Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu (Cô Vợ Thiên Kim Của Lăng Tổng) (Full)

Chương 590 Con đừng để ý


Vệ sĩ bên ngoài nghe tiếng thì đẩy cửa đi vào, chỉ thấy Lăng Hoa Thanh tỏa ra sát khí, hai mắt đầy tơ máu tức giận trừng Lam Nhan, giống như sát nhân cuồng loạn đi ra từ địa ngục.

Mà Lam Nhan bên mép giường đã sợ tới mức biến sắc.

Vệ sĩ đi đầu lập tức nhìn về hướng Lam Nhan, giây tiếp theo đã giơ tay bóp lấy cổ cô ta rồi ấn mạnh vào tường.

Tất cả xảy ra quá nhanh, Lam Nhan chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng lên, bản thân đã bị người ta bóp chặt cổ, ấn vào tường.

Lam Nhan cảm thấy xương cốt toàn thân sắp tan rã ra, cô ta bắt lấy tay vệ sĩ muốn tránh thoát, nước mắt ứa ra từ hốc mắt: “Buông … Buông tôi ra…”

Cô ta cảm thấy cổ họng sắp bị bóp nát.

Tránh né không có kết quả, Lam Nhan xin giúp đỡ mà nhìn về hướng Lăng Hoa Thanh: “Bác … Bác trai…”

Lăng Hoa Thanh đã khôi phục bình tĩnh, tơ máu trong mắt cũng tan đi, cứ như cảnh vừa rồi chưa bao giờ

xảy ra, ông ta nhìn vệ sĩ và nói: “Hà Vinh, buông cô ta ra.”

Lam Nhan cảm giác cổ mình được thả ra, cuối cùng cũng sống lại.

Tiếp theo Lăng Hoa Thanh phất phất tay với Hà Vinh và mấy vệ sĩ: “Các người đi ra ngoài trước đi!”

“Thưa vâng.” Hà Vinh cung kính cúi chào Lăng Hoa Thanh, sau đó cảnh cáo liếc nhìn Lam Nhan một cái rồi mới rời khỏi phòng bệnh.

Lam Nhan ho khan rất lâu mới dịu lại, cổ bị bóp đỏ. bừng, mặt cũng đỏ lên, cô ta vừa định mở miệng oán trách Hà Vinh thì Lăng Hoa Thanh đã cười nói: “Con đừng để ý, A Vinh chỉ lo lắng cho an nguy của bác thôi.”

Con đừng để ý? Vừa rồi cô suýt bị bóp chết, mà ông †a chỉ nhẹ nhàng buông một câu: “Con đừng để ý?”

Cô ta bị sỉ nhục như vậy, dù ông ta chỉ mắng Hà Vinh vài câu thì trong lòng cô cũng dễ chịu hơn một chút. Xem ra trong mắt Lăng Hoa Thanh, mẹ ruột của Thiên Vũ là cô còn không quan trọng bằng một vệ sĩ.

Nhưng đứng trước mặt Lăng Hoa Thanh, Lam Nhan không dám biểu hiện ra chút bất mãn nào, cô ta cố nén đau đớn mà nói với Lăng Hoa Thanh: “Anh ta chỉ lo cho an nguy của bác trai, sao con lại trách anh ta được.”

Lam Nhan “Hiểu chuyện” như thế cũng đổi được một câu quan tâm của Lăng Hoa Thanh: “Mặt con không sao đó chứ, kêu y tá tới xử lý một chút, đừng để lại sẹo.”

Lam Nhan cười lắc đầu: “Chỉ trầy da thôi ạ, sẽ không để lại sẹo, không cần làm phiền y tá.”

Lam Nhan kéo một tờ giấy lau máu rồi lấy miếng băng keo cá nhân ra dán lên trên đó, sau đó cười nói với Lăng Hoa Thanh: “Tụi con đóng phim quay tiết mục cũng thường xuyên va chạm bị thương, bôi chút rượu thuốc hoặc dán băng keo là không sao ngay.”

Sao Lăng Hoa Thanh lại không biết Lam Nhan nói như thế là muốn ông ta nhìn cô với con mắt khác? Nếu cô thật sự là mẹ của cháu ông thì thôi, nhưng đứa bé ở Lăng Phủ căn bản không phải con của Tiêu Nhi.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhot com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.