Độc Tôn Tam Giới

Chương 2225: Trong ngoài trận pháp (2)


̀i trận pháp. (2)

Thương Hải đại đế cười ha hả:

– Một đế quốc hưng suy chưa bao giờ có thể dựa vào một trận pháp có thể quyết định.

Không thể không nói kiến thức của Thương Hải đại đế vẫn rất cao.

Mà lúc này, rất nhiều cao thủ Hạ thống lĩnh và Quách lão mang theo, bị ba đại tông môn bao vây, hơn nữa lại còn có Tiêu Vân ra tay, đã dần dần xơi tái đội ngũ hoàng thất không còn bao nhiêu.

Bộ phận còn lại bị ba đại tông môn vây quanh, trên cơ bản là lành ít dữ nhiều.

Mà lúc này Tiêu Vân kia cũng đứng chắp tay không tham chiến. Loại loạn chiến này dùng thân phận cường giả Đế cảnh như hắn khinh thường tham dự.

Tiếng kêu thảm thiết dần dần suy yếu. Một đám tàn binh còn lại cũng bị người ba đại tông môn dần dần xơi tái, quét dọn bảy tám phần.

Nội viện hoàng cung, lúc này đã hỗn loạn thành một bầy.

Hạ thống lĩnh bị người ta một cái tát đánh rơi đầu, Quách lão thì không thể chống cự lại đối phương, bị đối phương bắt. Mà trận pháp bên ngoài bị người ta một lần công kích phá nát.

Tình cảnh lúc này quả thực đã hù ngã đại đa số người trong nội viện hoàng cung.

– Bệ hạ, Hạ thống lĩnh chết trận, Quách lão rơi vào tay địch. Bệ hạ, Ngự lâm quân và cao thủ đại nội phái ra đã bị người ba đại tông môn vây quanh, tàn sát không còn.

– Bệ hạ, địch nhân đã chuẩn bị trùng kích trận pháp bên trong. Mong bệ hạ định đoạt.

– Bệ hạ…

Từng tin tức xấu khiến cho Xích Đỉnh hoàng đế quả thực có chút đứng không vững. Hạ thống lĩnh và Quách lão đều là cao thủ đỉnh cấp, cường hãn nhất Xích Đỉnh đế quốc.

Cao thủ đỉnh cấp như vậy, trước mặt cường giả Lưu Ly vương thành, căn bản không có một chút sức chống cự nào. Chênh lệch cách xa như vậy làm cho XÍch Đỉnh hoàng đế hoảng sợ không thôi.

Hắn nhanh chóng đi về phía sau nội viện, đi vào một gian mật thất, nói:

– Lão tổ, trận pháp bên ngoài đã bị phá. Hạ thống lĩnh và Quách lão đã chết trận dưới thế công hung mãnh của địch nhân.

Trong mật thất kia, thanh âm lạnh nhạt của vị lão thổ kia truyền ra.

– Bình tĩnh đi, lão phu đang chuẩn bị những thứ cuối cùng. Lúc trước lão phu đã quan sát qua Giang Trần kia, kẻ này tuy rằng tu vi mạnh, thế nhưng cuối cùng cũng chỉ là Hoàng cảnh mà thôi. Không cần sợ kẻ này mà cần phải chú ý mấy cường giả Đế cảnh bên cạnh hắ.

Ngữ khí của vị lão tổ này lạnh lùng:

– Lão phu hoặc là không ra tay, hoặc là nhất định phải đắc thủ. Một khi lão phu thất thủ, Xích Đỉnh đế quốc coi như xong, Yến gia cũng coi như xong.

Xích Đỉnh hoàng đế hiện tại giống như con kiến bò trên lửa vậy, gấp đến độ phát hỏa.

Trận paháp bên ngoài bị người ta nhẹ nhõm phá vỡ nhưu vậy, hắn thực sự không dám nghĩ tới liệu trận pháp bên trong này có thể kiên trì được bao lâu? Thực sự có thể kiên trì chống đỡ được sao?

– Ngươi gấp cái gì? Thân là hoàng đế đế quốc, lại thiếu kiên nhẫn như vậy. Thực sự ta không rõ ngươi làm hoàng đế nhiều năm như vậy để làm gì?

Trong thanh âm của lão tổ yến gia có chút bất mãn.

– Vâng.

Xích Đỉnh hoàng đế không dám chống đối, hy vọng duy nhất của hắn hiện tại là ở trên người lão tổ Yến gia này.

Lúc này cửa mật thất mở ra, lão tổ Yến gia từ trong mật thất đi ra.

– Đi đi, lão phu đi tới biên giới trận pháp nhìn cuộc chiến một chút.

Lão tổ Yến gia cực kỳ bình tĩnh, từ trên mặt hắn hoàn toàn nhìn không ra bộ dáng vô vọng.

Không hổ là nhân vật già mà thành tinh, bĩnh tĩnh như mặt nước, hoàn toàn nhìn không ra hỉ nộ ái ố gì.

Ở biên giới trận pháp vòng trong, lão tổ Yến gia đứng trong trận pháp nhìn ra bên ngoài.

Chỗ tốt của trận pháp là ở đây, đứng ở bên cạnh, có thể thông qua trận pháp nhìn ra bên ngoài, mà người bên ngoài lại không nhìn thấy tình huống bên trong thế nào.

Xích đỉnh hoàng đế thì giống như tùy tùng đứng bên người lão tổ Yến gia.

– Lão tổ, ba đại tông môn này ăn cây táo rào cây sung, dùng các loại tài nguyên của Xích Đỉnh trung vực. Thế nhưng mà bọn chúng lại giúp đỡ ngoạn nhân, đối phó với hoàng thất chúng ta.

XÍch Đỉnh hoàng đế nghiến răng nghiến lợi cáo trạng.

– Hừ, người tông môn hơn phân nửa là kẻ thay lòng đổi dạ, căn bản không thể dùng làm chỗ dựa. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Yến gia chúng ta luôn một lòng củng cố thực lực. Thế đạo luôn là cường giả vi tôn.

Lão tổ Yến gia hừ lạnh một tiếng.

– Lão tổ, trước đó trận pháp bên ngoài bị phá là do hai người kia có thực lực mạnh mẽ. Hạ thống lĩnh và Quách lão cũng chết trong tay bọn họ.

– Hừ, Hòe Sơn nhị tiêu.

Lão tổ Yến gia cười lạnh không thôi.

– Giang Trần kia thực sự có chút bổn sự, không biết cho Mạch Vô Song và Hòe Sơn nhị tiêu ăn thuốc êm gì? Những đại đế tán tu này không ngờ đều nghe hắn sai bảo? Khăng khăng nhất mực với hắn như vậy.

– Lão tổ, cường giả Đế cảnh của đối phương một đám, như vậy làm thế nào cho phải?

Nhiều cường giả Đế cảnh như vậy, lão tổ muốn đánh lén Giang Trần, độ khó thật lớn a.

– Hừ, ngươi lo lắng cái gì? Lão phu đã có kế hoạch. Ngươi chỉ cần nắm chắc những người kia, còn lại lão phu tự mình có biện pháp.

Xích Đỉnh hoàng đế bị lão tổ khiển trách, trên mặt nóng rát. Hết lần này tới lần khác ở trước mặt lão tổ hắn lại không dám nổi nóng.

_ Đi, đem trận pháp bên trong này tăng tới cấp bậc cao nhất.

Lão tổ hạ lệnh.

– Vâng.

Hiện tại Xích Đỉnh hoàng đế chỉ có thể nghe theo lệnh.

– Ngoài ra, lúc trước xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực các ngươi nhận được chỗ tốt gì? Hoặc là tín vật gì? Tốt nhất là lấy ra các loại di vật. Lấy ra, phái người đi khiêu khích Giang Trần kia một chút. Khiến cho hắn bắt đầu mất lý trí.

Lão tổ Yến gia tiếp tục hạ lệnh.

– Thiếu chủ, vì sao nhất định phải đợi Vô Song đại đế tới?

Thương Hải đại đế ở bên ngoài hoàng cung, nhìn trái nhìn phải, chỉ hận không thể lập tức kéo tinh anh dưới trướng hắn trực tiếp giết tới hoàng cung Xích Đỉnh quốc.

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

– ngươi thấy trận pháp này thế nào?

– Thuộc hạ cảm thấy Xích Đỉnh trung vực này cho dù có chút môn đạo, thế nhưng dùng thực lực đại đế như chúng ta, hoàn toàn có thể dùng thực lực phá nát, trực tiếp dùng thực lực nghiền nát bọn chúng, chẳng phải sẽ thoải mái hơn sao?

Giang Trần mỉm cười nói:

– Ngươi nghĩ như vậy, chỉ sợ người Xích đỉnh hoàng thất sẽ rất vui vẻ. Trận này không phải là trận pháp bình thường, nếu như xông vào, ngay cả cường giả Đế cảnh cũng bị cuốn vào, tuy rằng không tới mức chết, thế nhưng cũng có vài phần nguy hiểm.

– Ồ?

Thương Hải đại đế có chút không tin, chỉ là một Xích Đỉnh trung vực, có trận pháp cường đại như vậy sao? Thương Hải đại đế sống ở Lưu Ly vương thành, cao cao tại thượng, tông môn nhất phẩm ở bát vực trong mắt hắn chưa hẳn đã có bao nhiêu sức nặng chứ đừng nói tới Xích Đỉnh trung vực này.

– Thiếu chủ, trận pháp này thực sự thần diệu như vậy sao?

Thương Hải đại đế nhìn một hồi, nhịn không được lần nưa lên tiếng hỏi.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.