̣c lực đáng sợ của cường giả Đế cảnh.
Ba đại tông chủ như bọn họ đều là cường giả Hoàng cảnh, thoạt nhìn cách Đế cảnh không xa, nhưng mà chênh lệch nhìn như không xa này kỳ thực dùng cả đời cũng không vươn tới độ cao đó.
Mà giờ phút này, tận mắt nhìn thấy uy năng của cường giả Đế cảnh, bọn họ mới biết được hóa ra chênh lệch giữa song phương so với trong tưởng tượng của bọn họ còn lớn hơn nhiều.
Càng thêm giật mình là những người ở bên trong trận pháp.
Khi trận pháp bị phá vỡ, trong trận pháp đầu tiên. Quách lão và Hạ thống lĩnh đang chuẩn bị ra ta với ba đại tông chủ bên ngoài, chuẩn bị tập kích.
Thế nhưng khi bọn họ vận sức định tập kích, trận pháp này lại bị công kích. Vốn bọn họ căn bản không thèm để ý, cũng không biết phòng ngự của trận pháp này không ngờ lại dễ dàng bị phá hủy như vậy, cho nên bọn họ chưa kịp chuẩn bị.
Thế nhưng mà một kích liên thủ của Hòe Sơn nhị tiêu, lại triệt để đánh nát mộng tưởng của bọn họ.
Cả đám mặt đầy bụi đất đứng ở địa phương cách đó không xa. Hoàn toàn bạo lộ trước mặt Hòe Sơn nhị tiêu.
Tình cảnh này nhìn vào vô cùng quỷ dị, lại vô cùng buồn cười.
Quỷ dị là đột nhiên sau một khắc mọi người mới phát hiện ra, hóa ra trong ngoài trận pháp, khoảng cách song phương lại gần như vậy.
Mà buồn cười chính là những người này đều là cường giả võ đạo, thế nhưng lúc này đều giống như mất hồn vía, ngây ra như phỗng.
– Ba tông các ngươi còn thất thần làm gì? Trận pháp đã phá, thời điểm các ngươi chém giết đã tới.
Tiêu Vân hét lớn một tiếng.
ba đại tông chủ kia lúc này mới như tỉnh lại từ trong mộng. Trước đó bọn họ xuất chiến hoàn toàn là vì bất đắc dĩ, bị Giang Trần ức hiếp. Thế nhưng mà liên tục phá trận không thành, thương vong một nhóm lớn đệ tử, cho nên sau đó bất đắc dĩ hoàn toàn chuyền thành cừu hận tới mức nghiến răng nghiến lợi.
– Phàm là đệ tử tam tông chúng ta, nghe lệnh Đằng Hào ta, giết vào trong. Thảo phạt hôn quân vô đạo, giúp đỡ chính nghĩa Xích Đỉnh trung vực, diệt trừ khôi u ác tính Yến gia.
– Diệt trừ khối u ác tính Yến gia. Đưa Xích Đỉnh trung vực ra khỏi tối tăm.
– Yến gia bị Bất Diệt Thiên Đô lừa gạt, sai bảo. Là khôi lỗi của Bất Diệt Thiên Đô. Nguyện cho Bất Diệt Thiên Đô ra roi, mang tới tai họa ngập đầu cho Xích Đỉnh trung vực. Yến gia không chết, đại nạn không hết.
Ba đại tông môn này trong lúc tới đây đã sớm nghĩ kỹ khẩu hiệu. Những khẩu hiệu này tự nhiên không phải là cho người hoàng thất nghe, mà là hô cho người của cả XÍch Đỉnh trung vực nghe vào.
Bọn họ cũng không hy vọng sau khi diệt hoàng thất, trên trán lại dán vào danh tiếng làm phản. Bởi vậy bọn họ phải dựa vào lá cờ chính nghĩa này.
Hạ thống lĩnh trợn mắt, giơ binh khí trong tay lên, nói:
– Các dũng sĩ, bệ hạ nuôi chúng ta mười năm, mấy chục năm, đây chính là lúc chúng ta trung quân đền nợ nước. Giết những phản tặc này cho ta.
Hạ thống lĩnh là kẻ tài cao gan lớn, xung trận phóng ngự lên trước. Xung phong về phía ba đại tông chủ. Tu vi của Hạ thống linh hoàn toàn không kém hơn ba đại tông chủ, thậm chí còn có phần nhỉnh hơn một người trong ba người.
Quách lão dẫn theo cao thủ đại nội, giống như hình với bóng đi theo hai bên Hạ thống linh, phóng về phía ba đại tông chủ.
Bắt người trước tiên phải bắt ngựa, bắt giặc trước tiên phải bắt vua.
Thủ lĩnh của ba đại tông môn chính là ba đại tông chủ này. Thực lực của ba đại tông chủ ra sao, Hạ thống lĩnh và Quách lão đều hiểu rõ.
Lại nói, Hạ thống linh và Quách lão dù gì cũng có thực lực tuyệt đối có thể nhỉnh hơn bất luận một ai trong ba tông chủ.
Thế nhưng mà loại hỗn chiến này khó mà nói trước kết quả được.
Nhưng mà bọn họ cảm thấy, bên hoàng thất có ưu thế rõ ràng. Võ giả của hoàng thất là quân đội chính quy, đều được huấn luyện một cách nghiêm khắc.
Rèn luyện rất nhiều, hơn nữa lại trung thành, hung hãn không sợ chết.
Cường giả tông môn có lẽ cũng mạnh, nhưng mà bọn họ không có rèn luyện,tác chiến hàng ngày. Loại hỗn chiến quy mô lớn này không có chiến đấu, rèn luyện hàng ngày, một khi hỗn chiến, bên rèn luyện, tác chiến hàng ngày nhất định sẽ là bên có ưu thế.
– Hạ thống lĩnh, chú ý ba đại tông chủ. Trước tiên nên trừ những tên đầu sỏ.
Quách lão nhắc nhở.
Hạ thống lĩnh điên cuồng gào thét, đằng đằng sát khí:
– người giết được ba đại tông chủ, thưởng ba ngàn vạn linh thạch.
Đầu của ba đại tông chủ nhất định không chỉ ba ngàn vạn. Nhưng mà số tiền lớn này cũng đã kích thích ý chí của những cao thủ đại nội và ngự lâm quân.
Hai quân công kích, chiến đấu hết sức căng thẳng.
Lúc này Hòe Sơn nhị tiêu trên không trung cười một tiếng quái dị, liếc mắt nhìn nhau, tâm hữu linh tê.
Vũ khí trong tay hai người lần nữa vung lên.
Chiếc chùy màu đỏ kia giống như một đạo lưu tinh mang theo tàn ảnh trực tiếp đánh vào đầu Hạ thống lĩnh kia.
– Hạ thống lĩnh, cẩn thận.
Công kích bỗng nhiên từ hư không đánh tới khiến cho nhân vật như Hạ thống lĩnh cũng có chút bối rối. Nhưng mà tên này cũng cường hãn, trong lúc nguy cấp biến trốn tránh không kịp, trong tay xuất hiện một thanh đại đao, giống như là bình chướng, chắn ngang trước mặt hắn.
– Hừ, châu chấu đá xe.
Tiêu Vân hừ lạnh một tiếng, pháp thân đột nhiên hóa thành một mũi tên, lao xuống phía dưới.
Thân ảnh giống như quỷ dị xuất hiện trước mặt Hạ thống linh, tay chộp một cái đã đặt vào ngực Hạ thống lĩnh.
– Cút ngay.
Hạ thống lĩnh không biết trời cao đất rộng, quét ngang đao, chém về phía Tiêu vân.
Đại đao va chạm với chiếc chùy tạo ra tia lửa, chói mắt vô cùng. Nhưng lại giống như chém vào trên một ngọn núi, không chút sứt mẻ nào.
Mà thanh đại đao kia lập tức tan vỡ thành vô số mảnh.
Thanh âm loảng xoảng vang vọng, Hạ thống lĩnh kia lập tức tay không còn một tấc sắc đứng trước mặt Tiêu Vân.
– Quá yếu.
Tiêu Vân lạnh nhạt cười, thuận tay đập một cái giống như là đập ruồi vậy.
Một tay đánh xuống, cái đầu trên cổ Hạ thống lĩnh lập tức bị đánh bay, tựa như một trái cây treo trên cành cây vậy, trực tiếp bị tát bay.
Két một tiếng.
Hạ thống lĩnh kiêu ngạo không ai bì nổi lập tức đầu thân một nơi.
Cảnh này vô cùng nhanh chóng, chỉ trong nháy mắt mà thôi.
Song phương đang giao chiến lúc này đều cảm thấy tóc gáy dựng đứng, lạnh sống lưng. Nhân vật như Hạ thống lĩnh ở trong Xích Đỉnh đế quốc cũng có thể đứng vào top mười cường giả, không ngờ lại bị một cái tát nhẹ của người ta đánh bay đầu.
– Thống lĩnh đại nhân.
Những Ngự lâm quân thủ hạ của Hạ thống lĩnh lúc này mắt như nứt ra, hai mắt đỏ bừng, tim phổi giống như đều sắp nổ tung vậy.
– Báo thù cho thống lĩnh đại nhân.
– Tên này lợi hại, mọi người cùng nhau xông lên chém giết hắn.
– Cùng tiến lên, giết.
Hạ thống lĩnh lần này mang theo mấy ngàn tinh anh của Ngự Lâm quân, đều là hảo thủ. Nhìn thấy Hạ thống lĩnh bị giết, những người này dưới tình huống cùng chung mối thù, bị cảm giác bi phẫn thôi thúc khiến cho cả đám đằng đằng sát khí.
Trong mắt Tiêu Vân tràn ngập vẻ khinh miệt, căn bản khinh thường ra tay. Chiếc chùy màu đỏ trong tay lần nữa vung lên, tiện tay đập một cái, giống như một ngọn núi lớn mang theo uy áp đáng sợ ầm ầm đập về phía trước.