Chung Cực Truyền Thừa

Chương 20: Lôi đài


Đi bộ một đoạn, Lâm Dịch mạnh mẽ nhảy lên lôi đài.

– Hắn là Lâm Dịch!

Có người quan sát nhỏ giọng hô lên! Tất cả mọi người đều nhìn về phía Lâm Dịch!

– A? Hắn là Lâm Dịch? Không phải nói Lâm Dịch là một người khôi ngô, toàn thân lông lá đáng sợ sao? Thế kia…

Nghe loáng thoáng đám người phía dưới kinh hô ra, dù sao trong mắt mọi người Lâm Dịch là kẻ ăn mười cân thịt, đầu lớn như cái đấu, thân thể như trâu, toàn thân lông lá, xương cốt như sắt thép, cao to uy mãnh, cánh tay so với chân người bình thường còn lớn hơn, nhưng Lâm Dịch trước mặt có chút gầy yếu, tướng mạo lại cực kỳ thanh tú, chênh lệch này cũng quá lớn đi a?

Bởi vậy có thể hiểu được sự cường đại của dư luận cỡ nào…

Lâm Dịch lên đài một đạo thân ảnh cũng nhảy lên lôi đài…động tác tuy không nhẹ nhàng như Lâm Dịch nhưng cũng lưu loát thẳng thắn, không hề rườm rà. Khi đối phương dừng thân hình, Lâm Dịch cũng ngạc nhiên…bởi vì đối phương là một thiếu nữ xinh xắn!

Thiếu nữ chừng mười tám mười chín tuổi, bộ dạng cự kỳ tú lệ, vóc người cao gầy, ước chừng một mét sáu, đứng bên cạnh Lâm Dịch cũng không lùn hơn bao nhiêu. Lúc này trên mặt thiếu nữ mang theo biểu tình lạnh lùng nhìn Lâm Dịch.

Mặc dù có chút kinh ngạc vì đối thủ của mình là nữ nhưng Lâm Dịch rất nhanh chóng điều chỉnh tốt tâm tình…Đừng ở trên lôi đài, là đối thủ của mình.

– Thi đấu, bắt đầu!

Trọng tài vừa hô xong, cô gái kia đã công tới Lâm Dịch!

– Vù! vù!

Liên tục ba đạo thối ảnh! Hầu như trong mấy lần hô hấp đã tới trước mặt Lâm Dịch.

Nhưng mà, tốc độ này so với người đã chiến đấu với tốc độ của Lý quả thực chỉ là bữa sáng.

Hai mắt Lâm Dịch một mảnh lãnh tĩnh…không nôn nóng không lơ là, chỉ là lãnh tĩnh!

Hai chân khẽ nhún thân thể chợt cực nhanh lùi về sau tránh ba cước của đối thủ! Công kích của thiếu nữ toàn bộ thất bại!

Một cước cuối vừa chạm đất, Lâm Dịch liền triển khai phản kích!

– Vù! vù!

Gậy ông đập lưng ông! Liên tục ba đạo thối ảnh bao trùm không gian xung quanh thiếu nữ.

Thiếu nữ trong mắt hiện ra một tia kinh ngạc, cuối cùng không thể tránh được đành dùng hai tay đón đỡ, che ở trước người!

– Bốp! bốp! bốp!

Liên tục ba cước đánh vào tay thiếu nữ, chân thiếu nữ 'đăng, đăng…' liên tục lùi về phía sau hơn mười bước, mãi đến biên giới lôi đài mới khó khắn lắm dừng lại, nhưng lúc này hai tay cũng đã chết lặng.

– Lực lượng thật mạnh!

Trong lòng thiếu nữ khiếp sợ, tuy rằng sớm biết đối phương là quán quân trong cuộc kiểm tra lực sát thương nhưng vẫn chưa từng thấy tận mắt, nàng trong lòng có chút không tin, đặc biệt là khi lên đài thấy đối phương chỉ là một thiếu niên, trong lòng không khỏi có vài phần coi thường, không ngờ đối phương thực sực lợi hại!

Lâm Dịch mặt không đổi sắc, vẫn một mảnh lãnh tĩnh, thấy đối phương trụ vững, lần thứ hai công tới, thân thể hóa thành một tàn ảnh công tới thiếu nữ!

Tuy rằng hai tay vẫn chết lặng nhưng thiếu nữ vẫn mạnh mẽ cắn răng nhịn xuống! Thấy Lâm Dịch công tới, trong lòng không muốn chịu thua, thân thể liền vọt tới nghênh đón!

Vù! vù!

Mới tới, hai đạo thân ảnh đều tung ra công kích! Nhìn qua thiếu nữ cũng không phải hạng tầm thường, phòng thủ tiến công đâu ra đấy…nhưng mà chung quy lực lượng của Lâm Dịch vẫn mạnh hơn nàng nhiều lắm, hơn nữa phương hướng công kích của Lâm Dịch rất khó phán đoán, khiến nàng mỏi mệt phòng thủ, thỉnh thoảng mới tìm được cơ hội tiến công, nhưng đều bị Lâm Dịch nhẹ nhàng hóa giải.

Mồ hôi nhẹ rịn trên trán thiếu nữ, hai tay nàng đã mất cảm giác, cường độ tấn công ngày càng khiến nàng khó chịu nổi!

Nhưng ngược lại khuôn mặt Lâm Dịch vẫn lãnh tĩnh một mảnh…nếu nhìn vẻ mặt của hắn quả thực dường như là tượng gỗ! Đâu phải là hình dạng một người đang chiến đấu kịch liệt chứ?

Càng nhìn biểu tình Lâm Dịch, thiếu nữ trong lòng càng giận, từng bước bị đối phương ép sát vào tường, khiến nàng sắp sửa rơi đài! Rút cuộc thân thể nàng không thể lùi được nữa, lớn tiếng hô:

– Ta chịu thua!

Lâm Dịch vung một quyền mạnh mẽ đánh tới thì thiếu nữ đã hô lên, chợt tay hắn dừng lại trước mặt thiếu nữ…mà càng khiến thiếu nữ giận dữ chính là biểu tình của Lâm Dịch lúc này vẫn là một mảnh lãnh tĩnh không chút biến hóa…nhưng mà có thêm một tia nghi hoặc, dường như hỏi: 'Làm sao thế?'

– Ta chịu thua! Không đánh nữa! Đại biến thái.

Cuối cùng nàng thốt ra một câu nhỏ, nhưng khoảng cách gần Lâm Dịch vẫn nghe rõ ràng, thế nên bộ dạng nghi hoặc trên mặt biến thành ngạc nhiên.

Thiếu nữ quay đầu nói chịu thua với trọng tại, cứ thế nhảy xuống đài, đi vào trong đám người. Mà trọng tài lúc này mới hô lớn:

– số 08 chịu thua, tuyển thủ 07 chiến thắng, xuống đi!

Đến khi trọng tài nhắc nhở Lâm Dịch mới mang theo vẻ nghi hoặc nhảy xuống lôi đài…khán giả phía dưới lúc này cũng chân chính kiến thức một chút bộ phận thực lực của Lâm Dịch, Biểu hiện lãnh tĩnh cùng tốc độ lực lượng của Lâm Dịch biểu hiện trên lôi đài cũng khiến đa số người tự ti.

Trên mặt Lưu Dương tràn ngập vẻ tươi cười, kìm lòng không được gật đầu:

– Không tồi, không tồi…

La Thành ở một bên cũng cười ha hả nhìn Lâm Dịch dưới đài, nói:

– Hắn là đệ tử của Vũ Môn ở Hi Mạn trấn, sư phụ hắn là chiến sĩ xuất sắc nhất Hi Mạn trấn, mà hắn là đệ tử xuất sắc nhất của người này.

La Thành không nhịn được quảng cáo. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

Nhưng đối với Lưu Dương mà nói, quê hắn ở đâu cũng không quan trọng, quan trọng là vài ngày sau hắn đã là học sinh của học viện Tông Phạm, đây là điểm quan trọng nhất, bằng không Lâm Dịch lai lịch thế nào, Lưu Dương quản làm gì?

Lâm Dịch đến bên người Lý, nói với Lý tao ngộ vừa rồi, Lý trầm mặc một chút, lắc đầu:

– Ta cũng không hiểu nữ nhân, các nàng luôn khiến người khác khó hiểu.

Lâm Dịch nghi hoặc cả nửa ngày cuối cùng lựa chọn im lặng.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.