Chúa Tể Chi Vương

Chương 48: Uy lực của điểm tinh chỉ


Lực lượng và lực lượng va chạm, không hề có kỹ xảo lòe loẹt, chỉ có va chạm nguyên thủy nhất.

Chỉ trong một chiêu, hai người đã phân thắng bại.

Rất nhiều thiên tài trên sân đều có chút hồi hộp, cũng có một số người lộ vẻ khó tin.

Bởi vì người bị thua chính là Tân Đông!

Tân Đông không giống Triệu Phong, thực lực và uy danh của hắn trong số những thiếu niên của thành Vũ Dương cũng không nhỏ.

Trong Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao lần trước, hắn xếp hạng rất gần với bốn đại thiên tài Phong Vân.

Trong ấn tượng của rất nhiều người, luyện thể võ học của Tân Đông quả thật vô cùng mạnh mẽ, trong số những người ở đây cũng thuộc loại số một số hai.

Nhưng không ngờ rằng, lần luận bàn hôm nay, hắn lại thua trong một chiêu, còn là thua tại phương diện lực lượng.

– Ta thua rồi… Nếu như không nhìn lầm thì võ học mà ngươi tu luyện là Thiết Bích Quyết, ít nhất cũng đạt tới tầng thứ tư đỉnh phong.

Tân Đông lau khô vết máu trên khóe miệng, nói.

Hắn đã nhìn thấu được võ học luyện thể của Triệu Phong.

“Thiết Bích Quyết” so với “Minh Đồng Da Sắt” của hắn còn cao minh hơn, độ khó và áo nghĩa lại càng cao hơn.

Luận về uy lực và phẩm chất, Thiết Bích Quyết gần như không hề thua kém võ học đỉnh cấp, nghe nói là do võ học Thánh Phẩm “Ngân Bích Quyết” trong truyền thuyết đơn giản hóa mà thành.

– Không sai.

Triệu Phong cũng không phủ nhận.

Thiết Bích Quyết của hắn cũng không phải chỉ mới tầng thứ tư đỉnh phong, bởi vì mấy ngày trước, hắn đã đột phá tầng thứ năm rồi.

– Thành Vũ Dương từ khi nào lại xuất hiện nhân vật có số có má như vậy?

– Luyện thể vượt qua Tân Đông, e rằng thân thể và lực phòng ngự của hắn đã trở thành đệ nhất nhân của thành Vũ Dương rồi.

Sau khi đánh bại Tân Đông, uy danh của Triệu Phong liên tăng mạnh khiến rất nhiều “Tân Tú”, thiên tài ở đây nổi lên thảo luận.

Luận bàn hoàn tất, Triệu Phong cũng không tiếp tục, quay về chỗ ngồi trong đình của Triệu tộc.

Đám người Triệu Hàn, Triệu Phong* đều kinh ngạc và kiêng kỵ khi nhìn về phía hắn. Đặc biệt là Triệu Hàn, trong lòng hắn lại càng kinh hãi, chính mình đấu hơn trăm chiêu cũng không thể thắng được Tân Đông, không ngờ Triệu Phong chỉ cần một chiêu đã chiến thắng.

Xem ra sau võ hội gia tộc, chênh lệch giữa hắn và Triệu Phong lại càng lớn hơn…

Đương nhiên, đó là bởi vì Triệu Phong và Tân Đông “dùng lực ngạnh lực”, một chiêu phân thắng bại, cũng xem như bình thường.

Cho nên, Triệu Lân Long thân là đệ nhất nhân của Triệu tộc cũng chỉ lộ ra đôi chút kinh ngạc mà thôi, rất nhanh khôi phục thần sắc bình thường.

Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao lần này, tất cả thiếu niên thiên tài đều thu được gặt hái qua nửa nén hương…

– Chậc chậc, đến lượt ta…

Trong Triệu thị gia tộc, một thiếu niên lười biếng bước ra, là ngũ trọng võ đạo.

Lần này, người xuất thủ là Triệu Phong*.

Nếu tính theo xếp hạng trong tộc thì Triệu Phong* thậm chí còn xếp trước Triệu Phong một bậc, rất gần với Triệu Lân Long.

Không chỉ tu vi của Triệu Phong* rất cao, mà hỏa hầu của các loại võ học cũng đều không tầm thường.

Hắn vừa lên sân, lần lượt chiến thắng Tân gia và một vị thiên tài ngũ trọng võ đạo mới nổi của Thu gia, cực kỳ cường thế. Đặc biệt là lúc cuối, Triệu Phong* thi triển ra quyền pháp võ học đỉnh cấp, tuy hỏa hầu không cao, nhưng uy lực lại hết sức kinh người.

Hiện nay, khí thể của Triệu Phong* còn áp đảo Triệu Phong.

Tiếp theo, chỉ còn lại đối thủ cấp bậc thiên tài Phong Vân là hắn có thể khiêu chiến mà thôi.

Tân Vô Ngân, Thu Mộng Vũ, Thu Trường Y.

– Thu Trường Y, một năm trước thua trong tay ngươi, lần này ta sẽ không thất bại đâu.

Lòng tin của Triệu Phong* tăng mạnh.

– Ha ha, ngươi quả thật tiến bộ không ít, thế nhưng nếu nghĩ rằng có thể chiến thắng ta thì không dễ đâu.

Thu Trường Y mặc trang phục thư sinh, phong độ nhẹ nhàng, nho nhã tuấn mỹ.

Trong Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao, hai đạo thân ảnh giao thoa cùng một chỗ.

Đối mặt với Triệu Phong*, cho dù là một trong bốn đại thiên tài như Thu Trường Y cũng phải toàn lực ứng phó.

Đó là bởi vì lực công kích, khả năng phòng ngự và tốc độ của Triệu Phong* đều rất mạnh, hầu như không có sơ hở, hơn nữa còn học được một môn võ học đỉnh cấp, quả thật rất khó chơi.

Thu Trường Y thì lại rất am hiểu về thân pháp và khinh thân thuật.

Vù vù vù…

Trong bóng đêm, chỉ thấy một đạo thân ảnh áo trắng trôi nổi bồng bềnh, phiêu dật như mưa bay, tốc độ nhanh như gió thổi.

Lưu Vũ Bộ! Lưu Vũ Phi Vân!

Bộ pháp và khinh thân thuật của Thu Trường Y, hiển nhiên là có cùng một mạch, cả hai môn này đều hỗ trợ lẫn nhau, uy lực đại tăng.

Đặc biệt là võ học khinh công “Lưu Vũ Phi Vân” của hắn đã tu luyện tới hỏa hầu đỉnh phong.

Luyện võ học khinh thân cao cấp tới hòa hầu đỉnh phong, cho dù phóng mắt khắp toàn bộ thiếu niên hậu bối của Triệu tộc thì cũng chỉ có một người.

Triệu Cầm nói:

– Luận tốc độ khinh thân, Thu Trường Y chính là đệ nhất nhân, trong Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao lần trước, bất kể ai gặp hắn đều cảm thấy khó chơi.

Hai đạo thân ảnh trên sân nhanh chóng giao thoa.

Triệu Phong* tại các phương diện đều có biểu hiện không tầm thường, cho nên mặc dù tốc độ của hai bên có chút chênh lệch, nhưng kiên trì hơn trăm chiêu mà hắn vẫn giữ được khí tức trầm ổn như cũ.

Hai đại thiên tài bất phân thắng bại.

Một bên khí tức trầm ổn, một bên thì tiêu sái tự nhiên.

Dựa theo quy củ của Hội Nghị Thiện Tài Đỉnh Cao, nếu như luận bàn bất phân thắng bại thì sẽ do mọi người trên sân đánh giá kết quả.

Trải qua một phen thảo luận và trao đổi cuối cùng phán Thu Trường Y thắng hơn nửa phần.

Lý do là bởi Thu Trường Y trong chiến đấu vẫn luôn nắm quyền chủ động, nội công càng thâm hậu.

Hơn nữa, chủ sự lần này là Thu gia, mặc dù phán quyết có chút bất công, nhưng cũng không có bao nhiêu người chỉ trích.

Sau khi Thu Trường Y thắng, hắn vẫn không dừng lại, ánh mắt chuyển qua nơi khác, sau đó dừng lại trên người Triệu Vũ Phi, vẻ mặt đầy hứng thú.

– Vũ Phi cô nương.

Trong mắt Thu Trường Y mang theo ý cười, cũng không che dấu cảm giác hòa hảo và ái mộ của hắn.

Thường xuyên đứng cùng với tuyệt sắc mỹ nữ như Thu Mộng Vũ, hắn tự nhiên có khả năng miễn dịch đối với mỹ nữ bình thường nhưng khi nhìn thấy Triệu Vũ Phi, ánh mắt hắn đột nhiên sáng lên, khó mà giữ được bình tĩnh nữa.

Nếu như bỏ qua một nữ hài như vậy, nhất định hắn sẽ hối hận cả đời.

– Thu Trường Y, ngươi muốn luận bàn với ta?

Trên mặt Triệu Vũ Phi vẫn giữ nét vui vẻ, không hề có ý sợ hãi.

– Không! Người ta muốn khiêu chiến là hắn!

Ánh mắt Thu Trường Y xoay chuyển, sau đó dừng lại trên người Triệu Phong ở bên cạnh nàng.

Biến hóa này khiến cho rất nhiều người ở đây đều cảm thấy khó hiểu.

Tại sao lại là ta?

Mặc dù Triệu Phong không sợ khiêu chiến, thế nhưng hắn vẫn cảm thấy rất khó hiểu.

– Ta muốn biết trên người Triệu huynh có chỗ nào khác thường nhân, mà khiến một mỹ nữ như Vũ Phi cô nương, bất chấp tất cả xâm nhập Thu gia để xin cho ngươi một danh ngạch tham dự Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao.

Thu Trường Y đột nhiên nhìn Triệu Phong với ánh mắt chăm chú. Trong lòng hắn biết rõ, Triệu Vũ Phi nhất định là rất sùng bái Triệu Phong. Muốn thay thế địa vị của hắn thì chỉ có một cách, đó là chiến thắng Triệu Phong.

– Cái gì! Vũ Phi đã xin cho hắn một cái danh ngạch?

Triệu Lân Long giật mình kinh hãi, trong lòng dâng lên phiền muộn, tràn đầy đố kỵ. Lúc này, hắn phải nhìn Triệu Phong với ánh mắt hoàn toàn khác.

– Vũ Phi cảm ơn.

Triệu Phong nhìn Triệu Vũ Phi mỉm cười, lộ ra một tia cảm kích. Cuối cùng hắn cũng hiểu ra, danh ngạch này làm sao nhận được.

Xét tình cảnh Triệu Lân Long trước sau vẫn luôn “bỏ qua” hắn mà nói, bản thân rất có thể sẽ không có danh ngạch.

– Chúng ta là bạn tốt, còn là hàng xóm tốt! Nếu như muốn cảm tạ ta thì huynh hãy đánh bại hắn đi!

Triệu Vũ Phi nhoẻn miệng cười, giống như dòng sông sau cơn mưa, gương mặt thuần mỹ trắng như tuyết lộ ra một tia ửng hồng, trong khoảnh khắc đó, thậm chí còn áp đảo ánh sáng rực rỡ của Vũ Dương đệ nhất mỹ nữ.

– Tổt, nói được làm được.

Triệu Phong chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên một luồng nhiệt huyết, hừng hực thiêu đốt.

Không vì gì cả, chỉ vì Triệu Vũ Phi đã nỗ lực giành lấy danh ngạch cho mình, mà hắn không thể nhượng bộ, nhất định không thể thua.

– Được lắm, Triệu Phong chỉ mong ngươi đừng khiến cô nương ủng hộ mình phải thất vọng.

Thu Trường Y nhẹ nhàng nói vô cùng phong độ, thế nhưng trong lòng lại có chút hâm mộ và ghen ghét.

Thế nhưng, người thực sự tràn ngập ngọn lửa đô kỵ lại chính là Triệu Lâm Long.

-Dựa vào cái gì… Tiểu từ chi tộc này đừng mơ tưởng cướp được nữ nhân của ta.

Vẻ mặt của Triệu Lân Long trong bóng đêm sáng tối bất định, có vài phần âm trầm.

Đúng lúc này, hai đạo thân ảnh trong sân đã nhanh chóng giao thoa cùng một chỗ.

Thân pháp của Thu Trường Y vẫn tiêu sái phiêu dật như cũ, giống như “bạch câu quá khích”

(*) thành ngữ “ngựa trắng lướt qua khe cửa” ám chỉ thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ trong nháy mắt.

Hắn một thân áo trắng, tuấn mỹ nho nhã, phối hợp với tốc độ thân pháp, trở thành tiêu điểm cho một số nữ nhân.

Thế nhưng đối thủ của hắn cũng có tốc độ thân pháp không hề tầm thường.

Phiêu Lăng Độ! Lăng Vi Bộ!

Triệu Phong thi triển võ học khinh thân và bộ pháp thân pháp.

Hai môn võ học này của hắn cũng cùng một mạch phối hợp lẫn nhau.

Cho đến nay, Phiêu Lăng Độ của Triệu Phong vẫn dừng lại ở tiểu thành, chẳng qua hỏa hầu hơn trước kia đôi chút mà thôi, vẫn còn khoảng cách với cảnh giới đại thành.

Thể nhưng bộ võ học khinh thân này không thể dùng lẽ thường mà suy xét, bởi vì nó thậm chí còn vượt qua cả võ học đỉnh cấp.

Trên phương diện tốc độ, Triệu Phong chỉ phát huy bảy tám phần, cũng đánh ngang tay với Thu Trường Y.

Về phần “Lăng Vi Bộ”, hắn cũng chỉ phát huy đến hỏa hầu đại thành, đã đủ khiến Thu Trường Y lực bất tòng tâm rồi.

– Tại sao lại như vậy… Tốc độ và bộ pháp của hắn đều không thua ta.

Trong lòng Thu Trường Y kinh hãi, sống lưng toát ra mồ hôi lạnh.

Từ xưa đêm nay, tốc độ và thân pháp của hắn vẫn được xưng là nhân tài kiệt xuất của thành Vũ Dương. Nhưng ngày hôm nay, lại có một người không hề thua kém hắn.

Tại phương diện mà mình am hiểu nhất, Thu Trường Y lại không thể làm gì được đối phương.

Thế nhưng tại phương diện võ học luyện thể và công kích, Triệu Phong hiển nhiên còn hơn hắn.

– Điểm Tinh Chi!

– Triệu Phong khẽ quát một tiếng, đánh ra một chi, Võ Đạo Nội Kinh kèm theo phát ra tiếng rít gào sắc bén.

Vù…

Võ Đạo Nội Kinh quấn quanh ngón tay lập tức ngưng tụ thành một điểm, dung nhập lực lượng toàn thân, một đạo tinh điểm (*) xanh nhạt xẹt qua trong hư không, tốc độ cực kỳ đáng sợ.

(*) điểm sáng như ánh sao.

Phụt…

Thu Trường Y muốn tránh cũng không được, chống đỡ một kích, chỉ cảm thấy cánh tay tê dại, ngay cả đầu cánh tay cũng mất đi tri giác.

Thậm chí còn có một cổ nội kình được ngưng tụ đến mức tận cùng xâm nhập vào tạng phủ, khiến hắn gần như thổ huyết.

Bịch! Bịch! Bịch…

Thân hình hắn liên tiếp lui lại vài bước, lúc này mới có thể đứng vững.

– Võ học đỉnh cấp? Tại sao có thể thua…

Thu Trường Y cắn răng một cái, chuẩn bị thi triển tuyệt kỹ mà mình ẩn giấu.

Bịch…

Một cánh tay như đồng thiết vỗ nhẹ lên bả vai của hắn.

Cái gì!

Lập tức, toàn thân Thu Trường Y giống như rơi vào hầm băng.

Thì ra trong khoảnh khắc đối phương thất thần lộ ra kẽ hở, Triệu Phong đã nhân cơ hội đó, thi triển Lăng Vị Bộ với góc độ và tốc độ không thể tin nổi di chuyển đến sau lưng hắn.

– Ta thua rồi sao?

Thu Trường Y có chút thất hồn lạc phách, đến bây giờ vẫn không dám tin.

Nhưng sự thật chính là như vậy.

Tốc độ và thân pháp của Triệu Phong không kém gì hắn, mà lực lượng công kích lại dễ dàng thắng hắn, thậm chí còn học được võ học đỉnh cấp là “Điểm Tinh Chi” rất có uy danh.

– Điểm Tinh Chi?

Hàng lông mày của Triệu Lân Long nhướng lên.

Điểm Tinh Chi và Vân Toa Chi mà hắn tu luyện đều là võ học đỉnh cấp, có lực công kích mạnh mẽ.

Lúc trước, gia chủ Triệu Thiên Thương đã từng nói với hắn:

– Ta truyền thụ cho ngươi “Vân Toa Chi”, nếu chỉ luận về đơn thể công kích thì gần như có thể xưng hùng trong rất nhiều tuyệt học của Triệu gia, nếu “Điểm Tinh Chỉ” không xuất hiện thì những loại võ học đỉnh cấp khác khó có thể cùng ngươi tranh phong.

– Tại sao nghĩa phụ lại không truyền thụ Điểm Tinh Chỉ cho ta?

Triệu Lân Long cảm thấy vô cùng khó hiểu.

– Điểm Tinh Chi rất khó tu luyện tính, nguy hiểm cũng rất lớn, chỉ cần sai lầm một chút là có thể tự mình hại mình. Hơn nữa, cho dù là gia chủ thì ta cũng không thể để ngươi tùy tiện đến Huyền Vũ các để chọn lựa võ học đỉnh cấp được.

…..

Những âm thanh này không ngừng vang vọng trong đầu hắn.

– Còn may là Điểm Tinh Chỉ của Triệu Phong chỉ mới tu luyện tới tầng thứ hai. Nếu tu luyện tới tầng thứ ba thì phiền toái rồi…

Triệu Lân Long thở phào một hơi.

– Từ cảnh tượng vừa rồi mà xét, Điểm Tinh Chi của Triệu Phong có lẽ còn chưa đạt tới tầng thứ ba.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.