Đoạt Vợ

Chương 73: Song phượng hợp (h)


Đại Đường nước gió chảy nhẹ, giường thơm bí sự xưa nay tị húy, nơi này Lý thị hoàng tộc có huyết thống Tiên Ti, rất vui vẻ, không câu nệ cổ pháp tiền triều.

Thái Tông dạo chơi vườn hoa, cung nữ theo hầu, Cao Tông từng cùng Võ tài nữ ở Cảm Nghiệp Tự thanh tịnh mà vu sơn mây mưa..chớ nói chi là nhà ngoại Võ hậu nhất tộc, cũng hào phóng không câu nệ.

Lý Khâm đồng thời giữ lại huyết mạch hai nhà Lý Võ, ở chuyện tính, liền so với thường nhân càng nhiều thiên phú dị bẩm

Lúc trước nàng liền ở trong phủ nếm thử ngoạn sủng, bây giờ điều giáo Thẩm Tịnh Xu, thuận buồm xuôi gió.

Chỉ thấy nàng dùng hai ngón tay cắm vào u huyệt chảy nước, không nhanh không chậm thay Thẩm Tịnh Xu làm lấy khuếch trương.

Diễm diễm xuân sắc, Lý Khâm lại cẩn thận quan sát đến, không ngừng ở cửa huyệt xoay tròn, lại nhàn nhạt trừu sáp.

“A….Ngô a ~”

Đầu ngực Thẩm Tịnh Xu bị kẹp lấy phi yến, đôi tuyết đoàn sớm nổi lên một tầng hồng phấn, căng đến khó chịu.

Hai chân bị quấn quanh mở ra, Thẩm Tịnh Xu lại nghĩ động, cũng chỉ có thể bất lực vung lẩy ngọc ngó sen mấy lần, giống như cánh tay, mị thở rêи rỉ.

“Khâm Nhi…A~ người đừng làm…Ngô~”

Huyệt tâm rõ ràng gãi ngứa chịu không nổi, ngón tay Lý Khâm vẫn chỉ muốn vào không vào, luôn ở cửa huyệt ma sát

Thế là chổ sâu kia càng thêm ngứa, chính là bảy phần vội vàng xao động, ba phần chậm, câu dẫn người run sợ.

“A ha….Khâm Nhi ~”

Muốn chết rồi…. Thẩm Tịnh Xu không ngừng rụt lại âm huyệt, nghĩ muốn Lý Khâm cắm xuống, cũng tốt khiến chổ sâu kia ngứa chậm mấy phần.~

Thế nhưng Lý Khâm vẫn như cũ bình chân như vại.

“Khanh Khanh đừng vội” Lý Khâm nghiêm túc làm mở rộng ” Không chờ một lát nàng sẽ không thích ứng được”

Ánh mắt ở cửa huyệt lưu lại.

Hai bên môi nhỏ đã bị thao đến hồng, nhưng y nhiên đói khát hút lấy ngón tay của nàng.

Huyệt này, cái miệng hầu bao này, nơi cửa nhỏ mà gấp, bên trong mười phần co dãn hút lấy.

Lý Khâm chậm rãi chuyển động ngón tay, thử nghiệm có chút tách ra.

Chổ kia của nữ tử nhìn cơ bản giống nhau, kỳ thật khác biệt rất nhiều, Lý Khâm lúc tước gặp qua một ngoạn sủng, cái tính khí giả kia vô cùng tráng kiện để mình chơi quên cả trời đất, nhưng ngoạn sủng liền sẽ đau đến không muốn sống

Cho nên tùy từng người khác nhau, Thẩm Tịnh Xu trời sinh liền gấp một chút, Lý Khâm không muốn làm bị thương nàng, chính là tận tâm kϊƈɦ thích

“Miệng hầu bao” tựa hồ đã có thể mở ra vừa hai ngón tay, Lý Khâm liền dùng tay vạch lên múi thịt, phụ trợ đem cửa huyệt mở ra.

“Khanh Khanh buông lỏng một chút”

Ngón áp út tay phải sớm đã dính đầy ɖâʍ thủy, Lý Khâm dần dần thử cho tiểu huyệt Thẩm Tịnh Xu nuốt ba ngón tay

Đã vừa mới triều dâng mấy lần, , đầy đủ bôi trơn, Lý Khâm cẩn thận từng li từng tí đem ba ngón tay cắm vào cửa huyệt

Bên trong huyệt thịt nóng bỏng lập tức bao khỏa lấy, dính mềm hút ngón tay.

Cảm giác thật là thoải mái

“A a…Khâm Nhi…Thật lớn ~”

Cửa huyệt tựa hồ so với ngày xưa đẩy ra càng sâu, Thẩm Tịnh Xu khẩn trương kêu lên, cong lưng lên.

ʍôиɠ thịt kẹp chặt, ngón tay Lý Khâm lập tức không thể động đậy

Trán của nàng cũng ướt đẫm mồ hôi, hô hấp khô nóng.

Khanh Khanh thật chặt~

“Buông lỏng chút, Khanh Khanh, nàng kẹp chặt ta không động đậy được”

Nàng cơ hồ vô dụng dùng ba ngón tay thao qua tiểu huyệt, Lý Khâm biết Thẩm Tịnh Xu có khả năng khẩn trương, bận bịu cúi người, hôn đài hoa nàng.

Đài hoa đã sớm trướng hồng, Lý Khâm dùng môi nhấp mở, nhẹ nhàng hút, sau đó lại dùng đầu lưỡi ɭϊếʍ láp.

Từng tia từng tia ngứa ngáy, Thẩm Tịnh Xu không khỏi ưỡn ngực một chút, bộ ngực chấn động đến run rẩy, phi yến run cánh

Tạm thời để tiểu huyệt ngậm ba ngón tay, Lý Khâm ôn nhu đụng vào hôn, để nàng buông lỏng

“Không có chuyện gì Khanh Khanh, nàng có thể nuốt hết”

“Ngô~”

Thẩm Tịnh Xu nắm chặt tơ lụa dưới thân, căng thẳng nâng lên nửa thân trêи, giống như cá hít thở không thông

Thật lớn…thật nhiều lắm ~

“Ngoan, Khanh Khanh” Lý Khâm an ủi nàng, dỗ dành nàng ” Nuốt hết, sẽ rất thoải mái~”

Ba ngón tay thử cắm vào, khuếch trương cửa huyệt bị vết chai trêи đốt ngón tay mài một cái.

“A~”

Mật dịch chảy ngang, Lý Khâm mười phần ôn nhu, Thẩm Tịnh Xu nhăn lông mày lại, thử buông lỏng một chút.

“Khâm Nhi, người chậm một chút, ngô ~”

Huyệt khẩu ra sức đóng mở, con mắt Lý Khâm tỏa sáng, thừa cơ bỗng nhiên cắm xuống

“Đi vào…A ha ~”

Tất cả ba ngón tay đều cắm vào bên trong huyệt, đầu ngón tay vừa vặn đụng vào chổ thịt ngứa ngáy kia.

“Khanh Khanh ngoan lắm, nuốt hết~”

Lý Khâm mừng rỡ dị thường, chỉ cần có thể nuốt hết, nàng liền có thể cho Thẩm Tịnh Xu dùng ɖâʍ cụ ” Vạn đảo sinh” kia!

Nàng thử trừu sáp, ngón tay sau khi kéo ra, dính chất lỏng kéo theo mà chảy ra, phát ra tiếng phốc thử nhẹ vang lên.

“A a…A ân….”

Thẩm Tịnh Xu ɖâʍ khiếu, thịt mềm bị cọ xát tràn ngập lấy, từng khúc tiêu hồn.

“A a a…A~”

Tựa hồ chậm rãi thích ứng, huyệt khẩu lại bắt đầu phun ra nuốt vào. Lý Khâm không do dự nữa, nhanh chóng ra vào thao làm !

Ba ngón tay theo mật dịch hung mãnh trừu sáp, chỉ đem hai thanh âm thần làm đến lật ra bên ngoài, môi nhỏ non nớt hướng bên ngoài trương ra, chất lỏng chảy không ngừng.

“Ha….A, a a a….”

Thân thể Thẩm Tịnh Xu theo tần suất trừu sáp trêи dưới lắc lư, Lý Khâm thao nàng đến hưng khởi, càng đánh càng hăng

Mấy chục lần, mấy trăm cái…huyệt khẩu lần lượt thu nhỏ, lại một lần nữa bị đẩy ra đến cực hạn, thụ lấy đảo nhập thật sâu.

Gãi ngứa lại trừu sáp để nội thịt được làm dịu, thịt mềm hung hăng xoắn lấy ngón tay, cảm giác trừu sáp không ngừng lôi kéo thoải mái sung sướиɠ

“Ô…Ừ, a a~”

Vô tận cực lạc sóng cả mãnh liệt, Thẩm Tịnh Xu toàn thân phát run, ngón chân sớm đã co quắp cùng một chổ.

Sảng kɧօáϊ, thật nhiều a…Nàng nhanh ra~

“Khanh Khanh, thao đến nàng muốn ra rồi sao?”

Lý Khâm quan sát nàng triều dâng mà muốn choáng, cười nói ” Cái này làm hư huyệt ɖâʍ của nàng”

Ngón tay đột nhiên chuyển động, đầu ngón tay dày đặc nghiền ép tao thịt nóng trướng bên trong, Lý Khâm tiếp tục rút ngón tay ra, lại nhét vào tận gốc.

“A a a…A~”

Hoàn toàn bị lắp đầy, khó tả ghen tuông kịch liệt xung kϊƈɦ, Thẩm Tịnh Xu xấu hổ cảm thấy phía dưới càng ngày càng khó chịu, giống như không chịu được khống chế

Tốt trướng a…”

Giống như muốn bị Lý Khâm xuyên qua, mỗi lần chạm vào thịt mềm, đều là kɧօáϊ cảm ngập đầu.

“Ngô…”

Tựa hồ một cỗ mắc tiểu, Thẩm Tịnh Xu xấu hổ không chịu nổi, không khỏi cắn môi, muốn chống cự.

Thế nhưng bị Lý Khâm trừu sáp, không chút nào giảm bớt.

“A a…”

Ba ngón tay thấm ướt thuận hoạt ra vào rút khô, Lý Khâm đưa tay phải điên cuồng cắm giữa hai chân Thẩm Tịnh Xu, tay trái thuận đường sờ sờ hộp gấm vội vàng mở ra.

Bên trong chứa ɖâʍ cụ phẩm chất cỡ ba ngón tay của Lý Khâm, chính là được tạo từ đàn mộc, mặt ngoài phi thường bóng loáng, điêu khắc rất nhiều gân lạc nhô ra

Đây là thứ mà Lý Khâm ở cửa hàng bán ɖâʍ cụ đông cung U Châu từng thao choáng Thẩm Tịnh Xu, lại ngoài ý muốn tìm được

Tựa hồ là một kiện lợi dụng cơ quan thuật tạo ɖâʍ bổng của Mặc gia, phẩm chất dài ngắn thích hợp, bất quá ở trong chứa cơ quan, cắm vào trong huyệt tự hàng mà co duỗi trừu sáp, cho nên gọi là “Vạn đảo sinh”

Giờ phút này, Lý Khâm một mặt thao lấy huyệt Thẩm Tịnh Xu, một mặt đem ɖâʍ cụ này dính mật dịch.

“A a a a…”

Bị ngón tay cắm mấy trăm cái, Thẩm Tịnh Xu thực tế không chịu được, nội huyệt mất khống chế phun ra ngoài!

Linh hồn xuất khiếu đồng dạng kɧօáϊ cảm run rẩy, đầu óc hoàn toàn trống rỗng, chỉ có bụng dưới một trận đau xót thoải mái, thít chặt triều phun

Lý Khâm lại rút ngón tay ra, ở thời điểm tiểu huyệt sắp đem sóng xuân phun ra ngoài, bỗng nhiên đem ɖâʍ cụ cắm vào

Nhấn cơ quan, ɖâʍ cụ đàn mộc thoáng chốc tự hành gây rối âm huyệt !

“Phốc thử phốc phốc ~”

ɖâʍ cụ buông thả thao đỉnh thịt mềm ngứa, dường như mấy trăm cắm mấy ngàn cắm, mãnh làm âm tâm

Trêи đó gân lạc tùy theo không ngừng lề mề huyệt đạo !

“A a a a….Khâm Nhi…Muốn hư ~”

Một lớp đã san bằng, một lớp khác lại nổi lên, thân thể Thẩm Tịnh Xu mãnh liệt co rút, lâm vào vô hạn hoan ái bên trong

Lý khâm gỡ tiêm nhũ phi yến trêи đầu ngực nàng xuống, hai tay một trái một phải nắm chặt nhũ mềm, xoa nắn.

Nội huyệt không bị gián đoạn đâm vào, ɖâʍ thủy văng ra, trước ngực hai đoàn cũng bị xoa, Thẩm Tịnh Xu căn bản muốn bị chấn vỡ, câu lên thân thể phát ra một chuỗi ɖâʍ khiếu run rẩy.

“Phốc thử phốc thử~”

ɖâʍ thủy không dứt, thật muốn bị thao nát…

Lý Khâm lúc này mới đưa tay ra nắm chặt ɖâʍ cụ bị thấm ướt dính trượt, trầm giọng nói: ” Có thể hảo hảo phun ra ngoài”

Lập tức nhất chuyển kéo một phát, đem ɖâʍ cụ rung động rút ra khỏi tiểu huyệt.

“A a a a…”

Thẩm Tịnh Xu nâng lên hông eo, tiểu huyệt run rẩy, phốc triều bắn ra một cỗ mị nước.

Mị dược triệt để bay hơi, trận trận ám hương phù động trong xe, Lý Khâm tâm thần dập dờn, cúi người xuống hôn môi Thẩm Tịnh Xu.

Lại đọc là:

song phượng hí loan xa, tâm thắc thắc ý hôn hôn. Hàm tình ngưỡng thụ, thượng hạ khai sát, nhũ hồng đào kính thấp, tiêu hồn đương thử tế

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.