Câu nói sau cùng kia như kích thích Thịnh Hoàn Hoàn, đồng tử của cô co rụt lại, bàn tay siết chặt con dao rồi rút ra, sau đó hung hăng đâm mạnh vào bả vai Đường Nguyên Minh.
Bỗng nhiên, cánh tay cô đau nhói, con dao rơi xuống đất.
“Em thật sự muốn giết anh?” Rốt cục vẻ dịu dàng trên mặt Đường Nguyên Minh cũng biến mất, đáy mắt tràn ngập đau đớn thê lương, gương mặt anh tuấn tà ác hiện lên chút điên cuồng.
“Là anh ép tôi làm như vậy.” Thịnh Hoàn Hoàn nhịn không được lui về phía sau, sắc mặt trắng bệch vì cơn đau trên cổ tay.
Lúc này một tiếng chuông đột nhiên vang lên, giai điệu quen thuộc khiến Thịnh Hoàn Hoàn chú ý.
Đó là tiếng chuông dành riêng cho Lăng Tiêu trong điện thoại của cô. Điện thoại của cô nằm trong tay Đường Nguyên Minh sao?
Đường Nguyên Minh siết chặt tay Thịnh Hoàn Hoàn, ánh mắt bi thương không dời khỏi gương mặt cô, anh vươn tay vào túi rồi lôi cái điện thoại mới ra.
Trên điện thoại hiện lên tên của Lăng Tiêu.
Thịnh Hoàn Hoàn kích động nhìn tên của Lăng Tiêu, theo phản xạ giành lấy điện thoại, tay nhanh chóng quẹt qua một cái, điện thoại lập tức có người bắt máy.
“Lăng Tiêu, là anh sao Lăng Tiêu?” Thịnh Hoàn Hoàn nắm chặt điện thoại, kích động gọi tên của Lăng Tiêu, hắn còn sống đúng không, kế hoạch của Đường Nguyên Minh đã thất bại.
Không được Lăng Tiêu lập tức đáp lại, Thịnh Hoàn Hoàn phòng bị nhìn Đường Nguyên Minh, thử mấy lần vẫn không tránh khỏi tay anh được.
Sức lực của Đường Nguyên Minh càng ngày càng mạnh, Thịnh Hoàn Hoàn đau đến mức suýt kêu thảm: “Lăng Tiêu, anh mau trả lời em, là anh đúng không, anh ở đâu?”
Sóng mũi Thịnh Hoàn Hoàn cay cay, giọng nói trở nên nghẹn ngào.
“Là tôi.” Rốt cục trong điện thoại cũng truyền đến tiếng nói của Lăng Tiêu. Trên máy bay trực thăng, Lăng Tiêu nghe thấy tiếng nói Thịnh Hoàn Hoàn nhưng cổ họng hắn như bị một bàn tay nắm lấy, nói hai chữ thôi đã gần như dùng hết sức lực của hắn.
Mà Thịnh Hoàn Hoàn căn bản không kịp nhiều lời, khi Đường Nguyên Minh nghe thấy tiếng nói của Lăng Tiêu thì đột nhiên ôm lấy eo của cô rồi nhấc cả người cô lên đặt lên tủ lạnh.
“Anh làm gì, Đường Nguyên Minh anh buông ra…” Thịnh Hoàn Hoàn lập tức biến sắc, hai tay bị Đường Nguyên Minh đè lên đỉnh đầu, môi lập tức bị ngăn chặn.
Hành động của Đường Nguyên Minh mang theo sự điên cuồng, anh gần như dùng hết sức lực để cướp đoạt tất cả của Thịnh Hoàn Hoàn, khiến cô không thể trốn được.
Quần áo trên người bị “Xẹt” một tiếng xé thành hai mảnh.
Không được, không được…
Lăng Tiêu, cứu eml
Thịnh Hoàn Hoàn muốn gào lên, nhưng môi lại bị ngăn chặn, sự nhục nhã làm khóe mắt cô treo đầy nước mắt, cuối cùng cô không dám gọi tên của Lăng Tiêu nữa.
€ô không có dũng khí gọi tên Lăng Tiêu, cô biết hắn không trở lại kịp nữa, cô gọi tên hắn là đang đâm dao vào tim hẳn.
Cô chỉ dám hò hét trong lòng: Lăng Tiêu, Lăng Tiêu, cứu em… Cô hi vọng hắn nghe được, nhưng lại sợ hãi hắn nghe được!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhot com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!