Trong khoảng thời gian tiếp, Lâm Dịch bắt đầu kiếp sống học viện của mình.
Có thể nói trong khoảng thời gian học tập này khiến cho Lâm Dịch tiến bộ phi thường. Bất luận là tại thể thuật hay học thức.
Không biết là xuất phát từ loại nguyên nhân gì. Thời điểm lúc trước Lâm Cường dạy bảo Lâm Dịch tu hành thể thuật nhưng lại không có truyền thụ kỹ xảo chính thức cho Lâm Dịch, mà chỉ là yêu cầu Lâm Dịch rèn luyện thân thể của mình. Cũng may mà Lâm Dịch thiên phú chiến đấu rất cao. Nếu không, với cách ẩu đả lung tung không chút kĩ xảo nào của hắn mà có thể đạt được quán quân, không thể không nói là một kỳ tích.
Mà sau khi tới trường học, Lâm Dịch mới xem như chính thức tiếp xúc đến kỹ xảo thể thuật chính thức. Điều này làm cho hắn hiểu được, trong lúc đối chiến, ngoại trừ thực lực của bản thân kỹ xảo cũng là một nhân tố phi thường trọng yếu.
La Á, Lý Văn, thậm chí Ám Tương…Ba người này đều là từ nhỏ đối với chiến đấu kỹ xảo có huấn luyện. Lúc trước thua ở trên tay Lâm Dịch, thật sự là bởi vì Lâm Dịch dựa vào dựa vào tốc độ của mình so với bọn hắn nhanh hơn rất nhiều cùng với lực lượng cường đại hơn rất nhiều, khiến cho bọn hắn căn bản liền cơ hội phát huy cũng không có cứ như vậy thất bại.
Ngụy Kiếm không hổ là cường giả đại chiến sĩ cấp bậc 'Kinh môn'! Trong thời gian rất ngắn, hắn trên cơ bản tìm được ưu điểm cùng với khuyết điểm của tất cả đệ tử, cũng nhằm vào những điểm mạnh yếu của những học sinh này mà tiến hành chỉ đạo riêng biệt.
May mắn lúc này học viên lớp 'Đặc biệt' 60016 chỉ còn lại có 9 người. Cho nên lượng công việc của Ngụy Kiếm cũng không phải rất lớn. Mà hắn nhằm vào Lâm Dịch dạy bảo, kỳ thực chính là học tập kỹ xảo cùng với vận dụng.
Trong khoảng thời gian này, Lâm Dịch cũng quả thực theo Ngụy Kiếm học tập đến rất nhiều kỹ xảo có chút hữu dụng.
Nói thí dụ như, sử dụng lực lượng giống nhau, lại có thể đạt tới lực phá hoại không giống nhau. Mà mấu chốt trong đó là tại thời điểm vận kình, lực đạo hơi xoay tròn, có thể khiến lực công kích có sự xuyên thấu tăng mạnh. Nói thí dụ, trong chiến đấu, dùng thời gian ngắn nhất, phạm vi nhỏ nhất, tránh né nhiều công kích nhất cũng thừa cơ phát động công kích hữu hiệu nhất. Mà trong đó bí quyết ở cước bộ như thế nào, khi bị công kích, dưới chân bước như thế nào mới là hợp lý nhất…Trong khoảng thời gian này, Lâm Dịch tự cảm giác mình tiến bộ khá lớn. Học xong một ít cách vận dụng kỹ xảo sơ đẳng, thêm vào bản năng chiến đấu cường hãn đến biến thái. Hắn có tự tin, lần nữa cùng La Á quyết đấu, tuyệt đối sẽ không xuất hiện cục diện ngày đó hai người cùng rơi đài.
Mà Ngụy Kiếm ở trong khoảng thời gian này chính thức nhìn thấy bản năng chiến đấu khủng bố của Lâm Dịch! Bất luận kỹ xảo gì, trên cơ bản chỉ cần Ngụy Kiếm sử dụng một lần, sau đó trải qua Lâm Dịch suy nghĩ, có thể đại khái nói ra mấu chốt của những kỹ xảo này. Tuy nhiên không nhất định hoàn toàn chính xác, nhưng cũng đủ làm cho Ngụy Kiếm rung động.
– Tiểu tử này, quả thực chính là chuyên vì chiến đấu mà sinh ra! Đây là điều mà Ngụy Kiếm khi dạy bảo Lâm Dịch lầm bầm lầu bầu nhiều nhất.
Mà ngoại trừ phương diện thể thuật. Tại phương diện học thức, Lâm Dịch cũng có tiến bộ kinh người. Mà thiên tư Lâm Dịch, lại một lần được khẳng định! Vô luận là địa lý đế quốc, hay là lịch sử đế quốc. Trên cơ bản chỉ cần nghe một lần, sau đó Lâm Dịch có thể nói ra một chữ không nhầm lẫn. Địa lý cùng với lịch sử vốn là ngành học yêu cầu trí nhớ tương đối cao. Vì trí nhớ của Lâm Dịch gần như biến thái, ngược lại đã trở thành môn học vô cùng đơn giản.
Trái với địa lý cùng với lịch sử đế quốc. Tri thức về ma thú mới là môn học Lâm Dịch cảm thấy hứng thú. Học viện Tông Phạm học viện chiến kỹ nổi danh toàn bộ đại lục. Trong đó, các loại tri thức giới thiệu ma thú tại toàn bộ đại lục có thể nói là toàn diện. Điều này làm cho Lâm Dịch hiểu rất rõ, đại lục này hung hiểm như thế nào!
Trong đó tri thức ma thú nhắc tới bát cấp ma thú siêu giai thuật thú có được lực lượng cường đại, chỉ nghe qua, khiến cho Lâm Dịch một hồi miệng đắng lưỡi khô.
Mà môn học làm cho Lâm Dịch nhức đầu nhất. Không thể nghi ngờ có thể nói tới giao tiếp cùng lễ nghi.
Đại khái là do thiên tính. Lâm Dịch đối với giao tiếp thật sự không có thiên phú gì. Dùng tính cách ngại ngùng mà hướng nội của hắn,làm cho hắn nhìn thấy ai cũng muốn chào hỏi nhiệt tình…Thật sự là có chút khó khăn.
Trái lại La Á tại môn này như cá gặp nước. Tính cách La Á lạc quan sáng sủa, có thể nói là học giả trời sinh giao tiếp. Tướng mạo anh tuấn, sáng sủa, nhiệt tình trò chuyện…Cơ hồ có rất ít người có thể ở thời điểm đầu tiên mới gặp không sinh ra hảo cảm đối với hắn.
Mà ngoại trừ La Á…Ám Tương tại giao tiếp biểu hiện cũng là thiên biến vạn hóa. Nụ cười hàm súc mà không làm bất hòa, cử chỉ vừa vặn mà ưu nhã, xứng với khuôn mặt tú lệ tuyệt mỹ của nàng…Ám Tương cùng La Á, có lẽ đã đã trở thành hình tượng đại biểu cho lớp 'Đặc biệt'.
Đương nhiên, Ám Tương đối với điều này lại chẳng thèm ngó tới. Dùng lời của nàng nói:
– Cùng hắn? Cùng một chỗ? Hừ… Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Một tiếng này 'Hừ' chữ, chính là làm cho sắc mặt La Á lúc ấy đang luyện tập nụ cười chân thành cùng cử chỉ ưu nhã lập tức biến thành màu gan heo.
Kiếp sống học viện của Lâm Dịch làm cho hắn cảm giác thấy bầu không khí nơi đây rất là ấm áp…
…
– Tìm hiểu ra thân phận của đối phương chưa?
Học viện Tông Phạm, trong một dãy kiến trúc cao cấp. Sắc mặt Tông Dương có phần có vài phần âm trầm hỏi.
Tại trước mặt Tông Dương đang đứng hai gã thanh niên. Nghe được câu hỏi của Tông Dương, một người bên trái khẽ khom người nói:
– Hôm đó khi chúng ta tới nơi, đối phương đã rời đi. Sau đó chúng ta vận dụng cơ sở của mình giúp đỡ, dọc đường đuổi theo…Một mực đuổi tới hành tỉnh Nam Á, mới mất đi mục tiêu. Xem ra, đối phương hẳn là người hành tỉnh Nam Á.
– Hành tỉnh Nam Á?
Tông Dương nhíu mày:
– Hành tỉnh Nam Á…Tại hành tỉnh Nam Á, có được loại thế lực này cũng không nhiều…Chẳng lẽ là…
Nghĩ tới đây, trong mắt Tông Dương hiện lên một vòng hàn mang. Ngẩng đầu hỏi:
– Điều tra ra mục đích của đối phương không?
Một người bên phải hạ thấp người nói:
– Ngày đó bọn họ phong tỏa khu vực, một cơ sở ngầm bên ta vừa vặn cách chỗ kia không xa. Do đó thăm dò được một cái tin tức so với có thể tin – bọn họ tựa hồ là vì Mề Thử.
– Mề Thử?
Tông Dương 'Xoạt' từ trên ghế đứng lên! Mở to hai mắt nhìn!