Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 435: Bộc phát


Một đòn bất ngờ của Tuyết Phi Nhan cũng chỉ phá vỡ vòng vây trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, đám Huyết Ma đương nhiên sẽ không để cho hai người có cơ hội hàn huyên tình cảm, chỗ trống ngay lập tức được lấp đầy, mục tiêu chính là Tử Phong nhưng Tuyết Phi Nhan cũng không nằm ngoài khu vực gánh chịu công kích.

Cũng may đám Huyết Ma có trí thông minh không được cao lắm, hơn nữa hình như bọn chúng phân chia cấp bậc cực kì rõ ràng, đối với mục tiêu được ưu tiên như Tử Phong thì toàn bộ Huyết Ma có thực lực mạnh nhất sẽ tập trung công kích, trong khi những Huyết Ma và Huyết Thú yếu hơn lại hướng sự chú ý đến Tuyết Phi Nhan.

Cũng nhờ sự phân chia này mà Tuyết Phi Nhan dễ thửo hơn phần nào, bản thân thực lực nàng không hề yếu, thậm chí so sánh với những Thánh Giả cao giai đỉnh phong trong Lăng Hư Cung thì cũng xếp tốp đầu, nhưng đấy là khi đem so sánh với võ giả khác hoặc yêu thú thông thường, đối đầu với loại quái vật dầu muối đều không ăn này thì nàng bị lép vế hoàn toàn.

Không phải nàng không thể đánh trả, nhưng nàng không phải võ giả thể tu, nàng cũng giống với đại đa số Thánh Giai cao thủ khác chuyên chiến đấu sử dụng Lĩnh Vực, gặp phải Huyết Ma trực tiếp miễn nhiễm với loại thủ đoạn này thì nàng giống như hổ bị nhổ nanh, dù vẫn là hổ nhưng đã không còn lại chút uy hiếp nào.

“Phong chi Lĩnh Vực – Toái Phong!!”

Tuyết Phi Nhan biết Huyết Ma gần như không bị ảnh hưởng bởi pháp tắc chi lực hay là Lĩnh Vực, nhưng Lĩnh Vực là cội nguồn sức mạnh của nàng, dù không muốn nhưng nàng vẫn phải tế ra Lĩnh Vực của mình, sử dụng nó để phòng thủ bản thân.

Sự thật chứng minh rằng ngoại trừ man lực ra thì Huyết Ma bất tử trước bất kì thể loại công kích nào khác, nhưng bất tử không có nghĩa là không thể bị khống chế, Tuyết Phi Nhan sử dụng phong chi Lĩnh Vực của mình tạo ra những luồng cuồng phong bạo vũ, thổi bay bất kì kẻ địch nào đến gần, tuy không thể tạo ra sát thương chí mạng nhưng để tự bảo vệ bản thân thì vẫn dư dả, tạm thời không gặp phải nguy hiểm.

Nhưng bên phía Tử Phong thì khổ rồi, nếu như lúc trước đám Huyết Ma chỉ có một mình hắn làm mục tiêu, trong vòng vây luôn luôn chen lẫn Huyết Ma cùng với Huyết Thú với đủ mọi loại thực lực từ thấp đến cao, hiện tại thì chỉ có thuần tuý Huyết Ma có thực lực mạnh nhất tấn công, khiến hắn dù có thể một chiêu giết chết một con thì cũng phải dùng đến toàn lực, cực kì tốn sức.

Nếu như lúc trước hắn chỉ phải lo lắng về việc tinh thần của mình không thể chịu đựng nổi, vậy thì hiện tại đến cả sức bền của hắn cũng bị thử thách cực hạn, năng lượng của Bát Tự Thần Hoả rất mạnh, nhưng nó không cung cấp cho hắn năng lượng vô hạn, lượng tiêu hao của hắn bây giờ vượt xa lượng có thể được hồi phục lại, cả linh lực lẫn năng lượng tới từ Bát Tự Thần Hoả đều đang bị thiêu đốt một cách chóng mặt.

Càng khiến hắn cảm thấy hỏng bét đó là bởi vì toàn bộ Huyết Ma đều là những cá thể có thực lực mạnh nhất, thương thế trên người hắn càng ngày càng trở nên nghiêm trọng, dù có Tái Sinh Siêu Tốc thì cũng không thể bắt kịp được với tốc độ vết thương mới được tạo ra.

Dùng sáu cánh tay tóm chặt lấy một đầu Huyết Ma, Tử Phong tung một cước từ bên dưới lên đồng thời lộn người một vòng, chân của hắn giống như liêm đao, trực tiếp chẻ đôi đầu Huyết Ma ra làm hai mảnh khiến máu tươi văng tung toé. Ở trên không trung, hắn xoay người rồi tung ra thêm một cước nữa, thổi bay hơn chục đầu Huyết Ma khác trước khi hạ cánh xuống mặt đất, đè bẹp một đầu Huyết Ma ở bên dưới.

Toàn thân Tử Phong lúc này gần như được bao phủ trong hai màu đen và đỏ, đỏ là máu của Huyết Ma, còn đen chính là máu của hắn, giáp trụ trên người vốn đã rách nát nay còn tả tơi hơn trước, khắp người hắn chằng chịt vô số vết thương từ ngoài da cho đến trực tiếp là một lỗ thủng trên cơ thể, da thịt liên tục được tái sinh nhưng cũng liên tục bị phá huỷ bởi công kích của Huyết Ma trông vô cùng thê thảm. Sáu cánh tay của hắn cũng tiếp nhận vô số vết thương, lớp giáp ở bàn tay của hắn đã vỡ nát vụn bởi liên tục công kích, xương cốt bên trong không chịu được phản lực mà xuất hiện từng vết nứt đau tới thấu xương.

Tiếp tục nhận thêm một kích vào ngực, Tử Phong loạng choạng giật lùi về sau, ngay lập tức ăn thêm một đòn vào lưng khiến cả người hắn ngã xuống đất, đám Huyết Ma giống như chỉ chờ có thế mà lao vào đè lên người hắn, móng vuốt điên cuồng xâu xé cơ thể hắn giống như thú dữ xé xác con mồi của mình.

Một luồng năng lượng cực đại bùng nổ, đám Huyết Ma xung quanh bị thổi bay dưới áp lực cực đại, nhất thời tạo ra một khoảng trống ở giữa vòng vây kẻ địch. Tử Phong chống tay xuống mặt đất, quỳ một gối mà thở dốc từng cơn, máu tươi liên tục chảy ra khỏi miệng và cơ thể hắn, xuyên qua lớp giáp mà nhỏ xuống mặt đất tạo thành từng vũng lớn.

Năng lượng vẫn luân chuyển trong cơ thể nhưng Tử Phong lại cảm thấy mệt mỏi không chịu được, lần đầu tiên trong một thời gian dài hắn có cảm giác kiệt sức đến mức chỉ cần nhắm mắt lại cũng có thể ngủ một giấc thật lâu bất kể cơ thể đang gào thét trong đau đớn, nhưng hắn cũng biết rằng nếu nhắm mắt lúc này thì hắn sẽ không bao giờ có thể mở mắt ra nữa.

Thở hắt ra một hơi, Tử Phong có thể cảm nhận thấy từng thớ cơ trong người đang muốn sụp đổ, có vẻ như cơ thể hắn không hề bất diệt như hắn vẫn nghĩ, dù có thể tái sinh liên tục nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó cả. Cơ mà vừa mới gắng sức đứng dậy, ánh mắt hắn bắt gặp một cảnh tượng khiến tim hắn trực tiếp ngừng đập.

Chỉ thấy bên phía Tuyết Phi Nhan, Huyết Thú và Huyết Ma cấp thấp không biết đã biến đi đâu, thay vào đó toàn bộ Huyết Ma đang bao vây công kích nàng đều là những Huyết Ma có cùng thực lực với những gì mà hắn đang phải đối phó. Thấy thực lực của hắn mà cũng bị hành đến tơi tả, hiển nhiên Tuyết Phi Nhan không hề dễ thở chút nào. Lúc này Lĩnh Vực của nàng không còn hiệu nghiệm nữa, công kích phóng ra trực tiếp gãi ngứa cho đám Huyết Ma khủng bố, chỉ có thể làm chậm bước tiến của bọn chúng chứ đừng nói là đẩy lùi.

Đám Huyết Ma cấp cao ỷ vào cơ thể cường hãn cùng với đặc tính coi thường Lĩnh Vực của mình mà cứ như vậy ngạnh kháng xông vào bên trong Lĩnh Vực của Tuyết Phi Nhan, từng bước ép sát, một khi đột phá được thì nàng sẽ bị xé xác không thể nghi ngờ.

Lúc Tử Phong nhìn thấy cảnh tượng này cũng đồng thời là lúc một đầu Huyết Ma xé rách Lĩnh Vực của Tuyết Phi Nhan, kéo theo đó là một chuỗi phản ứng dây chuyền, vô số vết rách xuất hiện trong Lĩnh Vực của nàng, tạo điều kiện cho những Huyết Ma khác cùng đồng loạt xông vào.

Lĩnh Vực bị phá, Tuyết Phi Nhan gánh chịu tổn thương không nhẹ, nàng kinh hãi cố gắng tạo ra một luồng cuồng phong xoáy tròn quanh người với tốc độ cao tạo ra một vùng áp súc chân không cực kì mạnh mẽ, không gian bị ép chặt lại biến thành một vòng bảo vệ kiên cố.

Nhưng bản thân Huyết Ma không chỉ có lựuc phòng thủ cực mạnh đối với Lĩnh Vực và linh lực, công kích của bọn chúng cũng tạo ra sát thương tương đương đối với hai chủng loại sức mạnh đó. Chỉ thấy ba đầu Huyết Ma tiếp cận đầu tiên vung tay lên, ba quyền liền trực tiếp nện lên phòng hộ tráo quanh người Tuyết Phi Nhan, chấn cho nó nổ tung rồi biến mất, bản thân Tuyết Phi Nhan cũng bị phản phệ mà phun ra một ngụm máu, lảo đảo ngã xuống đất.

Ba đầu Huyết Ma kia không hề ngừng lại, ngay khi triệt phá được phòng hộ tráo của Tuyết Phi Nhan, bọn chúng phát ra âm thanh chói tai, sau đó đồng loạt bổ nhào lên người nàng, móng vuốt sắc nhọn vươn ra, nhằm thẳng vào những nơi yếu hại trên người nàng mà đâm xuống. Chưa hết, lúc này những đầu Huyết Ma khác cũng đã bắt kịp, trong chớp mắt vây kín xung quanh nàng đến mức không gian còn trống duy nhất đó là những kẽ hở xung quanh cơ thể nàng đang nằm trên mặt đất.

Đầu óc Tử Phong đột nhiên trở nên trống rỗng, Bát Tự Thần Hoả bên trong không gian hệ thống rung lắc một cách dữ đội, kéo theo đó là chính không gian hệ thống cũng run rẩy không ngừng, kí tự “Ira” trên Bát Tự Thần Hoả bất chợt bùng cháy một cách dữ dội, ngọn lửa màu đỏ rực cháy thiêu đốt hừng hực hơn bao giờ hết. Cùng lúc đó, ngọn lửa màu vàng của kí tự “Violenza” không hề tắt đi mà cùng lúc bốc cháy mãnh liệt không kém ngọn lửa màu đỏ của “Ira”, hai ngọn lửa cùng cháy một lúc đi ngược lại quy luật của Bát Tự Thần Hoả đó là chỉ có một ngọn lửa có thể bốc cháy cùng một lúc.

Tử Phong có thể là một con gà mờ khi nói đến tu luyện đơn thuần, nhưng tốt xấu gì hắn cũng là Thánh Giai cường giả, cảm ngộ của hắn đối với võ học cũng không hề thua kém ai. Trong cảm nhận của hắn, Hiểm Hoạ Tiềm Tàng giống như là tích xúc năng lượng sau đó nén lại vô số lần rồi bùng nổ trong một thời khắc cực ngắn, từ đó tạo thành hiệu quả huỷ thiên diệt địa, chung quy lại chính là bộc phát năng lượng.

Theo nguyên lí đó, sử dụng Hiểm Hoạ Tiềm Tàng để cường hoá đòn công kích là lí tưởng, nhưng còn một năng lực nữa mà sự bùng nổ năng lượng có thể giúp ích, đó là khả năng di chuyển.

“Lĩnh Vực – Thế Giới!!!”

“Hiểm Hoạ Tiềm Tàng – Chân Dạng – Thuấn Quang!!!!!”

“Arrrrghhhhhhhhhh!!!!”

Âm thầm mặc niệm trong đầu, trên tay Tử Phong xuất hiện một thanh đại kiếm đang toả ra hắc khí đen tuyền, hắn há miệng gầm lên một tiếng, không gian nơi hắn đứng đột nhiên nổ tung, cơ thể hắn trực tiếp phá tan không gian mà hoá thành từng đạo hắc quang di chuyển với tốc độ kinh khủng mà lao tới chỗ Tuyết Phi Nhan.

Cũng không biết là do ảnh hưởng của đám Huyết Ma hay không mà đến cả Lĩnh Vực vô địch Thế Giới của Tử Phong cũng bị giảm mạnh tác dụng, tháy vì thời gian bị ngừng lại thì dường như nó chỉ bị làm chậm đi một chút xíu. Tuyết Phi Nhan cảm giác thời gian giống như chậm lại trong một tích tắc rồi quay trở lại bình thường, tai nghe thấy một tiếng gầm lớn cùng với một tiếng nổ mạnh, sau đó thì hàng trăm hàng ngàn đường hắc quang xuất hiện xung quanh nàng chỉ trong một chút thời gian ngắn ngủi đó, những đường hắc quang này bao phủ khắp không gian rộng lớn, kéo dài vượt quá tầm mắt của nàng lúc bấy giờ.

Vốn dĩ có thể ngưng đọng thời gian đến nửa giây đồng hồ, Thế Giới của Tử Phong lại chỉ có thể trì hoãn dòng chảy thời gian chậm lại một nửa trong vòng một phần mười giây, nhưng như vậy đã đủ. Ngay khi Thế Giới mất hiệu lực, không gian trong bán kính vạn mét xung quanh Tuyết Phi Nhan đồng thời sụp đổ dưới hàng ngàn đường kiếm quang, toàn bộ Huyết Ma trong phạm vi đó bất kể trên trời hay dưới đất đều đồng loạt bị nghiền nát thành cám bã, tạo thành một cơn mưa máu đổ xuống mặt đất khiến khắp nơi lầy lội những vũng lầy đỏ thẫm.

Tuyết Phi Nhan cảm thấy choáng ngợp trước cảnh tượng này, nhưng khi nàng nhìn vào thân ảnh đang quỳ cả hai chân trước mặt mình, ánh mắt của nàng co rút lại, trái tim giống như bị ai bóp nghẹt cực kì đau đớn, khoé mắt nàng khuôn mặt nàng chợt ướt đẫm không rõ là do nước mắt hay là do cơn mưa máu vừa đổ xuống.

Quỳ trên mặt đất, Tử Phong lúc này không còn có thể dùng từ thê thảm để hình dung nữa, hai chân từ đầu gối trở xuống đã nổ tung chỉ còn lại một chút thịt dính vào xương, trên người không còn một manh giáp hoàn chỉnh, để lộ ra cơ thể nứt vỡ huyết nhục bầy nhẩy khắp nơi, máu tươi phun ra thành từng tia nhỏ từ những vết thương với số lượng khó có thể đếm hết được.

Năm cánh tay đã biến mất, chỉ còn lại một cánh tay lúc này cũng nham nhở máu thịt vẫn đang nắm lấy chuôi Tai Ách Quỷ Kiếm. Mặt nạ của Tử Phong cũng đã vỡ vụn, để lộ ra khuôn mặt của hắn, máu ộc ra khỏi khoang miệng như suối, đôi mắt chằng chịt những đường tơ máu màu đỏ lúc này ảm đạm vô thần, điều duy nhất cho thấy hắn còn sống chính là cánh mũi hơi nhấp nhô đang khó nhọc hít thở của hắn.

“Nàng……k-không sao…chứ??”

Tử Phong thều thào nói trong ngắt quãng, dường như lấy đủ hơi thở để nói ra mấy chữ đơn giản này cũng đã rút hết chút sức lực còn lại của hắn, ánh mắt hắn càng ngày càng ảm đạm thiếu sức sống.

Tuyết Phi Nhan bật khóc nức nở, nếu cách đây một thời gian không quá lâu có người bảo nàng sẽ rơi lệ vì một nam nhân thì nàng sẽ cười một trận thật lớn, nhưng hiện tại nàng không quan tâm nữa, một câu nói vô lực vừa rồi đã đánh vỡ phòng tuyến tâm linh cuối cùng còn sót lại trong tâm trí nàng.

Nàng hối hận, phải, nàng thật sự hối hận, nàng ước rằng mình có nhiều niềm tin đối với Tử Phong hơn, nếu như nàng tin tưởng hắn, nàng cũng sẽ không quay lại, chuyện này cũng sẽ không xảy ra, người tới giải cứu lại được giải cứu ngược lại. Cảnh tượng vừa rồi cực kì rung động, nhưng Tuyết Phi Nhan là một Thánh cấp cao thủ thành danh đã lâu, nàng có thể tinh tường hiểu được với trạng thái của Tử Phong để làm được chuyện như vừa rồi thì cái giá phải trả không thể tưởng tượng nổi, và cái giá đó đang được bày ra trước mắt nàng.

Tử Phong có năng lực hồi phục thương thế cực kì kinh khủng, nhưng nhìn hắn ta trong trạng thái tơi tả như thế này mà những vết thương đến cả dấu hiệu cầm máu cũng không có chứ đừng nói là hồi phục, nàng hiểu được cái giá phải trả cho sức mạnh vượt quá khả năng của mình không chỉ là bị thương đơn giản như thế.

“Còn….khụ khụ….còn có thể….khóc to như thế……chứng tỏ nàng vẫn ổn…” Tử Phong ho mấy tiếng, vừa chậm rãi nói vừa nở một nụ cười vô thưởng vô phạt như mọi khi.

Tuyết Phi Nhan nghe thấy thế lại càng khóc to hơn, nàng cũng bị nội thương nhưng không quá nặng, liền ngồi dậy sau đó tiến tới bên cạnh Tử Phong, hai cánh tay giơ ra, run rẩy khẽ ôm lấy cơ thể tàn tạ trước mắt, để hắn ngả vào lòng mình, từng giọt nước mắt rơi lên khuôn mặt của hắn.

“Tại sao…tại sao……”

Còn chưa nói xong, đám Huyết Ma khắp nơi đồng loạt rít lên một tiếng chói tai đến cực điểm thu hút sự chú ý của cả hai người, sau đó thì dị biến xảy ra. Chỉ thấy tất cả Huyết Thú dường như cảm nhận thấy cái gì đó mà đồng loạt bỏ chạy ra xa rồi nằm phủ phục xuống mặt đất, còn Huyết Ma thì bất kể mạnh yếu lớn nhỏ đều biến trở lại thành dạng chất lỏng nguyên bản rồi rút xuống huyết trì.

Những huyết trì lớn nhỏ chậm rãi kết hợp với nhau tạo thành một huyết trì khổng lồ, rồi cái huyết trì khổng lồ đó không ngừng co rút lại đến khi chỉ to cỡ một cái hồ nước lớn. Mặt hồ phẳng lặng không một gợn sóng đột nhiên sôi lên sùng sục, sau đó ở chính giữa hồ, một thân ảnh nhỏ nhắn vươn lên, sau đó biến thành hình dạng giống như một Huyết Ma, nhưng nếu nói Huyết Ma thông thường là dạng nguyên liệu thô thì đây chính là kiệt tác hoàn chỉnh.

Cơ thể nhẵn mịn được tạo nên từ những dịch thể thuần sắc đỏ tươi, tỉ lệ hình thể đạt tới độ hoàn hảo khó có thể miêu tả được, đầu Huyết Ma mới hình thành này lấy hình dạng của một nữ nhân loã thể để xuất hiện, khác một chỗ đó là nó hoàn toàn không có khuôn mặt, chỉ có cơ thể là của một nữ nhân mà thôi, đương nhiên, vẫn là một cơ thể giống với Huyết Ma.

Ngay khi đầu Huyết Ma mới xuất hiện, từng đợt uy áp khủng bố như tận thế hàng lâm buông xuống khiến tất cả mọi thứ phải run rẩy trong sợ hãi kinh hoàng. Tuyết Phi Nhan cảm nhận thứ uy áp huỷ thiên diệt địa này mà trong lòng không khỏi tuyệt vọng, uy áp cấp bậc này có thể tương đương với Thánh Hoàng cường giả, kể cả nàng trong lúc toàn thịnh có thể sử dụng Lĩnh Vực cũng không phải là đối thủ, phen này khó mà có thể tránh khỏi cái chết.

Tử Phong đột ngột giãy ra khỏi vòng tay của Tuyết Phi Nhan, máu thịt trên hai chân tái tạo lại được kha khá nhưng không hề hoàn chỉnh, hắn chậm rãi đứng dậy sau đó bước lên vài nhịp, chắn trước mặt Tuyết Phi Nhan, thẳng mặt đầu Huyết Ma mới xuất hiện.

Nhìn thoáng qua cử chỉ của hắn, không cần hỏi Tuyết Phi Nhan cũng biết hắn đang muốn bảo vệ nàng, giống như hắn vẫn làm từ trước tới nay không hề bỏ buộc, mắt thấy cánh tay duy nhất đang cầm lấy Tai Ách Quỷ Kiếm run lên bần bật mà nàng có cảm giác như muốn ngừng thở, trong lòng càng ngày càng đau đớn, nàng chưa từng nghĩ rằng mình sẽ có lúc yếu đuối như thế này.

Không để ý tới Tuyết Phi Nhan ở đằng sau, Tử Phong nheo mắt nhìn đầu Huyết Ma duy nhất xuất hiện, miệng khẽ lẩm bẩm:

“Huyết Mị Ma Cơ!!”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.