Sau khi cúp điện thoại, Lăng Tiêu vung tay lên.
Người đứng phía sau Lăng Tiêu lập tức đi lên trước kéo Hà Song lên từ dưới đất rồi lập tức đi ra ngoài.
Cảm xúc của Hà Song triệt để sụp đổ, miệng liên tục gào thét: “Tao không đi, tao không đi… Tao thà để tụi mày giết, tao không muốn gặp An Lan… Tao không muốn…”
Hà Song có vẻ rất sợ hãi, một kẻ chết còn không sợ mà vì sao lại sợ gặp An Lan như thế?
Chỉ có bà ta biết được nguyên do trong đó.
Rất nhanh Hà Song đã bị người của Lăng Tiêu mang đi, A Thành còn nửa chết nửa sống nằm ở đó, chết không được nhưng cũng không động đậy.
Đại khái anh ta cũng không ngờ mọi chuyện lại phát triển đến tình trạng này, anh ta bị Hà Song lừa mà phản bội Lăng Hoa Thanh, kết cục của anh cũng không khá hơn Hà Song bao nhiêu.
Sau khi Hà Song bị mang đi, Thịnh gia trở về yên tĩnh.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về phía Lăng Tiêu rồi nói: “Anh đi đi, tôi sẽ giao người trên mặt đất cho cảnh sát, điều tra như thế nào thì điều tra, điều tra ra ai cũng không vô tội.”
A Thành làm việc cho Lăng Hoa Thanh, giao anh ta cho cảnh sát thì sẽ tra ra rất nhiều chuyện của Lăng Hoa Thanh.
Thịnh Hoàn Hoàn đang cho Lăng Tiêu thấy lập trường của mình. Thịnh gia và Lăng Hoa Thanh không đội trời chung!
Lăng Tiêu đã bình tĩnh trở lại, hắn nhìn Thịnh Hoàn Hoàn bình tĩnh đến lạnh lùng, cảm thấy cô đứng trước mặt mình mà lại xa xôi đến mức không với tới.
“Tôi muốn vào dập đầu với bác gái.” Lăng Tiêu nói.
“Không cần, mẹ tôi sẽ không muốn trông thấy anh.” Thịnh Hoàn Hoàn từ chối không chút do dự: “Anh đi đi!”
Có lẽ đây là thời khắc bất lực nhất trong đời Lăng Tiêu, hắn có tài sản khổng lồ, có thực lực làm rung chuyển cả một thành phố, nhưng đối mặt với Thịnh Hoàn Hoàn thì hắn lại chân tay luống cuống, không biết phải làm sao.
Kỳ thật Thịnh Hoàn Hoàn biết chuyện mà Lăng Hoa Thanh làm ra không liên quan gì đến Lăng Tiêu, cũng đặc biệt cảm ơn lần trước hắn đã cứu Thịnh Xán một mạng, nhưng như Hà Song đã nói, chỉ cần Lăng Hoa Thanh không chết thì Thịnh gia sẽ không được an bình.
Mà cô sẽ không ngồi chờ chết, cô sẽ không tiếc mọi giá để phản kích, dưới tình huống này thì kết cục tốt nhất giữa cô và Lăng Tiêu chính là không gặp nhau nữa.
Cuối cùng Lăng Tiêu nói cái gì đó, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn không nghe rõ, cô nhìn hắn xoay đi, dẫn người của mình rời khỏi Thịnh gia.
Rõ ràng hắn được vây quanh, rõ ràng được mọi người săn đón, nhưng bóng lưng cao lớn kia lại cô đơn bi thương như vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhot com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!