Đại La Thiên Tôn

Quyển 3 - Chương 110: Địa ngục đạo (Thượng)


Nửa ngày sau, Tinh Hồn và Cơ Dung đã hoàn toàn hồi phục sinh lực. Mục đích Tinh Hồn tiến vào nơi này là muốn xem thử thiên thư Địa ngục đạo có được cất giữ tại đây hay không, và thứ gì đang khiến cho Phượng Hoàng cổ cầm kích động. Thế nên sau khi nghỉ ngơi xong, hắn liền muốn đi đến tòa tháp kỳ bí mà hắn đã nhìn thấy.

– Cơ Dung, ngươi cho Cơ Vô Dạ phục dụng Hóa hình đan này đi. Cái này là do đích thân ta luyện chế, không gây hại gì cho nó đâu.

Cơ Dung có thể tự hóa thành hình người, thế nhưng Cơ Vô Dạ thì không thể. May mắn Tinh Hồn lần trước khi luyện Hóa hình đan vẫn còn sót lại vài viên, nên liền lấy ra để cho Cơ Vô Dạ phục dụng biến thành hình hài con người.

Cơ Dung để cho Cơ Vô Dạ nuốt Hóa hình đan vào, rồi vận dụng nguyên lực áp vào thân thể Cơ Vô Dạ, giúp nó hấp thu Hóa hình đan một cách an toàn. Chỉ thấy toàn thân Cơ Vô Dạ rực sáng lên, sau vài giây thì biến thành hình hài một đứa trẻ sơ sinh, da dẻ trắng trẻo mềm mại. Sau đó Cơ Dung cũng biến hóa thành hình người, chỉ thấy nàng khoác trên người một bộ trường bào màu tím, thoạt nhìn giống như nữ thần ở trên bầu trời giáng xuống, băng thanh ngọc khiết, không nhiễm một hạt bụi trần, đứng ở đó, rất giống như một bức tranh xinh đẹp, khiến người ta phải kinh ngạc tán thưởng. Nhan sắc của nàng so với Phượng Cửu không hề kém cạnh.

– Có thể rời khỏi đây được rồi chứ?

Tinh Hồn thản nhiên hỏi.

Cơ Dung nhẹ nhàng bế Cơ Vô Dạ vào lòng, rồi nhìn Tinh Hồn đáp:

– Được, đi thôi.

********* Quyển 3: Ma chi quân vương *********

Bên ngoài, vẫn cái khung cảnh ảm đạm, tử khí lượn lờ và những cơn gió lạnh se buốt. Vừa ra khỏi, Tinh Hồn thần sắc kinh ngạc. Trước khi Tinh Hồn vào hang động gặp Cơ Dung thì cảnh quang bên ngoài có chút ma quái, như những cái cây khô, những bộ hài cốt yêu thú chẳng hạn, thế nhưng bây giờ đã biến thành một vùng bằng phẳng.

Cơ Dung nhìn thấy Tinh Hồn có vẻ lạ thường, liền hỏi:

– Ngươi làm sao thế?

– À không có gì, chúng ta đi thôi.

Tinh Hồn bừng tỉnh, cười trừ một cái rồi chuẩn bị hướng đến tòa tháp bí ẩn. Bỗng Cơ Dung bảo:

– Đợi đã.

Tinh Hồn dừng lại, không biết Cơ Dung đang muốn làm gì. Chỉ thấy nàng huýt gió một tiếng, rồi đứng yên nhìn xung quanh, tựa hồ đang đợi cái gì đó. Vài phút sau, ở phía xa có âm thanh bước chân, dường như đang hướng tới chỗ Tinh Hồn và Cơ Dung. Tinh Hồn mở ra Thiên ma nhãn, nhìn thấy cách chỗ hắn khoảng năm ngàn thước, có hai đầu tử linh yêu thú đang chạy đến chỗ này. Cả hai đều là tử linh yêu thú cấp Yêu chân: Tử linh Ô tinh hạt và Tử linh Giác dương.

Tử linh Giác dương thân hình như một toàn núi nhỏ, cao ba trăm mét, thân thể lực lưỡng uy mãnh. Còn Tử linh Ô tinh hạt tuy rằng cũng là tử linh yêu thú Chân cấp, thế nhưng thân thể lại rất nhỏ, cao một trăm mét, dài hai trăm mét, cơ thể lại xù xì, làm bật lên cái vẻ dữ dằn của nó, trông rất khó coi. Độc hoa hạt vương mà lúc trước Tinh Hồn truy tìm ở Ma thú sơn mạch, tuy rằng cũng xấu xí, nhưng so với Tử linh Ô tinh hạt này thì dễ nhìn hơn gấp mấy lần.

Tinh Hồn liền hỏi:

– Ngươi gọi chúng tới đây làm gì?

Cơ Dung tay bế Cơ Vô Dạ, đồng thời bước đến chỗ Giác dương và Ô tinh hạt, nhu hòa nói:

– Tất Vưu (Giác dương) và Kiệt Tư (Ô tinh hạt) là bạn của ta, lúc trước ta bị thương, nếu không phải nhờ hai đứa này thì có lẽ ta đã bỏ mạng rồi.

Nàng dừng lại một chút, như đang hồi tưởng lại quá khứ, sau đó nói tiếp:

– Sau này ta cùng ngươi rời khỏi đây, nên ta muốn đem theo cả Tất Vưu, Kiệt Tư cùng đi, ngươi chấp nhận điều kiện này của ta chứ?

– Không thành vấn đề. Nhưng mà nhìn bọn chúng thô kệt quá, để sau khi rời khỏi đây, tìm một gốc Hóa hình đan để cho bọn chúng hóa thành hình ngươi cho tiện.

Tinh Hồn lãnh đạm nói. Tu vi của hai đầu tử linh yêu thú này cũng không tồi, sau này giúp bọn chúng cải thiện một chút cũng tốt. Hiện tại Tinh Hồn đang tìm kiếm thêm lực lượng, đương nhiên là càng mạnh càng tốt. Tất Vưu và Kiệt Tư tuy rằng không phải người của hắn, nhưng lại rất nghe lời Cơ Dung, nên cũng không khác biệt cho lắm.

– Tốc độ của Tất Vưu và Kiệt Tư không tồi lắm, ngồi trên người bọn chúng cho khỏe, tiết kiệm sức lực.

Cơ Dung vừa nói, thân thể yểu điệu mê người, nhún chân một cái đã bay lên đứng trên đỉnh đầu Tất Vưu. Tinh Hồn cũng không nghĩ ngợi nhiều, nhún chân một cái thì đã đứng trên lưng Kiệt Tư. Vùng tử địa này khác biệt so với bên ngoài, linh khí thiên địa hầu như là không có, thế nên khi phi hành tốn rất nhiều nguyên lực. Đó cũng là lí do mà vài ngày trước Tinh Hồn chọn cách đi bộ thay vì phi hành một hơi đến tòa tháp.

Trên đường đi, Cơ Dung kể cho hắn một số chuyện ở chỗ này. Theo như lời Cơ Dung nói thì cái phế tích bên ngoài vốn là một giáo phái tồn tại cách đây hai mươi vạn năm, thế nhưng trong Thần ma chiến đã bị hủy diệt, biến mất trong dòng lịch sử. Khi Thần ma chiến xảy ra, không biết có bao nhiêu tông phái, yêu tộc bị hủy diệt. Thiên lang tộc là một trong mười chủng tộc hùng mạnh nhất yêu tộc, nhưng cũng bị rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục. Có điều Cơ Dung lại nói, Thiên lang tộc chưa hẳn là biến mất hoàn toàn, có lẽ đến giờ vẫn còn sót lại một số thành viên, giống như Cơ Dung chẳng hạn.

Lại nói, nàng cũng là may mắn thoát được. Khi đó Cơ Dung cùng với hai thành viên Thiên lang tộc, chính là hai vị đại ca và tam ca của nàng bị nhân tộc bao vây. Hai vị đại ca và tam ca của Cơ Dung bị tru diệt, nàng khi đó cũng bị thương rất nặng. Cứ tưởng sẽ cùng đi theo hai người kia, không ngờ dị tượng lại xảy ra, tất cả mọi người có mặt tại đó bị một lực lượng thần bí kéo vào nơi quỷ quái này.

Đó chính là lúc Cơ Dung gặp được Tất Vưu và Kiệt Tư, được hai bọn chúng cứu sống, còn những gã nhân loại bao vây nàng, có lẽ đã bị chết ở nơi này rồi. Rồi cứ một khoảng thời gian lại tiếp tục có yêu thú, nhân loại… bị cuốn vào đây, đương nhiên cũng đã bị chết toàn bộ. Tính tới thời điểm hiện tại, chỉ có duy nhất một mình Cơ Dung là sinh vật duy nhất có sự sống, còn lại đều bị hóa thành ma vật. Như vậy có nghĩa là, không chỉ có tử linh yêu thú, mà còn có cả tử linh nhân loại nữa.

Tinh Hồn vừa nghe Cơ Dung kể, vừa chìm sâu vào suy tư. Bỗng nghĩ ra điều gì đó, hắn liền hỏi:

– Cơ Dung, ngươi đã bao giờ đi vào tòa tháp bí ẩn ở vùng đất này chưa?

Cơ Dung lắc đầu, nói:

– Chưa bao giờ. Nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, tòa tháp đó rất nguy hiểm. Dương như có một ma lực nào đó hấp dẫn những sinh vật sống đi vào tòa tháp, nếu không phải nhờ món pháp bảo Định thần châu giúp tinh thần của ta minh mẫn, thì có lẽ giờ này ta cũng đã bị biến thành tử linh ma vật rồi.

– Vì sao lại nói vậy? – Tinh Hồn nhíu mày hỏi.

– Bởi vì có một lần, ta nhìn thấy mấy nhân loại võ giả đi vào đó, bọn họ mỗi người tu vi đều trên Thần đế cảnh, thậm chí có một người là đại cường giả Chủ thần cảnh, thế nhưng sau trở ra thì toàn bộ đều bị biến thành tử linh ma vật. Ngươi bảo xem, rốt cuộc là thứ gì đã biến tất cả những sinh vật sống thành tử linh ma vật?

Cơ Dung bỗng hỏi ngược lại. Tinh Hồn có thể phát hiện thiên phú nghịch thiên Huyễn ảnh tà luân mà Cơ Vô Dạ thức tỉnh, nên Cơ Dung thiết nghĩ Tinh Hồn có phát hiện điều gì chăng. Chỉ thấy Tinh Hồn rơi vào im lặng, hai tay khoang lại, rơi vào trầm tư. Thứ có thể biến sinh vật sống thành tử linh ma vật? Dường như Tinh Hồn đã đọc qua ở đâu rồi.

Nhìn thấy bộ dạng của trầm tư của Tinh Hồn, Cơ Dung liền im lặng chờ đợi, hi vọng Tinh Hồn sẽ phát hiện điều gì đó. Còn Tinh Hồn thì, hắn đang cố lục lọi trong đầu óc hắn, bởi vì câu chuyện Cơ Dung kể về những võ giả nhân loại bị biến thành tử linh ma vật rất quen. “Tử linh ma vật? Tử linh ma vật?” Hắn cứ liên tục lẩm bẩm câu nói đó.

Bỗng linh quang trong óc lóe lên, Tinh Hồn liền thốt:

– Nhớ rồi, là Tử linh yêu tháp.

– Cái gì Tử linh yêu tháp? – Cơ Dung ngạc nhiên hỏi. Biểu cảm giống như lần trước Tinh Hồn bảo với nàng rằng Cơ Vô Dạ thức tỉnh Huyễn ảnh tà luân vậy.

– Tử linh yêu tháp là một kiện thần khí, không, phải là ma khí mới đúng. Tại sao Tử linh yêu tháp lại xuất hiện ở Huyền Thiên giới?

Tinh Hồn dường như là đang tự nói với bản thân chứ không phải là đang nói chuyện với Cơ Dung. Trong bí tịch thượng cổ mà Tinh Hồn tham ngộ ở Hắc ám động phủ, có một quyển đã ghi lại về Tử linh yêu tháp này. Bí tịch có nói, Tử linh yêu tháp là một kiện vô thượng Hỗn độn linh bảo* xuất hiện ở thời thượng cổ Hồng Hoang. Tuy rằng Tinh Hồn không biết, những kiện pháp khí gọi là Hỗn độn linh bảo rốt cuộc là có phẩm cấp như thế nào, nhưng hắn đoán, đã xuất hiện ở thời kỳ thượng cổ Hoàng Hoang thì đều không hề tầm thường.

Lại nói về Tử linh yêu tháp, bí tịch có viết rằng, Tử linh yêu tháp tà vật chứa đựng vô hạn Hỗn tạp tà khí, bất kỳ một sinh vật sống nào, từ nhân tộc, yêu tộc, vu tộc, ma tộc… một khi trúng phải Hỗn tạp tà khí, nhẹ thì bị biến thành tử linh ma vật, tử huyết ma vật, thi cốt ma vật… nặng thì mất mạng, thần hồn tiêu tan, vĩnh viễn không thể đi vào Lục đạo luân hồi.

Hỗn độn tà khí này là được vô số thiên địa linh khí pha trộn lại: Hư vô chi khí, Huyền hoàng chi khí, Hỗn độn chi khí, Hồng mông chi khí… đều là những thiên địa linh khí cao cấp nhất, bất kỳ ai hấp thu được tu vi đều tiến triển thần tốc. Bình thường thì những thiên địa linh khí này không thể dung lẫn vào nhau, nhưng Tử linh yêu tháp lại có khả năng dung hòa được tất cả, và biến nó thành một loại quỷ khí vô cùng tà độc.

Làm cho Tinh Hồn không thể ngờ đến là Tử linh yêu tháp lại xuất hiện ở Huyền Thiên giới thấp kém này. Huyễn ảnh tà luân thức tỉnh ở một vị diện* thấp kém thì còn có thể chấp nhận, nhưng một cái Hỗn độn linh bảo lại tồn tại ở đây thì đúng là trêu ngươi rồi. Cho dù là người mạnh mẽ nhất Huyền thiên giới, Tinh Hồn dám chắc cũng không thể đụng đến Tử linh yêu tháp được, thậm chí có thể bị Tử linh yêu tháp luyện hóa ngược lại. Nghĩ ngợi gì đó, Tinh Hồn bỗng lấy ra Phượng Hoàng cổ cẩm để quan sát.

********* Quyển 3: Ma chi quân vương *********

Hỗn độn linh bảo: các bạn đọc thể loại Tiên hiệp thì chắc cũng biết là gì rồi, qua phần hai tớ sẽ giải thích rõ rệt hơn nữa về Hỗn độn linh bảo này.

Vị diện: nói chung là một tiểu thế giới.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.