Bữa tiệc mừng thọ của lão gia đã bắt đầu, hầu hết khách mời đều đã tới đại sảnh.
Trên hành lang tầng cao nhất của biệt thự, một người đàn ông tóc tím mặc áo khoác da đen đầy hạt lấp lánh tung đồng xu lên tay rồi quay người định đi xuống.
Gã va phải một thanh niên tóc đen mặc áo hoodie đang đi ngược chiều.
Thanh niên vội vàng xin lỗi rồi nhanh chóng rời đi.
Gã tóc tím thầm “khinh” một tiếng, bực bội phủi tay áo, đột nhiên dừng lại, lập tức quay đầu nhìn lại.
Hành lang đã trống trơn.
Gã ta nheo mắt lại.
Vừa rồi, gã cảm nhận được… khí tức của “Hắn”.
…
Giọt nước đọng trên mái tóc nâu rơi xuống. Tạ Diêm tắm xong, quấn tạm áo choàng, mở cửa phòng tắm bước về phía tủ quần áo.
Sở Thập Hàm đang dựa vào bàn cạnh tủ, nghe tiếng cửa mở liền ngẩng lên: “Ý anh là, gã tóc tím lúc nãy cũng là một dị biến thể?”
“Ừm” Tạ Diêm mở tủ, bên trong mọi thứ đều được giữ gìn ngăn nắp. Xem ra lão gia vẫn nhớ tới hắn, không cho phép ai đụng vào đồ đạc của hắn. Hắn lấy ra một chiếc áo sơ mi, “Anh thử cảm ứng. Hắn cũng cảm nhận được anh, nhưng không thấy rõ mặt.”
Sở Thập Hàm khoanh tay nhìn hắn: “Mấy kiểu dị biến thể các anh cứ cảm ứng qua cảm ứng lại thế à?”
Tạ Diêm dừng tay, khẽ cười, bỗng bước tới ôm chặt Sở Thập Hàm lăn lên giường.
Hắn cúi đầu dụi vào vai Sở Thập Hàm: “Em ghen cả chuyện này nữa à? Vậy bây giờ anh cắn Tiểu Thập một phát, biến em thành dị biến thể luôn nhé?”
Mái tóc ẩm của Tạ Diêm cọ vào cổ Sở Thập Hàm khiến cậu hơi ngứa ngáy: “Cắn một phát là thành dị biến thể?”
“Tất nhiên là không.” Tạ Diêm lại cười, hắn đã cắn Sở Thập Hàm không biết bao nhiêu lần rồi. Nếu cắn một phát mà thành dị biến thể, có lẽ Sở Thập Hàm đã sớm biến thành một chú mèo con rồi… chắc là mèo nhỉ? Hay sẽ là một loại dị biến thể khác?
“Mấy người… dị biến thể… còn có năng lực gì khác không?” Sở Thập Hàm do dự hỏi, “Gần đây anh cắn tuyến thể em, em thấy mình không còn bài xích nữa.”
Không chỉ không bài xích, Sở Thập Hàm còn có cảm giác muốn quy phục một cách vô thức, như bị chinh phục ấy.
Một alpha lại có cảm giác này với một alpha khác, quả thực quá kỳ lạ.
“Có sao?” Tạ Diêm tỏ vẻ ngây ngô “Anh không rõ lắm, mới làm dị biến thể chưa được mấy tháng.”
“……” Sở Thập Hàm không muốn nói chuyện nữa, “Anh có nghĩ sự dị biến của anh liên quan đến thí nghiệm họ nhắc đến không?”
Tạ Diêm thong thả cởi áo choàng, mặc áo sơ mi vào: “Chưa chắc. Nếu thực sự có liên quan, Tạ tiên sinh sẽ không bao giờ tha cho anh.”
“Nhưng anh nói, dị biến thể lúc nãy…”
Tầng cao nhất vốn là phòng của gia tộc họ Tạ. Tạ Diêm chỉ định về phòng thay lại trang phục cải trang, không ngờ lại gặp phải dị biến thể kia.