Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 271: Gậy ông đập lưng ông


Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

— o —

Chương 271: Gậy ông đập lưng ông

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Kiều Cương sửng sốt một chút, lập tức trả lời:

– Đương nhiên không có vấn đề gì, tuy nhiên làm như vậy, anh Diệp không phải
bị thiệt sao? Đua xe đương nhiên là trọng lượng càng nhẹ càng tốt, có lúc chỉ
là một chút sức nặng là có thể ảnh hưởng tới cuộc thi rồi.

– Đúng thế anh, hay là em ở đây đợi anh.

Đường Bắc Vi lập tức khuyên bảo.

Diệp Mặc lắc lắc đầu.

– Không, anh phải đem em theo, bằng không để em ở đây một mình anh không yên
tâm.

– Nếu như vậy, anh Diệp đi thử xe đi.

Kiều Cương thấy Diệp Mặc nói chắc chắn cũng không khuyên nữa.

Bốn chiếc xe nhà họ Kiều bên ngoài cũng có người trông coi, không phải nhà họ
Kiều thì tuyệt đối không để tới gần, tuy nhiên Kiều Cương là tay đua xe, Diệp
Mặc cũng thế, bọn họ đi tới, người trông xe lập tức nhường đường.

Diệp Mặc đem theo Đường Bắc Vi lên chiếc Mercedes-Benz cải trang lái hai vòng,
Đường Bắc Vi hỏi:

– Anh, có phải anh phát hiện ra cái gì à?

Diệp Mặc gật đầu nói:

– Ừ, anh phát hiện hai gã sát thủ Địa sát, họn họ có tới hai người, chắc chắn
nhắm về phía chúng ta. Để em ở đây anh không yên tâm lắm.

Khi Đường Bắc Vi nghe Diệp Mặc nói không yên tâm để cô một mình ở lại đây,
trong lòng có chút hiểu ra, bây giờ Diệp Mặc nói như vậy thì lập tức biết được
sự nghiêm trọng của sự việc, còn thực sự phái người quan sát, có thể nói bắt
đầu từ bây giờ, Địa sát và Diệp Mặc chính là quan hệ không chết thì không
ngừng, trừ phi một bên hoàn toàn diệt vong, nếu không thì theo cách nói của
Kiều Cương, Địa sát này tuyệt đối sẽ không buông tha.

– Thế bây giờ làm sao đây? Hay là anh đưa em đến nhà họ Diệp đi.

Lúc này đây Đường Bắc Vi đã hiểu được khổ tâm của Diệp Mặc, nếu như cô theo
sau Diệp Mặc, chỉ có thể kéo chân Diệp Mặc, tuy không muốn tới nhà họ Diệp
nhưng vì không muốn kéo chân anh trai, ấm ức một chút cũng được.

Diệp Mặc lắc đầu nói:

– Bắc Vi, em nghĩ đơn giản rồi, nếu như tổ chức Địa Sát thực sự theo dõi hai
chúng ta, thì em tới nhà họ Diệp ở Yến Kinh cũng phí công. Tuy nhiên em không
cần lo lắng, anh có một nơi có thể đưa em tới, sau khi anh hoàn toàn tiêu diệt
Địa Sát xong thì đưa em trở về, chỉ là nếu tới nơi vắng lặng anh sợ em chịu
không nổi.

Đường Bắc Vi kiên định gật đầu nói:

– Anh, anh không cần lo lắng cho em, anh cứ việc đưa em đi là được, em không
sợ đâu.

– Được, đợi anh đột phá rồi, sau đó sẽ khiến Địa Sát trả giá, dám theo dõi
anh.

Ngữ khí của Diệp Mặc trở nên sắc bén.

– Đợi một chút, em ngồi yên trên xe không nên cử động, anh xuống xe xem xét.

Diệp Mặc bỗng nhiên ngừng đề tài nói chuyện lại, nhíu mày, sự lạnh lẽo trong
ánh mắt càng nồng đậm.

Đường Bắc Vi kỳ quái mà nhìn Diệp Mặc nói:

– Sao thế anh?

Diệp Mặc không trả lời, dừng xe lại, dùng thuật tàng hình đi tới gầm xe, lấy
ra một quả bom hẹn giờ, may mắn ban nãy thần thức của hắn kiểm tra vô cùng cẩn
thận, không ngờ chiếc xe này đến bom cũng đã bị đặt rồi.

Bản lĩnh của đám người này đúng là lớn, dưới sàn xe này của hắn có bom hẹn
giờ, cho thấy những chiếc xe khác cũng có. Xem ra người của Địa Sát đúng là
tính toán kĩ lưỡng, chẳng những đặt bom hẹn giờ dưới gầm xe mà còn phái hai
người tới nữa.

Diệp Mặc khẳng định bom này không phải lái xe của Tra gia ở Giang Nam đặt mà
chính là nữ sát thủ đó đặt vào, Trương Hòa cũng không có bản lĩnh lớn như vậy
đặt bom dưới gầm xe ngay trước mắt nhà họ Kiều.

Gỡ bom xuống, sau khi Diệp Mặc lên xe, lái xe đến bên trong vị trí.

– Xe này thế nào?

Diệp Mặc vừa dừng xe thì Kiều Cương đã đi tới, cười hỏi.

Diệp Mặc gật gật đầu.

– Không tồi, chiếc xe này sau khi cải trang tính năng rất tốt. Đúng rồi Kiều
thiếu gia, cậu lấy bình nước giúp tôi, tôi hơi khát.

Đợi sau khi Kiều Cương đi, Diệp Mặc nhanh chóng tàng hình tiến vào chỗ ba
chiếc xe khác nhà họ Kiều, quả nhiên lấy ra ba trái bom hẹn giờ.

Diệp Mặc cũng không dám để bom này trên người, tuy chắc chắn người của Địa Sát
sẽ cho nổ bom trong cuộc đua, nhưng ai mà biết được bọn họ có điên mà cho nổ
bây giờ không.

Hắn vừa mới đem bom cất kĩ ở một bên, lại trở lại trên xe, Kiểu Cương đã trở
lại, đưa bình nước cho Diệp Mặc nói:

– Anh Diệp, chúng ta vào phòng nghỉ một chút, còn một lúc nữa là bắt đầu rồi.

– Anh Diệp, đợt lát nữa lúc đua xem, em nghi ngờ nhà họ Trương sẽ chơi bẩn,
đến lúc ấy em để ý kĩ cái tên Trương Hòa, anh chú ý đến cái thằng bên cạnh nó,
nghe nói thằng đó là tay đua xe mạo hiểm hạng nhất của Nhật, chỗ bọn chúng đua
xe đều là những nơi nguy hiểm, cho nên nơi như này đối với thằng đó mà nói
chắc chắn như cá gặp nước. Ngoài ra còn phải chú ý đến nhà họ Vân, nhà họ Tra
thì không cần lo lắng, nhìn người bọn họ phái đến hẳn là không hi vọng quá lớn
về cuộc đua xe này.

Mấy người đi vào phòng nghỉ ngơi, Kiều Cương lập tức nói ra phân tích của
mình.

Diệp Mặc dùng thần thức quan sát bốn chiếc xe đua, hắn sợ lại có người động
tay động chân, Tuy nhiên đối với lời nói của Kiều Cương, Diệp Mặc tuy không
ủng hộ nhưng cũng không phản bác.

Sự thật thì ngược lại với lời Kiều Cương nói, nhà họ Tra hiền lành nhất lại là
nhân vật nguy hiểm nhất, còn nhà họ Trương nguy hiểm thực sự, sự nguy hiểm của
nhà họ Trương kém xa không bằng hai tay đua vô hại nhà họ Tra.

– Cuộc thi sắp bắt đầu rồi, chúng ta ra trước đi, em cũng ra thử xe.

Sau khi nói ra những phân tích của mình cho Diệp Mặc, Kiều Cương đứng lên.

Sau khi Diệp Mặc đem theo Đường Bắc Vi và Kiều Cương ra ngoài, hắn lập tức
phát hiện nữ sát thủ vẻ bề ngoài cũng không tệ ấy. Hắn lập tức nói với Đường
Bắc Vi:

– Bắc Vi, em ở bên đường đua đợi anh, anh lái xe tới ngay.

Đường Bắc Vi không có bất cứ ý kiến nào đối với lời đề nghị của Diệp Mặc, cô
cho rằng mỗi chuyện Diệp Mặc làm đều đúng. Mặc kệ là Diệp Mặc thần bí nhiều
thế nào cô đều không để ý, chỉ cần Diệp Mặc là anh trai cô là được rồi.

Diệp Mặc đi tới bên cạnh cô gái phục vụ cuộc thi.

– Xin chào, tôi là Diệp Mặc có thể làm quen với cô không?

Diệp Mặc vừa cười vừa giơ tay nói.

Cô gái này không ngờ đến Diệp Mặc lại tìm tới cô, ở đây tuy dáng vẻ của cô
cũng không tồi lắm nhưng những cô gái xinh hơn cô còn có mấy người. Phản ứng
đầu tiên của cô chính là Diệp Mặc đã phát hiện ra cô, tuy nhiên nghĩ lại thì
điều này là không có khả năng, cô mới đến đây, không có bất cứ ai quen cô.

Cô hơi lúng túng đưa tay ra:

– Chào anh tôi là Đổng Cầm.

Diệp Mặc rõ ràng cảm nhận được trái tim của cô ta đập mạnh một chút, nhưng lại
khôi phục lại bình thường rất nhanh. Xem ra nữ sát thủ này vẫn có bản lĩnh

Diệp Mặc bắt tay Đổng Cầm, dùng sức bóp chặt, rất lâu không buông ta, mãi đến
khi mặt Đổng Cầm đỏ lên, rút tay ra ngoài.

– Thực ra tôi cảm thấy cô là một cô gái đặc biệt, vì vậy tôi muốn làm quen
với cô. Trên người cô có một loại khí chất mà những cô gái khác không có, rất
thu hút người khác, tôi có có tâm tư gì xấu đâu, thực sự rất muốn mời cô ăn
cơm. Hay là sau khi đua xe chúng ta đi ăn cơm, cô xem…

Diệp Mặc đang làm kí hiệu thần thức, đương nhiên sẽ không dễ dàng để Đổng Cầm
rút tay đi như vậy, đợi lúc Đổng Cầm không còn cách nào, hắn chủ động buông
tay cô ra.

Mặc dù chỉ là thời gian ngắn ngủi, Diệp Mặc đã làm một kí hiệu thần thức ở
trên người Đổng Cầm. Sau khi đua xe hắn chắc chắn sẽ luôn theo Đổng Cầm này.
Nếu Địa Sát nhìn trúng hắn, hắn không bày tỏ một chút thành ý của mình, còn
xem hắn thành kẻ có thể ức hiếp.

Đổng Cầm cúi đầu, nói ra một chữ liền đỏ mặt.

Diệp Mặc cười lạnh, sát thủ này quả nhiên còn chuyên nghiệp hơn cả diễn viên
nha, nói đỏ mặt liền đỏ mặt.

Thấy Đổng Cầm không nói chuyện, hắn lại thở dài, ánh mắt nhìn chằm chằm vào
phần ngực của Đổng Cầm.

– Sao thế…

Đổng Cầm đang muốn nói gì đó lại nhìn thấy ánh mắt của Diệp Mặc nhìn chằm chằm
ngực cô, trong lòng cô sửng sốt, trong tư liệu không nói Diệp Mặc háo sắc nha?
Chuyện này là sao?

Diệp Mặc khẽ mỉm cười, không trả lời, chỉ nói:

– Cô đợi tôi nhé.

Nói xong liền quay người đi, lại lẩm bẩm một câu:

– Nếu to hơn một chút thì tốt.

Mà Đổng Cầm vừa vặn nghe thấy câu nói này, cô lập tức phản ứng lại ý trong
lòng Diệp Mặc chính là nói của cô quá nhỏ. Tuy nhiên giọng nói của Diệp Mặc
rất nhỏ, hẳn là không cố ý để cô nghe thấy, nhưng cô lại có một loại cảm giác,
hình như suy đoán của cô lại không đúng.

Đổng Cầm cắn răng, tuy sát thủ đã là không sợ hãi không cảm xúc

Nhưng cô vẫn bị Diệp Mặc làm cho tức giận, chỗ nào của cô nhỏ, cái tên kia có
mắt hay không thế, Cho dù biết rõ Diệp Mặc là tên chết dẫm, cô cũng hận không
thể lập tức xông lên, kéo Diệp Mặc hỏi hắn, rốt cuộc chỗ nào của cô nhỏ.

Là một sát thủ cô phải nhịn xuống nhưng là một người phụ nữ, cô thực sự không
thể nhẫn nhịn được câu nói đó.

Diệp Mặc đương nhiên là cố ý, câu nói sau cùng của hắn chính là vì khiến cho
Đổng Cầm tức giận, sau đó hắn dùng kí hiệu thần thức dần dần tiêu tán trên
người cô ta, tránh bị cô ta phát hiện. Tuy chính là hắn không chọc Đổng Cầm
tức giận cô cũng không thể phát hiện ra, nhưng Diệp Mặc vẫn cảm thấy cẩn thận
một chút vẫn tốt.

Dù sao đợt lát nữa sau khi hắn giết một sát thủ khác, Đổng Cầm chính là đầu
mối duy nhất của hắn, cùng với việc đợi chuyện đó tìm đến nơi, không bằng hắn
chủ động xuất kích trước. Ngồi chờ đợi luôn luôn không phải tính cách của Diệp
Mặc. Muốn gây phiền toái cho Diệp Mặc, hắn sẽ trả gấp bội lần

Diệp mặc đi đến bên cạnh chiếc Mercedes-Benz, cầm bốn quả bom lên, sau đó lái
xe đến bên cạnh đường đua của nhà họ Tra, lúc này mới mở cửa xe gọi:

– Bắc Vi, lên xe nào.

Đợi sau khi Đường Bắc Vi lên xe, Diệp Mặc lại tàng hình xuống xe, để toàn bộ
bốn quả bom đặt vào trên hai chiếc xe của Tra gia ở Giang Nam. Và hắn để quả
bom trên xe hắn và xe Kiều Cương tách ra để đặt, tránh cho nổ trùng lặp. Hắn
không tin nhà họ Tra mời sát thủ Địa Sát tới là không có ý định, loại gia tộc
bán ẩn này nếu như điểm này cũng không làm rõ, sớm đã bị lịch sử đào thải rồi.

Xe Kiều Cương lái là một chiếc Porsche tân trang, cậu ta đối với việc Diệp Mặc
lái xe tới bên cạnh đường đua nhà họ Tra có chút ngạc nhiên, tuy nhiên rất
nhanh liền rõ ràng. Diệp Mặc chắc chắn cho là người nhà họ Tra giỏi hơn một
chút, vì vậy sự lựa chọn này của cậu ta không sai lầm.

Tám chiếc xe, chỉ có một mình Diệp Mặc đưa Đường Bắc Vi lên xe, những người
còn lại đều có chút kinh ngạc, rất nhanh liền cười nhạo ríu rít. Đua xe kiểu
này, lại còm dám đem người lên xe, quả thực là không biết sống chết!

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.
Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương

Chương 271: Gậy ông đập lưng ông


Source: Dịch Tiếng Hoa

Editor: Hyna Nguyễn

—————–

Phí Dương được Hàn Thiên Vũ nhắc nhở bình tĩnh lại một chút liền hiểu rõ Thiên Vũ đang muốn nói điều gì, ngay sau đó cẩn thận suy tư một phen nói “Cậu nói như vậy thật giống như là……

Nếu chúng ta lấy từng cái chứng cứ kia từng cái một mà xem xét thì tựa hồ không có ý gì quá lớn. Ví dụ như tin nhắn dáng khinh kia của Triệu Đại Dũng ở dưới video, dựa trên trình độ văn hóa của ông ta mà nói thì chuyện ông ta nói ra những lời này kỳ thật cũng không tính là quá kỳ quái, nếu có thì cũng chỉ chứng minh được đó là cách nói chuyện khá bữa bãi vô văn hóa của ông ta cùng với mấy người bạn xã giao trên mạng mà thôi, nhiều nhất cũng chỉ có thể chứng minh được ông ta có khuynh hướng luyến đồng hơn nữa nhân phẩm thấp kém……

Tấm ảnh con gái mà ông ta chụp kia, nếu lấy ra xem xét một chút, hoàn toàn có thể hiểu đó đơn thuần chỉ là việc khoe con gái của mình mà thôi, về tính chất hoàn toàn giống như tấm ảnh của cậu cùng đứa bé cùng nhau nằm ở trên giường, đó đều là những tấm ảnh thực sự bình thường.

Còn lời nói làm chứng của mấy nhà hàng xóm xung quanh, vô cùng có khả năng là hàng xóm xác thật cùng ông ta từng có xích mích nên ông ta có thể nói là ông ta bị vu oan giá họa, những người hàng xóm khác nhiều nhất cũng chỉ có thể chứng minh được chuyện ông ta uống rượu xong thích đánh người mà thôi.

Hàng xóm của Triệu Đại Dũng cực kì giống như người bạn gái cũ kia của cậu, lời nói của bọn họ đều cực kì làm cho người nghe hết sức tin tưởng……”

Nói tới đây, Phí Dương bỗng nhiên ý thức được cái gì đó, trong nháy mắt cả người đều ngây dại “Khó…… Chẳng lẽ Triệu Đại Dũng ông ta căn bản không phải là…”

Hàn Thiên Vũ nhẹ giọng mở miệng nói “Ông ta có phải hay không thì hiện giờ đã không còn quan trọng nữa rồi.”

Nghe được Hàn Thiên Vũ nói những lời này, Phí Dương đột nhiên trong lòng trầm xuống “Điều cậu nói cũng không sai, bây giờ đã không còn trọng yếu nữa rồi, quan trọng là trong mắt người khác ông ta rốt cuộc có làm hay không mà thôi.”

Phí Dương nhìn chằm chằm video đang phát sóng trực tiếp kia đứng dậy đi ra đại sảnh nhìn bóng dáng người trong đoạn video kia, tự mình suy tư điều gì đó rồi đầu bắt đầu nói ra mọi chuyện mà mình đang nghĩ “Diệp Bạch không để cho người của Hoàn Cầu ra tay chính là bởi vì chỉ cần có người của Hoàn Cầu tham gia, mặc kệ nói cái gì, mức độ tin tưởng sẽ cực kì suy giảm.

Hoàn Cầu không phải là chưa từng lên án chuyện Triệu Đại Dũng đánh bạc, vì say rượu mà đánh vợ con của ông ta nhưng điều đó cũng không có bất luận tác dụng gì, bởi vì tất cả mọi người chỉ cảm thấy Hoàn Cầu là muốn bôi nhọ Triệu Đại Dũng, vì muốn tẩy trắng cho cậu, cho nên, Diệp tiên sinh đã đi tìm tuần san Hoả Tinh nơi đã từng có tiếng nói cao uy vọng trong giới truyền thông để hợp tác.

Hắn an bài Thiên Dương không cần ngay từ đầu nói cho mấy người kia biết lời nói trên Weibo chính là của Triệu Đại Dũng, mà là tùy ý để mọi người hiểu lầm cậu càng ngày càng lớn, đến cuối cùng mới nói ra chân tướng, giết mọi người một cái để bọn họ trở tay không kịp.

Hắn muốn hủy diệt hình ảnh của Triệu Đại Dũng từ một người cha thân thiết tốt bụng không chịu khuất phục cường quyền, sau đó lại làm bại lộ bản tính thật của hắn, tiếp theo lời Thiên Dương nói hết thảy đều sẽ làm giới truyền thông càng dễ dàng tin tưởng thêm.

Kế tiếp, từ hắn đưa ra ảnh chụp của con gái Triệu Đại Dũng, rồi gọi nhân chứng ra nói chuyện, cuối cùng Thiên Dương còn cố ý chọc giận Triệu Đại Dũng để ông ta đánh phóng viên, tất cả những chuyện này thật sự là quá giống những chuyện mà giới truyền thông làm với cậu nha.

Cái người tên Diệp Bạch này, hắn này…… Này hoàn toàn …. hoàn toàn chính là ở……”

Hàn Thiên Vũ thở dài bổ sung lời mà Phí Dương nói không xong: “Gậy ông đập lưng ông.”

Diệp Bạch thiết kế trận cục này, từ đầu tới đuôi đều là phỏng theo những chuyện mà Triệu Đại Dũng lợi dụng truyền thông đã làm đối với hắn (Thiên Vũ), đem những tao ngộ mà hắn phải trải qua trong khoảng thời gian này, từng cái từng cái một tất cả đều đưa tới trên người Triệu Đại Dũng!

Không chỉ có như thế, kế hoạch của Diệp Bạch hoàn mỹ vô khuyết, thậm chí ngay cả người trà trộn trong giới giải trí đã nhiều năm như Phí Dương cũng mới nhìn ra khi nói chuyện với hắn (Thiên Vũ), càng đừng nói đến những người phóng viên có mặt ở hiện trường ngày hôm nay.

Hắn (Thiên Vũ) cũng là vì chính mình đã trải qua hết thảy những thứ này cho nên chỉ mới liếc mắt một cái liền nhìn ra được chuyện mà Diệp Bạch thiết kế.

Hàn Thiên Vũ nhìn chằm chằm vào bóng dáng mới biến mất ở cửa đại sảnh của hình ảnh từ buổi phát sóng trực tiếp kia, trong ngực một cảm giác không thể miêu tả được chậm rãi bắt đầu xuất hiện.

Hắn thật sự không nghĩ tới…… Người kia không chỉ làm được… Mà còn lựa chọn dùng một loại phương thức như vậy để trả lại trong sạch cho hắn ……

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.