Sáng ra Châu Chấn Khiêm vẫn còn đu thân thể cường tráng của anh trên người cô, cả đêm qua dù Châu Giản Dao đã ngủ say vì mệt thì người đàn ông này vẫn không tha cho lấy một phút nếu cô không thể phối hợp thì anh đành tự mình an ủi bản thân.
Đang trong giấc ngủ say Châu Giản Dao cảm nhận được có gì có nặng trĩu đang đề lấy thân mình, cơ thể cô bị giam cầm không cựa nổi cuối cùng không chịu được nữa dáng vẻ biếng nhát từ từ mở mắt.
Nhìn thầy bóng dáng mờ mờ ảo ảo của người đàn ông cô còn tưởng trời sập đè lấy cô, Châu Giản Dao nhăn nhó đến khó coi đẩy anh ra.
“ Nặng quá, đáng ghét để em ngủ “
Châu Chấn Khiêm khẽ cười càng đè chặt hơn, cô em gái nhỏ này của anh còn biết mắng anh là đáng ghét rồi chỉ qua một đêm gan của cô đúng là đã to hơn không ít nhưng như vậy anh lại càng thích. Châu Chấn Khiêm cúi đầu cắn mạnh vào đầu ti của người phụ nữ nhưng một cơn giật điện bỗng chốc khiến Châu Giản Dao mở trừng mắt tỉnh hẳn, cô hét một tiếng không to cũng không nhỏ nhưng răng của người đàn ông này đúng là không phải dạng vừa, cảm giác đầu ti này bị anh cắn vỡ rồi.
“ Huhu, anh cắn hỏng của em rồi, đáng ghét,…huhu “
Cô chợt òa khóc lên hệt như đứa trẻ hai tay vung vẫy đánh tới tấp vào lồng ngực người đàn ông, Châu Chấn Khiêm vừa xót lại vừa buồn cười Châu Giản Dao bị anh làm cho tỉnh ngủ trong tức khắc đầu cô chợt lóe lên cơn choáng váng khó chịu nên mới sinh ra khóc, cười được hai phút vẫn không thấy Châu Giản Dao ngừng khóc bây giờ anh mới đau lòng ôm lấy dỗ dành cô.
“ Đừng khóc, anh xin lỗi, ngoan nào của em vẫn chưa hỏng “
“ Huhu,…anh đáng ghét, chỉ biết bắt nạt em,…huhu “
Châu Chấn Khiêm làm sao cưỡng lại được sự đáng yêu này đây, cũng chỉ có khi nào ở bên cạnh cô anh mới cười nhiều như thế chỉ có Châu Giản Dao mới mở được công tắc cười của người đàn ông lạnh như băng này.
Châu Giản Dao thút thít, nức nở trong lồng ngực hai thân trần như nhộng như được khắc dính vào nhau sự ấm áp này khiến cô chỉ muốn giữ lấy mãi, cơ thể nhỏ của người phụ nữ được cơ thể cường tráng của anh bao lấy hệt như một tấm khiêng bao bọc cuộc đời cô.
“ Ngoan, anh hai thương em “
Châu Giản Dao khịt mũi vài lần rồi kéo lấy cổ anh sát xuống mặt mình, hồn nhiên nói.
“ Khiêm, em đói rồi “
Tên của người đàn ông được phát ra từ miệng cô như một thứ bùa mê khiến anh bất động vì sự mềm mại từ khuôn giọng ấy, cô không còn gọi anh là ‘ anh hai ‘ nữa tuy vẫn chưa quen với việc được cô gọi thẳng tên nhưng anh vẫn rất thích sự thay đổi này, còn Châu Chấn Khiêm dường như không muốn thay đổi cách gọi đối với cô vì dù có là trôi qua bao lâu thì Châu Giản Dao trong mắt anh vẫn là một bé con anh muốn được bảo vệ cả đời.
…
Châu Giản Dao được anh đặt biệt chọn cho một chiếc đầm hở eo màu xanh ngọc cực xinh còn được chính tay anh thắt bím tóc thời khắc đó Châu Giản Dao còn không tin vào mắt mình người đàn ông này còn biết làm cả việc này bàn tay kia của anh không phải chỉ để làm việc lớn thôi sao, hơn nữa với tính cách cứng nhắc như Châu Chấn Khiêm mà còn có kiên nhẫn ngồi học những kiểu tóc này để thắt cho cô, Châu Giản Dao cảm thấy người đàn ông này đúng là yêu cô đến mức chuyện gì cũng làm được bây giờ có bắt anh mặc váy cùng cô chắc anh cũng sẽ không do dự mà đồng ý quá.
“ Khiêm, em có đẹp không? “
Châu Giản Dao nhìn anh qua gương nghiêm túc hỏi.
“ Em rất đẹp bé con “
Châu Chấn Khiêm trước khi trả lời còn tặng kèm cho cô một hụ hôn nhẹ lên trán bây giờ cả hai mới chịu rời phòng.
Bữa sáng đã được chuẩn bị sẵn sàng, bốn hầu nhân đứng hai bên của bàn ăn thấy cô và anh vừa xuống liền nhanh tay soạn bát đũa cho cả hai cũng như mọi khi đều sẽ có sẵn hai ly nước cam cho hai người. Châu Giản Dao ngồi ngay bên cạnh anh một nữ hầu vừa có ý định gắp thức ăn cho cô thì bị Châu Chấn Khiêm ngăn lại anh ra hiệu cho bọn họ lui xuống muốn tự mình phục vụ cho người phụ nữ của mình.
“Khiêm, món đó, lấy cho em món đó “
Châu Chấn Khiêm vui vẻ mang món ăn mà cô vừa chỉ đến gấn hơn ân cần gắp vào bát cô vài đũa, Châu Giản Dao bỏ vào miệng vừa nhai lại vừa chỉ sang món khac cứ như thế cô chỉ đến đâu anh sẽ gắp bỏ vào bát của cô đến đó, không hiểu sao sức ăn hôm nay của Châu Giản Dao lại khỏe hơn bình thường, Châu Chấn Khiêm thầm nghi ngờ liệu có phải à vì đêm qua bị anh hút hết năng lượng rồi không, tự mình nghĩ rồi tự mình cười.
“Khiêm, nước cam “
“ Bé con em no rồi sao hay là ăn thêm đi “
Châu Giản Dao xoa bụng mình lắc đầu, chính cô cũng cảm thấy hôm nay bản thân ăn hơi nhiều, Châu Giản Dao là người rất lười tập thể dục nhưng dáng vóc của cô lại không thua gì người mẫu có thể là do cơ địa tốt.
Kết thúc bữa sáng Châu Chấn Khiêm ngồi ở phòng khách tập trung vào làm việc còn người phụ nữ của anh thì ngoan ngoãn đứng ở bên kia kéo đàn, những tiếng nhạc du dương cất lên lại có thể giúp cho Châu Chấn Khiêm dễ dàng làm việc hơn anh không phải là bị âm thanh này làm phiền ngược lại rất thích nghe.
Cũng lâu rồi Châu Giản Dao mới đụng vào violon, cô là nghệ sĩ violon chuyên nghiệp nên dù có thời gian lâu không kéo khi kéo lại cũng không một chút vấp vá.
Bên ngoài A Từ bình tĩnh đi vào.
“ Chủ tịch đã sắp xếp hôn lễ ổn thỏa “
Châu Giản Dao nghe thấy lập tức ngưng tay hẳn, cô quay đầu hai mắt sáng rực lên chạy nhanh về phía Châu Chấn Khiêm kéo lấy tay anh.
“ Hôn lễ? khi nào? “
Châu Chấn Khiêm vuốt tóc cô cười nhẹ.
“ Hai ngày sau “
***
Vote! Vote! Vote
Cho Ly một bình luận và một like để tiếp thêm động lực ra chap mới nhé ạ.
Cảm ơn mọi người ạ.