Trần Duệ nhìn ra đây không phải là do Tiffany động tay động chân mà cái huy chương tự động bạo liệt. Nàng thậm chí còn không hề biết trước điều này. Trên cái huy chương kia chắc hẳn là có phù ngữ cảm ứng hoàn cảnh cực kỳ cao minh, cũng có nghĩa là chỉ cần rời khỏi vùng đất thần bí kia thì nó sẽ tự động bạo liệt và triệu hoán phân thân Satan tới.
Không nghi ngờ gì nữa, đây là tính toán của Satan.
Phân thân Satan tuy là tầng thứ bán thần nhưng lại là bán thần đỉnh phong vận dụng lĩnh ngộ của ngụy thần, nói chung là sẽ mạnh hơn bán thần đỉnh phong bình thường rất nhiều. Lúc trước, Trần Duệ ở vùng đất U Phù đã từng kiến thức qua sức mạnh của phân thân ấy, cho dù hắn thi triển Ngự Tinh Biến cũng thua xa. Hơn nữa, lúc Satan ở vùng đất U Phù đã từng thấy Trần Duệ sử dụng Tiềm Hành thuật một lần, hắn khó có thể lừa gạt qua lần nữa.
“Tiffany, ta đi trước, sau này chúng ta nói chuyện sau. Ta sẽ nói cho nàng rất nhiều thứ, tin rằng chúng ta sẽ gặp lại nhau sớm thôi, trước đó nàng phải tự bảo trọng đấy.” Trần Duệ nhìn Tiffany một cái rồi quay người bay vào Tinh Không chi môn.
Tiffany hơi mất mát nhìn cánh cửa kia tan biến, một giọt nước mắt chậm rãi chảy xuống. Bỗng dưng, nàng lại cảm thấy thứ gì đó, quay đầu liền thấy nam nhân kia không ngờ lại đứng cách mình chưa tới mười mét. Nụ cười của hắn có vẻ quỷ dị, đôi mắt lại ẩn hiện hồng mang.
“Ngươi sao lại còn…” Tiffany kinh hãi, còn chưa nói xong thì trên bầu trời đã bắt đầu xuất hiện vùng không gian vặn vẹo.
“Nhớ này, nàng lấy được ngân tráp rồi thoát khỏi không gian Hỗn Độn. Ta thì vẫn luôn bám theo đuổi giết nàng. Nếu như không muốn hại ta thì nàng phải phối hợp cho thật tốt.” Thanh âm Trần Duệ vang lên trong đầu Tiffany. Sau đó, hắn vung hai tay lên, thân thể Tiffany lập tức bị ném bay ra xa. Trần Duệ phóng mình bay sát theo sau.
Không gian càng lúc càng vặn vẹo, một vết rạn nứt xuất hiện giữa bầu trời. Một đôi tay vươn ra từ giữa khe nứt, dùng sức xé rộng vết rách ra. Một thân hình chui ra từ đó, là Satan!
Trong chớp mắt, Satan đã nhìn thấy hai người đang “đuổi bắt” ở nơi xa, ánh mắt hắn lạnh xuống. Trần Duệ đột nhiên cảm thấy mình chở nên thật “chậm chạp”, mà thân hình Tiffany ở phía trước đột nhiên tăng nhanh, nháy mắt đã kéo dãn khoảng cách với hắn.
Khống chế dòng chảy thời gian, hơn nữa còn tách riêng giữa “nhanh” và “chậm”!
Cách khống chế tinh diệu thế này khiến Trần Duệ ngầm kinh hãi. Ngay khi thời gian khôi phục lại như bình thường, hắn cảm giác thân thể mình không thể khống chế nổi mà bắt đầu run rẩy. Thì ra không gian chung quanh đang bị chấn đãng với tần suất cao, từng vết rạn xuất hiện ở quanh người giống như muốn nhào tớn cắn xé hắn ra từng mảnh. Chiêu này có cùng một loại áo nghĩa với chiêu “bước sóng cao” kia.
Trần Duệ tự chấn động cơ thể theo tần suất của “bước sóng” xung quanh. Lông mày Satan nhướng lên, hắn thấy tay Trần Duệ hơi rung đông, sau đó quanh người hắn không ngờ cũng xuất hiện chấn động không gian.
Lấy đạo của người trả lại cho người!
Satan nâng tay, thời gian lại ngừng lại, chấn rung không gian yên tĩnh hết xuống, Chớp mắt, thân ảnh Satan đã xuất hiện bên cạnh Tiffany.
Đối mặt với chiêu thức của chính mình, Satan nhẹ nhàng dùng pháp tắc thời gian là đã thoát khỏi. Ánh mắt hắn nhìn về phía Trần Duệ đã có mấy phần dị sắc.
Trần Duệ tuy thành công bắn ngược chiêu kia trở về nhưng do lực lượng của đối phương quá lớn cho nên lực cán trả tương đối mạnh. Toàn bộ thân thể hắn trở nên tàn phá không chịu nổi, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bị tan biến.
Người Tiffany hơi chấn động, ngân tráp trong tay tự động bay lên, rơi vào tay Satan.
Satan nhìn cái tráp trong tay, dường như có vẻ rất kích động. Hắn cất tiếng cười lớn, sau đó gật đầu tán thưởng: “Tiffany, con làm tốt lắm. Con về núi Sekeruide trước đi, ta sẽ thực hiện toàn bộ mong ước của con.”
Nói xong, Satan vẫy tay một cái, một cánh cửa do quốc độ chi lực ngưng tụ xuất hiện giữa không trung. Tiffany quay đầu nhìn Trần Duệ một cái, vừa vặn chạm vào ánh mắt kiên quyết của hắn. Nàng hơi cắn môi, rồi dứt khoát tiến vào trong cánh cửa, nháy mắt đã tan biến không thấy đâu.
Tình cảnh “đuổi giết” vừa rồi bị Satan nhìn được rõ ràng, hơn nữa ngân tráp đã tới tay, cho nên hắn không hề hoài nghi Tiffany một chút nào.
Ánh mắt Satan nhìn Trần Duệ rét lạnh như băng, tinh thần lực cường đại vững vàng khóa chặt hắn. “Năng lực và sự trưởng thành của ngươi khiến ta kinh ngạc. Ta cho ngươi một con đường sống, trở thành tín đồ của ta, nếu không…”
“Nếu không sẽ phải chết sao?” Trần Duệ cười lạnh một tiếng.
“Thật ngu xuẩn!” Satan không hề nói nhiều, ngón tay hắn hơi cong lên. Một cỗ lực lượng cường đại cuộn đến, Trần Duệ không cách nào sử dụng lực lượng “lấy đạo của người trả lại cho người” nữa, thân thể lập tức tan thành vụn phấn.
Cùng lúc này, Satan như có cảm ứng nhìn về phía mặt biển nơi xa. Trần Duệ không ngờ lại đang đứng ở chỗ đó, trong tay hắn là một chiếc huy chương vừa bị bóp vỡ.
“Sariel!” Ánh mắt Satan trở nên sắc bén. Hắn đã nhìn thấy biểu tượng trên chiếc huy chương trong tích tắc trước khi nó vỡ, đó là một tròng mắt lớn.
Satan kinh hãi. Do khoảng cách rất xa cho nên hắn không kịp ngăn cản, chỉ có thể lặng yên nhìn từng luồng yên khí thoát ra từ chỗ cái huy chương bị vỡ, dần ngưng tụ lại thành một nhân hình.
Đây là lần đầu tiên Trần Duệ nhìn thấy hình người của Sariel. Lần trước ở Tàng Thư các và lần tập hợp để tiến vào vùng đất thần bí, hắn đều chỉ nhìn thấy một tròng mắt lớn.
Trước mắt hắn lúc này là một thân hình nhỏ gầy, diện mạo dường như rất thanh tú nhưng nó cũng chỉ là cảm giác như thế mà thôi. Trần Duệ càng nhìn kỹ càng cảm thấy ngũ quan Sariel khá mơ hồ, ngược lại thì mái tóc uốn cong kia trông còn bắt mắt hơn.
“Sariel đại nhân!” Trần Duệ vội vàng nói: “Ngân tráp vốn đã gần tới tay nhưng Tiffany lại đột nhiên triệu hoán ra một vị đại nhân vật…”
“Satan!” Sariel liếc mắt nhìn ngân tráp trong tay Satan, thấp giọng quát một tiếng, thân hình hắn nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Satan. Cả thanh âm và tướng mạo của Sariel đều có chút gì đó trung tính.
“Sariel, trò trơi này thực ra ngươi đã thua rồi. Chẳng lẽ ngươi còn muốn tới cướp giật?” Satan không hề hoảng loạn, vuốt ve cái ngân tráp trong tay, thờ ơ nói: “Đừng quên, năm đó ngươi không phải là đối thủ của ta.”
“Hừ! Năm đó chẳng qua là do ngươi dùng quỷ kế thôi!” Sariel lạnh lùng nói: “Ngươi thiện trò tâm kế, trận chiến tranh đoạn ngân tráp năm ấy cho dù là ngụy thần cũng chết không ít, ta thì bị trọng thương, Bí Hoăng thì ngay cả thân thể cũng không tìm thấy. Cuối cùng thì ngươi lại là người chiến thắng lớn nhất, có được một trong ba cái ngân tráp. Ta sẽ không tái phạm phải sai lầm năm đó nữa!”
Trái tim Trần Duệ đập hơi chệch nhịp. Thì ra, năm đó giữa các ngụy thần từng xảy ra cuộc chiến đoạt ngân tráp. Trận chiến đấy khẳng định là kinh thiên động địa, và Satan còn là người giành chiến thắng cuối cùng, có được một cái ngân tráp! Nếu thêm cái này nữa thì hắn đã có được hai cái!
“Ta cũng không coi là người thắng lớn nhất.” Satan thở dài một hơi. “Bí Hoăng không tiếc lấy bí thuật thiêu đốt thể xác của chính mình, linh hồn thể lại mang ngân tráp chạy thoát. Hiện tại ta còn không biết ngân tráp kia ở chỗ nào. Ta từng tiêu tốn nhiều thời gian và khí lực để tìm kiếm nhưng nhiều năm qua như vậy, có vô số cái ngân tráp xuất hiện, có điều đều không phải là thật.
Câu nói này khiến Trần Duệ đã hiểu ra mấy phần. Lão cha vợ Long Hoàng Augustine Las từng nói, năm đó thực ra chỉ thuận đường đi qua, vừa vặn gặp đám Pagliuca, Lola tranh đoạt ngân tráp. Sau này hắn bắt được Pagliuca nhưng lại không truy hỏi được tung tích của ngân tráp, cho nên Augustine Las không bức hỏi hay gia hại nữa mà chỉ phong ấn độc long lại, để hắn có thể dựa vào đó có được cảm ngộ thăng tiến.
Nguyên nhân chính cũng là vì Augustine Las thấy tên độc long này mới chỉ có cấp ma đế, cái có được hẳn là đồ giả cho nên chỉ thuận đường xem xét qua mà thôi, thấy không thu hoạch được gì thì cũng không hứng thú xem xét nữa.
Trần Duệ đột nhiên nghĩ tới một vấn đề khác. Ngân tráp ở Ám Nguyệt hẳn là thật, vậy thì…
“Không sai, lần đó các ngươi là người thắng, chỉ mình ta thua. Chẳng qua, hôm nay ai thắng ai thua còn chưa nói trước được.” Sariel hít sâu một hơi, đôi mắt chớp lóe tinh quang. Trần Duệ liền cảm giác áp lực đột nhiên tăng lên, loại uy thế này tuyệt đối không dưới Satan.
Satan không hề làm gì cả, chỉ lắc đầu nói: “Sariel, hiện tại ngân tráp thực đã xuất thế toàn bộ, ngươi có bao giờ nghĩ, chúng ta có thể đồng tâm hiệp lực gom đủ Hủy Diệt chi thư hay không?”
“Có như thế thì chúng ta có thể giống như bọn Michael, thành lập lên một giáo hội nắm giữ ma giới, cùng nhau chia sẽ tín ngưỡng chi lực to lớn, khiến cho tỷ lệ thành thần tăng thêm gấp bội?” Sariel nở nụ cười khinh miệt. “Nếu như ta nhớ không nhầm thì năm đó, trước khi ngươi hạ độc thủ cũng từng nói không chỉ một lần.”
Hủy Diệt chi thư? Michael? Thành lập giáo hội? Giành lấy tín ngưỡng? Những từ then chốt này khiến lỗ tai Trần Duệ dựng thẳng đứng lên. Đột nhiên, hắn có một loại cảm giác như “điện về bản”, một số bí ẩn ở trong đầu cũng được giải đáp nhanh chóng.
Nghe những lão cường giả sống mấy chục vạn năm kia nói có lẽ còn biết được nhiều chuyện hơn là đọc sách vở.
“Vậy sao?” Satan nở một nụ cười quỷ dị. “Vậy thì, trận chiến này đúng là khó tránh khỏi rồi?”
“Hừ! Đừng giả vờ, ngươi một mực kéo dài thời gian, còn không phải là muốn dùng bí thuật đưa ảo ảnh chân thân tới sao?”
“Không phải ngươi cũng như vậy sao?” Satan cất tiếng cười ha hả: “Trước khi khai chiến, ta cho ngươi một cái đánh giá. Thực lực của ngươi cho dù không bằng ta những cũng kém không xa, đáng tiếc, trí óc viễn cũng không thể theo kịp.”
“Ít nói nhảm, có phải ngươi muốn dùng một cánh tay chiến đấu với ta?” Ánh mắt Sariel rơi vào ngân tráp trên tay Satan. Ngân tráp này không thể nào thu vào trang bị không gian hoặc quốc độ. Hai đối thủ ngang tầm đối địch với nhau, nếu một bên muốn phân tâm đi bảo vệ ngân tráp thì khẳng định sẽ bị áp chế. Sariel cũng không phải kẻ thiện lương gì, một câu này chỉ là kích thích vào yếu hại tâm lý của địch thủ. Satan nhíu mày, không nói gì thêm.
Sariel chậm rãi giơ tay lên, mặt biển vốn đang cuộn trào lập tức yên tĩnh lại. Trần Duệ cảm thấy thân thể mình giống như mặt nước biển lúc này, tất cả đều bị ngưng cố lại, không thể nào động đậy.
Pháp tắc cầm cố của Sariel!
Kẻ bị cầm cố mạnh nhất chính là Satan chịu lực ở chính diện. Nhưng mà ánh mắt của Sariel liền dời đi rất nhanh, nó bắn về phía Trần Duệ. Nơi đó, lại xuất hiện một thân ảnh khác của Satan.
Thì ra Satan đã sớm phòng bị, cái Sariel cầm cố chỉ là một tàn ảnh.
Hai mắt Satan bạo xạ tinh quang, tay bổ mạnh xuống. Một cỗ lực lượng khinh khủng phô thiên cái địa áp xuống Trần Duệ phía dưới. Trần Duệ kinh hãi nhưng lại không thể nào tránh né.
Trong trận chiến với Sariel, Satan không ngờ lại muốn đối phó với một tên “kiến hôi” đang quan chiến trước!