Người Khố Lợi Á hỏi dò là một nam tử, nam tử này hẳn có biến dị huyết mạch, bề ngoài giống hệt nhân loại, một đầu tóc đen, làn da cũng ngăm đen, ngũ quan tương đối anh tuấn, khí chất mang theo chút tang thương, chỉ là nhãn thần lười biếng, hắn đang ngồi trên ghế, chậm rãi rót rượu vào chén pha lê, phảng phất như không nghe thấy Khố Lợi Á nói.
“Lennon!” Khố Lợi Á bất mãn hỏi: “Ngươi hiểu nhiều biết rộng, có ý kiến gì đối với u linh long không?”.
Lennon quyến luyến không thôi hạ chén rượu trong tay xuống bàn, lúc này mới nói: “Một bộ phận tà pháp sư hoặc dịch ma có thể sử dụng hắc ám ma pháp sai khiến kẻ chết trở thành vong linh sinh vật, nhưng những ma pháp này yêu cầu đối với tinh thần lực rất cao, nếu như tinh thần lực của kẻ bị sai khiến vượt qua kẻ sai khiến, thì kẻ sai khiến sẽ bị cắn trả mãnh liệt, thậm chí có thể tinh thần lực bị sụp đổ”.
Khố Lợi Á khẽ gật đầu, hắn thấy Lennon lại bắt đầu nhàm chán uống rượu, không khỏi nhíu mày nói: “Những kiến thức cơ bản này ta cũng biết, ta hỏi là cách nhìn của ngươi”.
“Mân quả tửu của ta hết rồi, Lai Á trấn có thứ này là hấp dẫn người nhất” Lennon nhìn chén rượu trống trơn, “Ta biết ngươi có hàng tồn, cho ta một bình đi”.
Khố Lợi Á tức đến suýt thì phát tác, nếu đổi là Cách Tư, hắn đã sớm đánh cho một trận rồi. Chẳng qua, Lennon này không đơn giản, tuy thực lực tầm thường, nhưng dù là đoàn trưởng cũng coi trọng vô cùng, còn phân phó hắn không thể làm trái ý.
Lần này Lennon chủ động theo Khố Lợi Á đi, nguyên nhân là vì gian díu với cô vợ trẻ của trưởng trấn Lai Á trấn, gian tình bị lộ, bị người ta lùng bắt khắp trấn, cả ngày trong đuổi giết, bất đắc dĩ mới đến Tây Lang sơn lánh họa. Chẳng qua Khố Lợi Á có thể khẳng định, rượu của tên này còn rất nhiều, chẳng qua là muốn lấy của mình mà thôi.
Lennon đón lấy chai rượu Khố Lợi Á ném đến, lúc này mới cười, chẳng qua giống như là cười với chai rượu vậy…
“Rất đơn giản, con u linh long này một là quái vật chân chính do long tộc biến dị thành, hoặc là vong linh sinh vật bị người khác khống chế. Bất kể tình huống nào thì ngươi đều không chọc được”.
Nói nhảm! Biểu tình của Khố Lợi Á trở nên âm trầm, chỉ thấy Lennon còn nói thêm: “Chỉ bất quá, từ long uy mà tính, thực lực của hắn yếu hơn trong tưởng tượng, nếu là long uy của cự long chân chính, đừng nói là dọa ngã, cả khí lực chạy trốn cũng không còn, nào còn mệnh sống đến hiện tại. Đương nhiên cũng có thể lý giải là sau khi biến dị làm năng lực suy yếu hoặc là nguyên nhân nào đó khác. Theo ta xem, u linh long càng nhiều là cảnh báo, cấm người khác đến gần vùng chủ quáng động, chết đều là những người đến gần hoặc vào trong đó”.
Kỳ thực từ lời kể của đám đạo tặc, còn có mấy điểm nghi vấn, nhưng mà Lennon cũng lười nhác nói nhiều.
Khố Lợi Á bỗng cảm thấy có điểm đạo lý, dù sao mục đích Hồng Ma đạo tặc đoàn chiếm lĩnh quáng động cũng không phải để khai quáng, nên chuyện này cũng không quan trọng, nhưng Lưu Lệ cùng Cách Tư đã chết, khẳng định hắn sẽ bị Ban Nạp Khắc trách móc, sớm biết vậy không nên ở lại thêm ba ngày. Đoàn trưởng cùng hắn, Ban Nạp Khắc, Lưu Lệ cùng Cách Tư là hai thế lực, nếu như phía Ban Nạp Khắc nhất định truy cứu, thì đoàn trưởng cũng không bảo hộ được hắn.
Kỳ thực cho dù hắn về sớm, gặp phải chuyện này cũng không có biện pháp, làm không tốt còn theo chân Lưu Lệ cùng Cách Tư ấy chứ! Hiện tại nên nghĩ xem làm thế nào để trách nhiệm hạ thấp nhất!
Có! Quáng vụ sở! Trong đầu Khố Lợi Á linh cơ chợt hiện, vốn nhiệm vụ của Cách Tư là giải quyết tân nhiệm quáng vụ quan, hiện tại Lưu Lệ cùng Cách Tư đã chết, như vậy nhiệm vụ này do mình hoàn thành, cũng có thể dùng công lao bịt miệng người khác.
Sắc trời đã không còn sớm, mấy hôm trước đi mệt mỏi, hôm nay cứ nghỉ ngơi trước đã, sau khi làm rõ chuyện bên quáng vụ sở rồi tính, dù sao những kẻ này cũng chẳng tạo ra được bao sóng gió, cứ để nhân loại kia sống thêm hai ba ngày đi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Khố Lợi Á vốn đang suy nghĩ thì Lennon đứng lên vặn vẹo eo: “Mệt chết đi được, làm phiền ngươi kiếm cho ta một chỗ ngủ, nơi này tuy không có những kẻ làm phiền, nhưng điều kiện quả quá kém”.
Khố Lợi Á tự cho là mưu kế bản thân cao siêu, tâm tình cũng tốt hơn không ít, cũng lười nhác so đo với Lennon, liền sai người sửa lại một gian phòng trống cho hắn. Điều kiện của quáng vụ sở ở lưng núi tốt hơn, nhưng dư uy của u linh long vẫn còn, cho dù là Khố Lợi Á cũng không muốn liều lĩnh tiến đến. Tiếng huyên náo từ chỗ ở đạo tặc đoàn đã giảm đi nhiều, cảnh giới được tăng cường gấp đôi, tùy thời giới bị nguy hiểm xuất hiện.
Bóng đêm dần buông, thanh âm nhỏ dân, đèn đuốc khu dân cư dập tắc, một kẻ mặc áo choàng vô thanh vô tức rơi từ trên trời xuống, tiến vào chủ quáng động, dây thừng trên vai biến lại hình dáng củ hành tây, người này tự nhiên là Trần Duệ. Những quáng thạch trong trữ vật thương khố đã bị hắn chuyển đổi hết. Những quáng thạch sau khi chuyển đôi đều được hắn mượn cớ ra ngoài săn thú đem đi giấu, hiện giờ phế quáng đã hết, đành phải đi kiếm thêm một đợt hàng nữa.
Từ miệng Cái Đức, Trần Duệ cũng hiểu khá rõ về Hồng Ma đạo tặc đoàn, hiện tại có dư uy của u linh long, đám đạo tặc nhất thời còn không dám tiếp cận chủ quáng động, nhưng thời gian càng dài thì bí mật u linh long càng dễ bị khám phá, mà nếu phát hiện dị dạng ở phế quáng thất, rất nhanh nghi vấn sẽ chuyển đến quáng vụ sở, nên phải tận dụng thời gian này.
Hiện tại Khố Lợi Á hẳn đã quay về, vì cẩn thận, Trần Duệ còn như lần trước, lợi dụng song túc phi long chở hắn đến cửa động rồi dùng Đâu Đâu làm dây hạ xuống, để tránh bị phát hiện.
Sau khi Trần Duệ tiến vào chủ quáng động, hắn lấy ra ma nhãn la bàn đã chuẩn bị từ trước. Ma nhãn la bàn khác với những đạo cụ ma pháp khác, ma pháp địa đồ là thu nhỏ khu vực, dễ dàng cho thăm dò hoặc hành động nhưng cần phải do thám từ trước, còn ma nhãn la bàn là lợi khí để thám hiểm mê cung, có thể trong phạm vi nhỏ hiện ra kết cấu địa hình, thêm vào đánh dấu nên vô cùng tiện lợi.
Trần Duệ lần trước lợi dụng ma nhãn la bàn đánh dấu vị trí phế quáng thất, hiện tại chỉ cần chạy theo đánh dấu đi đến phế quáng thất, trên đường ẩn ẩn nhìn thấy vết tích trận chiến lần trước.
Trần Duệ mở ra trữ vật thương khố, sau khi lấy đầy trữ vật thương khố, vẫn không thấy đáy đám phế quáng, xem ra về phương diện lượng, nơi này còn dự trữ rất nhiều, dù sao cũng là dự trữ của bốn trăm năm…
Sau khi xong việc, hắn cũng không lưu lại, vội vã rời đi, chung quanh không người, khi đang muốn rời đi, đột nhiên phân tích chi nhãn xuất hiện nhắc nhở: lười biếng vương tộc, tổng hợp thực lực bình định C, thể chất không rõ, lực lượng không rõ, tinh thần không rõ, mẫn tiệp không rõ.
Lười biếng vương tộc! Danh tự này nghe thật buồn cười, nhưng lúc này hắn không dám cười chút nào!
Hiện tại Trần Duệ đã biết ma giới trước kia có thất đại vương tộc. Hiện giờ còn lại ba vương tộc đế quốc là:
“Ngạo mạn” vương tộc. Dòng họ: Lucifer.
“Tham lam” vương tộc. Dòng họ: Mammon.
“Dục vọng” vương tộc. Dòng họ: Aspen Maude.
Nhưng mà còn có tứ đại vương tộc, hoặc im hơi lặng tiếng, hoặc y phụ ba đại đế quốc.
“Lười biếng” vương tộc. Dòng họ: Bei Lier.
“Đố kỵ” vương tộc. Dòng họ: Leviathan.
“Bạo nộ” vương tộc. Dòng họ: Samael.
“Tham ăn” vương tộc. Dòng họ: Beelzebub.
Thất đại vương tộc có tiềm lực vượt qua ma tộc phổ thông, có lực lượng huyết mạch đặc thù, mà còn có uy áp đối với ma tộc phổ thông, có thể ức chế lực lượng đối phương.
Tên trước mắt này nhất định là hậu duệ của Bei Lier gia tộc, tuy gia tộc này đã suy bại, rất ít lộ diện ở ma giới, nhưng vương tộc vẫn là vương tộc, càng huống hồ thực lực của đối phương còn là C cấp: ma vương cấp!
Vì để bảo hiểm, khi tiến vào chủ quáng động, Trần Duệ đã mở ra phân tích chi nhãn, lúc vào cũng không phát hiện ra ai, kẻ này hẳn mới đến, từ vị trí mà xem, hẳn là mai phục sẵn đi, nếu không phải phân tích chi nhãn nhắc nhở, lấy năng lực cảm ứng của hắn không ngờ không chút phát giác.
Trần Duệ rất đỗi kinh ngạc, dưới cường giả ma vương cấp này, thực lực của hắn xác thực không đủ nhìn. Đột nhiên, hắn nghĩ đến ý chí hắc am Zya đưa, giới chỉ này hẳn là bí tộc của tộc Lucifer, bình thường đeo ở ngón tay rất dễ bị lộ, cho nên hắn đều giấu vào trong trữ vật thương khố. Dù sao trong trữ vật thương khố vô cùng an toàn, hơn nữa ý niệm vừa chuyển là có thể lấy đồ ra.
Có bảo bối đào mạng trong tay, Trần Duệ lấy lại tự tin, sửa sang lại áo choàng cùng mặt nạ, dần dần đề tụ tinh lực, thanh âm biến thành khàn khàn: “Đi ra đi”.
Kẻ kia không chút phản ứng, nhờ phân tích chi nhãn nhắc nhở, vị trí của người kia nháy mắt đã chuyển đến sau một gốc cây hướng khác, nhưng Trần Duệ có thể khẳng định kẻ này tuyệt không phải tộc đại ác ma!
Tốc độ! Tốc độ này quá đáng sợ đi, có thể xứng với thiên phú dị năng của đại ác ma!
Nếu như đối phương không phải trong phạm vi của phân tích chi nhãn, Trần Duệ căn bản không thể phán đoán ra vị trí của đối phương.
Đây là thực lực của ma vương cấp sao? Không, dù là Pagliuca áp súc lực lượng ở ma vương cấp, cũng tuyệt không có tốc độ này.
Đây tuyệt không thể là Khố Lợi Á, cũng không phải Ban Nạp Khắc, chẳng lẽ là đoàn trưởng Hồng Ma đạo tặc đoàn?
Trần Duệ ngấm ngầm phòng bị, quay đầu nhìn về phía gốc cây đằng sau, nhàn nhạt nói: “Vẫn trốn tránh sao?”.
Trần Duệ vừa nói, ánh mắt nhìn chằm chằm gốc cây kia, chỉ thấy nhãn thần hơi chút mơ hồ, phân tích chi nhãn đã hiển thị đối phương ở phía trước.
Quá nhanh!
“Lấy lực lượng cao giai ác ma có thể phát hiện ra ta” Ngươi đó đầy hứng thú khen: “Năng lực không tầm thường a”.
Bình thường khi Trần Duệ dùng thân phận Guile luôn thu lại đặc tính bị động ẩn giấu, để lộ ra lực lượng cùng khí tức của sát cảnh, thói quen này rất tốt, có thể ngăn người hiểu lầm, cho nên kẻ kia vừa nhìn đã biết hắn có lực lượng cao giai ác ma.
Trần Duệ hỏi: “Ngươi là ai? Vì sao lại ở đây?”.
“Thú vị” Nam nhân đó quay mặt lại với ánh trắng làm hắn không nhìn rõ diện mạo: “Ta hẳn nên hỏi ngươi là ai? Vì sao đi ra từ chủ quáng động mới đúng chứ?”.
Trần Duệ thử thăm dò hỏi: “Ngươi là đoàn trưởng Hồng Ma đạo tặc đoàn?”.
“Ta không có quan hệ gì với những kẻ này, tuy nhiên đoàn trưởng bọn họ mời ta nhập bọn” Trong tay người kia xuất hiện một chai rượu, hắn uống một ngụm rồi nói: “Ta yêu thích có ba loại: rượu mạnh, đánh bạc, mỹ nữ. Rượu càng mạnh càng tốc, đánh bạc càng nhiều càng tốt, mỹ nữ thì ưu tiên người đã kết hôn, quả phụ là tốt nhất”.
Trần Duệ nghe đến không thể tưởng nổi: ham rượu, cờ bạc, gái mú! Lại còn thích vợ người khác, thích quả phụ khống! Sao lại có cực phẩm vương tộc như này chứ!