Lăng Tiêu, hai chúng ta đều rất bạc tình!
Khi đi ra khỏi phòng, Thịnh Hoàn Hoàn đi đến phòng Karaoke của bọn Nam ‘Tâm, vừa đẩy cửa đi vào liền phát hiện bầu không khí trong đó không đúng.
Rất nhanh cô đã tìm ra nguyên nhân.
Trong một loạt gương mặt quen thuộc, cô nhìn thấy Lăng Tiêu và Vương Vận Thi ngồi ở bên trong.
Thì ra là thế, khó trách bầu không khí lại căng thẳng như vậy.
“Hoàn Hoàn.” Lăng Kha tiến lên đón Thịnh Hoàn Hoàn, trông cô ấy có vẻ rất tức giận.
Thịnh Hoàn Hoàn cười cười với cô ấy rồi lôi kéo cô đi đến bên cạnh Nam ‘Tâm, điềm nhiên như không có việc gì mà chuyện trò vui vẻ với đám bạn tốt.
Rất nhanh bầu không khí lại sinh động lên, Lăng Kha thấy trên tay Thịnh Hoàn Hoàn cầm điện thoại thì soạn mấy tin nhắn rồi gửi cho cô, sau đó đụng đụng tay cô ra hiệu xem điện thoại.
Thịnh Hoàn Hoàn cúi đầu xuống, trông thấy Lăng Kha nhắn tin rằng: “Vừa rồi khi cậu nói đã đến lầu dưới thì tớ nói muốn đi đón cậu, Lăng Tiêu đứng lên trước, nói ‘Không cần rồi ra ngoài.”
“Tụi tớ còn tưởng rằng Lăng Tiêu đi đón cậu, còn nói với chị Nam Tâm là anh ta trở nên chu đáo như vậy từ khi nào, không ngờ đi một vòng anh ta lại dẫn Vương Vận Thi vào, thật là tức chết tớ rồi.”
Sau đó tin nhắn của Cố Bắc Thành cũng đến: “Theo anh được biết, ban tổ chức cúp hoa đào đang chúc mừng ở kế bên, là Lệ Hàn Ti bao, vừa rồi lúc anh
tiến vào thì thấy Vương Vận Thi đang chờ Lăng Tiêu ở bên ngoài.”
Cố Bắc Thành chỉ nói cái anh ta biết, cũng không hỏi Thịnh Hoàn Hoàn thêm một chữ.
Thịnh Hoàn Hoàn mở group chat ra rồi tuyên bố chuyện mình và Lăng Tiêu đã kết thúc, cũng giải thích rằng: “Tớ và Lăng Tiêu là chia tay hoà bình, không liên
quan đến Vương Vận Thi, mọi người đừng làm khó cô ấy.”
Trong group lập tức trầm mặc, chỉ có Lăng Kha nhào ra: “Nếu đã như vậy thì chúng ta phải thật phong độ, đừng làm Hoàn Hoàn mất mặt.”
Sau đó Lăng Kha ra hiệu cho đám người nhìn điện thoại. Rất nhanh mọi người đều biết Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn đã kết thúc.
Cố Bắc Thành nhíu mày, lại gửi tin nhắn cho Thịnh Hoàn Hoàn: “Đứa bé kia thì sao?”
Thịnh Hoàn Hoàn trả lời, lời ít mà ý nhiều: “Phá bỏ, Lăng Tiêu không muốn.”
Thịnh Hoàn Hoàn không dám nói nhiều với Cố Bắc Thành, nói nhiều cô sẽ nhịn không được cảm thấy bi thương cho bản thân.
Cố Bắc Thành nhìn thấy tin nhắn này thì sắc mặt từ từ trầm xuống.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!