Độc Sủng - Bé Con, Anh Hai Thương Em

Chương 52: Mất tích


Đang lơ ngơ thì ba tên đàn ông xuất hiện bọn họ nhìn thẳng đến hựng hực khí thế đi thẳng về phía cô ban đầu Châu Giản Dao không nhận ra sự khác lạ của bọn họ đến khi ba tên đàn ông sừng sững đứng ngay trước mắt cô mới cảm tháy không đúng, trong lòng dấy lên nổi sợ.

“ Cô là Châu Giản Dao? “

“ Phải,…là tôi…tôi là Châu Giản Dao, các anh là…ai, á “

Tiếng hét của cô thất thanh cùng lúc đó đã bị một tên đàn ông vạm vỡ dùng khăn tẩm thuốc bịt chặt miệng lôi vào một góc khuất, Châu Giản Dao vùng vẫy nhưng thân thể yếu ớt này không tài nào đấu lại được với ba tên đàn ông cao lớn này hai phút sau cô cũng bất tỉnh vì trúng thuốc.

Châu Giản Dao bị bọn họ đưa đi đến khi Quân Quân cùng Hiểu Khê đi ra thì không còn thấy tưởng cô đã trở về phòng ăn trước nên cũng không mấy nghĩ nhiều mà trở lại nhưng cánh cửa phòng mở ra ngoài những người đàn ông đang đùa bợn với nhau thì không thấy Châu Giản Dao đâu.

Châu Thăng nhìn đến Hiểu Khê hỏi

“ Dao nhi đâu rồi sao chỉ có hai người? “

Hiểu Khê ấp a ấp úng cô còn tưởng Châu Giản Dao đã ở đây rồi, em gái bọn họ không phải ở đây thì ở đâu chứ.

“ Em cùng chị Quân Quân đi ra đã không thấy Dao nhi nữa rồi, bọn em còn nghĩ con bé đã quay lại đây rồi chứ “

Tất cả bọn họ khó hiểu nhìn nhau đi ba người lại chỉ có hai người quay về vậy em gái của bọn họ đâu rồi, đột nhiên Quân Quân bước lên vài bước trông có vẻ hốt hoảng.

“ Lúc nãy các anh ở đây có nghe thấy âm thanh gì giống tiếng hét hay tiếng đùa giỡn không? “

Châu Thăng nheo mày nhìn qua một lượt mấy người đàn ông, từ nãy đến giờ bọn họ đùa giỡn với nhau to tiếng quá nên không nghe thấy gì, mấy người còn đnag không hiểu chuyện gì xảy ra bên ngoài một nhân viên đi vào muốn dọn dẹp lại vài thứ cũng như mang một chai rượu khác đến, anh ta vừa bước vào đã bị Châu Tấn Đình chặn lại lên giọng hỏi.

“ Anh có nhìn thấy em gái chúng tôi không? con bé có xuống dưới không? “

Tên nhân viên bất ngờ bị dọa cho sợ, anh ta có hơi run rẩy trước sự dặn hỏi của Chấn Tấn Đình dè dặt gật đầu.

“ Tôi có thấy….thấy có ba người đàn ông đi cùng em gái anh có một người đã bế con bé, lúc tôi thấy thì bọn họ đã ngồi vào trong xe rồi tôi còn tưởng là các anh về nên mới lên xem xem “

Châu Giản Dao đi cùng ba người đàn ông nhưng rõ ràng tất cả đều đang có mặt ở đây vậy thì cô đi cùng ai, Châu Tấn Đình quay sang nhìn mấy người còn lại bây giờ bọn họ mói ý thức được đã có chuyện lớn xảy ra. Châu Giản Dao sẽ không để ai đụng vào mình ngoài Châu Chấn Khiêm thì làm sao có chuyện để một tên đàn ông bế mình được, mấy anh trai cô ở đây còn không được phép làm điều đó.

Quân Quân cũng nhận ra liền nói

“ Vậy tiếng hét lúc nãy là của Giản Dao, em ấy xảy ra chuyện rồi “

Đến giờ tất cả mới nhận thức được việc em gái của bọn họ bị mất tích rồi nói đúng hơn là bị bắt cóc tất cả đều bật ghế đứng dậy, bây giờ ai cũng sợ hãi trong lòng nếu Châu Chấn Khiêm biết chuyện này bọn họ chắc chắn sẽ không yên ổn với anh nhưng cũng không thể nào không báo cho anh vì chỉ có Châu Chấn Khiêm mới có thể giải quyết được chuyện này cũng chỉ có anh mới nhanh chóng tìm được Châu Giản Dao.

“ Mau báo với anh hai càng để lâu Dao nhi sẽ càng nguy hiểm, nhanh lên “

Châu Thụy gắt giọng lên bọn họ ba chân bốn cẳng chạy xuống sảnh lớn của nhà hàng, Châu Thụy cùng Châu Cẩn Phàm chịu trách nhiệm kiểm tra lại tất cra máy giám sát trong nhà hàng, Châu Thăng cùng những người kia thì báo cho Châu Chấn Khiêm chưa được bảy phút Châu Chấn Khiêm đã đi cùng A Từ và một vài vệ sĩ khác đến, qua điện thoại khi nghe bọn họ nói rằng Châu Giản Dao bị bắt cóc anh đã như phát điên nên vừa bước vào nhà hàng đã nổi trận lôi đình Châu Thăng vì đứng đúng ngay trong tầm mắt của anh nên đã hứng trọn cơn thịnh nộ của Châu Chấn Khiêm, không nói một lời Châu Chấn Khiêm vung một đấm vào bên má khiến Châu Thăng nghiêng nghiêng ngả ngả may thay được Hiểu Khê chạy đến đỡ lấy, cô kinh sợ.

“ Anh không sao chứ? “

Châu Thăng nheo mắt lắc đầu, Hiểu Khê chứng kiến chồng mình bị đánh như vậy cũng rất giận dữ nhưng cô không dám hó hé lấy một lời vì người đánh chồng cô không phải người bình thường mà là Châu Chấn Khiêm.

“ Các cậu chỉ có việc trông con bé cũng làm không được, còn không mau nói cho tôi biết chuyện gì vừa xảy ra “

Châu Thụy bước rộng vào bước đối diện với Châu Chấn Khiêm tất cả những người còn lại cũng đứng thành hàng cúi đầu.

“ Anh hai, Dao nhi trong lúc đi vệ sinh cùng Quân Quân và Hiểu Khê đã bị ba tên đàn ông lạ bắt đi, là bọn em ngu dốt không nghe thấy tiếng hét của Dao nhi, anh hai anh tạm thời bỏ qua cơn tức giận chúng ta tìm em gái quan trọng hơn “

Châu Chấn Khiêm cười khẩy gật gật đầu, cảm thấy nực cưởi trước lời nói của Châu Thụy, mấy tên anh trai này miệng lúc nào cũng thương em gái lo cho em gái vậy mà lại vì thú vui của bản thân mà để cô bị người ta bắt cóc bây giờ còn không muốn anh tức giận, hay thật Châu Chấn Khiêm sẽ không nương tay với bất cứ ai dù cho anh luôn xem bọn họ là em trai ruột của mình nhưng người quan trọng đối với anh chỉ có một là Châu Giản Dao nếu cô xảy ra chuyện anh chắc chắn sẽ chính tay phá hủy mối quan hệ anh em này với bọn họ.

 Châu Chấn Khiêm nhìn A Từ ánh mắt anh trở nên hung ác vô cùng, gương mặt đùng đùng sát khí anh muốn ngay lập tức bộc phát cơn thịnh nộ trong mình.

“ Điều động tất cả người trong Hắc đạo và toàn bộ vệ sĩ của chúng ta trong vòng nửa tiếng phải tìm được con bé cho tôi “

“ Tôi rõ rồi, chủ tịch “

A Từ phóng như bay rời đi, chỉ còn mấy tên đàn ông im lặng đứng một chỗ mà cúi đầu bây giờ bọn họ cũng muốn được góp sức đi tìm Châu Giản Dao nhưng còn chưa được đưa ra ý kiến đã bị Châu Chấn Khiêm chặn họng.

“ Từ đây đến lúc tìm ra con bé tôi không muốn nhìn thấy mấy tên vô dụng các người “

Cách xưng hô của Châu Chấn Khiêm đã thay đổi bọn họ chỉ dám gật đầu nghe theo.

***

Vote! Vote! Vote

Cho Ly một bình luận và một like để tiếp thêm động lực ra chap mới nhé ạ.

Cảm ơn mọi người ạ.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.