Tiền Phương Năng Lượng Cao

Chương 185 : chạy trối chết


Theo nước biển dũng mãnh vào, tanh lãnh không khí quán tiến địa hạ phòng thí nghiệm, trận này nổ mạnh làm ba cái chạy trối chết thử luyện giả thố không kịp phòng!

Tống Thanh Tiểu chính đi phía trước chạy cước bộ bị kiềm hãm, nổ mạnh dưới mặt đất 'Vèo' vỡ ra một cái vĩ đại khe hở, từ dưới hướng cầu thang thượng lan tràn.

Cầu thang phía trên đăng mang trên mặt đất vỡ ra vặn vẹo lôi kéo hạ ào ào gãy, bùm bùm lóe ánh lửa.

Vĩ đại chấn động theo lòng bàn chân truyền đến, khiến cho mỗi một cái chạy trối chết nhân đều có chút đứng thẳng bất ổn.

'Ông…'

Nổ mạnh sinh ra mạnh mẽ dòng khí dưới, Tống Thanh Tiểu bên tai sở hữu tao tạp thanh, tiếng nổ mạnh đều đã đi xa, trong lỗ tai truyền đến khó nhịn vù vù, đâm thẳng nàng thần kinh.

Sở hữu thanh âm đều đã biến mất, lỗ tai như là bị trọng vật tắc đổ, chỉ cảm thấy đến khí huyết bốc lên, ba hồn bảy vía đều đã ly thể, dường như hạ trong nháy mắt sẽ cơn sốc đi qua!

Tống Thanh Tiểu hai tay ép chặt lỗ tai, ánh mắt đỏ bừng, bản năng ngẩng đầu, nhìn đến trước mặt thủy tinh không tiếng động vỡ vụn, hóa thành từng đạo mạng nhện bàn văn lộ, mặt ngoài biến hình.

Hết thảy sự vật ở nàng trước mặt đều vặn vẹo, đồng tử co rút lại gian, nàng trước mắt mơ hồ có thể nhìn đến mặt bàn, ngăn tủ chiến dường như phát sinh địa chấn, mặt trên bày biện thủy tinh dụng cụ vỡ vụn rơi xuống đất.

Nhưng này hết thảy đều như là không tiếng động động thái video clip, đại lượng bị chấn đến giữa không trung tro bụi nhào vào trong miệng nàng, bế tắc trụ nàng cổ họng.

Nàng lảo đảo đi phía trước hiểm hiểm đứng vững cước bộ, trong đầu trống rỗng, cơ hồ bị bất thình lình nổ mạnh chấn đắc đã quên chính mình lúc này thân ở chỗ nào.

Tống Thanh Tiểu theo bản năng xoay người nhìn, phía sau ánh lửa tận trời, đá vụn cùng biến dị sinh vật phần còn lại của chân tay đã bị cụt xen lẫn vết máu bay loạn, như điện ảnh trung cảnh tượng dường như.

Đường hầm đã sụp xuống, ngăn trở nước biển hai sườn thủy tinh nhịn không được này cổ chấn động vỡ vụn, dũng vào đường hầm nội, lại trong lúc nhất thời không có đem này hỏa kiêu tắt.

Kia thủy cùng hỏa tướng dung trong nháy mắt, tựa như tuyệt diệu mộng ảo cảnh đẹp, làm Tống Thanh Tiểu theo bản năng mở to hai mắt nhìn.

Nàng đồng tử nhiễm lên hỏa diễm nhan sắc, quặng nitrat kali hỏa dược hương vị xen lẫn nóng rực xen lẫn nước biển mùi tanh đập vào mặt mà đến, nhường nàng trong lúc nhất thời suýt nữa vô pháp hô hấp.

Tầm mắt trong phạm vi, tam hào chính đi phía trước bôn thân hình tại đây cổ chấn động dưới ngã bay ra sáu bảy thước, cuối cùng rơi xuống đong đưa đứng không vững thân hình thất hào phía sau, bay lên dựng lên bụi bậm nháy mắt liền đem hai người thân hình bao lấy.

'Ông ——' này ù tai thanh giằng co dường như một thế kỷ lâu, Tống Thanh Tiểu dùng sức vung đầu, đá vụn suy sụp tháp, nước biển bầu bạn âm lãnh ẩm ướt không khí xung cuốn mà vào.

Thổi quét mà đến cành hoa cọ rửa đến bị nổ mạnh khí lãng lan đến biến hình cầu thang, 'Oanh' cuốn lấy một tầng lãng.



— QUẢNG CÁO —

'Xèo xèo' tiếng kêu lý, một ít bộ mặt dữ tợn màu trắng cực đại biến dị sinh vật theo ánh lửa cháy trung giãy dụa chạy ra.

Một cỗ thịt bị nướng qua gay mũi hương vị áp qua tanh hôi, nước biển đột phá thủy tinh tường ngăn trở, không kiêng nể gì bắt đầu quán nhập.

Tống Thanh Tiểu bị này hương vị nhất thứ dưới, vừa không ngừng ho khan, lại kịch liệt nôn khan, ánh mắt trúc trắc kích thích, kích thích đến tuyến lệ, có nước mắt phân bố mà ra, tri giác tài dần dần hấp lại.

Tay nàng còn đang run, trôi nổi trong nước biển, đại lượng biến dị sinh vật nổi tại trên mặt nước, cũng giãy dụa muốn hướng cầu thang thượng trốn.

Thân thể còn có chút chết lặng, hai chân có chút không nghe nàng sai sử, nàng trong mắt nhìn đến kia hắc âm âm ánh cháy quang thủy ở dần dần hướng lên trên mạn nước miếng, trong đầu mất đi ý thức mới bắt đầu hồi phục.

Ba cái thử luyện giả lầm xông vào trường sinh khoa học kỹ thuật giam giữ thí nghiệm động vật nhà giam, nàng đi đến trên đường, nhớ tới cửa đường hầm tiếng Anh đánh dấu, bản năng xoay người hướng đường hầm chạy mệnh.

Này ý niệm nhất dũng tiến Tống Thanh Tiểu trong óc, sở hữu bị nổ mạnh nháy mắt kinh sợ trụ nhớ lại đều hấp lại.

Nguy hiểm!

Nàng thủ run lẩy bẩy, cố nén trong đầu kim đâm dường như đau, ánh mắt dần dần tìm được tiêu cự, nhìn đến tam hào rơi xuống đến thất hào phía sau, hai người giãy dụa đứng dậy.

Cầu thang dưới, thủy ở hướng lên trên đi, nổi tại hải lý màu trắng biến dị sinh vật ngưỡng đầy miệng, đuôi ở sau người như xoắn ốc tương bàn vung, liều mạng hướng cầu thang chỗ du.

Mấy thứ này nếu xem nhẹ này cực đại vô cùng hình thể, có chút giống con chuột.

Tống Thanh Tiểu bản năng bắt đầu lui ra phía sau, đường hầm nội đột phát nổ mạnh, này rất kỳ quái.

Tam hào bị nàng âm một phen, thân hình lộ ra ngoài, theo lý mà nói hẳn là đã uy biến dị sinh vật, khả người này không biết dùng xong cái gì phương pháp, thuận lợi chạy ra thông đạo không có táng thân thú khẩu không nói, thế nhưng còn có thể đem đường hầm tạc.

Tống Thanh Tiểu trong đầu linh quang chợt lóe, nhưng là đột nhiên nhớ tới một việc đến.

Vừa mới nàng hoảng hốt gian nhìn đến tam hào bị tức lưu đánh bay khi, làm như hai tay không, nàng trên tay dẫn theo kia chỉ màu bạc vali xách tay còn lại là không thấy bóng dáng.

Nhất tưởng đến vậy sự, Tống Thanh Tiểu tranh luận miễn nhớ lại một sự kiện.

Tiến đảo chi sơ, Chu tiên sinh vì áp chế ngang nhau sử thử luyện giả vì hắn sở dụng, ở cùng mấy người đàm điều kiện khi, nhắc tới qua tiến hóa dược vật trang ở hắn thùng bên trong.



— QUẢNG CÁO —

Đương thời Chu tiên sinh từng nói, chìa khóa chỉ có hắn có, thùng là vô pháp dùng bạo lực phương thức mạnh mẽ mở ra, một khi ai ý đồ mạnh mẽ mở ra, này thùng sẽ gặp biến thành bom.

Này lão hồ li nói chuyện thật giả sảm bán, nhưng thùng dùng bạo lực phương thức mở ra hội nổ mạnh xem ra là không thể nghi ngờ.

Tam hào hẳn là mượn điểm này thoát thân, nổ tung đường hầm, đạt được một đường sinh cơ.

Nhưng kể từ đó, phòng thí nghiệm kiến tạo ở sâu đậm dưới, đem đảo nội đào rỗng, hiện tại để nhất tạc, nước biển quán nhập, chỉ sợ không dùng được thời gian rất lâu, này địa hạ phòng thí nghiệm sẽ gặp bị nước biển nuốt hết.

Đến lúc đó liền tính là không bị biến dị sinh vật giết chết, cũng muốn bị thủy tươi sống khốn chết tại đây để phòng thí nghiệm trung!

Phía dưới nước biển ở cực thời gian ngắn vậy nội đã ngập đến tầng thứ hai cầu thang, cành hoa rung động một tá chụp ở thạch thê thượng, mặt trên phù một ít bị tạc tử biến dị sinh vật phần còn lại của chân tay đã bị cụt cụt tay.

Này đó mùi máu tươi nhi hội đưa tới đáy biển thị huyết quái ngư, nếu không đi, chỉ sợ đi không xong!

Tống Thanh Tiểu nghĩ đến đây, lập tức không chút do dự liền đi phía trước chạy như điên.

Đến như vậy nông nỗi, tiền phương đường bị trở, chỉ có lui về phía sau.

Cho dù phòng thí nghiệm đại sảnh sụp xuống, đường lui bị đổ, nhưng là so với lưu tại nơi đây hảo nhiều lắm.

Lui về phía sau lộ chỉ có một cái, thang máy miễn cưỡng có thể sử dụng, chỉ khi nào nước biển lan tràn đi lên, thang máy hư hao, liền lại không thể ra đi.

Tống Thanh Tiểu sử xuất uống sữa kình nhi đi phía trước chạy, thất hào cùng tam hào cũng rất nhanh khôi phục lại, phân biệt bò lên thân, cố nén không khoẻ hướng về phía trước.

Cầu thang chỗ đã có nhóm đầu tiên đào thoát sinh thiên chuột bạch lên bờ, này đó cuồng bạo sinh vật lắc lắc trên người bọt nước, này mao bị thủy dính ẩm, như cương châm bàn đứng, rất nhanh nhìn đến thất hào cùng tam hào hai người, nhe răng khóe miệng, lộ ra thèm nhỏ dãi sắc.

“Đợi ta với.”

Tam hào lúc này hãi đắc thủ chân câu đẩu, thất hào so với nàng tuổi trẻ, nổ mạnh khi nàng chạy đến lại mau, nhận đến đánh sâu vào là không bằng tam hào đại.

Lúc này đứng dậy sau liền hướng về phía trước, lại đem tam hào vung lạc một bước lớn.

Phía sau con chuột 'Xèo xèo' tiếng kêu hỗn tạp ở sóng triều chụp ngạn tiếng vang trung, đường hầm muốn sập, gạch men sứ lạc đi vào nước, phát ra tiếng vang bị khác lớn hơn nữa thanh âm sở bao phủ.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.
Đại Ma Vương

Chương 185: Chạy trối chết


– Gần đây thật sự không có nhân vật nào khả nghi sao? – Một tên quan binh của Sư Thứu quân đoàn cất tiếng tra hỏi chủ lữ quán Y Liên.
– Đại nhân tôn kính! Lữ quán của chúng tôi tại Thành Wallen luôn luôn được bình chọn là tốt nhất. Trong suốt bao nhiêu năm qua vẫn thường xuyên phối hợp công việc với Bobby Askey đại nhân, nếu có nhân vật nào khả nghi thì chúng tôi nhất định sẽ lập tức báo cáo ngay cho các vị. – Y Liên béo phục phịch vẫn tiếp tục cười hì hì cam đoan lữ quán không có bất cứ vấn đề gì.
– Ừ! Ta nghĩ lữ quán của các ngươi chắc là cũng không có vấn đề gì. – Tên quan binh này tỏ vẻ trầm tĩnh, nghiêm túc nói.
Đúng lúc này đột nhiên vang lên một âm thanh chói tai, một luồng ánh sáng màu đỏ nhạt xé rách màn đêm, rít lên “vù vù” lao thẳng về phía tên quan binh này. Dù đang cười cười nói nói tiếp chuyện với Y Liên, nhưng tên này thật ra đã sớm có ý đề phòng, nếu không hắn sẽ không phái quân chạy ra ngoài cầu viện. Tiếng rít vừa mới vang lên thì tên quan binh dày dạn kinh nghiệm trận mạc này đã rút thanh kiếm to dài đeo bên hông ra đánh “soạt” một tiếng, đấu khí màu xanh thẫm đột nhiên từ trên chuôi kiếm tràn lên, tức khắc nghênh đón luồng ánh sáng màu đỏ đang bắn tới kia.
Tiếng kim loại va vào nhau “choang choảng” vang lên, Lục Ma Phong va chạm dữ dội vào đầu mũi kiếm, trong nháy mắt đánh tan đấu khí mà tên quan binh vừa phóng ra, thậm chí còn chém sứt một mảnh trên lưỡi kiếm của hắn.
Đồng thời, một bóng người như thiểm điện lao tới, tung ra một ngọn thiết quyền. Thoạt nhìn thiết quyền rất nhỏ sau đó đột nhiên biến thành lớn đánh thẳng vào tên quan binh. Cả kinh, tên quan binh liền giơ tay trái còn tự do lên che chắn đằng trước ngực, cố gắng cản trở chiêu quyền tấn công của Hàn Thạc.
Một quyền này vốn rất bình thường nhưng khi tới ngực hắn thì bỗng “phụt” một cái rồi bùng lên ngọn ma hỏa màu tím. Một luồng khí tức lạnh băng đột ngột từ tay Hàn Thạc truyền thẳng vào ngực và lập tức lan truyền ra khắp tay chân và trăm đầu khớp xương của tên quan binh đó.
Trong sát na, tên quan binh như bị rơi vào động băng, tóc và lông mi đều xuất hiện sương giá. Cả người hắn cũng bị lạnh buốt đến tận xương tủy, ngay cả khoát tay cũng chẳng còn khí lực để thực hiện. Nguồn truyện: Truyện FULL
Rút tay phải đang nắm chặt về, thuận tay chộp lấy Lục Ma Phong đang lơ lửng trên không trung, Hàn Thạc quay đầu sang hét to với Y Liên đang bàng hoàng kinh ngạc:
– Nơi này đã không còn an toàn nữa, gọi toàn bộ mọi người của lữ quán đến đây, phải chạy trốn ngay bây giờ!
Sau khi qua cơn kinh ngạc, Y Liên liền rất nhanh nắm bắt được tình thế. Lúc này, trên bầu trời, tiếng kêu quái dị của lũ Sư Thứu đã từ đằng xa nhanh chóng vang lại, cho thấy rằng những phán đoán của Hàn Thạc là không sai lầm.
– Nhưng mà Emily đại nhân vẫn còn chưa có quay về. – Trong lúc đang định rời đi thì đột nhiên nhớ là Emily mới là người có nhiệm vụ lãnh đạo hành động lần này nên tên chủ quán không nhịn được phải nói ra một câu.
– Ngươi không cần lo lắng về điểm này. Cô ấy sẽ nhanh chóng quay trở lại. – Hàn Thạc nắm chặt Lục Ma Phong xông vào giữa đám binh sỹ đang bắt đầu có phản ứng lại, vội vàng đáp lại một câu.
Thấy Hàn Thạc nói như vậy, Y Liên cũng không nói thêm gì nữa, gật đầu quay người lui lại phía sau rồi hét to một tiếng:
– Rút lui.
Angelina cùng mấy người dong binh của Chiến Hỏa dong binh đoàn đang ẩn nấp trong lữ quán và Phoebe, Gilbert vừa mới tới, tất cả đột nhiên xuất hiện.
Vừa từ bên trong chạy ra, mấy người không chờ Hàn Thạc phân phó mà liền lập tức động thủ gia nhập vòng chiến, đem mấy tên binh sỹ Sư Thứu quân đoàn còn lại ở bên cạnh Hàn Thạc giết chết hết tên này đến tên khác.
– Chạy! Rời khỏi chỗ này bằng đường của sau.
Mặc dù mấy tên binh sỹ Sư Thứu quân đoàn đã chết. Nhưng bởi vì lữ quán đã bại lộ, hơn nữa vừa rồi đã có một tên đi báo tin nên dám chắc nơi đây sẽ trở thành trọng điểm vây công của Sư Thứu quân đoàn, nhất là còn có hai tên Sư Thứu kỵ sĩ bay lượn tít trên trời cao đã phát hiện ra những biến động khác lạ ở nơi này.
Đoàn người theo sự phân phó của Hàn Thạc cũng không thu nhặt bất cứ cái gì, liền quay người chạy vào phía đằng sau để rời đi. Chủ lữ quán – Y Liên mặc dù không tu luyện đấu khí nhưng không ngờ cũng chạy nhanh như bay, không hề trở thành một gánh nặng.
Những tiếng gào thét ầm ĩ khác đột nhiên từ phương xa truyền lại, Hàn Thạc đang lui bỗng xoay người tung mình nhảy lên rồi đáp xuống nóc ngôi nhà bên cạnh, đưa mắt nhìn về phía xa và phát hiện được ba người Emily, Candice, Caspian ở trong một đường phố khác, đang vừa đánh vừa rút lui về phía đằng này.
Đằng sau bọn họ chính là một nhóm gồm mười hai kỵ binh của Sư Thứu quân đoàn, cưỡi ngân giáp chiến mã, tay cầm trường mâu bén nhọn đang gào thét đuổi theo ba người Emily, tựa hồ đã phát hiện ra thân phận của bọn họ.
– Chạy đến đằng này, mau lên một chút. – Hàn Thạc đứng trên nóc nhà đột nhiên hét to, thanh âm tựa như lợi khí truyền đi rất xa, đến tận chỗ của Emily.
Nhóm người của Lawrence chạy tới chỗ cửa sau của lữ quán chậm hơn một chút nhưng lại vừa đúng lúc gặp nhóm của Phoebe lui đến đó. Đến bây giờ, không thể ngờ là tất cả những người tham dự hành động chống Bobby Askey lần này lại cùng nhau gặp mặt tại cái lữ quán này.
– Tập hợp lại một chỗ, lợi dụng khi người của Sư Thứu quân đoàn còn chưa tập trung đến hết nơi này, chúng ta hãy lập tức xông ra đánh giết để thoát ra ngoài. – Hàn Thạc đứng ở trên nóc nhà nghiễm nhiên trở thành người lãnh đạo hành động lần này, lớn tiếng hét to một câu.
– Cướp đoạt chiến mã. – Emily đang ở đằng kia chạy tới, đột nhiên dừng lại trên không trung tối đen, ngâm xướng một loại ma pháp Hắc Ám hệ.
Mười hai kỵ sĩ đang cưỡi những con chiến mã to lớn hung hãn phi như bay trên đường thì đột nhiên có vài dòng suối màu đen ngòm chảy ngang qua. Chiến mã có tốc độ vốn nhanh như tia chớp, phi vào giữa dòng suối này thì đột nhiên trở nên vô cùng chậm chạp, móng ngựa đạp xuống mặt đất không ngờ lại không gây ra bất cứ một tiếng động nào.
Một vài thân cây ở chung quanh lúc này đột nhiên giống như là sinh vật sống, từng cái cành cây giống như những con rắn ngoe nguẩy, quấn lấy vó của tất cả những con chiến mã, làm cho những con chiến mã vốn đã bị làm giảm tốc độ đứng im tại chỗ không thể động đậy được nữa.
Đại đức Lỗ y Caspian cầm trong tay cây ma pháp trượng giống như một cái rễ cây, đứng trên một cây đại thụ ở bên cạnh đang tập trung tinh thần phóng xuất ra ma pháp Tự nhiên thần giáo, đem toàn bộ cả nhóm mười hai thớt chiến mã trói chặt lại. Ngay cả hai chân của những tên kỵ sĩ đang cưỡi trên chiến mã cũng không ngoại lệ.
– Nhanh lên một chút. – Đại đức Lỗ y Caspian cũng đột nhiên hét lên một tiếng.
– Ông nội! Người không sao chứ? – Angelina đang được người của Chiến Hỏa dong binh đoàn bảo vệ ở phía sau, vừa thấy Caspian xuất hiện thì bỗng mừng quá mà khóc toáng lên, réo hỏi một câu.
– Cướp lấy chiến mã, chạy. – Hàn Thạc đã lao người ra, lúc này thân hình đang ở trên không trung, quay đầu hướng phía đoàn người đằng sau hét lớn.
Lawrence phất phất tay, không có thời gian để giải thích cho Phoebe về những nhân vật đang đi theo bên người hắn là Belinda, Johnny của Thiên tai giáo hội. Ngay lập tức hắn cùng Phoebe, Candice xông vụt ra, nhằm thẳng mục tiêu là mười hai thớt chiến mã và những kỵ sĩ bên trên đã bị Tự nhiên ma pháp trói gô lại.
Bên cạnh Hàn Thạc có Đại Đức Lỗ Y, Kiếm Sư Phoebe, Ma đạo sư Emily, Lôi hệ Ma Kiếm sư Johnny, thêm cả Hỏa Hệ ma kiếm sĩ Candice và nhóm cao thủ của Lawrence. Một nhóm cao thủ như vậy hợp công mười hai kỵ sĩ bình thường của Sư Thứu quân đoàn trên chiến mã đã bị trói chặt thì đơn giản như là giết một con kiến.
Chỉ trong thời gian mấy nhịp hít thở, đoàn người liền chia thành nhiều phương vị rồi thi triển ra tuyệt kỹ của bản thân mình. Trong chốc lát liền giết chết hết mười hai tên kỵ sĩ bình thường này, vứt thi thể của bọn chúng xuống đất rồi mỗi người chiếm lấy một con chiến mã.
– Chạy khỏi nơi này nhanh lên. – Vừa cưỡi lên chiến mã, Emily liền ghìm dây cương, lập tức cất tiếng hô lớn.
Trong khi Emily đang hô hào thì tiếng kêu quái dị của lũ Sư Thứu trên bầu trời càng lúc càng nhiều. Hàn Thạc vừa ngẩng đầu nhìn thì đột nhiên phát hiện hơn mười một chấm đen từ phương xa đang bay chụm lại nơi này. Với đôi tai linh mẫn, bọn chúng có thể nghe được tiếng vó ngựa hỗn loạn, xem chừng chỉ trong thời gian rất ngắn sẽ lập thành vòng vây, vây chặt nơi này.
– Theo ta, lập tức xông ra. – Hàn Thạc ghìm dây cương, điều khiển con chiến mã quay ngược lại rồi phi thẳng về phía đoàn người Emily đang chạy tới.
– Ngươi điên rồi! Phía sau có hơn một trăm kỵ sĩ kia mà. – Emily vừa thấy Hàn Thạc quay đầu, lập tức kinh sợ nhảy dựng lên, hét ra thành tiếng.
Cười khổ, quay đầu lại liếc mắt nhìn Emily một cái, Hàn Thạc nói:
– Chỉ có con đường này là có thể dẫn chúng ta nhanh chóng tới được tường thành gần nhất. Nếu chúng ta không kịp rời khỏi Thành Wallen thì về sau sẽ có vô số phiền toái, cho nên chúng ta bắt buộc phải mạo hiểm.
Nói xong, Hàn Thạc không chần chờ thêm nữa, cưỡi chiến mã thình lình phi vọt ra, hướng thẳng về phía tập trung nhiều tiếng vó ngựa nhất. Emily ở đằng sau cũng chỉ sửng sốt một giây rồi lập tức giục chiến mã lao đi nối theo sau Hàn Thạc.
Phoebe, Candice từ trước đến nay vẫn cùng Hàn Thạc phối hợp ăn ý. Hai người cũng tin tưởng vào phán đoán của hắn, Gilbert càng không có dị nghị gì, cưỡi ngựa chạy theo. Caspian và Angelina cưỡi chung một con chiến mã hơi sửng sốt một lát rồi sau đó cũng tương tự phi đi.
Những người còn lại hiển nhiên là có chút chần chừ. Nhưng họ cũng chỉ do dự trong chốc lát rồi cuối cùng tất cả mọi người tụ tập bên trong lữ quán đều người này nối tiếp người kia chạy theo phương hướng mà Hàn Thạc đã lựa chọn, phóng về phía tập trung nhiều tiếng vó ngựa nhất.
Con đường mà Hàn Thạc lựa chọn này rốt cuộc là sinh lộ hay là tử lộ thì không nằm trong khả năng phán đoán của bọn họ. Họ cũng chỉ có thể kỳ vọng phán đoán của hắn là chính xác.
Đại Ma Vương

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.