Vào công ty hai người họ cũng tách nhau ra, cô ở phòng truyền thông, còn hắn ở phòng phó Tổng. Cô đang đi thì bỗng dưng lướt ngang qua một người rất quen mặt. Hắn thấy cô cũng liền đến chào hỏi.
” Cô Trịnh quên tôi rồi sao?”
Đây chính là vị đối tác hôm trước chuốc rượu cô và Thiên Ân ở quán bar xong mới chịu kí hợp đồng. Không ngờ hôm nay lại gặp anh ta ở công ty, dù gì cũng đang hợp tác, đụng mặt nhau cũng là chuyện không tránh khỏi.
” Chào anh.”_cô có chút rụt rè.
” Lần trước, chúng ta vẫn chưa nói hết chuyện. Hay là tôi hẹn cô một hôm nào nhé. Chúng ta cùng nhau tiếp tục bàn công việc.”
Lần trước là Thiên Ân muốn cô đi cùng, cô cũng không phụ trách dự án cùng với hắn. Hắn muốn bàn bạc về chuyện làm ăn thì nên tìm người phụ trách thay vì tìm cô.
Lần trước hắn không ngờ cô lại được Huỳnh Thiên Minh đưa về nhà, làm dở dang chuyện lớn của hắn. Nhưng mà cũng không sao, hắn khá là thích cô, nên hắn muốn tìm cơ hội để tiếp cận cô.
” Xin lỗi. Tôi không phải người phụ trách dự án lần này. Anh có thể gặp Huỳnh Tổng để trau đổi thêm nhé.”
Nói xong cô định bỏ đi nhưng liền bị hắn níu tay lại. Hắn thóp lấy tay cô khiến cô cũng bất ngờ mà rút lại nhưng không kịp.
” Cô Trịnh làm sao vậy? Không phải lần trước trên bàn rượu rất vui vẻ sao? Bây giờ lại dè chừng thế này?”
” Ở đây là công ty. Xin anh tự trọng một chút. Vã lại tôi là người đã có chồng rồi. Xin đừng đụng chạm.”
” Có chồng thì đã sao? Huỳnh Thiên Minh nổi tiếng xa đọa như vậy. Cô có từng nghĩ từ bỏ anh ta để tìm một người đàn ông khác không? Chẳng hạn như tôi?”
Mọi chuyện tình cờ bị Kim Nguyên đứng bên ngoài nghe thấy được. Cô ta nép vào một góc xem. Thuận tay mà cầm điện thoại chụp luôn vài tấm ảnh hai người đang níu kéo nhau. Xem ra cô ta cũng biết được tên đàn ông kia là đang có ý đồ với Tiểu Thư.
Những tấm ảnh này tới tay Huỳnh Thiên Minh sẽ bất lợi cho cô. Nhưng chỉ cần thấy cô đau khổ là được. Cô ta tin Thiên Minh sẽ vì như vậy mà tức điên lên, hành hạ cô.
” Nếu anh không nói được gì hay ho. Thì tôi xin phép đi trước.”
Hắn liền vung tay đẩy cô vào một góc tường. Ở đây vắng vẻ, ít người qua lại nên cũng không ai thấy hai bọn họ đang dằng co nhau ngoài Kim Nguyên.
” Muốn đi sao? Cô không nghĩ đến thỏa hiệp với tôi à? Chồng của cô là một tên trap boy chính hiệu đó. Hắn có làm cho cô sướng được không? Hay để tôi cho cô thử trãi nghiệm một lần với tôi, sau đó cô có thể suy nghĩ.”
” Bỏ tôi ra.”_cô vùng vẫy.
Từ sau lưng hắn, đột nhiên Huỳnh Thiên Minh xuất hiện, túm lấy áo hắn kéo về sau, khiến hắn ngã ra nền nhà. Huỳnh Thiên Minh là đi sau cô, anh đi đỗ xe xong mới lên, chỉ là không ngờ hắn lại xui xẻo như vậy, dám đụng đến vợ anh giữa ban ngày ngay ở công ty.
” Muốn chết à. Vợ của Huỳnh Thiên Minh mà cũng dám động vào?”_Huỳnh Thiên Minh nói.
Anh kéo cô đứng phía sau lưng mình. Đôi mắt khinh bỉ mà nhìn kẻ đang lòm còm ngồi dậy.
Cũng may là anh đi sau cô, nếu không đã không chứng kiến được cảnh tượng này rồi.
” Phó Tổng…haaa sao anh lại ở đây?”
” Không ở đây để anh bắt nạt vợ tôi à?”
Hắn không ngờ, một Huỳnh Thiên Minh vốn nổi tiếng trăng hoa, chỉ biết ăn chơi. Vậy mà giờ lại đứng ra bảo vệ cho cô vợ hờ của mình.
Kim Nguyên bất ngờ vì sự xuất hiện của anh, cô càng nép vào một góc khuất hơn mà lắng nghe mọi chuyện. Chỉ là cô không tin, hắn không những không tức giận mà còn đứng ra bảo vệ cô.
” Tôi chỉ là muốn chào hỏi Huỳnh phu nhân đây. Anh hiểu lầm rồi.”
” Hiểu lầm? Anh tưởng mắt tôi bị mù à? Chỉ là một đối tác nhỏ bé mà dám đối đầu với Huỳnh Thiên Minh này? Có tin công ty của anh bị tôi xóa sổ luôn không?”
Hắn còn chưa tính sổ chuyện lần trước dám gày bẫy vợ của hắn. Lần này còn de dãng, trêu chọc vợ của hắn, đúng là muốn tìm cái chết mà.
” Anh phải hỏi cô Trịnh đây. Cô ấy nói anh không thỏa mãn được cô ấy. Nên cô ấy muốn tôi…”
Huỳnh Thiên Minh liền vun tay đấm vào mặt gã đó, khiến khóe môi anh ta rỉ cả máu. Cô chỉ dám đứng phía sau mà xem anh sử lý chứ cũng không lên tiếng. Nhưng dù gì hắn cũng đang là đối tác của công ty, chuyện Huỳnh Thiên Minh đánh người đến tay chủ tịch thì anh ta sẽ rắc rối.
” Đủ rồi. Đừng nói nhãm với anh ta nữa.”_cô kéo tay Thiên Minh lại.
” Cút.”_hắn quát người đàn ông kia.
Gã đó cũng liền bỏ đi, chứ không ở lại đôi co nữa sẽ bất lợi cho hắn. Mặc dù hắn rất tức giận, nhưng cũng không làm gì được hơn.
Huỳnh Thiên Minh quay sang nhìn cô, chỉ mới rời xa anh có một lúc mà cô đã gặp rắc rối rồi. Cô thấy mọi chuyện đã xong định bỏ đi vào phòng làm việc thì hắn liền nói.
” Hắn ta nói thật à?”_anh hỏi.
” Chuyện gì là thật?”
” Tôi không đáp ứng thỏa mãn em?”
Hai má cô bắt đầu đỏ ửng lên. Nói như vậy mà hắn cũng tin được, hắn thà đi tin gã kia cũng không tin cô à? Cô ngại đến mức muốn bỏ đi ngay.