Chung Cực Truyền Thừa

Chương 45: Ma Đằng Tử Liên


Trong mắt Lâm Dịch cũng không khỏi hiện lên một tia sợ hãi thán phục…Tuy rằng trong nội tâm cũng không nổi lên cảm xúc tự tin gì, nhưng đối nữ hài bộ dàng gầy yếu, lại có thể lấy được thành tích khinh thường toàn bộ đại lục như vậy, cũng cảm thấy bội phục tự đáy lòng.

– Là nàng, là nàng ah!

Con mắt La Á đã sớm nhìn thẳng…Thật lâu sau mới mãnh liệt túm lấy cánh tay Lâm Dịch, lớn tiếng hô ra sự hưng phấn của mình!

– Nguyên lai nàng cũng là đặc tự ban a! Quả nhiên, không hổ là tình nhân trong mộng của ta! Chiến Sĩ Cảnh Môn trẻ tuổi nhất toàn đại lục…Không được, ta cũng phải nỗ lực! Không thể để nàng vượt quá xa được!

Lâm Dịch kinh ngạc, La Á lại phối hợp tiếp tục nói, bộ dáng si mê kia, làm cho Lâm Dịch một hồi không nói gì.

Tiếng vỗ tay cho Lang Sa thật lâu mới dần dần rơi xuống. Đợi sau khi tiếng vỗ tay rơi xuống, thầy chủ nhiệm mới thì thầm đọc tiếp:

– Đệ tử lớp đặc biệt 60016 Lâm Dịch! Nhập học nửa năm, trong thời gian nửa năm ngắn ngủi, từ một tên Chiến Sĩ Hưu Môn, thành công tấn cấp Thương Môn! Tốc độ tấn cấp cực nhanh, chỉ sau Lang Sa!

Sau Lang Sa, đọc lên đúng là tên Lâm Dịch.

Nghe được tên Lâm Dịch, La Á thậm chí còn phản ứng nhanh hơn Lâm Dịch một chút:

– Nhanh lên nhanh lên, đến phiên ngươi, đến phiên ngươi!

Lâm Dịch có chút khẩn trương hít sâu một hơi, sau đó xoải bước lên đài cao.

Một đám giáo sư ở trên đài cao hoặc nhiều hoặc ít đều từng nghe Lưu Dương và Tông Dương đề cập tới tuyệt thế thiên tài có thể so với Lang Sa này, nhưng đều chưa từng gặp qua, lúc này thấy Lâm Dịch đi lên, cũng không khỏi quăng ánh mắt tò mò về phía hắn.

Không thể không nói, bề ngoài Lâm Dịch thật không có gì có thể bắt bẻ, có lẽ hắn không tính là tuyệt thế tuấn nam, nhưng loại khí chất trong thanh tú ngại ngùng mang theo một tia lạnh lùng này lại lộ ra vẻ xuất chúng như thế!

Thân hình hơi có vẻ gầy gò ra cực kỳ thon dài, một đầu tóc đen nhánh toái phát có chút run run khi đi, miếng bông tai bạc bên tai trái lại lập lòe, phản xạ ra quang trạch sâm bạch lạnh lùng…

Lâm Dịch lên đài cao, ánh mắt rơi vào giữa, phát hiện Lưu Dương trong góc trên đài cao, Lưu Dương lúc này đang nhìn vẻ mặt vui vẻ nhìn hắn, trông thấy Lâm Dịch nhìn về phía hắn, không khỏi lộ ra một dáng tươi cười cổ vũ với Lâm Dịch.

Con người chung quy có một loại bản năng như vậy, lúc từ một nơi quen thuộc đến một nơi lạ lẫm, người quen chung quy vẫn mang đến cho mình một loại cảm giác tín nhiệm

Mà Lưu Dương với tư cách là người tiếp lĩnh của bọn người Lâm Dịch, khiến đám đệ tử không khỏi có một loại tín nhiệm không hiểu với hắn, Lâm Dịch tự nhiên cũng là không ngoại lệ.

Nhận lấy sự cổ vũ của Lưu Dương, Lâm Dịch hít sâu một hơi, nhìn về phía dưới đài cao.

Một mảnh đầu người đông nghịt lắc lư, từ vị trí của Lâm Dịch, hắn có thể rất dễ dàng nhìn thấy trên mặt những người kia lộ ra biểu lộ rất hiếu kỳ. Không thể không nói…Thừa nhận sự tẩy lê của gần hai mươi vạn ánh mắt, cũng phải cần dũng khí rất lớn.

Da đầu cứng ngắt dưới chỉ thị của thầy chủ nhiệm, Lâm Dịch đứng ở bên người Lang Sa.

Vừa mới tới gần, lại có một mùi thơm xử nữ thấm vào ruột gan từ trên thân Lang Sa ở bên cạnh truyền đến, Lâm Dịch không tự giác bỗng nhúc nhích mũi, lại phát hiện trên mặt Lang Sa một mực bảo trì dáng vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng có chút nhăn mày một chút.

Khi Lâm Dịch lên đài, đã có hơn hai mươi người đạt được khen ngợi cũng lên đài rồi.

Sau đó trong tuyên bố của thầy chủ nhiệm, lại có mấy người lên đài cao…

Không thể không thừa nhận thực lực của học viện chiến kỹ Tông Phạm! Thông qua sự quan sát của Lâm Dịch, lấy thực lực Chiến Sĩ Thương Môn của hắn, trong đám người đứng trên đài cao lúc này, tuyệt đối là tầng thấp nhất!

Kế tiếp chính là phát phần thưởng và giấy khen rồi.

Do hiệu trưởng dẫn đội, một đám giáo sư đi ra đằng sau đài cao, mọi người tay bưng một cái khay, trên khay đều để một trương Kim Hành Tạp, một cái chìa khóa, cùng với một cái huy chương.

Tên lão sư phụ trách trao giải cho Lâm Dịch cười nói với Lâm Dịch:

– Chúc mừng, tiếp tục cố gắng.

Hai tay Lâm Dịch tiếp nhận khay trong tay hắn, hơi có chút khẩn trương cười nói:

– Tạ ơn sư phụ. Nguồn truyện: Truyện FULL

Sau khi trao giải xong xuôi, Lâm Dịch theo Lang Sa xuống khỏi đài cao.

Sau khi trở lại đội ngũ, tất cả mọi người trong lớp lộ ra dáng tươi cười, tỏ vẻ chúc mừng với Lâm Dịch, mà Lâm Dịch thì hơi ngại ngùng đáp lễ từng người.

– Có thứ gì thế? Có thứ gì thế?

La Á không thể chờ đợi được đoạt lấy tấm giấy khen màu hồng nạm vàng trong tay Lâm Dịch, sau khi mở ra nhỏ giọng thì thầm:

– Lâm Dịch đồng học, trong trong công tác học tập học kỳ năm 60016, biểu hiện cực kỳ nổi bật đặc biệt ban thưởng, dùng để cổ vũ!

Giấy khen chế tác cực kỳ đẹp đẽ, trên trang giấy nạm vàng, sờ lên có một loại xúc cảm như sờ vào kim loại, chữ trên đó là được khắc lên, cảm giác lồi lõm khi sờ vào chữ rất rõ ràng. Ở trên bề mặt giấy khen, tiêu chí một đóa hóa màu tím ngoại hình như hoa sen được khắc lên đó.

Tiêu chí cực kỳ tinh mỹ. Cánh hoa của đóa hoa tầng tầng lớp lớp, khắc hắn lên trên lại có cảm giác cực kỳ có cấp độ, tuy rằng có cảm nhận kim loại, nhưng lại phát huy vô cùng tinh tế sự ôn nhu của bông hoa!

Tiêu chí này bọn người Lâm Dịch cũng biết, trên cửa của đại môn trường học cũng có khắc một tiêu chí như vậy – Ma Đằng Tử Liên, một loại ma thú bát cấp hệ thực vật cực kỳ hiếm thấy.

Sở dĩ xưng là Ma Đằng Tử Liên, đơn giản khác với hoa sen bình thường chính là, Ma Đằng Tử Liên ngoại trừ đóa hoa cực kỳ tương tự hoa sen ra, thân cây cùng với gốc thì lại giống như dây leo.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.