Cố Hoan không nói lời nào, chỉ năm chặt áo Nam Tầm không buông, khóc thật lâu mới dừng lại, hốc mắt đã sưng lên, giọng khàn khàn sắp nói không ra tiếng, nhưng Nam Tầm vẫn cẩn thận lắng nghe cô bé nói.
Cô nói: “Mẹ, mẹ sẽ ly hôn với cha sao?”
Nam Tầm rất mông lung, kỳ thật cô cũng không biết.
Nếu Cố Nam Thành giao quyền nuôi nấng con gái cho cô thì cô sẽ ly hôn, nhưng muốn gã đồng ý cũng không đơn giản.
Cố Hoan lại hỏi: “Cha không về nhà là vì ở bên ngoài có dì xinh đẹp sao?”
“Con nghe ai nói lời này?” Nam Tâm rất khiếp sợ, Cố Hoan mới hơn ba tuổi, sao con bé biết được. chuyện này?
Cố Hoan nói: “Là một dì xinh đẹp nói cho con biết, dì nói về sau dì là mẹ mới của Hoan Hoan, còn mua thật nhiều đồ ăn ngon cho Hoan Hoan, nhưng Hoan Hoan không muốn, con không cần dì đó làm mẹ mới, con chỉ cần mẹ.”
Nam Tầm nghe vậy thì toàn thân phát run, cô lấy điện thoại qua, vội tìm ra một tấm ảnh của Trần Do Mỹ rồi đưa đến trước mặt Cố Hoan: “Có phải cô ta không?”
Cố Hoan nhìn nhìn, sau đó gật đầu: “Dạ, là dì này: Trần Do Mỹ.
Con tiện nhân này, mày giỏi lắm, muốn làm mẹ của Hoan Hoan à, nằm mơ.
Nam Tầm nắm chặt điện thoại, đầu ngón tay đã siết đến trắng bệch.
Cố Hoan mở to đôi mắt ngây thơ nhìn Nam Tầm và nói: “Mẹ, mẹ đi cầu xin dì kia đi, dì đó nói chỉ cần mẹ xin thì dì đó sẽ trả cha lại cho chúng ta.”
Trần Do Mỹ, giỏi lắm Trần Do Mỹ…
Nam Tầm siết đôi tay thành nằm đấm, lúc này cô thật sự hận không thể giết quách thứ đàn bà không biết xấu hổ kia đi, sao trên đời này lại có người vô sỉ đến mức này.
Đây là người phụ nữ mà Cố Nam Thành muốn bảo vệ, ánh mắt tinh tường lắm.
Nam Tầm lập tức hỏi Cố Hoan: “Con nhìn thấy dì này ở đâu?”
Cố Hoan nói: “Ở trong trường, dì đó đi chung với mẹ của bạn con”
Nam Tầm nguy hiểm nheo mắt lại, đứng dậy ôm Gố Hoan lên lầu.
Mười phút sau, mạng trường mẫu giáo bị công phá, Nam Tâm tìm được đoạn video Trần Do Mỹ dẫn dụ Cố Hoan, tuy không nghe được họ nói gì, nhưng có thể nhìn ra Trần Do Mỹ đang cố lấy lòng Cố Hoan.
Nam Tầm tải video xuống, gộp chung với ảnh mà phóng viên chụp được, kế tiếp chỉ chờ Cố Nam Thành hành động.
Cố Nam Thành đi ra khỏi Cố gia liền trực tiếp đến thành Tây, lại phát hiện nơi đó có không ít phóng viên đang nằm vùng, vì thế đen mặt quay đầu rời đi.
Trở lại công ty, bộ xã giao đã suy nghĩ ra không ít đối sách, nhưng không có cái nào làm Cố Nam Thành vừa lòng, gã nên mạnh hồ sơ lên mặt bàn: “Một đống rác, tất cả đều cút ra ngoài cho tôi.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!