạn Uyên đảo, cũng là có. Ví dụ như… Hạ Hầu Tông.
– Cái gì?
Giang Trần nghẹn ngào kêu lên.
Hắn tính đi tính lại, còn không có nghĩ qua, Hạ Hầu Tông kia, vậy mà sẽ là Thần linh chuyển thế.
– Ngươi đừng lo lắng, Hạ Hầu Tông là Thần linh chuyển thế, cho nên hắn rất kiêu căng. Bất quá, trí nhớ Thần linh chuyển thế của hắn, còn chưa thức tỉnh toàn bộ. Hơn nữa, tính cách của hắn, có nhược điểm trí mạng. Lần này thiên tài luận kiếm, ngươi chưa hẳn có thể thắng hắn, nhưng lâu dài mà nói, Hạ Hầu Tông tuyệt đối không phải là đối thủ của ngươi.
Ngữ khí của Thánh Tổ đại nhân rất hời hợt, đối với Hạ Hầu Tông vậy mà không quá coi trọng. Loại ngữ khí này, lại để cho Giang Trần rất kỳ quái.
Hạ Hầu Tông rõ ràng là trẻ tuổi đệ nhất thiên tài của Vĩnh Hằng Thần Quốc, vì cái gì trong giọng nói của Thánh Tổ đại nhân, lại không phải đặc biệt coi trọng?
Giang Trần nghi hoặc, Thánh Tổ đại nhân phảng phất liếc có thể xem thấu.
– Thần linh chuyển thế, phi thường hiếm thấy, bản tổ tự nhiên là rất thưởng thức. Nhưng mà, Hạ Hầu Tông lại không phải người bản tổ thưởng thức. Nói sau, thiên tài của Vĩnh Hằng Thánh Địa ta, còn hơn Hạ Hầu Tông, cũng không phải không có.
– Có sao?
Giang Trần có chút khó hiểu.
– Có, chỉ là ngươi không biết, rất nhiều người không biết mà thôi.
Thánh Tổ đại nhân cười nhạt nói.
– Chẳng những có, hiện tại còn thêm một cái, chính là ngươi.
– Nói như vậy, còn có những người khác?
Thánh Tổ đại nhân cười ha ha:
– Người mạnh hơn Hạ Hầu Tông, khẳng định có. Loại người này, không đơn thuần là thiên phú cường đại, càng cần tâm chí cường đại, càng cần có khí chất vĩ đại hơn nữa. Hạ Hầu Tông kia, thiên phú là cấp cao nhất, nhưng ở trên người hắn, không có khí chất trở thành nhân vật vĩ đại. Nói như vậy, ngươi hiểu không?
Giang Trần cái hiểu cái không, hắn mơ hồ cảm thấy, Thánh Tổ đại nhân này, tựa hồ rất thâm ảo, hắn tựa hồ hiểu được một ít, nhưng cẩn thận tưởng tượng, lại cảm giác mình hiểu chưa hẳn toàn diện.
Thánh Tổ đại nhân thấy Giang Trần không hiểu ra sao, cũng cười cười, bỗng nhiên nói:
– Trở lại vấn đề thứ hai, ngươi đối với Vạn Uyên đảo, nhận thức đã tồn tại thành kiến.
– Đương nhiên, loại thành kiến này, bản tổ không cảm thấy bất ngờ. Bởi vì, từ Thượng Cổ đến nay, chỉ là một loại số mệnh, lúc trước Thượng Cổ tiên dân lựa chọn, liền ý nghĩa, đây là một sứ mạng tịch mịch cô độc, không được người lý giải, thậm chí bị người hiểu lầm.