– Hắc hắc, đã lâu không có kẻ ghé thăm Tử vong tháp.
Tinh Hồn nội tâm khẽ động, thần thức lập tức tản ra, nhưng không cảm nhận được vị trí của kẻ vừa mới lên tiếng. Rốt cuộc kẻ này là ai, tu vi cao cường đến đâu mà ngay cả người có tinh thần lực rất mạnh mẽ như Tinh Hồn cũng không thể phát hiện ra. Nội tâm giật mình, thế nhưng gương mặt không chút biểu cảm nào khác, giọng nói lãnh đạm đáp:
– Giả thần giả quỷ.
Chỉ nghe trong cõi hư không, lại cái giọng cười kiêu ngạo và thích thú ấy.
– Hắc hắc, tiểu tử ngươi thực làm bổn tọa ngạc nhiên. Đi vào Tử vong tháp mà thái độ vẫn ung dung như vậy, coi như cũng có chút bản lĩnh.
Rồi sau đó, trước mặt Tinh Hồn, một luồng hàn khí lạnh thấu xương chợt nổi lên, đồng thời một bóng đen tựa hồ như quỷ mị vô thanh vô thức xuất hiện. Tinh Hồn đoán, kẻ nói chuyện với hắn chính là kẻ này. Rõ ràng là đang đứng trước mặt, thế nhưng Tinh Hồn lại không hề cảm nhận được một chút khí tức nào cả, tựa như không hề tồn tại. Điểm này thật khiến người ta phải khiếp sợ, ngay cả Tinh Hồn cũng như vậy.
– Chào mừng ngươi đến với Địa ngục tháp.
Bóng đen giọng nói khô khốc, nhưng lại ẩn chứa khí tức chết chóc nhìn Tinh Hồn nói. Bóng đen này, ngoại trừ đôi mắt phát ra màu lục sáng chói ra, còn nhân diện, vóc dáng đều không thể nhìn thấu được. Tinh Hồn thân thể bất động, thần thức đề cao cảnh giác, đồng thời nhíu mày hỏi:
– Địa ngục tháp?
Bóng đen giọng cười quỷ quái, nói:
– Hắc hắc, tiểu tử, điều đầu tiên bổn tọa muốn nói với ngươi, một khi đã đi qua Khô lâu môn thì ngươi có hai con đường, một là tìm đến tầng cao nhất của Địa ngục tháp, kích hoạt trận pháp ở đó thì có thể thoát rời khỏi Tử vong chi địa; còn con đường thứ hai, chính là trở thành nô lệ, phần đời còn lại vĩnh viễn sống tại Tử vong chi địa này. Hắc hắc hắc…
Tinh Hồn nội tâm khẽ động, ý tứ của bóng đen quỷ mị chính là, chỉ có cách tiến về phía trước. Lập tức Tinh Hồn xoay người nhìn lại, chỉ thấy cánh cổng mà mình vừa mới mở ra để đi vào – chính là Khô lâu môn trong lời của bóng đen quỷ mị – đã không thấy đâu nữa. Chẳng lẽ chỗ hiện tại đang đứng là không gian riêng biệt với bên ngoài. Dường như nhận ra được Tinh Hồn đang nghĩ điều gì, bóng đen quỷ mị lại cười phá lên, thích thú nói:
– Ngươi đoán đúng rồi đấy. Nơi này là không gian tách biệt với bên ngoài, và bổn tọa là kẻ trông coi Địa ngục tháp, sau này cứ gọi là Tà Phong. À mà không biết ngươi có cơ hội để nhìn thấy bổn tọa không nữa, hắc hắc hắc…
Tinh Hồn hoàn toàn không nghe lọt tai những gì hắn nói. Nội tâm hơi bấn loạn, sau vài giây liền tĩnh tâm trở lại. Mục đích của Tinh Hồn vào đây chính là tranh đoạt Tử linh yêu tháp, thậm chí còn có cơ hội tìm thấy quyển thiên thư thứ năm – Địa ngục đạo – thế nên trong lòng lấy làm hổ thẹn vì biểu cảm vừa rồi của mình. Muốn tranh đoạt bảo vật thì phải vượt qua các trở ngại, chứ trên đời này làm gì có chuyện há miệng chờ sung được.
Sau khi trấn tĩnh lại tinh thần, Tinh Hồn liền nhìn Tà Phong, cái phong thái thập phần lãnh đạm đã quay trở lại trên gương mặt, nói:
– Đừng nói lời thừa thãi. Mau giải thích luật đi.
– Hắc hắc, tiểu tử ngươi tâm tư thật kiên định. Được rồi, bây giờ bổn tọa sẽ giải thích quy luật ở đây. Tử vong tháp có chín tầng: Tử thi ngục, Minh hỏa ngục, Hàn băng ngục, Luyện kim ngục, Vô lôi ngục, Phệ hồn ngục, Huyết trì ngục, Lục dục ngục và Hoặc tâm ngục. Mỗi tầng sẽ có một truyền tống trận thông với tầng tiếp theo. Vượt qua mỗi tầng ngươi sẽ có phần thưởng, nhưng muốn sử dụng nó thì phải ra khỏi Tử vong chi địa. Hắc hắc… rất hấp dẫn đúng không nào.
Tà Phong cười phá lên, dường như cực kỳ hưng phấn, rồi lại nói tiếp:
– Tiểu tử, nhắc luôn cho ngươi biết, từ thời viễn cổ cho đến nay, chưa có một kẻ nào có thể tiến lên được tầng thứ chín Địa ngục tháp – Hoặc tâm ngục – nhớ trước đây đã từng có một kẻ đã lên đến tầng thứ tám là Lục dục ngục, đáng tiếc cuối cùng vẫn là bỏ xác tại đó. Bổn tọa nhớ không lầm, tu vi của hắn chính là Chí tôn đại thần. Không biết tiểu tử ngươi có thể lên đến tầng thứ mấy, thật khiến cho bổn tọa phấn khích à.
Tinh Hồn trong lòng kinh ngạc. Không ngờ ngay cả đại cường giả tu vi mạnh nhất Huyền thiên giới, Chí tôn đại thần mà vẫn không thể lên được tầng thứ chín Địa ngục tháp. Tuy rằng ở thời đại đó, cao thủ Huyền thiên giới nhiều như mây, nhưng Chí tôn đại thần vẫn là tồn tại cao cường nhất, cuối cùng kết cuộc vẫn là vẫn lạc tại tầng thứ tám Lục dục ngục. Tu vi Tinh Hồn vừa mới đột phá Độ kiếp kỳ đệ thập trọng, thực lực chân chính có thể sánh với Thần đế cảnh trung kỳ. Nhưng nếu so với đại cường giả Chí tôn đại thần thì giống như con kiến so với cự long, thực sự là nghiêng trời lệch đất.
Có điều, càng nguy hiểm thì Tinh Hồn lại càng cảm thấy thích thú. Nếu như đơn giản mà vượt qua thì còn gì là vui nữa. Xem ra Địa ngục tháp này không hề đơn giản, và cũng không kém phần lí thú. Tinh Hồn hít vào sâu một hơi, tâm tư đã kiên định như đinh đóng cột, sau đó nói:
– Được, bắt đầu thôi.
Tà Phong giọng cười gian trá, thân thể đột nhiên bước sang phía bên trái, tay phải nâng lên, hướng vào trong. Đột nhiên một trong không gian mờ ảo sáng rực lên, Tinh Hồn nhận ra đó chính là một cái truyền tống trận, hẳn là câu thâu với tầng thứ nhất, Tử thi ngục. Không chần chừ, Tinh Hồn bước chân tiến tới truyền tống trận, nhẹ nhàng đi qua mặt Tà Phong. Bỗng đôi mắt liếc nhìn Tà Phong, tuy rằng chỉ thoáng qua nhưng Tà Phong vẫn nhận thức được, có điều dường như hắn không hề để tâm đến chuyện này. Tinh Hồn khi cách truyền tống trận một bước chân thì đột nhiên trì trệ lại, khóe miệng cong lên nụ cười quỷ dị:
– Tà Phong, ta đoán ngươi có lẽ sống ở đây từ thượng cổ. Ta tự hỏi ngươi có phải là…
Đang nói thì Tinh Hồn bỗng bật cười, dường như đang rất hưng phấn. Tà Phong đôi mắt nhíu lại, trước giờ hắn vẫn luôn giở giọng cười nhạo những kẻ đi vào Địa ngục tháp, chưa từng có trường hợp bị giễu cợt ngược lại. Đây chính là lần đầu tiên, mà cũng có thể là lần cuối cùng. Tinh Hồn nói giữa chừng đứt quãng, bước chân đi vào chính giữa truyền tống trận, chỉ thấy quang mang đại thịnh, vài giây sau thì không thấy thân thể Tinh Hồn đâu nữa. Hình ảnh cuối cùng đọng lại trong tâm trí của Tà Phong, chính là nụ cười quỷ dị cùng với ánh mắt hiếu kỳ của Tinh Hồn, không hiểu sao hắn lại cảm thấy người thiếu niên vừa rồi rất đáng sợ. Một cảm giác thật kỳ lạ.
Bỗng ngay lúc đó, sau lưng Tà Phong lại xuất hiện Khô lâu môn. Tà Phong xoay người lại, thái độ coi thường chúng sinh trở lại, khóe miệng nở nụ cười tà dị. Dường như chính là đang đón chờ những con cừu non tiếp theo đi vào đây.
********* Quyển 3: Ma chi quân vương ********* Người đọc có tâm thì like FB!
Tinh Hồn chỉ cảm thấy hư không phía trước vặn vẹo, sau vài giây thì đã xuất hiện tại một nơi khác. Chỗ này, trong không gian có mùi hôi thôi nồng nặc, khiến cho người ta cảm thấy buồn nôn. Phía trước có một bia đá cao năm thước, trên mặt khắc ba dòng chữ cỗ xưa mang theo vài phần khí tức tang thương của tuế nguyệt đã qua, ba chữ trên đó chính là Tử thi ngục.
Tầng thứ nhất Địa ngục tháp: Tử thi ngục, Tinh Hồn đã xuất hiện. Hai chữ “tử thi”, có lẽ muốn ám chỉ nơi này là nơi chứa rất nhiều Tử linh ma vật, muốn tìm thấy Truyền tống trận ở tầng này thì phải trải qua chém giết vô số. Chém giết đối với võ giả mà nói tuy rằng đơn giản, nhưng còn phải xem tu vi đang ở đâu nữa.
Không chần chừ phí thời gian, Tinh Hồn cương khí vận chuyển, Tuyệt kết giới bảo vệ thân thể hắn từ bên ngoài. Tinh Hồn bước qua tấm thạch bi thì có cảm giác, mình vừa mới đi qua một tầng kết giới. Xem ra, Tử thi ngục trong này mới là chân chính.
Chỉ thấy quang cảnh là một màu chết chóc, mùi hôi tanh so với lúc này thậm chí tăng lân gấp ba gấp bốn lần, độc khí đậm đặc, không một sinh linh nào có thể tồn tại được cả. Tinh thần lực đề cao cảnh giác, chuẩn bị đối phó với tình hình sắp diễn ra.
Trên tay lúc này xuất hiện một thanh bảo kiếm phẩm giai Thiên cấp sơ giai. Hiện tại trong Huyền tiên các chứa rất nhiều pháp khí, tùy tiện chọn một cái đều có giá trị kinh người. Tất cả đương nhiên đều là đồ mà Tinh Hồn cướp đoạt được. Tinh Hồn từ trước đến giờ rất ít khi sử dụng vũ khí, nhưng hiện tại phải đối diện với một tầng chém giết, nếu sử dụng vũ khí thì sẽ tăng hiệu quả lên rất nhiều.
Vừa mới bước vào, bỗng trên trời vang lên một âm thanh chói tai. Ngửa đầu lên thì nhìn thấy một đám Tử linh huyết quang điểu đang bay tới chỗ của Tinh Hồn, sát khí dâng trào, chính là muốn ăn tươi nuốt sống Tinh Hồn. Đám Huyết quang điểu này tu vi đều là Chân cấp yêu thú, nổi tiếng hung bạo. Có điều bọn chúng không lọt vào mắt Tinh Hồn.
Nguyên lực trong đan điền vận chuyển, chỉ thấy bảo kiếm trên tay lóe quang mang, rồi giơ cao bảo kiếm trong tay, một đường lôi kiếm xong thẳng lên trời, ầm, lôi kiếm đột nhiên phân thành nhiều đường, lao về phía đám Huyết quang điểu hung hãng đang bay tới.
Chỉ nghe một tiếng nổ vang thật lớn, đồng thời là những tiếng thét inh ỏi chói tai, trong chớp mắt, một kiếm của Tinh Hồn đã hạ sát hơn trăm con Huyết quang điểu. Xác chúng rơi lã chả trên mặt đất, máu màu xanh chảy ra tràn trên mặt đất, mùi hôi tanh kinh khủng. Giết được một đám, lại xuất hiện thêm một đám Huyết quang điểu khác bay tới, số lượng so với ban nãy còn nhiều hơn.
Thầm than không ổn. Nếu như cứ tiếp tục dây dưa với đám Huyết quang điểu với số lượng khổng lồ này, chỉ sợ nguyên lực sẽ tiêu tan không ít. Lập tức Tinh Hồn trong đầu lóe lên một ý nghĩ, đó chính là… bỏ chạy. Không hơi sức đâu mà phí thời gian với đám Huyết quang điểu này, việc quan trọng cấp thiết chính là tìm thấy Truyền tống trận ở tầng này. Không chậm trễ, Tinh Hồn hóa thành một luồng quang mang, thuận tay chém một đường kiếm, lại hàng trăm con Huyết quang điểu chết đi, tạo thành một con đường rộng mở cho Tinh Hồn, tốc độ đẩy mạnh, bỏ chạy thật nhanh.