Thịnh Hoàn Hoàn nhìn lại thì trông thấy bà và Thích Khôn sau lưng bà, phía sau bọn họ có một đám vũ công đang nhìn.
Thịnh Hoàn Hoàn vội vàng nghênh đón, thấp giọng nói với họ: “Hai vị, xin hãy. kín tiếng một chút, tôi chỉ là một học viên bình thường tới khiêu chiến thôi, không thể quá đặc thù.”
Một học viên mà được hai giáo viên cấp quốc bảo đích thân nghênh đón, đây không phải kéo thù hận cho cô sao, sẽ làm bao nhiêu người đỏ mắt!
Thịnh Hoàn Hoàn chỉ muốn nhảy một điệu rồi đi, không muốn gây ra nhiều chuyện quá.
Thích Khôn lập tức khụ một tiếng, nghiêm nghị nói với Thịnh Hoàn Hoàn: “Sao bây giờ mới đến, tranh thủ đi diễn tập đi, xem những ánh đèn kia có cần điều chỉnh hay không, đây là hiện trường trực tiếp tuyệt đối đừng phạm sai lầm, tránh kéo thấp tiêu chuẩn của tiết mục.”
A Nhã cũng lập tức nói: “Đừng cho là mình thiên phú cao thì không cần diễn tập, trước đó tôi khen cô không ít, đừng làm tôi mất mặt, còn không mau đi theo đạo diễn đi.”
“Vâng vâng vâng, tôi lập tức đi diễn tập ngay.”
Thịnh Hoàn Hoàn liên tục đáp “Vâng” rồi đi theo phó đạo diễn lên đài.
€ó vũ công muốn đi xem thực lực của Thịnh Hoàn Hoàn thì lập tức bị đạo. diễn và A Nhã quát bảo ngưng lại, bảo các cô thay quần áo trang điểm.
Cuộc diễn tập của Thịnh Hoàn Hoàn làm các nhân viên liên tục khen ngợi, để đạt tới ý cảnh cô muốn mà ánh đèn đã được hạ xuống.
Hiệu quả điều chỉnh được rất tuyệt!
Buổi tối bảy giờ người xem nhao nhao vào vị trí, Thịnh Hoàn Hoàn về hậu đài thay quần áo trang điểm, tám giờ lập tức quay trực tiếp, tỉỈ lệ người xem bắt đầu dâng lên.
Nam Tầm và Lăng Kha sợ có người giở trò sau lưng Thịnh Hoàn Hoàn nên vẫn không rời đi, họ bảo vệ cô rất chặt, ăn uống hay đồ trang điểm gì cũng tự mang theo.
Có người ganh ghét lạnh lùng chế giễu:
“Có một số người trời sinh mong manh dễ vỡ hơn người khác.”
“Đã được A Nhã chọn sẵn mà còn chạy tới giả vờ giả vịt.”
“Các người đừng chèn ép người ta, người ta là quán quân cuộc đua quốc tế đó…
Thịnh Hoàn Hoàn có thể chịu được những lời này, nhưng Lăng Kha lại không được: “Đừng ăn nói xà lơ nữa, Hoàn Hoàn nhà tôi mong manh dễ vỡ hơn người khác, các người ganh ty thì lúc trước đầu thai sao không biết cố gắng thêm?”
“Còn cô nữa, tất cả những lời khen thưởng và kết quả đều không phải cho. không, một phút trên đài bằng luyện tập mười năm dưới đài, chắc các người phải hiểu hơn ai hết. Đừng cho là mình cố gắng dữ dội lắm, cực khổ Hoàn Hoàn trải qua không ít hơn các người.”
Trong nhất thời, mấy người phụ nữ kia bị mắng đến mặt đỏ tới mang tai.
Nam Tầm yên lặng giơ ngón tay cái lên cho Lăng Kha.
Mà từ đầu tới đuôi Thịnh Hoàn Hoàn luôn nghiêm túc trang điểm, mái tóc dài được búi lên thật cao, cô cài một cây trăm hoa mai đặc biệt tỉnh xảo, cuối cùng vẽ một đóa hoa màu đỏ ngay giữa trán.
Nhìn từ xa giống như hoa, nhìn gần như một cái đuôi hồ ly.
“Hoàn Hoàn, cậu là tiên nữ trên trời rơi xuống sao?”
Lăng Kha nhìn cách trang điểm cổ điển của Thịnh Hoàn Hoàn mà kích động lộ ra vẻ mặt mê gái, vội lấy điện thoại ra chụp mấy bức ảnh thật đẹp: “Thật sự quá đẹp, tớ là phụ nữ còn rung động này…”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!