Tắc kè hoa run rẩy dưới ánh mắt Tạ Diêm, bản năng lùi lại một bước.
Tạ Diêm từ từ tiến gần: “Theo thứ tự xếp hạng của Mục Tư Niên, ta thực sự không ngờ ngươi lại yếu đến thế.”
Tắc kè hoa: “…” Tại ngươi quá mạnh đấy chứ?
Cuối cùng, tắc kè hoa vẫn chọn cách cứng họng: “Ồ? Ngươi đoán xem tại sao thứ hạng của ta lại cao thế?”
Tạ Diêm khoanh tay nhìn gã với vẻ thích thú.
Chiếc đuôi và lưỡi bị chặt đứt trên sàn bắt đầu ngọ nguậy, từng chút một bò về phía Tạ Diêm. Khi chỉ còn cách nửa tấc, chiếc đuôi bất ngờ dựng đứng, dùng hết sức bình sinh đập mạnh về phía Tạ Diêm!u
Sở Thập Hàm đứng phía sau hét lên: “Tạ Diêm!”
Tạ Diêm thậm chí không thèm quay đầu, lực tinh thần đặc như xúc tu cuốn lấy chiếc đuôi rồi nện mạnh xuống đất: “Nói thật, mai phục cũng nên đổi chỗ chứ? Lần nào cũng y chang, chán chết đi được.”
Chiếc lưỡi còn lại vẫn cố vùng vẫy, bật lên khỏi mặt đất định tấn công Tạ Diêm, nhưng ngay lập tức bị hắn dùng chân đạp mạnh xuống sàn.
Tắc kè hoa từ từ mọc lại đuôi và lưỡi, nghiến răng nhìn Tạ Diêm: “Mỗi lần ngươi chặt một bộ phận của ta, ngươi lại thêm một kẻ thù. Hơn nữa ta có thể tái sinh vô hạn, xem ngươi còn ra vẻ ta đây được bao lâu nữa.”
Tạ Diêm nghiêng đầu, đột nhiên trầm giọng: “Chân tay à… Vậy nếu ta chặt đầu ngươi, ngươi có tái sinh được không?”
Tắc kè hoa giật mình, gần như ngay lập tức hiểu ra, vội vàng ngồi thụp xuống!
Mái tóc không kịp né tránh bị áp lực tinh thần của Tạ Diêm xén mất một nửa. Toàn thân nó dựng hết cả tóc gáy, vung đuôi về phía trước che tầm nhìn của Tạ Diêm, nhân cơ hội này lại lẩn trốn.
Sở Thập Hàm lặng lẽ quan sát hai người. Cậu cảm thấy Tạ Diêm có chút khác thường – vốn dĩ luôn là người khuyên cậu đừng sát phạt quá đà, nhưng những lời vừa rồi của Tạ Diêm… lại thoảng chút tàn nhẫn đầy thú tính.
Hơn nữa, có phải Tạ Diêm kiểm soát lực tinh thần… hơi quá mức điêu luyện?
Trong toàn liên bang và đế quốc, đa số đều dùng bộc phát lực tinh thần để chiến đấu.
Nhưng Tạ Diêm lại có thể ngưng tụ lực tinh thần thành thực chất, cuốn lấy cái đuôi kia như xúc tu… sao mà giống cách tắc kè dùng lưỡi quấn người thế?
Chẳng lẽ Tạ Diêm đang học lỏm tại chỗ…
Khi chiếc đuôi vung tới, thân thể gã lập tức tách rời khỏi đuôi, nhanh chóng ẩn hình, quay đầu bỏ chạy.
Nếu lúc trước còn chút ý định đối đầu với Tạ Diêm, thì giờ đây hoàn toàn không còn tâm tư đó nữa. Bản năng mách bảo gã – tuyệt đối không phải là đối thủ của Tạ Diêm.
Thậm chí… gã còn có cảm giác muốn quỳ phục trước Tạ Diêm.
Tạ Diêm vừa dùng áp lực tinh thần khống chế chiếc đuôi tắc kè, vừa phân ra mấy sợi tơ nhỏ, bọc quanh tạo thành vòng tròn khổng lồ rồi bắt đầu xiết chặt vào trung tâm.