Bà nội cứ chăm chú nhìn cô, ánh mắt tỏ rõ sự hài lòng, Ninh Mịch vẫn tận tâm nói tiếp:
– Đối với những người trẻ, họ có sức đề kháng tốt nên có thể tự khỏi bệnh sau vài ngày, tuy nhiên người lớn tuổi sẽ chịu ảnh hưởng nghiêm trọng hơn nếu nhiễm loại virus này do sức đề kháng không đủ để tự chữa lành, vì thế vô tình đã tạo điều kiện thích hợp để virus Rhino phát triển mạnh, gây nên bệnh viêm phế quản cấp tính của bà.
Cuối cùng, cô kết luận lại sau khi đã xem xét kỹ kết quả xét nghiệm của nội:
– Thật ra Rhinovirus không có thuốc đặc hiệu, vậy nên khi không may mắc bệnh viêm phế quản do loại virus này gây nên thì dù đã được chữa khỏi vẫn có thể mắc nguy cơ tái bệnh do không có thuốc đặc hiệu để phòng.
Ngụy phu nhân càng lo lắng vì bà nội tuổi đã cao nên vội hỏi:
– Vậy phải làm sao đây bác sĩ? Chẳng lẽ không thể chữa được bệnh của mẹ tôi sao?
Cô nhẹ nhàng đưa cho Ngụy phu nhân đơn thuốc rồi đáp:
– Trước mắt dì cứ mua đơn thuốc này cho bà uống trong một tuần. Bệnh này cần kết hợp nhiều yếu tố, ngoài thuốc ra, bà nên chú ý trong sinh hoạt hằng ngày như ăn uống, tập thể dục, nghỉ ngơi và nên sắm máy lọc khí trong nhà vì môi trường sống sạch sẽ là yếu tố cần được lưu chú. Tuy không thể chữa dứt bệnh do tuổi bà đã cao nhưng có thể hoàn toàn kiểm soát được bệnh để tránh gây ra tình trạng xấu đối với sức khỏe.
Cô tận tình đưa cho bà nội một tờ giấy được chính tay cô ghi chép rất tỉ mỉ:
– Đây là các biện pháp hỗ trợ điều trị bằng chế độ sinh hoạt lành mạnh, giúp bà cùng lúc cải thiện cả vấn đề lượng đường trong máu và viêm phế quản. Sinh hoạt tại nhà góp phần rất quan trọng để giúp bệnh thuyên giảm. Tuần sau bà hãy quay lại bệnh viện kiểm tra để xem xét tình trạng lượng đường trong máu và bệnh viêm phế quản, nếu vẫn không thuyên giảm thì con sẽ đưa ra phương pháp điều trị khác.
Bà nội thật sự đã quá ưng ý cô bác sĩ vừa xinh đẹp, đáng yêu lại chu đáo này. Dù đã từng đến nhiều bệnh viện, gặp không ít bác sĩ, nhưng bà nội thấy cô là bác sĩ đầu tiên đối xử với bệnh nhân ân cần đến vậy.
– Cám ơn bác sĩ Triệu, gặp được bác sĩ có tâm như con thật tốt.
Ngụy phu nhân cũng nở nụ cười tươi:
– Rất cám ơn bác sĩ.
Cô nhẹ nhàng mỉm cười rồi xin phép rời đi vì còn có việc phải làm. Sau khi cô rời khỏi phòng, bà nội liền nói với Ngụy phu nhân:
– Con thấy bác sĩ Triệu thế nào? Có phải rất hoàn hảo không? Vừa đẹp người lại tốt nết, thật hiếm có khó tìm.
Nghe mẹ chồng nói đến đây, Ngụy phu nhân liền ngờ ngợ ra ý định của mẹ chồng mà cất lời:
– Ý của mẹ là…
Bà nội cũng chẳng chút giấu giếm, trên môi nở nụ cười đầy hy vọng:
– Mẹ thấy cô ấy rất hợp với Tần Lãng. Ngụy gia mà có được đứa cháu dâu như vậy thì còn gì bằng.
…
Ninh Mịch vừa rời khỏi phòng bệnh, cô đi ngang qua quầy tiếp nhận bệnh ở khoa hô hấp liền nghe thấy y tá gọi:
– Bác sĩ Triệu à, có người vừa gửi hoa cho chị này.
Y tá hai tay cầm bó hoa hồng đỏ rực đầy lãng mạn đưa cho cô. Vừa nhìn thấy bó hoa hoành tráng, cô đã nghĩ ngay đến hình bóng của ai đó. Nhưng để khẳng định rõ, cô vẫn hỏi lại:
– Là ai gửi cho chị vậy?
Nữ y tá liền lắc đầu:
– Em cũng không biết nữa, em có hỏi người giao hoa đến nhưng anh ấy bảo không biết vì chỉ là shipper thôi.
Cô khẽ mỉm cười rồi nhận lấy bó hoa:. đam mỹ hài
– Chị hiểu rồi, cám ơn em.
…
Cô mang bó hoa hồng tuyệt đẹp vào trong phòng làm việc, hương hoa thơm thoang thoảng khiến tâm trạng cô thêm phần dễ chịu. Ninh Mịch đã nhìn thấy chiếc thiệp nhỏ được đặt trên bó hoa, cô mở thiệp ra xem, dòng chữ được ghi trên thiệp là do chính tay “bạn trai cũ” viết, nhưng có lẽ cô không dám khẳng định điều này vì chưa từng nhìn thấy chữ viết tay của anh.
“Món quà chuộc lỗi đầu tiên mà anh muốn gửi đến em. Xin lỗi vì đã khiến em buồn trong những ngày qua. Yêu em”
Bất giác trên môi cô nở nụ cười, dù vẫn chưa thể tha thứ cho Tần Lãng, nhưng thực ra cô cũng không muốn cả hai xa nhau. Câu nói chia tay là vì tức giận khi cô cứ nghĩ mình đã bị anh phản bội.
Bây giờ cô đã biết anh không bắt cá hai tay, trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn vài phần, nhưng lại lộ tẩy chuyện anh nói dối, vậy nên cô vẫn muốn xem anh sẽ kiên trì theo đuổi và chuộc lỗi đến đâu. Dù sao cũng cần nhìn vào hành động của anh để thấy rõ thành ý, từ đó mới có thể an tâm trao thân gửi phận được.
Nếu đây là hoa của người đàn ông khác, cô chắc chắn sẽ không nhận và mặc kệ, nhưng vì là hoa anh tặng nên cô đã trân quý mà đặt lên bàn làm việc.
…
Vì muốn tránh mặt Tần Lãng tuyệt đối để giả vờ thể hiện quyết tâm từ bỏ nên cô đã mượn một căn phòng nhỏ tại phòng mạch của một người bạn để hẹn Kính Huân đến chữa trị, thay vì đến nhà anh như trước đây.
Ninh Mịch đã thông báo đến Kính Huân về việc đổi nơi trị bệnh. Vừa nhận được tin nhắn đổi địa điểm chữa bệnh của cô, Kính Huân liền chụp tin nhắn sang cho anh trai xem, anh ấy còn không quên nhắn kèm một câu gây sát thương:
– Bác sĩ Triệu thật sự muốn đá anh rồi, rõ ràng chị ấy muốn tránh mặt anh đây mà.