Đoạt Vợ

Chương 49: Đi Trường An hạ (h)


Hết thảy lộn xộn chỉ trong nháy mắt mà thôi.

Vân Lục Nương trẻ tuổi mà tiểu huyệt thì trống không, bây giờ bị An Thị cắm xuống, huyệt tất nhiên là lửa nóng ẩm ướt, xuân dịch cuồn cuộn

Trong phòng thắp một ngọn đèn, An Thị liền nhìn âm huyệt của Lục Nương, miệng nhỏ không ngừng hút lấy ngón tay nàng.

Hai mảnh cánh hoa tựa hồ so với người muốn to béo một chút, bao lấy ngón tay An Thị không buông, hết sức đói khát.

Từng giọt xuân dịch theo ngón tay ra vào mà tuôn chảy, từ cửa huyệt bên trong cốt cốt xuất hiện, một chút liền đem toàn bộ nơi riêng tư hoàn toàn ướt đẫm.

Thân thể Lục Nương sinh qua hài tử chính là nở nang, một đôi nhũ sữa bởi vì bồi dưỡng mà nhũ sữa lớn hơn bình thường nửa vòng, cực kỳ đáng chú ý.

Lần này bởi vì bị An Thị thao, hai nhũ tự nhiên lắc lư, trắng xóa sóng nhũ khiến người càng thêm khô nóng.

Ngón tay chậm rãi trừu sáp nhanh một chút, Vân Lục Nương tùy theo bị cắm mà ngửa cằm rêи rỉ, hai tay bắt lấy ga giường ” A Cô…không được a a…”

Vốn là sự tình trái đạo đức, Vân Lục Nương mặc dù đối với việc trừu sáp lại vô cùng mẫn cảm, trong lòng nhưng cũng xấu hổ.

An Thị chợt ngồi quỳ chân, đem hai chân Vân Lục Nương mở ra quấn quanh lưng.

“A Cô !”

Vân Lục Nương quá sợ hãi, làm sao thân thể lại mềm, chỉ có thể mặc nàng loay hoay.

Hai ngón tay An Thị như đang vỗ về chơi đùa cánh hoa, bỗng nhiên kẹp lấy hoa hạch to lớn như vậy, hung hăng bóp một cái

“A~”

Vân Lục Nương lúc này vô lực rêи rỉ, kɧօáϊ cảm để thân thể nếm được tư vị vui thích.

“Lục Nương, A Cô để con thoải mái”

An Thị nhìn Vân Lục Nương, đem hai ngón tay cắm vào tiểu huyệt, thật sâu nhàn nhạt làm tiểu huyệt

“Ừm ừ…A A ha ~”

Dịch ẩm ướt theo mãnh liệt trừu sáp mà phun ra tung tóe, thấm ướt xiêm y màu trắng nhưng nàng không thèm để ý chút nào, một mực hung hăng thao Vân Lục Nương

An Thị chuyển động ngón tay, đầu ngón tay thăm dò nhiều hướng, tìm tới nơi mẫn cảm của Vân Lục Nương, liền hung hăng mò lấy

Vân Lục Nương đầu tóc đen rối tung, toàn thân đều bị cắm đến hồng, hai chân không khép được, giữa chân bị thao khô khiến cho cao trào thay nhau nổi lên

Giữa trung tâm một mảnh ướt nhẹp, tiểu huyệt bị ngón tay lần lượt trừu sáp, rất nhanh liền bị kẹp đến cao trào, Vân Lục Nương không khỏi bắn ra một cỗ thanh dịch, ánh mắt mê ly xụi lơ xuống dưới

An Thị hung hãn trừu sáp một hồi mới dừng lại

Vân Lục Nương bị thao nửa ngất đi, An Thị ngơ ngác nhìn nàng hồi lâu, bỗng nhiên kinh hoảng xốc lên màn, ôm y phục vội vàng chạy ra khỏi cửa

Vừa mới bị tình ɖu͙ƈ làm cho nóng bỏng, tựa hồ chỉ là ảo giác

Chờ Vân Lục Nương ung dung tỉnh lại, An Thi đã sớm không còn ở trong nhà

Nhất thời hồ đồ, cùng mẫu thân lang quân chung phó mây mưa, đây quả thực là chuyện hoang đường cực điểm !

Vân Lục Nương bởi thế mà liên tục áy náy, một đêm đều là ác mộng.

Thật không nghĩ vào buổi chiều hôm sau, Vân Lục Nương ở trong phòng thiêm thϊế͙p͙, bỗng nhiên cảm thấy có người bò lên giường của nàng.

Ngực lập tức bị xoa lấy, Vân Lục Nương chưa kịp phản ứng, liền bị người hôn môi, đầu lưỡi chui vào quấy làm

Môi rất mềm, rõ ràng không phải nam tử

Mùi thơm kia Vân Lục Nương cũng biết đó chính là An Thị

“Ngô ~”

Môi lưỡi bị nàng quấy đến trời long đất lở, Vân Lục Nương xấu hổ nghĩ đẩy nàng ra, An Thị lại buông tay, nằm xuống bên cạnh nàng

“A, A Cô?”

Vân Lục Nương ngượng ngùng không thôi, An Thị cũng đem nàng kéo vào trong ngực

“Lục Nương ” Nàng nhẹ nhàng xoa gương mặt Vân Lục Nương, trong mắt đúng là nhu tình dị dạng

Vân Lục Nương trái tim đập bình bịch ” A Cô, chúng ta sao có thể, sao có thể lại làm như vậy…”

“Xuỵt~”

An Thị dùng một ngón tay chặn môi nàng, ánh mắt nóng rực

Vân Lục Nương đành phải im lặng, đỏ mặt nhìn nàng.

“Ta hôm qua đi chùa Quan Âm cầu một lá xăm, hồng loan tinh động” An Thị giống như cười khổ một cái ” Chính là định mệnh, ta lúc trước nhìn trúng con, nên chọn con làm con dâu…hôm qua nhịn không được lại làm như thế với con”

“A cô..”

“Lục Nương ta nghĩ một đêm” An Thị đột nhiên nắm chặt tay Vân Lục Nương ” Nữ tử chúng ta, từ trước đến nay sinh ra như lục bình, nửa điểm không có vì mình, nhất là khi xuất giá”

Ánh mắt của nàng trở nên hừng hực ” Lục Nương, lần này, chúng ta thử làm chủ có được không ?”

“A cô…”

Một phen bộc bạch để tâm thần Vân Lục Nương rung động, nhưng lập tức có một sự thoải mái khi làm chủ chính mình.

Phải chăng lại cùng An Thị làm ra những ” chuyện hoang đường” này, hoàn toàn do chính nàng, mà không phụ thuộc vào phụ mẫu hay là người khác !

“A cô, ta, ta…”

Vân Lục Nương thanh âm phát run, nhìn qua nữ tử phong vận thành thục trước mắt, bờ môi đóng mở nửa ngày đúng là không thể nói ra một chữ

Bao nhiêu ngày tháng cả sáng lẫn tối không có lang quân bên cạnh, tịch mịch sâu kín, là An Thị cầm đuốc soi sáng làm bạn với nàng, an ủi chính mình

Vân Lục Nương lại không tìm được lời nào, chỉ có thể ngửa cằm lên, ngơ ngác nhìn qua khuôn mặt như hoa mỹ mạo của An Thị

Một nữ tử chính muồi, đã bốn mươi tuổi, như mẫu đơn rực rỡ, y nhiên xinh đẹp động lòng người

An Thị cũng đang nhìn nàng.

Hai người im lặng đối mặt, một lát, An Thị bỗng nhiên xoay người, đem Vân Lục Nương trấn áp dưới thân.

Nàng hôn lên môi nàng, đem đầu lưỡi đưa vào trong miệng nàng

“Ừm~”

Lưỡi nóng hổi như muốn đốt sạch hết thảy, Vân Lục Nương vô thức ngăn cản một chút, liền tùy ý An Thị muốn làm gì thì làm

Hai đầu lưỡi sung sướиɠ dây dưa dẫn ra, nước bọt rất nhanh đẩy đưa qua lại, ẩm ướt mê ly tình ɖu͙ƈ.

“Ngô…A cô ~”

“Lục Nương” An thị ngậm vành tai nàng, trầm thấp thì thầm ” Về sau gọi ta là A Mão đi”

A Mão, là tên của An thị lúc chưa xuất giá, mẹ nàng đặt cho nàng, ngay cả phu lang của nàng cũng từng gọi đến

Vân Lục Nương tâm thần dập dờn, nhịn không được giơ tay vòng cổ An Thị, nhẹ nhàng gọi nàng ” A Mão ~”

An Thị thỏa mãn cười một tiếng, lập tức giải khai y phục Vân Lục Nương, đưa tay mò vào,d đem bạch đồi sung mãn lấy ra

“Lục Nương thật lớn” Nàng cảm khái nói ” Trách không được sữa nhiều như vậy, lúc trước ngay cả ta cũng không có to như vậy “

Đầu ngón tay cọ xát lấy đầu ngực, An Thị nhiều hứng thú vuốt vuốt đầu ngực mượt mà, lại nắm lấy nhũ thịt xoa nắn.

“A~, A Mão~” Vân Lục Nương rêи rỉ ra tiếng ” Người nhẹ một chút…thật căng a~”

Sữa tươi trong ngực căng cứng khiến nàng có chút đau đớn, bị An Thị giày vò, nháy mắt cảm giác áp bách càng tăng, giống như muốn phun ra ngoài.

An Thị lại vẫn một chút bấu bấu đầu ngực Vân Lục Nương, dùng móng tay nhẹ nhàng móc lấy đầu ngực sưng trướng

“A a ~” Vân Lục Nương chịu không nổi ưỡn ngực, khóc hô ” A Mão không muốn…”

Đầu ngực mẫn cảm bị móng tay kϊƈɦ thích rất nhỏ, lại ngứa lại nhột, cảm giác giống như muốn sữa phun ra ngoài.

“Lục Nương, A cô giúp con hút ra được không ?”

An Thị nói xong liền cúi người, dùng sức khẽ hút.

Nhưng lần này nàng không có uống, mà lúc sữa phun ra, dùng tay nhào nặn nhũ thịt

“Ừm a ~”

Đầu ngực chảy ra dòng nước màu vàng nhạt hơi trắng, An Thị đem sữa tươi mới chậm rãi ɭϊếʍ sạch sẽ, tiếp tục hút đầu ngực Vân Lục Nương.

Vừa tạo ra sữa, An Thị còn đem đôi nhũ sữa cạ vào nhau cho có chút phát nhiệt không ngừng nổi lên màu đỏ.

Vân Lục Nương cảm giác kϊƈɦ thích, chỉ có như thế thôi, huyệt dưới cũng bắt đầu ướt át.

An Thị ɭϊếʍ sạch sẽ sữa tươi hai bên ngực, chậm rãi giải khai tiết khố Vân Lục Nương, ngón tay sờ lên chổ huyệt của nàng.

Ngược lại là chảy ra trơn ướt, An Thị biết nàng mới sinh hài tử, vô cùng mẫn cảm, liền trực tiếp đem ngón tay cọ xát lên rừng rậm, để nó đủ ướt, sau đó cắm vào.

Vách hang nhiệt tình sớm đã không kịp chờ đợi chen vào, An Thị nhìn miệng nhỏ hồng hồng bao phủ dưới màu đen, bỗng nhiên hướng vào chổ sâu đâm một cái, làm đến mấy lần

“Ách ân…A a a ~”

Vân Lục Nương lúc này sảng đến xụi lơ, An Thị nhìn bộ dáng của nàng, lại hung hăng cắm một cái.

Tiểu huyệt lập tức sảng đến phun ra, ẩm ướt không chịu nổi.

An Thị thấy ɖâʍ huyệt dưới rừng rậm mấp máy rồi khạc nước, bỗng nhiên đem y phục của mình cởi sạch, trần như nhộng

Nàng từ trêи cổ thon dài gỡ xuống từng hạt ngọc châu san hô đỏ, chậm rãi đem hạt châu nhét vào khe hở cánh hoa Vân Lục Nương.

Sau đó, An Thị nắm lấy hai đầu hạt châu, trước sau kéo động

“Chi ~”

Ngọc châu hai mảnh xuyên qua cánh hoa đầy đặn, hung hăng ma sát khe hẹp, va chạm tiểu hoa cuống

“A a a ~”

Kɧօáϊ cảm vô cùng để Vân Lục Nương kêu ra tiếng, hai tay không khỏi bắt lấy y phục dưới thân.

An Thị không nhanh không chậm lôi kéo ngọc châu lề mề huyệt ɖâʍ của Vân Lục Nương, đã từng tịch mịch khó nhịn vào ban đêm, nàng cũng từng dùng xâu chuỗi để đùa bỡn chổ kín của mình

Nàng biết cường độ nào mới là thoải mái nhất.

Tiểu huyệt bắt đầu run rẩy, Vân Lục Nương ma sát một vòng lại một vòng đẩy nàng lên cao trào, phun ra thanh dịch

An Thị lúc này mới dừng lại, sau đó đỡ chân của nàng, dùng chổ kín của mình nhắm ngay Vân Lục Nương, ngồi xuống

Hoa tâm hai người thân mật chạm nhau, ở giữa kẹp lấy một sợi châu, An Thị dùng tay lôi kéo sợi châu , đồng thời ma sát chổ kín của các nàng.

“Ừm a~”

Đồng thời sảng đến kêu đi ra, An Thị cũng lưu thanh dịch, châu xuyên qua chổ ẩm ướt của các nàng càng thêm rõ ràng

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.