Tạ Diêm gần như đang cắn xé đôi môi Sở Thập Hàm.
Cả hai nhanh chóng nếm được vị tanh của máu trong miệng nhau, thứ mùi vị ấy theo vòm họng xộc thẳng lên mũi.
Nhưng Tạ Diêm dường như vẫn chưa thỏa mãn, lưỡi hắn quấn lấy những giọt máu vừa bị cắn ra, nhấn chìm chúng trong sự xáo trộn của nước bọt.
Sở Thập Hàm cứng đờ người trước sự hiện diện của người khác, nhưng cậu hiểu rõ việc dỗ dành Tạ Diêm là ưu tiên hàng đầu. Từng chút một, cậu dùng đầu lưỡi chạm nhẹ vào lưỡi Tạ Diêm, như đang vỗ về một con thú dữ đang nổi cơn hung hăng.
Nụ hôn của Tạ Diêm dần trở nên dịu dàng hơn.
Mục Tư Niên trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng trước mắt: Trước đây khi nghe Sở Thập Hàm kể, hắn chưa bao giờ thực sự hình dung ra cảnh Sở Thập Hàm bị áp đảo như thế này.
Bởi lẽ trong suốt nhiều năm qua, Mục Tư Niên luôn thấy Sở Thập Hàm mạnh mẽ, quyết đoán, lạnh lùng – một sát thủ thực sự không chút tình cảm.
Trừ những lúc nhắc đến “ca ca”.
Hắn chưa bao giờ tưởng tượng ra cảnh Sở Thập Hàm bị khống chế hoàn toàn: Đôi môi mỏng thường lạnh lẽo giờ đỏ ửng, khuôn mặt vốn vô cảm nay ửng hồng, những kỹ năng chiến đấu khiến giới sát thủ Khu 13 khiếp sợ giờ trở nên vô dụng. Sở Thập Hàm bị ép đứng đó, thậm chí phải ngửa đầu lên để đón nhận nụ hôn.
Nhưng kẻ đang đè lên người Sở Thập Hàm kia lại có đủ tư cách và khí chất để làm điều đó.
Mục Tư Niên không biết phải miêu tả cụ thể thế nào, nhưng nếu phải dùng một từ, đó chắc chắn là “bạo chúa”.
Một vị vương điềm tĩnh nhưng tàn bạo, thanh nhã nhưng thô bạo, hắn luôn nhìn xuống thế gian từ góc độ của kẻ bề trên, coi chúng sinh chỉ là lũ kiến hôi có thể nghiền nát dưới chân bất cứ lúc nào.
Hắn tuyệt đối không bao giờ nhường lại thứ thuộc về mình.
Nếu có kẻ nào dám thèm khát, chắc chắn sẽ bị xé nát thành từng mảnh.
Còn với thứ thuộc về hắn… đương nhiên hắn có quyền chơi đùa tùy ý…
Tạ Diêm dường như cũng cảm nhận được ánh nhìn dưới chân, hắn khẽ cười, đột nhiên một tay siết lấy gáy Sở Thập Hàm, ép đầu cậu đập vào tường, tay kia đã luồn xuống phía dưới!
Chiếc thắt lưng quân dụng được cài chỉn chu bị giật lỏng một đoạn, Tạ Diêm không chút khó khăn luồn tay theo khe hở, rồi đột ngột siết chặt!
“Ưm!” Sở Thập Hàm thở gấp, những đám mây hồng phớt bắt đầu lan trên gương mặt trắng lạnh thường ngày, “Tạ Diêm!”
Chẳng lẽ hắn định làm chuyện ấy trước mặt Mục Tư Niên sao?!
Vừa mới còn ngoan ngoãn để hắn hôn hít, giờ Sở Thập Hàm đột nhiên giãy giụa!
Dù cùng là alpha cấp S, thể năng lẽ ra không chênh lệch nhiều, nhưng Tạ Diêm thậm chí chẳng thèm liếc mắt, dễ dàng khống chế Sở Thập Hàm trong một nốt nhạc, tiếp tục đưa tay xuống dưới như chẳng có chuyện gì.