Dừng ở đây!
Mọi thiếu niên thiên tài trong sân đều kinh hãi chấn động, chẳng lẽ Tân Vô Ngân vẫn còn đòn sát thủ.
Triệu Phong đứng yên tại chỗ, chậm rãi thúc dục Võ Đạo Nội Kình trên mặt lộ vẻ mong đợi.
Luận công kích, hắn có Điểm Tinh Chi, mà “Điểm Tinh Nhất Chỉ” mạnh nhất vẫn chưa được phát động.
Luận phòng ngự, hắn có Thiết Bích Quyết đã đột phá tầng thứ năm, dưới thất trọng võ đạo thì hắn không cần sợ hãi.
Huống chi, tu vi chính thức của Triệu Phong vẫn che giấu lục trọng võ đạo.
Sắc mặt Tân Vô Ngân như nước, hai tay chậm rãi buông lỏng, Võ Đạo Nội Kinh trong cơ thể thu liễm, khí huyết khôi phục lại bình thường.
Hả?
Trên mặt Triệu Phong lộ vẻ cổ quái dường như có chút ngoài dự liệu.
– Ta nhận thua.
Tân Vô Ngân mặt không biểu tình nói.
Nhận thua?
Tại sao lại như vậy?
Trên sân nổi lên một trận oanh động, phần lớn thiếu niên thiên tài đều cảm thấy khó hiểu.
Nhận thua? Tân Vô Ngân nhận thua sao?
Thiếu niên thiên tài khắp toàn trường kể cả một vài khách quý trưởng bối cũng đều mở to con mắt, kinh ngạc đêm suýt nữa rớt cằm.
Không ai ngờ rằng Tân Vô Ngân lại nhận thua ở chiêu thứ chín mươi chín.
Dù sao thì nhìn thế cục, Triệu Phong và Tân Vô Ngân cũng chỉ năm ăn năm thua mà thôi.
-Hắn… hắn thắng Tân Vô Ngân?
Triệu Thanh vô lực ngồi dưới đất, ánh mắt ngốc trệ thất thần, trên sống lưng chảy ra mồ hôi lạnh.
Hắn rốt cuộc đã ý thức được mình trêu chọc phải một nhân vật như thế nào.
Triệu Phong chẳng những vượt qua đệ nhất đệ tử bổn tộc là Triệu Lân Long, mà còn khiến cho đệ nhất thiên tài thành Vũ Dương là Tân Vô Ngân phải nhận thua.
– Không ngươi không thua.
Triệu Phong nghiêm chỉnh nói ánh mắt nhìn chằm chằm Tân Vô Ngân với vẻ đầy thâm ý.
Mắt trái của hắn cảm ứng được Võ Đạo Nội Kình và khí huyết rất rõ ràng.
Lúc năng lực của mắt trái bị thúc dục tới một trình độ nhất định, quần áo và dáng vẻ của Tân Vô Ngân sẽ trở nên nhạt nhòa đi, hiện ra từng sợi kinh mạch khí huyết và đường đi phân bố của Võ Đạo Nội Kình.
Triệu Phong có thể nhìn ra khí huyết và hơi thở Võ Đạo Nội Kình của Tân Vô Ngân so với Triệu Lân Long còn mạnh hơn nửa bậc.
Bởi vậy.
Tu vi của Tân Vô Ngân không phải là ngũ trọng võ đạo đỉnh phong.
Tu vi chính thức của hắn là lục trọng võ đạo đỉnh phong
Lục trọng võ đạo đỉnh phong!
Điều này chẳng khác gì đem toàn bộ thiên tài của thành Vũ Dương, giẫm nát dưới chân.
Từ lần đầu tiên dò xét Tân Vô Ngân, Triệu Phong đã nhìn ra được mánh khóe trong đó, lúc ấy liền sợ hãi thán phục: người này không đơn giản…
Đương nhiên, đôi mặt với Tân Vô Ngân mạnh mẽ như vậy. Triệu Phong cũng không sợ hãi.
Bản thân hắn không chỉ có thực lực cường đại mà còn có mắt trái trợ giúp, tự thấy Tân Vô Ngân cho dù có bộc lộ toàn bộ tu vi thì mình vẫn có thể đứng ở thế bất bại.
– Tiếp tục luận bàn cũng không có nhiều ý nghĩa.
Tân Vô Ngân lắc đầu nói.
Đúng vậy, hắn không thua, thế nhưng hắn cũng không muốn bại lộ tu vi và đòn sát thủ thực sự của mình.
Đây là bởi vì hai nguyên nhân.
Thứ nhất, tuổi của hắn lớn hơn Triệu Phong hai tuổi, cũng khinh thường việc dùng tu vi ép người.
Trước đây chiến đấu, Tân Vô Ngân vẫn luôn áp chế tu vi xuống cùng cấp với đối thủ, lúc đối phó Triệu Lân Long, thậm chí còn vượt cấp khiêu chiến.
Thứ hai, trong quá trình Tân Vô Ngân chiến đấu, những chiêu thức và ý cảnh của hắn đều bị Triệu Phong vô sỉ “đạo văn” mất.
Trong mắt Tân Vô Ngân, đối thủ chính là một tên yêu nghiệt, nếu càng bại lộ thêm thì lại càng tiện nghi cho đối thủ.
– Không bằng vậy đi, nhị vị xem như đánh ngang tay.
Thu Mộng Vũ từ trong hồi hộp khôi phục lại, lấy thân phận người chủ sự đứng ra hòa giải.
Ngang tay?
Triệu Phong và Tân Vô Ngân liếc nhau, đồng thời gật đầu.
– Được rồi cứ như vậy đi.
Triệu Phong đã đáp ứng cho nên cũng không miễn cưỡng tiếp tục luận bàn.
Dù sao thì dựa theo quy tắc Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao, luận bàn nhiều nhất cũng không thể quá một trăm chiêu.
– Tương lai sẽ có một ngày, ta và ngươi sẽ gặp lại nhau lần nữa.
Tân Vô Ngân cười nhạt một tiếng.
Dứt lời thân hình hắn nhảy lên cao, nhẹ nhàng rời khỏi Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao.
Tình huống này lại khiến mọi người giật mình khó hiểu.
Tân Vô Ngân đi rồi sao?
Không ai biết, sau lần Tân Vô Ngân rời đi, từ đó về sau sẽ không còn xuất hiện tại thành Vũ Dương nữa…
Sự hiện hữu của hắn chỉ để lại một câu đố cho thành Vũ Dương, sau đó dần bị mọi người quên lãng.
Đến rất lâu sau đó, Triệu Phong mới gặp lại hắn.
Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao vẫn tiếp tục tiến hành.
Trận quyết đấu giữa Triệu Phong và Tân Vô Ngân đã chấn nhiếp toàn trường, thúc đẩy Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao lên đến đỉnh cao.
Những trận luận bàn giữa các thiên tài tiếp theo đều lộ vẻ nhàm chán.
Cho tới nay, thứ tự của bốn đại thiên tài Phong Vân đã được sắp xếp đại khái rồi.
Hạng nhất, Triệu Phong và Tân Vô Ngân đứng ngang nhau.
Xếp thứ ba, Triệu Lân Long.
Xếp thứ tư, Thu Mộng Vũ.
Xem tình huống này, có lẽ thứ hạng không cần phải tranh luận nữa.
Nhưng nào ngờ, Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao không chỉ có một thớt hắc mã xuất hiện.
– Tiểu nữ tử Triệu Vũ Phi hướng chư vị lĩnh giáo vài chiêu.
Triệu Vũ Phi má lúm đồng tiền như hoa, lộ ra sự thuần khiết say lòng người.
Nàng vừa lên sân, liền hấp dẫn ánh mắt của phần lớn thiếu niên thiên tài.
– Nàng là ai? Triệu tộc không ngờ lại có siêu cấp mỹ nữ tư chất bậc này.
Dưới sân dấy lên một hồi nghị luận.
Triệu Vũ Phi dù nhỏ tuổi nhưng lại có tu vi ngũ trọng tiềm lực và thiên phú bậc này, cũng rất gần với Triệu Phong.
Chẳng qua, Triệu Phong biết, bản thân mình có thể quật khởi là nhờ dung nhập với mắt trái thần bí. Nếu như hắn bỏ qua “dị số” này, lúc đó Triệu Vũ Phi mới chính là người có thiên phú cao nhất Triệu tộc. Cho dù là Triệu Lân Long, lúc bằng tuổi nàng thành tựu cũng không bằng Triệu Vũ Phi.
Huống chi Triệu Vũ Phi đến từ chi tộc, tại phương diện tu luyện bằng tài nguyên cũng không thể tốt bằng Triệu Lân Long.
– Tal!
Một tên thiếu niên thiên tài tu vi ngũ trọng của Tân gia nhảy lên.
– Người này tên là Tân Thần, xếp hạng thứ hai trong Tân gia, rất gần với Tân Vô Ngân, xếp hạng còn cao hơn Tân Đông.
Trong những lần luận bàn trước đây, Tân Thần cũng không thua đám thiên tài Phong Vân như Triệu Lân Long, Thu Mộng Vũ quá nhiều.
Luận thực lực, Tân Thần và Triệu Phong* cũng tương đương nhau, thực lực tiếp cận thiên tài Phong Vân.
…..
– Điệp Diệp Chưởng!
Bóng hình xinh đẹp của Triệu Vũ Phi nhẹ nhàng như gió, chưởng pháp liên miên nhu hòa.
Vừa ra tay thì nàng đã lập tức thi triển chưởng pháp cao cấp là “Điệp Diệp Chưởng”, hỏa hầu tiếp cận đỉnh phong
Phành! Phành! Phành!
Quyền chưởng của hai đạo thân ảnh giao thoa, thân hình Triệu Vũ Phi uyển chuyển bay múa, lộ ra sự mềm mại nhu hòa.
Giao phong được mười chiêu, Triệu Vũ Phi vững vàng đứng lên Tân Thần một bậc.
Luận uy lực chưởng pháp, Triệu Vũ Phi cũng tương đương với Triệu Phong* cùng bổn tộc.
Chẳng qua, Võ Đạo Nội Kinh mà nàng tu luyện là Lăng Độ Khí Quyết, bản thân cũng đã thu được vài phần tinh túy trong đó, hỏa hầu sắp băng Triệu Phong.
Lăng Độ Khí Quyết có tác dụng tăng cường thân pháp, bộ pháp và võ học công kích của nàng.
Những môn võ học phối hợp với nhau, hoàn toàn áp chế được người cùng cấp.
Sau mười mấy chiêu, uy lực võ học của Triệu Vũ Phi lại lần nữa tăng lên.
Bàn tay của nàng cương nhu có lực, lần lượt công kích, lực đạo dần tăng lên.
– Nàng cũng tu luyện một loại võ học luyện thể cao minh, cùng loại với Thu Mộng Vũ.
Tân Đông thầm giật mình.
Xem tình hình thì võ học luyện thể của Triệu Vũ Phi rất cao mình, không thua gì Thiết Bích Quyêt, hơn nữa lại rất thích hợp cho nữ tử tu luyện.
– Tiềm lực của nàng không nhỏ, e rằng vẫn còn ẩn giấu thực lực.
Triệu Phong đột nhiên nghĩ đến ông nội của Triệu Vũ Phi, chính là lão già thần bí cụt tay kia.
Lão già thần bí cụt tay có thể lấy ra võ học cao cấp như “Thiết Bích Quyết”, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Sau ba mươi chiêu, Triệu Vũ Phi liền tiếp đánh ra mấy chưởng, lăng không nhảy múa, hoàn toàn đánh bại Tân Thân.
Triệu Vũ Phi chiến thắng.
Một vài thiếu niên trên sân đều kinh ngạc, hai mặt nhìn nhau.
Trong Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao, lần thứ hai dẫn đến sự chú ý của mọi người.
Đây hiển nhiên là một thớt hắc mã.
Triệu Vũ Phi nghỉ ngơi giây lát, sau đó lại tiếp tục khiêu chiến với Thu Trường Y.
Thu Trường Y là một trong những thiên tài Phong Vân có uy tín lâu năm, lần này rất có thể sẽ thất bại, nhưng thực lực của hắn thì không thể hoài nghi.
Lưu Vũ Bộ! Lưu Vũ Phi Vân!
Thu Trường Y thi triển ra bộ pháp và thân pháp cùng một mạch.
Đặc biệt là thân pháp của hắn, đã tu luyện tới hỏa hầu đỉnh phong, có thể nói là nhân tài kiệt xuất trong đám người cùng lứa, chỉ có Triệu Phong mới có thể so sánh.
– Vân Diệp Độ!
Khinh thân thuật của Triệu Vũ Phi bỗng nhiên biến đổi, thi triển một môn võ học khinh thân chưa từng nhìn thấy.
Trong chốc lát, thân thể của nàng liền trở nên nhẹ nhàng như lá rơi, tốc độ thân pháp như mây như khói lướt qua từng vòng giữa không trung.
Hơn nữa, kết hợp với Lăng Độ Khí Quyết, võ học khinh thân của nàng lại càng đạt được lợi ích to lớn.
– Vân Diệp Độ? Đây là võ học khinh thân gì? Gần như không hề thua kém Phiêu Lăng Độ của ta!
Triệu Phong chấn động.
Đến tận lúc này, hắn mới dường như ý thức được ngày đó dùng Lăng Độ Khí Quyết đổi lấy Thiết Bích Quyết, bản thân dường như có chút thua thiệt.
Hoặc có thể không phải là thua thiệt, mà là tác dụng của Lăng Độ Khí Quyết đối với Triệu Vũ Phi thật sự quá lớn.
Môn nội công tâm pháp này có tốc độ ngưng tụ rất nhanh, có tác dụng trợ giúp bộ pháp và thân pháp, hoàn toàn vượt xa võ học nội công khác.
Hơn nữa, cấp độ cảnh giới càng cao thì tinh túy và áo nghĩa của Lăng Độ Khí Quyết lại càng lợi hại.
Xem ra quả thực bị lỗ rồi!
Trong lúc Triệu Phong còn đang suy nghĩ thì trận giao phong xảy ra đột biến. T
hu Trường Y bỗng rơi xuống hạ phong.
Tại phương diện tốc độ, Thu Trường Y rốt cuộc cũng không chiếm được tiện nghi thậm chí Vân Diệp Độ của Triệu Vũ Phi lại càng cao minh và huyền diệu hơn.
Sau năm mươi sáu mươi chiêu, Thu Trường Y đã thua, sắc mặt tái nhợt.
Sau khi chiến thắng Thu Trường Y, Triệu Vũ Phi đã tiến xa thêm nửa bước, liền có thể mưu đồ tranh đoạt xếp hạng thiên tài Phong Vân.
Rốt cuộc, Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao cũng đến giai đoạn cuối.
Triệu Vũ Phi phát ra khiêu chiến với Thu Mộng Vũ.
Hai đại mỹ nữ quyết đấu, lại lần nữa đẩy Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao đến cao trào.
Trận chiến này, “Vân Diệp Độ” của Triệu Vũ Phi xuất ra kỳ diệu, bất phân thắng bại với Thu Mộng Vũ.
Lăng Độ Khí Quyết giúp Triệu Vũ Phi duy trì phát động liên tục những công kích sắc bén ác liệt, lại lần nữa chiếm ưu thế.
Sau trăm chiêu, hai nữ bất phân thắng bại, dẫn đến một trận thán phục từ mọi người.
Lần này, xếp hạng thiên tài Phong Vân lại sinh ra biến hóa mới…
Năm đại thiên tài Phong Vân: Tân Vô Ngân, Triệu Phong, Triệu Lân Long, Thu Mộng Vũ, Triệu Vũ Phi.
Trong đó, Triệu tộc có thể nói là độc lĩnh, một lần có ba người được xếp trong thiên tài Phong Vân.
Ba đại gia tộc là Tân gia và Thu gia đều cảm nhận được nguy cơ và áp lực cực lớn.
Thu Mộng Vũ và Thu Trường Y liếc nhìn nhau, trên mặt lộ vẻ lo lắng.
Lần này, thiên tài của Triệu tộc thật sự đáng sợ.
Ngoại trừ Triệu Lân Long ra còn xuất hiện hai dị số là Triệu Phong và Triệu Vũ Phi.
Đặc biệt là Triệu Phong, gần như là kỳ tích quật khởi, đứng ngang với đệ nhất Tân Vô Ngân.
Nhưng tuổi của Tân Vô Ngân lại lớn hơn Triệu Phong.
Luận thực lực tổng hợp và tiềm lực thì Triệu Phong mơ hồ là đệ nhất chân chính.
– Mộng Vũ!
Đằng sau Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao, một lão giả mặc áo bào xám trầm giọng nói.
– Trưởng lão.
Thu Mộng Vũ cung kính nói.
– Có chuyện này phân phó cho ngươi đi làm, việc này có quan hệ rất lớn…
Lão giả áo bào xám thấp giọng nói.
Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao dần dần buông xuống màn che, sau đó kết thúc.
Mấy vị thiên tài của Triệu tộc, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, lần lượt rời khỏi đình chuẩn bị xuống núi.
Đặc biệt là Triệu Phong, bản thân hắn cảm nhận được rất nhiều ánh mắt kính sợ và kiêng kỵ.
Trong đó cũng có không ít ánh mắt ghen ghét và căm thù.
– Triệu Phong đừng tưởng rằng đạt được hạng nhất thì tự cho mình là vô địch trong đám thiên tài cùng lứa. Lần Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao, ta vẫn chưa sử dụng đòn sát thủ chân chính đâu.
Triệu Lân Long lạnh lùng nhìn Triệu Phong, trên người xuất hiện một loại tự tin bễ nghễ siêu nhiên.