Trước kia Vũ Yến có rất nhiều người, còn không phải vẫn xuống dốc sao?
Tiếp theo Thịnh Hoàn Hoàn lại nói: “Chỉ cần có thực lực, cho dù đoàn xe chỉ có vài người thì vẫn có thể kiếm tiền, vẫn có thể nổi tiếng Hoa Hạ, vẫn có thể đi ra biên giới, xin mọi người nhớ kỹ một câu, trước nay thế giới này nói chuyện dựa vào thực lực, không phải dựa vào nhân số”
Trước nay thế giới này nói chuyện dựa vào thực lực, không phải dựa vào nhân số.
Mọi người bị những lời này làm chấn động, trầm mặc thật lâu.
Trong một mảnh yên tĩnh, Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên thay đổi phong cách: “Còn chưa kịp tự giới thiệu với mọi người, tôi tên là Thịnh Hoàn Hoàn, là đồng đội mới của mọi người, cũng là người mới trong giới đua xe, về sau xin các vị tiền bối chỉ giáo nhiều hơn.”
“Cô thật sự là người mới?”
Người hỏi chuyện là quản lý Phương Tề, ông rất kinh ngạc trước câu nói của Thịnh Hoàn Hoàn, một người mới lấy tự tin đâu ra mà nói những lời vừa rồi?
Mà phản ứng của mọi người đều giống như Phương Tề, mang đầy khó hiểu và nghi ngờ đối với thực lực của Thịnh Hoàn Hoàn, dù sao đội trưởng Lý coi cô là hy vọng của Vũ Yến, nhưng cô lại nói mình là người mới.
Đối diện với ánh mắt nghi ngờ của mọi người, Thịnh Hoàn Hoàn tự nhiên hào phóng gật đầu: “Xem như là vậy, dù sao tôi cũng không phải tay đua chuyên nghiệp.”
“Vậy cô từng tham gia thi đấu chưa?” Mao Tuấn hỏi.
Thịnh Hoàn Hoàn bình tĩnh trả lời: “Đương nhiên từng tham gia, bằng không sao lấy được giấy phép đua xe? Không có giấy phép thì sao có tư cách báo danh cuộc thi quốc tế?”
Tiếp theo Mao Tuấn lại hỏi: “Vậy cô lấy giấy phép cấp bậc nào?”
Mọi người đều biết giấy phép đua xe chia thành năm cấp là cấp A, cấp B, cấp C, cấp E và cấp G.
Trong đó cấp A là cao nhất, cấp G là giấy phép thi đấu địa phương, cấp E là giấy phép thi đấu cấp quốc gia.
Cấp C, cấp B và cấp A đều là giấy phép thi đấu cấp quốc tế.
Mà ở đây phải đặc biệt nhắc tới, kỳ thật trên cấp A còn có một giấy phép siêu cấp, nhưng nhìn khắp toàn bộ Hoa Hạ cũng không có tay đua nào có được nó.
Đây là tiếc nuối của một siêu cường quốc!
Muốn có được giấy phép đua xe cần trải qua huấn luyện và xét duyệt nghiêm khắc, Liên hiệp Ôtô sẽ căn cứ vào thành tích thi đấu mỗi năm của tay đua để đánh giá cấp bậc giấy phép của họ.
Thịnh Hoàn Hoàn rất sảng khoái, không úp úp mở mở liền nói thẳng: “Cấp B.”
“Cấp B?”
“Cô có được giấy phép thi đấu cấp BI”
Mọi người khiếp sợ không thôi, ngay cả Lý Hưng Hoài và Cao Dương cũng không ngờ đến chuyện này, dù sao cô chỉ là một người yêu thích nghiệp dư!
Xem ra bọn họ vẫn còn xem nhẹ cô!
“Cấp B?” Mao Tuấn tức đến dậm chân: “Cô đến cấp B rồi á, vậy mà cô còn không biết xấu hổ nói mình là người mới trong giới đua xe?”
Lữ Nguyên Lãng cũng nói: “Đúng vậy, tôi và Mao Tuấn cũng chỉ mới tới cấp ©, cô đang cố ý đả kích người khác à?”
Mao Tuấn và Lữ Nguyên Lãng thật sự bị Thịnh Hoàn Hoàn đả kích.
Phải biết rằng, năm đó Lý Hưng Hoài cũng chỉ đến cấp B mà thôi, trong niên đại mà đua xe còn chưa phát triển, giấy phép cấp B đã là chiến thần của cả nước!
Mao Tuấn và Lữ Nguyên Lãng là tay đua chuyên nghiệp mà chỉ mới tới cấp C, hơn nữa cấp bậc của họ cũng xem như tương đối cao trong nghề đua xe, tiền đồ rất đáng mong đợi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!