Đế Quân

Chương 813: Đánh chết


Điểm bích lục quang mang kia đã không có sáng chói như vừa mới xuất hiện.

Cũng không phải Thần Dạ quá khinh thường một mực không có phát hiện, mà
là công kích của Từ Lăng lão quái một chưởng tiếp một chưởng có tốc độ
quá nhanh, theo áp lực càng lúc càng lớn, tất cả tâm thần Thần Dạ đều
đặt ở trên ứng phó với công kích của lão, liền không thể nào đi chú ý
đến những thứ khác.

Bích lục quang mang từ từ ảm đạm xuống, đây có phải là ý nghĩa sau khi
quang mang này ảm đạm xuống, hoặc là tiêu tán mất, Từ Lăng lão quái liền biến thành dê đợi làm thịt?

Bất kể là đúng hay không, nếu muốn không động tới quá nhiều lá bài tẩy cũng chỉ có thể thử lão một lần!

– Oanh!

Ở trong một cái iều mạng tiếp theo, Thần Dạ nhanh chóng chợt lui về,
mạnh mẽ thay đổi thân thể, ở giữa không trung họa xuất ra một đạo vòng
cung, hướng một cái phương hướng khác bắn mạnh mà tới.

Tốc độ của hắn cũng không chậm, tốc độ mới vừa biến chuyển đã nghe được
một tiếng ầm vang, ngay sau đso lần nữa có năng lượng bàng bạc hướng hắn mà đến.

Bất quá trước mắt, Thần Dạ rõ ràng cảm ứng được uy lực của một chưởng
này đúng là lại tăng thêm một phần, nhưng là bích lục quang mang kia
cũng đang ảm đạm một phần, Từ Lăng lão quái hiển nhiên không ngờ rằng
biến hóa của chính mình cho nên có một tia gấp gáp, bị Thần Dạ nhạy cảm
bắt được.

Quả nhiên là như vậy!

Thần Dạ chợt tàn nhẫn cười, đồng thời tăng thêm tốc độ, cả người cũng
nhẹ nhàng mà tùy ý chuyển đổi phương vị ở trong không gian, nếu là đã
biết được nhược điểm của đối thủ, liền sẽ không ngu ngốc mà lấy lực đối
lực để đổi lấy suy yếu cuối cùng của Từ Lăng lão quái.

Bị Thần Dạ hiểm lại càng hiểm né tránh qua mấy lần, Từ Lăng lão quái rõ
ràng lộ ra lửa giận, bất quá lão dù sao cũng là cáo già, sinh sống trên
thế gian nhiều năm như vậy, cũng đạt tới cảnh giới Địa Huyền đỉnh phong, nhưng không phải là một người ngu ngốc.

Truy đuổi Thần Dạ không được, điểm bích lục quang mang kia lóe lên một
chút, dĩ nhiên là hướng một cái chiến trường khác lướt đi, lão cũng
không tin thanh bào thanh niên kia sẽ không để ý đến an nguy của đồng
bạn!

– Lão già kia, giữa chúng ta còn chưa kết thúc, ngươi muốn đi nơi nào?

Thần Dạ thầm mắng, lại cũng chỉ có thể giương cung kéo tên, thanh mang phá vỡ hư không hướng bích lục quang mang dữ dội bắn ra.

– Kiệt kiệt!

Ở bên trong bích lục quang mang truyền đến một tiếng cười thê lương như
quỷ, bàn tay lộ ra, trực tiếp đem mũi tên kia phá vỡ, chượt tốc độ bạo
tăng, chỉ trong một cái nháy mắt liền xuất hiện ở trước người thanh bào
thanh niên.

– Người mà lão phu muốn giết còn chưa có người nào trốn được, mà hôm nay lão phu đem một đời của chính mình đều đặt ở trên cuộc chiến đấu này,
sao cho phép ngươi sốn sót chứ?

Lời cuối cùng mới vừa rơi xuống, bích lục quang mang kia đột nhiên tăng
vọt, một sát na sau giải đất lớn nhỏ mấy trăm trượng quanh người Thần Dạ hoàn toàn bị bao phủ xuống!

Ở dưới bao trùm của phiến bích lục quang mang này, Thần Dạ có thể cảm
ứng được thiên địa linh khí phảng phất cũng là bị hoàn toàn khu tán đi,
ngay cả một tia cũng không tồn tại.

Không những như thế, trong không gian lại tràn đầy một mảnh yêu khí cực
kỳ nồng nặc, mà bên trong yêu khí ẩn chứa hung lệ cùng cuồng bạo cực
hạn, một vòng quang mang huyết hồng kia mơ hồ thoáng hiện, để lộ ra mùi
vị của tử vong.

– Tiểu vương bát đản, lão phu lấy thân thể cùng máu tươi, cộng thêm tu
vi cả đời đổi lấy một cái mạng nhỏ của ngươi, ngươi chết cũng có thể
không tiếc nuối rồi.

Trong tiếng nói, bích lục sắc quang mang khổng lồ kia liền là từ từ bắt
đầu nổ tung, chỉ là sau chốc lát, biên độ nổ tung liền không ngừng mà
tăng lớn, đến cuối cùng cả không gian đều đang nổ tung.

Từng đợt khí lãng có uy lực phiên thiên đảo hải, ở bên trong cái không
gian này không có một vật nào, bao gồm cả bản thân không gian đều phảng
phất biến thành trạng thái hư vô, về phần đại địa ở dưới chân giờ khắc
này đã là ở trong lúc nổ tung mà bị chấn rách tả tơi, hiển lộ ra một khu vực sâu mấy chục trượng.

Nước ở dưới đất thẩm thấu đi ra ngoài, trực tiếp đem nơi này biến thành một phương hồ bạc vẩn đục!

Người của Yêu động thiên, thủ đoạn liều mạng này thực là không tầm
thường a, đại để xem ra coi như là tự bạo cũng là cái uy lực này đi?

Mà khẩu khí của Từ Lăng lão quái, ở sau khi thi triển một thức này, sinh mệnh của lão còn không ném mất, như thế mà tính, so với tự bạo, phần
thủ đoạn này không thể nghi ngờ là cao minh hơn rất nhiều.

Hoàn hảo trước đây, Từ Lăng lão quái cũng là bị đánh lén mà trọng thương trước, nếu không trận đại chiến tối nay nhất định sẽ rất cực khổ, kết
quả cuối cùng đều chưa hẳn có thể để cho chính mình hài lòng.

Đổi lại là những người khác, nếu như tu vi không bằng Từ Lăng lão quái, ở dưới công kích như vậy có lẽ sẽ phải bất đắc dĩ mà vô lực đối mặt với
tử thần phủ xuống, nhưng mà chính mình…

Thần Dạ tàn nhẫn cười một tiếng, động tĩnh lớn như thế chắc là sẽ để cho Vân Đông Lưu rất yên tâm đại chiến với Niệm Thần đi? Như thế mình cũng
liền không cần thiết đi che giấu cái gì.

– Cổ Đế điện!

Nhất phương đại điện trống rỗng xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Thần Dạ,
tử sắc quang hoa sáng chói kia chậm rãi phủ xuống, bảo vệ thân ảnh ở bên dưới, ngay sau đó chính là đang đợi khí lãng nổ tung liên tục không
ngừng từ bốn phương tám hướng mà tới kia!

– Oanh oanh oanh!

Sau một cái chớp mắt, vô số khí lãng giống như cường bão đột kích, giống như là vạn mã bôn đằng mà đụng tới, thề phải đem thân ảnh ở bên trong
hoàn toàn bóp thành phấn vụn!

Song, vô số lực lượng trùng kích cường đại kia tuy là đánh trúng tử sắc
quang hoa sáng chói, nhưng chỉ là làm cho tử sắc quang hoa nhẹ nhàng run rẩy, không có một chút dấu hiệu sắp sửa vỡ vụn nào.

Thời điểm tiêu yên đầy trời kia tản đi, tử sắc quang hoa như cũ sáng
chói ở trong đêm tối lóe lên, huyễn lệ khiến cho người ta cảm thấy đáng
sợ!

– Tại sao có thể như vậy?

Ở bên trong bích lục sắc quang mang khổng lồ, một đạo thanh âm kinh hô
không cam lòng gầm thét truyền ra, cho tới có khí tức sợ hãi thật sâu
phiêu phù, nhưng chính là bởi vì sợ hãi, Từ Lăng lão quái ở trong quang
mang mới càng thêm điên cuồng.

Trong tiếng quát chói tai, bích lục quang mang mấy trăm trượng đột nhiên ngưng tụ, hóa thành một thanh lợi tiễn hướng tử sắc quang hoa bạo xạ mà đến.

– Ông ông!

Không gian nhẹ nhàng run lên, Cổ Đế điện bao phủ xuống, Thiên Đao ngang nhiên hiện ra.

Tất cả công kích kia ngưng tụ lực lượng cuối cùng của Từ Lăng lão quái ở lúc tiếp xúc với Thiên Đao liền tựa như hàn băng gặp liệt hỏa, lấy tốc
độ cực nhanh mà tan rã.

Cuối cùng oanh một tiếng, biến thành hư ảo!

Chính là thời khắc tối hậu tan rã này, một đạo thân ảnh cực kỳ chật vật cũng là ở trong đó bạo xạ ra ngoài.

Từ Lăng lão quái hiện tại đã coi như là nỏ mạnh hết đà chân chính, toàn
thân cao thấp của lão đã không có nửa điểm khí tức dũng động, giống như
là người bình thường, sắc mặt trắng bệch giống như là lão giả bình
thường, không có gì khác nhau.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.