Chiến Binh Bất Bại - Long Thiên (Full)

Chương 157 Tôi mới có thể tự do bay nhảy thế này”.


Lữ mập cho người xử lý chỗ thi thể ở trên núi Trung Nam xong, Long Thiên liền nhanh chóng lái xe quay về biệt thự nhà họ Vương, dù chả biết tại sao tên thầy thuốc xấu xa Nhan Như Ngọc lại tới Bắc Hải đúng lúc này, nhưng Long Thiên không dám chắc khi Tần Tung Hoành tấn công biệt thự nhà họ Vương, Nhan Như Ngọc thích đứng xem kịch đó sẽ ra tay giúp đỡ hay không, dù sao anh ta cũng nổi tiếng là có tính cách cổ quái.   

             Gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, nhưng tính cách kỳ cục quái đản đến một người tự cảm thấy bản thân đầy sáng tạo và độc đáo như Long Thiên cũng không hiểu nổi, Nhan Như Ngọc đã chứng thực cho câu nói: dù làm người hay làm việc, tất cả đều phải xem tâm trạng đã, Quỷ Môn xuất thân từ đảo quốc, Nhan thần y nổi danh khắp cả nước, rất nhiều nhà quyền thế thậm chí là thủ tướng đều đến chỗ anh ta khám bệnh, khi anh ta vui vẻ thì sẽ giúp người ta khám chữa, lúc bực dọc thì liền đóng cửa không tiếp khách, kể cả là thủ tướng cũng không ngoại lệ.  

             Long Thiên nhớ có một lần, một cậu bé con nhà quyền thế mắc phải căn bệnh lạ, mỗi khi trời mưa hai chân như bị đá nặng đè lên, không thể cử động, nhà đó thuộc dòng dõi cao quý nhất nhì ở đảo quốc, tương đương với địa vị của nhà họ Long ở Hoa Hạ. Họ đã khám ở rất nhiều nơi nhưng vẫn không khỏi, về sau nghe ngóng được thông tin về Nhan Như Ngọc mới đến hỏi khám, kết quả do bố của cậu bé kia tông chết con mèo trên đường tới đó, thế là anh ta liền đuổi cả nhà ra khỏi cửa.  

             Nhà quyền thế kia không chịu được nỗi nhục này, lập tức liên hệ với cấp trên của Quỷ Môn, ai ngờ lúc cấp trên tới đó cũng bị Nhan Như Ngọc tống ra khỏi cửa, đã thế còn ra tay đánh luôn mấy người cấp trên mà bình thường anh ta cũng không ưa, đại khái tỏ rõ thái độ dù có đánh chết cũng sẽ không chữa bệnh cho cậu bé kia.  

             Về sau thật sự không còn cách nào khác, người đứng đầu nhà quyền thế kia phải tổ chức tang lễ long trọng còn hơn cả lúc bố ông ta chết cho con mèo kia, lúc này mới khiến Nhan Như Ngọc vơi giận, đồng ý chữa bệnh cho cậu bé. Sau khi chữa xong chân lại đến lượt tay mắc phải tình trạng y hệt, rõ ràng là đang cố tình chỉnh bọn họ, nhưng nhà quyền thế kia chẳng thể làm gì, đánh thì không đánh lại, đã vậy vẫn phải nhờ người ta khám bệnh, vì thế đành bỏ ra 3 năm trời, làm từ thiện hơn 1 tỷ yên mới đổi lại được bình an cho con trai.  

             Người ta dùng tiền chữa bệnh, Nhan Như Ngọc thì muốn trao đổi đồ vật, mấy năm qua, số người bị anh ta hại không hề ít, Long Thiên cũng là một trong số đó, anh từng tới tìm tên đồng bóng này để chữa trị chân cho Tiêu Ngọc Phong, cơ mà nghĩ lại anh ta bắt anh làm người hầu nửa năm đã là hời cho anh lắm rồi, đổi lại là người khác, sợ là phải lấy hai chân ra để trao đổi. Nếu lần này Nhan Như Ngọc ra tay cứu Vương Lệ Trân, không biết anh chuẩn bị phải đối mặt với thử thách gì nữa, nghĩ tới đây Long Thiên lại khổ não.  

             Lữ mập ngồi trong xe, thấy Long Thiên vẻ mặt rầu rĩ buồn khổ thì cũng không làm phiền anh. Đến bây giờ ông ta vẫn chưa hết ngạc nhiên với năng lực của Long Thiên, ôi mẹ ơi, hơn 10 cao thủ cấp Huyền đó, bình thường nếu như gặp phải một người, Lữ mập chẳng phải đối xử như gặp cao nhân hay sao? Không nói đâu xa, ví dụ như ông Hoàng đây, ông ta chưa đạt đến cấp Huyền nhưng Lữ mập đã vô cùng coi trọng rồi chứ đừng nói là cao thủ cấp Huyền, đó là những người mà cả đời này khó mà gặp nổi.   

             Ấy vậy mà hơn 10 cao thủ cấp Huyền đều chết cả, đã vậy còn chết trong vòng chưa đầy 10 phút, Lữ mập mặc dù đi theo ông chủ Long Thiên Tượng, đã được mở mang tầm mắt không ít, nhưng chưa từng gặp ai kinh khủng đến vậy, trong trí nhớ của ông ta, chỉ cần vài giây để giết cao thủ cấp Huyền cũng chỉ có Công Tôn vô địch, một người quanh năm suốt tháng giấu mình ở nhà họ Long, nhưng ông Công Tôn bao nhiêu tuổi rồi cơ chứ, cậu chủ mới hai mấy tuổi đầu, so sánh thế này thì thật khập khiễng, nhưng thêm vài năm nữa, chẳng phải cậu chủ sẽ trên cơ cả ông Công Tôn ư?  

             “Tôi không ngại dằn mặt mấy người họ Sở kia, nhưng chuyện này mà làm to thì bà nội sẽ là người phản đối đầu tiên, bà không đồng ý thì Long Thiên Tượng sẽ đồng ý chắc? Lúc đó mà phái Quách Bạch Hổ tới thì chẳng phải tôi sẽ bị trói thành hình chữ X bắt nhốt về cái nhà đó sao, làm gì còn chuỗi ngày tự do thoải mái như thế này nữa, đã thế tôi với bà xã còn chưa hoàn thành bước cuối đâu, nếu ông mà phá hỏng việc của tôi, cẩn thận cái tai còn lại đấy!”, Long Thiên gằn giọng, hơn nữa anh cũng sợ bà nội biết chuyện lại tức giận đổ bệnh, dù gì anh về Hoa Hạ bao lâu nay mà vẫn chưa tới thăm bà, khiến bà buồn lòng biết bao, còn về cái người Quách Bạch Hổ, bùa hộ mệnh của Long Thiên Tượng, trước khi anh vào Quỷ Môn thì ông ta đã có thể không dùng tay mà vẫn đánh anh ngã sấp mặt, nhưng giờ thì không chắc.                Lữ mập khó hiểu: “Cậu chủ, chuyện cậu kết hôn với chủ tịch Vương có bao nhiêu người trong nhà họ Long biết thế?”                Long Thiên tùy ý đáp: “Ngoài ông, Cừu Đông Thanh và tên nhà giàu mới nổi kia ra thì dường như không còn ai khác, có bọn họ giúp che giấu, tôi mới có thể tự do bay nhảy thế này”.                Lữ mập kinh ngạc nói: “Nếu ông chủ biết thì tôi không hề thấy kỳ lạ, nhưng cô Cừu biết mà không…”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.