“Khụ khụ!” Thịnh Tư Nguyên đi qua trước mặt họ rồi ho nhẹ hai tiếng, hạch đào trong tay cứ vang lên “Lách cách”.
Thịnh Chính Dương ngẩng đầu: “Ông nội, ông cũng chụp chung đi!”
Sau đó cậu nói khẽ với Thịnh Hoàn Hoàn: “Ông nội là fan của chị đó, ông rất kiêu ngạo.”
“Lắm miệng.”
Thịnh Tư Nguyên vỗ đầu Thịnh Chính Dương một cái, nghiêm túc xuất hiện trong màn hình: “Nếu tụi cháu đều muốn thì ông đành chịu khó chụp. hai tấm hình với tụi cháu!”
Ống kính “Răng rắc” một tiếng, Thịnh Tư Nguyên lộ ra hàm răng rõ ràng.
Lại “Răng rắc” một tiếng, Thịnh Tư Nguyên giơ tay bày ra chữ V.
Lại “Răng rắc” một tiếng, Thịnh Tư Nguyên bắn tim…
Thịnh Hoàn Hoàn cảm thán: Bình thường nhìn ông ngoại rất uy nghiêm, thì ra tâm tính trẻ con như vậy!
Chụp chừng mười tấm hình thì Thịnh Tư Nguyên mới dừng lại, lại khôi phục vẻ mặt nghiêm túc, trước khi đi ra còn không quên dặn dò Thịnh Chính Dương: “Nhớ gửi qua điện thoại của ông, không được thiếu tấm nào đó.”
Thịnh Chính Dương cười nói: “Dạ, ông nội.”
Trừ chị em Thịnh Chính Dương ra thì vợ chồng Thịnh Giai Minh cũng tới.
Thịnh Hoàn Hoàn đi lên trước: “Cậu, mợ.”
Mợ Hứa Hương Tuyết bày ra dáng vẻ trưởng bối, ăn nói chanh chua: “Mợ còn tưởng rằng cháu không nhìn thấy mọi người chứ!”
Bà ta còn ghi hận chuyện hai cửa hàng kia!
Thịnh Giai Minh thì cười nói: “Chúc mừng Hoàn Hoàn giành thưởng, nhà chúng ta chỉ có cháu là có tiền đồ nhất, đến đây, đây là món quà cậu tặng cho. cháu, mở ra xem có thích hay không.”
Nói xong, Thịnh Giai Minh đưa một cái hộp cho Thịnh Hoàn Hoàn.
Hứa Hương Tuyết lập tức nhìn lom lom, Thịnh Giai Minh không nói cho bà ta biết ông mua quà cho Thịnh Hoàn Hoàn.
“Cảm ơn cậu.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhận lấy cái hộp rồi mở ra, bên trong là một cái vòng tay tỉnh xảo.
Cô biết nhãn hiệu này, loại vòng tay đó có giá cả chừng tám chục ngàn.
Cô cầm lên rồi đeo nó vào cổ tay, nói với Thịnh Giai Minh: “Nhìn rất đẹp, cháu rất thích, cảm ơn cậu.”
Cổ tay Thịnh Hoàn Hoàn mảnh khảnh trắng nõn, mười ngón tay tinh tế nên đeo trang sức gì cũng rất đẹp mắt.
Thịnh Đình Đình lại chanh chua nói: “Ba thật hào phóng với chị họ, con còn chưa nhận được món quà nào hơn mười ngàn của ba, vừa ra tay đã tặng chị họ quà tám, chín chục ngàn, thật là khẳng khái, xem ra tiệm thuốc kiếm không ít tiền!”
“Đình Đình, con ăn nói cái gì vậy?”
Thịnh Giai Minh bất mãn giọng điệu của Thịnh Đình Đình nên mắng cô ta một tiếng.
Ông mua cái vòng tay này cho Thịnh Hoàn Hoàn là cảm ơn mẹ con họ chăm sóc gia đình họ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!