Chúa Tể Chi Vương

Chương 1585: Đoàn viên


Ở bên ngoài, đám người vây xem cũng đều khiếp sợ không thôi, không ngờ Triệu Phong chỉ có tu vi Tinh Nguyên Sơ kỳ, lại có thể đi tới một bước này.

– Không ngờ Triệu Phong lại có thể chính diện đánh bại Hoa Thiên Phong!

– Cái này có gì đặc biệt hơn người? Toàn bộ đều chỉ dựa vào khôi lỗi, trận pháp cùng đạo cụ đặc thù mà thôi!

– Hắn chỉ là vận khí tốt một chút! Nếu hắn gặp phải Thập Hoàng tử hoặc là Vệ công tử, cho dù có những thủ đoạn này cũng vô dụng!

Triệu Phong dùng phương thức này đi tới một bước này, khiến cho rất nhiều người cũng không chút coi trọng hắn. Mà những kẻ trước đây đã bị đào thải thì lại càng lớn tiếng la lối ồn ào. Trên thực tế trong lòng bọn chúng đang vô cùng ghen tỵ, nếu bọn chúng cũng có những thủ đoạn này, cũng có thể sẽ đi tới một bước này.

Chỉ có đám người Hoắc Thanh Phong, Huyết Linh Tử trên mặt thủy chung vẫn luôn cười nhạt, không nói lời nào. Ngay thời điểm bọn họ biết Triệu Phong muốn tham gia khảo nghiệm thí luyện, bọn họ đã biết rõ, Triệu Phong nhất định tất thắng không thể nghi ngờ.

Trong không gian thí luyện, Triệu Phong sau khi đánh bại Hoa Thiên Phong, liền nhìn về phía một bên khác. Lúc này, Thập Hoàng tử đã sớm chiến thắng đối thủ, lôi đài của hắn đã hợp làm một với lôi đài của Vệ công tử, hai người đang triển khai một cuộc chiến kinh thiên.

Thập Hoàng tử cùng Vệ công tử có thể nói là hai người xuất sắc nhất trong tất cả những thiên tài tham gia thí luyện lần này. Mà thật không may chính là, trận chiến đấu giữa hai người cũng không phải là trận quyết chiến chung cuộc.

Oanh! Phanh! Oành!

Trên lôi đài, kim quang cùng lam quang đan xen hỗn loạn. Thập Hoàng tử cùng Vệ công tử đều có tu vi Thần Biến Trung kỳ, nhưng chiến lực mà hai người phát huy ra lại tiếp cận Thần Biến Đỉnh phong.

Thập Hoàng tử thân là con cháu Hoàng tộc, nội tình thâm hậu, bối cảnh cường đại, chuẩn bị thủ đoạn nhiều đến bất tận. Hai bên hắn có hai con Cổ Thú kỳ quái vừa giống rồng vừa giống cá sấu, toàn thân thể phách cường đại, vô cùng hung mãnh. Mà kim đao long văn trong tay Thập Hoàng tử lại càng là một thanh Thần binh Thiên giai Trung cấp.

Đương nhiên, bối cảnh của Vệ công tử cũng không đơn giản. Trước mặt Vệ công tử có hai con khôi lỗi ám kim sắc thật lớn, giống như hai ngọn núi nhỏ, che chắn ở phía trước, thay Vệ công tử ngăn cản rất nhiều công kích từ phía Thập Hoàng tử.

Trận chiến giữa hai người là sự đối chiến giữa các Linh sủng, khôi lỗi còn có thần binh lợi khí… khiến người ta hoa cả mắt, tâm thần căng thẳng. Mặc dù trận chiến giữa Thập Hoàng tử và Vệ công tử cũng không phải là cuộc chiến chung cuộc, nhưng đối với những kẻ quan chiến, kẻ chiến thắng trong trận chiến này chỉ sợ sẽ chính là Quán quân khảo nghiệm cuối cùng.

– Ngươi là đối thủ mạnh nhất mà ta từng gặp qua! Nhưng ngươi chắc chắn sẽ thất bại không thể nghi ngờ!

Thập Hoàng tử hét lớn một tiếng, mái tóc dài tung bay phất phới, thanh kim đao long văn trong tay dâng trào khí tức Long vận khủng bố, điên cuồng chém ra.

Vệ công tử nhanh chóng lui về phía sau, để cho hai con khôi lỗi cơ giới làm lá chắn thịt, ngăn cản đại bộ phận công kích của Thập Hoàng tử. Nhưng tới lúc này, khôi lỗi cơ giới của hắn đã tổn thương quá mức nghiêm trọng. Một con khôi lỗi trong đó càng bị một trảm của Thập Hoàng tử chém nát bấy.

– Long Khiếu Cửu Thiên!

Thập Hoàng tử hét lớn một tiếng, khí thế trên người mạnh mẽ tăng vọt, đột nhiên chém ra một đao. Chỉ thấy một đầu kim long dữ tợn khổng lồ rít gào một tiếng, khí thế uy chấn bát hoang, mang theo một cỗ lốc xoáy cuồng bạo trùng kích thẳng ra. Cùng lúc đó, Linh sủng của Thập Hoàng tử cũng phát động tiến công mãnh liệt.

Vệ công tử bóp nát một cái ngọc phù, xung quanh thân thể hắn nhất thời xuất hiện một tầng quang tráo lam sắc. Nhưng hắn cuối cùng cũng khó có thể chống lại thế công mãnh liệt của Thập Hoàng tử, quang tráo vỡ nát, thân hình văng ngược về phía sau, bay thẳng xuống khỏi lôi đài. Cứ như vậy, cuộc chiến đỉnh phong vạn chúng chú mục này đã kết thúc.

Hiện tại trong không gian thí luyện này chỉ còn lại có hai tòa lôi đài. Trong đó, lôi đài của Thập Hoàng tử lớn hơn lôi đài của Triệu Phong rất nhiều, bởi vì hắn đã trải qua ba trận chiến đấu.

– Thật không nghĩ tới, đối thủ cuối cùng của ta lại là ngươi!

Thần sắc Thập Hoàng tử cao ngạo, ngữ khí có chút khinh thường. Mặc dù biểu hiện của Triệu Phong ở hai cửa phía trước đã để lại cho hắn ấn tượng cực kỳ sâu sắc, nhưng chính diện đối chiến, Thập Hoàng tử có lòng tin tuyệt đối sẽ có thể nghiền ép Triệu Phong.

Hai tòa lôi đài nhanh chóng di chuyển về phía trung tâm cuối cùng hợp lại với. Cái này chính là nói, trận tỷ thí cuối cùng chính thức bắt đầu!

Trong nháy mắt, Thập Hoàng tử tay cầm kim đao long văn, mang theo long uy kinh thiên chậm rãi đi tới trước mặt Triệu Phong, chém ra một đạo quang ba kim long.

Oanh phanh!

Đạo quang ba kim long kia chém thẳng lên trên quang tráo lam tinh, khiến cho nó run rẩy kịch liệt một trận, phảng phất như sắp sửa vỡ tan vậy. Mà hai con khôi lỗi của Triệu Phong cũng bị hai con Thú sủng của Thập Hoàng tử áp chế gắt gao. Trước mắt, Triệu Phong giống như một gã phế nhân cái gì cũng đều không làm được. Đợi đến khi tòa trận pháp kia vỡ nát, chính là thời điểm Triệu Phong thất bại thảm hại.

Ở bên ngoài, rất nhiều người quan chiến cũng không khỏi thổn thức. Đối với loại tình huống này, bọn họ sớm đã có dự liệu. Mặc dù Triệu Phong có thủ đoạn đông đảo, đối phó với Thần Biến Sơ kỳ có lẽ có tác dụng, nhưng đối với Thập Hoàng tử, căn bản không có một chút tác dụng nào.

Trong trận pháp, Triệu Phong vẫn giống như một khối cổ thạch ngàn năm, cũng không hề có cử động gì.

– Không hỗ là Thập Hoàng tử! Xem ra ta cũng phải toàn lực ứng phó rồi!

Triệu Phong đột nhiên cười lên một tiếng. Bàn tay hắn vung lên, lại thêm bốn thanh trận kỳ hồng sắc nữa xuất hiện, rơi xuống bên trong tầng quang tráo lam tinh, một lần nữa hình thành một tòa trận pháp, xây dựng ra một tầng quang tráo hồng văn, bảo hộ Triệu Phong ở bên trong. Sau đó, Triệu Phong tiếp tục triệu hồi ra hai con khôi lỗi, toàn bộ đều là cấp bậc Thần Biến Đỉnh phong. Mà trong tay Triệu Phong chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện mười mấy quả cầu kim loại.

– Cái gì? Không ngờ còn nhiều thủ đoạn như vậy! Con rùa đen rút đầu này!

Sắc mặt Thập Hoàng tử lộ ra kinh sắc, ngay sau đó mở miệng mắng to. Hắn vốn cho rằng Triệu Phong đã xuất ra hết át chủ bài rồi, nhưng không ngờ đối phương lại còn có thủ đoạn càng mạnh hơn. Trong lúc nhất thời, ngay cả Thập Hoàng tử cũng không làm gì được Triệu Phong, bởi vậy hắn thập phần tức giận.

– Giết!

Thập Hoàng tử cũng không lập tức tiến công Triệu Phong, mà quay sang công kích hai con khôi lỗi Thần Biến Đỉnh phong kia. Hai con khôi lỗi này còn cường đại hơn Thú sủng của hắn một chút, nếu hắn không ra tay hỗ trợ, hai con Linh sủng của chính mình chỉ sợ sẽ phải chết ở chỗ này.

– Ngươi nói ta là rùa đen rút đầu à?

Trên mặt Triệu Phong lộ ra một tia cười lạnh. Trong tay hắn đột nhiên bắn ra một quả cầu kim loại.

– Chết tiệt!

Thập Hoàng tử nhìn thấy một màn này, thân hình lập tức nhảy tránh.

– Bạo!

Triệu Phong khẽ quát một tiếng, quả cầu kim loại bay tới gần Thập Hoàng tử kia lập tức ầm ầm nổ tung, chấn lên một đoàn hỏa lãng khôn cùng.

– Chút tài mọn!

Thập Hoàng tử hừ lạnh một tiếng.

Oanh phanh!

Từ trong đoàn hỏa lãng kia đột nhiên tản mát ra một đám kim quang khôn cùng, đánh cho đoàn hỏa lãng kia từng tấc từng tấc phân liệt. Uy năng của quả cầu kim loại nhiều lắm chỉ có thể gây tổn thương cho Thần Biến Sơ kỳ, đối với Thập Hoàng tử có tu vi Thần Biến Trung kỳ, lại có bảo giáp phòng ngự, mức độ ảnh hưởng cũng không lớn lắm.

Triệu Phong khẽ mỉm cười, một lần nữa ném ra đồng thời ba quả cầu kim loại. Lại một tầng hỏa lãng nữa nhấc lên. Thập Hoàng tử mạnh mẽ bạo phát chân nguyên, một đao chém nó làm đôi. Nhưng không đợi hắn kịp mở miệng, lại thêm ba quả cầu kim loại nữa đã ầm ầm bay tới.

Oanh phanh!

Thanh âm nổ vang liên miên không dứt, hỏa lãng không ngừng bùng nổ trên toàn thể lôi đài. Ba quả cầu kim loại đồng thời bạo tạc cũng tạo thành hiệu quả điệp gia nhất định.

– Ngươi… hết chưa?

Trong lòng Thập Hoàng tử có chút biệt khuất. Tên gia hỏa này cứ luôn trốn bên trong trận pháp, không ngừng dùng hỏa cầu đập hắn. Nhưng hết lần này tới lần khác Thập Hoàng tử lại không thể làm gì được. Tuy là hắn không sợ mấy quả cầu kim loại này, nhưng Triệu Phong liên tục đập ra hỏa cầu gần như bất tận như vậy, ngay cả hắn cũng có chút chịu không nổi a.

– Vẫn chưa hết đâu!

Triệu Phong thập phần nghiêm túc trả lời. Hắn căn bản là lười xuất thủ chiến đấu, cho nên trước khi tham gia thí luyện đã luyện chế ra rất nhiều đạo cụ như vậy.

Vù!

Lại thêm ba quả cầu kim loại nữa bay thẳng về phía Thập Hoàng tử. Lần này, Thập Hoàng tử cũng không mạnh mẽ đối kháng nữa, mà lựa chọn né tránh. Nhưng một màn kế tiếp lại khiến cho hắn cả kinh thất sắc, trừng mắt há miệng.

Chỉ thấy thủ chưởng Triệu Phong khẽ vung lên, một lúc ném ra gần hai mươi quả cầu kim loại, phân tán ra khắp bốn phía, phong tỏa toàn bộ đường lui của hắn.

Ầm ầm ầm!

Vô số quả cầu ầm ầm bạo liệt, hỏa diễm hung mãnh bùng phát loạn xạ, bao trùm khắp toàn thể lôi đài. Thời điểm hỏa diễm biến mất, y phục trên người Thập Hoàng tử tàn phá, lộ ra nhuyễn giáp bên trong. Mà khuôn mặt tuấn mỹ của hắn đã bị hun đen như một gã ăn mày, mái tóc cũng giống như một đám ổ gà vậy.

Thập Hoàng tử thời điểm này còn có chút nào bộ dáng của Hoàng tử nữa? Cho dù là đám cường giả cùng đến đây bảo hộ hắn, sợ rằng cũng đã không nhận ra hắn nữa.

– Triệu Phong!

Thập Hoàng tử phẫn nộ rít gào, ánh mắt hung ác dữ tợn nhìn chằm chằm Triệu Phong, giống như muốn băm vằm hắn thành ngàn mảnh vậy.

– Còn muốn nữa à? Đừng khách khí! Chỗ này ta còn có rất nhiều! Đều thưởng hết cho ngươi!

Triệu Phong thập phần hùng hồn nói, tiếp tục vung tay lên. Hơn mười quả cầu kim loại một lần nữa bay ra.

Khuôn mặt phẫn nộ của Thập Hoàng tử lập tức đại biến. Hắn quả thật là sợ hãi một chiêu này của Triệu Phong.

Oanh! Phanh! Oành!

Trên lôi đài, thanh âm nổ vang liên miên không dứt, mà Thập Hoàng tử thì chạy ngược chạy xuôi, không ngừng né tránh, bộ dáng chật vật không chịu nổi, không còn chút nào phong phạm Vương giả trước đây.

– Chết tiệt! Ngươi đây là bức ta!

Trên mặt Thập Hoàng tử tràn ngập thần sắc lãnh lệ. Hắn không biết Triệu Phong còn có bao nhiêu quả cầu kim loại, nhưng trong khoảng thời gian ngắn hắn cũng không cách nào phá vỡ song trọng trận pháp bảo hộ Triệu Phong kia. Đã như vậy, hắn chỉ có thể sử dụng át chủ bài cuối cùng rồi. Hắn tin tưởng, cái át chủ bài này tuyệt đối có thể chuyển bại thành thắng.

Răng rắc!

Trong tay Thập Hoàng tử đột nhiên xuất hiện một cái ngọc bội long văn, cũng bị hắn bóp nát. Trong nháy mắt ngọc bội liền vỡ vụn, từ trong đó lao ra một đầu long ảnh ám kim sắc to lớn vô biên, uy thế ngập trời, trấn áp hết thảy mọi sinh linh.

– Đi chết đi, Triệu Phong!

Thập Hoàng tử gầm thét rít gào. Cái ngọc bội này là vật phẩm bảo mệnh do Phụ hoàng hắn cấp cho, hơn nữa lại là công kích linh hồn. Cho dù là cường giả Bất Diệt Trung kỳ, cũng có thể trong nháy mắt bị miễu sát.

Oanh!

Đạo long ảnh ám kim sắc kia phóng thẳng ra, xuyên thấu qua hai tầng trận pháp phòng hộ, chui thẳng vào trong thân thể Triệu Phong. Nhìn thấy đạo long ảnh ám kim sắc kia thành công chui vào trong cơ thể Triệu Phong, Thập Hoàng tử liền nở nụ cười đắc thắng.

Bên kia, Triệu Phong cũng mỉm cười. Trong thế giới linh hồn của hắn, đạo long ảnh ám kim sắc kia đang phóng xuất ra một cỗ lực lượng khôn cùng, ý đồ hủy diệt linh hồn của Triệu Phong.

Nhưng đúng lúc này, trong linh hồn nhìn như nhỏ yếu của Triệu Phong đột nhiên xuất hiện một hư ảnh nhãn đồng mộng huyễn to lớn vô biên. Ngay khoảnh khắc bị cái nhãn đồng này nhìn trúng, uy thế của đạo long ảnh ám kim sắc kia trong nháy mắt liền biến mất không còn. Bản thân nó thì run run rẩy rẩy, cúi đầu phủ phục cầu xin tha thứ.

Trên nhãn đồng mộng huyễn chớp động một đạo lưu quang, một cỗ uy áp đáng sợ khó có thể hình dung ầm ầm phóng xuất ra. Không tới nửa hơi, đạo long ảnh ám kim sắc kia đã bị oanh kích nát bấy.

– Như thế nào không có phản ứng gì nữa? Hẳn là đã chết rồi a…

Thập Hoàng tử gắt gao nhìn chằm chằm phản ứng của Triệu Phong.

Đột nhiên đúng lúc này, Triệu Phong chợt ngẩng đầu nhìn về phía Thập Hoàng tử, trên mặt lộ ra một nụ cười khiến cho hắn chấn kinh sợ hãi. Bàn tay Triệu Phong chợt vung lên, hơn mười quả cầu kim loại ầm ầm bay ra.

– Làm sao có thể?

Trong lòng Thập Hoàng tử dâng lên sóng biển cuộn trào, nhưng hiện tại hắn cũng không kịp suy nghĩ nhiều nữa, lập tức xoay người phóng chạy.

– Trốn chỗ nào?

Triệu Phong tiếp tục ném ra mấy chục quả cầu kim loại.

– Triệu Phong, ta với ngươi thế bất lưỡng lập!

– A! Ngươi cái tên rùa đen rút đầu này!

– Triệu Phong, có bản lĩnh đường đường chính chính đánh với ta một trận!

– …

Dần dần, Thập Hoàng tử ngay cả khí lực để kêu gào cũng đều không có. Toàn thân Thập Hoàng tử đều là thương tổn, sức cùng lực kiệt, cuối cùng bị oanh kích xuống khỏi lôi đài. Sắc mặt hắn vặn vẹo giãy dụa, bộ dáng đau khổ tột cùng. Nếu chính diện chiến đấu bị đánh bại cũng còn chấp nhận được, nhưng bị đánh bại như vậy, hắn thật sự là không cam lòng a!

Ở bên ngoài, tất cả mọi người cũng đều sớm đã tê dại. Từ đầu tới cuối, Triệu Phong cũng không hề nhúc nhích chút nào, mà Thập Hoàng tử thì chạy loạn khắp nơi, không ngừng né tránh. Cuối cùng hắn cũng không thể tránh khỏi, bị oanh kích xuống đài. Hiện tại, không ít người cũng đều cảm giác, Thập Hoàng tử thật sự là quá biệt khuất, quá đáng thương rồi.

Sau một lúc thật lâu, Tộc trưởng Lục gia mới đứng lên, mở miệng nói:

– Quán quân thí luyện lần này là Triệu Phong!

Sau khi nói xong, hắn lại một lần nữa sửng sốt. Tựa hồ ngay cả hắn cũng không ngờ lại là kết quả này. Đây thật sự là quá ngoài dự đoán của mọi người rồi. Nhiều thiên tài tuấn kiệt như vậy, không ngờ lại bị một gã Tinh Nguyên Sơ kỳ đạp dưới chân.

Bá!

Trên quảng trường đột nhiên xuất hiện hai đạo quang trụ bạch sắc, trong đó chậm rãi hiện ra hai đạo thân ảnh. Một người trong đó vẫn còn khoanh chân ngồi trên mặt đất, không chút cử động, mà người còn lại thì không còn hình dáng, toàn thân cháy đen, sớm đã không còn vẻ anh tuấn, ngạo khí cùng với long uy như trước đây.

Mà những thanh niên tuấn kiệt còn lại trên quảng trường, thời điểm nhìn thấy Triệu Phong xuất hiện cũng không khỏi lui về phía sau vài bước. Hoa Thiên Phong lại càng sợ hãi vô cùng. Ngay cả Thập Hoàng tử cũng bị chỉnh thành như vậy, ngẫm lại tao ngộ của chính mình trước đây, đã xem như là vô cùng may mắn rồi.

Triệu Phong bình thản đứng lên, vẻ mặt mỉm cười, tiến về phía trước mấy bước.

– Hừ!

Bên cạnh Tộc trưởng Lục gia, một lão giả hắc y đột nhiên hừ lạnh một tiếng. Hắn là tộc nhân của Hoàng tộc, cùng đi với Thập Hoàng tử tới đây. Hành vi trước đây của Triệu Phong đã khiến cho hình tượng của Hoàng tộc bị tổn hại, khiến cho hắn thập phần không vui.

Nhưng đúng lúc này, ánh mắt Triệu Phong chợt quét tới, nhìn chằm chằm về phía lão giả hắc y kia. Trong nháy mắt, tâm thần lão giả hắc y nhất thời rung động, hắn cảm giác trong chỗ u minh phảng phất như có một gã cường giả tuyệt thế đang nhìn chằm chằm hắn, toàn bộ những bí mật trên người hắn hoàn toàn không chút che giấu, bị đối phương nhìn thấu rõ ràng.

Sau khi thoáng uy hiếp kẻ này một chút, ánh mắt Triệu Phong lại nhìn về phía Lục Phỉ Nhi cùng Lục Cầm Nhi. Lúc này, hai nàng cũng đang nhìn về phía Triệu Phong.

Triệu Phong là Quán quân khảo nghiệm, có tư cách cầu hôn các nàng, mà các nàng lại không thể nào cự tuyệt. Nhưng kỳ quái chính là, mặc dù tu vi của Triệu Phong không bằng các nàng, nhưng không hiểu vì sao, các nàng cảm thấy Triệu Phong thập phần quen mắt, có một loại cảm giác thân thiết khó hiểu, tựa hồ như đã từng gặp qua ở nơi nào vậy.

– Tiểu tử, ngươi dự định cầu hôn nữ nhi nào của ta?

Tộc trưởng Lục gia lộ ra mỉm cười thân thiện. Triệu Phong đã định sẽ trở thành con rể của hắn, đối với tiểu tử Triệu Phong này, hắn cũng không chút ghét bỏ, trái lại còn cảm thấy vô cùng hứng thú.

Lục Phỉ Nhi cùng Lục Cầm Nhi cũng đều nhìn chằm chằm Triệu Phong. Ngay cả các nàng cũng đều không phát giác, chính mình đã bị gã thiếu niên trước mắt này hấp dẫn, muốn biết đối phương sẽ nói ra đáp án như thế nào.

– Ta… cả hai nàng cũng đều muốn!

Triệu Phong khẽ mỉm cười, sắc mặt hơi có chút ngượng ngùng, nhưng cuối cùng vẫn là mở miệng nói.

Bốn phương tám hướng hoàn toàn yên tĩnh trầm mặc, tất cả mọi người đều trợn to cặp mắt. Tựa hồ theo quy củ đặt ra, Quán quân khảo nghiệm chỉ có thể cầu hôn một người thôi a? Trong lòng đám thiên tài tuấn kiệt kia nhất thời tức giận mắng chửi Triệu Phong, sao lại có thể lòng tham không đáy như vậy.

Mà sắc mặt Lục Phỉ Nhi cùng Lục Cầm Nhi cũng lộ ra một tia thần sắc kinh ngạc, hiển nhiên cũng thập phần ngoài ý muốn. Trên mặt hai người lại càng lộ ra một tia đỏ bừng.

– Các ngươi, có nguyện ý không?

Triệu Phong cũng không để ý tới phản ứng của tất cả mọi người, mà chỉ trực tiếp hỏi Lục Phỉ Nhi cùng Lục Cầm Nhi. Trong nhãn mâu của hắn đột nhiên lưu chuyển một tia màu sắc huyễn thải sáng lạn, chiếu rọi vào nhãn mâu của hai nàng, tiến vào sâu trong linh hồn các nàng.

Một màn này, những Võ giả bình thường căn bản không thể nhìn thấy cũng không thể cảm nhận được. Nhưng lúc này, bốn phương tám lại vang lên thanh âm kêu gào ầm ầm chấn động.

– Quy củ là Quán quân khảo nghiệm chỉ có thể cầu hôn một người mà thôi, lúc đó đối phương mới không thể cự tuyệt! Hắn làm sao có thể cầu hôn luôn cả hai người được chứ?

– Ha hả… cầu hôn duy nhất một người, đối phương không thể nào cự tuyệt. Mà tiểu tử này lại cầu hôn luôn cả hai người, các nàng sẽ có thể cự tuyệt a!

– Đúng vậy! Hai vị Tiên tử làm sao có thể coi trọng tiểu tử này được? Các nàng nhất định sẽ cự tuyệt!

Kể cả đám thiên kiêu đã thất bại kia cũng không khỏi cười rộ lên, đợi nhìn thấy cảnh Triệu Phong làm trò cười cho cả thiên hạ.

Một hồi lâu sau, những thanh âm xôn xao ở bốn phía mới phai nhạt xuống, hai vị Tiên tử rốt cuộc cũng miệng:

– Ta nguyện ý!

Khoảnh khắc này, mọi âm thanh hoàn toàn biến mất, so với trước đây lại càng an tĩnh hơn. Tiếng hít thở của tất cả mọi người đều có thể nghe thấy rõ ràng. Ngay sau đó, Lục Phỉ Nhi cùng Lục Cầm Nhi trực tiếp đứng lên, chủ động lao ra, nhảy thẳng vào lồng ngực của Triệu Phong.

Một màn này lại càng khiến cho vô số người giống như bị sét đánh, có loại xung động nghĩ muốn đập đầu vào tường tự sát. Ngay cả Tộc trưởng Lục gia, cũng chính là phụ thân của hai nàng, lúc này cũng giống như bị hóa đá vậy.

– Phụ thân, chúng ta nguyện ý!

Đúng lúc này, hai nàng xoay người lại, đồng thanh nói lớn. Hiện tại các nàng đã khôi phục lại trí nhớ của kiếp trước. Song phương đã là ngươi tình ta nguyện, cho dù vô số người bốn phía có đưa ra vô số lời phản đối đi chăng nữa thì cũng đều vô dụng!

Cùng lúc đó, bốn gã người hầu của Triệu Phong nhanh chóng bay ra, mỗi người đều lấy ra những sính lễ sớm đã chuẩn bị sẵn, đưa cho bên phía Lục gia. Cứ như vậy, việc hôn nhân này liền được định xuống!

o0o

Rất nhanh, tin tức này đã truyền về tới Triệu gia tại Nam Vận Thành. Rất nhiều cao tầng Triệu gia cũng không nghĩ tới, Triệu Phong đi ra ngoài một chuyến, không ngờ lại là đi đính hôn, hơn nữa đối tượng đính hôn lại còn là hai nàng thiên kiêu chi nữ của Lục gia.

Ngay lập tức trong Nam Vận Thành liền giăng đèn kết hoa, bầu không khí vô cùng vui vẻ. Ai cũng biết, hôm nay là ngày Nhị nhi tử Thành chủ Triệu Phong cưới hai vị thiên kiêu chi nữ của Lục gia.

o0o

Trong phòng hoa chúc, Triệu Phong ngắm nhìn hai nàng thê tử mỹ lệ vô song, trên mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc.

– Kiếp trước đã không thể cấp cho các ngươi một buổi hôn lễ trọn vẹn, kiếp này, sau khi chúng ta kết hôn, sẽ cùng nhau vân du khắp các Đại Thế giới!

Lúc này, ngay cả Triệu Phong cũng có chút khẩn trương, nhưng càng nhiều hơn chính là vui vẻ.

Bên kia, Liễu Cầm Hâm cùng Triệu Vũ Phỉ lại càng khẩn trương hơn. Trên dung nhan xinh đẹp nhuộm đẫm từng điểm từng điểm phấn hồng, khiến người ta nhìn thấy cũng phải ngây ngất.

Sau khi uống rượu giao bôi, mở ra khăn hồng, Triệu Phong không khỏi nhẹ nhàng hôn lên cặp môi hồng nhuận của hai nàng thê tử…

HẾT

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.