Sau một hồi mắt hoa óc choáng, mấy người lần nữa xuất hiện trong hư không, tất cả đều bị lực lượng vô hình nào đó hất văng ra nhưng tất cả đều là hạng người phi phàm nên nhanh chóng ổn định thân hình.
Trước mặt là một hoàn cảnh hoàn toàn mới, mọi người đang đứng trên một nơi vách dốc, chính xác mà nói là rìa một hòn đảo. Ở phía xa cũng có vài hòn đảo trôi nổi trên không trong vụ khí bạch sắc.
Cùng là không gian bát ngát gần như không có trọng lực mà lại sức nổi trong không khí rất lớn, chỉ là ánh sáng xung quanh khá ảm đạm, bầu trời âm trầm khác lạ như có cảm giác “mặt trời” bị che lấp vậy.
Rất rõ ràng mọi người đã thành công đi qua con đường Sí Bạch thoát khỏi vùng đất Hoang Mang.
Mười ba người ban đầu chỉ còn lại tám người, chỉ là ai cũng không nói đến hai ma đế bị Keleisha hút sạch sinh mệnh lực đến chết. Lúc này sinh tồn mới là hai từ then chốt, càng huống hồ đoàn đội này dựng nên trên cơ sở lợi ích.
Chuyện cho đến bây giờ mọi người đều biết Keleisha tập hợp thành đoàn đội ngoài muốn tăng khả năng hoàn thành nhiệm vụ ra còn có mục đích coi đồng đội là “thức ăn” bổ sung dinh dưỡng.
Đương nhiên mỗi người gia nhập đội ngũ đều có ý đồ của mình. Ví như trong vùng đất Hoang Mang, nếu không nhập đội sẽ bị Keleisha hạ sát. Trên con đường Sí Bạch, nếu như không có Keleisha thì những ma đế kia không thể vượt qua, sinh tồn trong không gian với họ cũng đã vô cùng khó rồi, dựa vào cường giả là đường ra tốt nhất. Cường giả quốc độ hóa thì phần nhiều xem thời thế, mượn ma đế và Keleisha dò đường, chỉ cần có cơ hội thích hợp khẳng định sẽ nhanh chóng thoát khỏi “đoàn đội” tùy lúc bị đâm sau lưng này.
Địa phương này trong tư liệu của Sariel là vùng đất U Phù, nơi này có một điểm quan trọng nhất là cánh cửa đi vào hỗn độn giới chứa ngân tráp. Chỉ cần có thể tìm thấy cảnh cửa là có thể đi vào và tìm kiếm ngân tráp hoàn thành nhiệm vụ.
Địa điểm cánh cửa này không cố định mà muốn tiến vào phải tìm được “chìa khóa” hoặc mật mã vào cửa. Chìa khóa chính là Tiffany, Sariel sớm đã đưa hình ảnh nàng vào trong tinh thần lạc ấn của Tà đồng.
Khác với vùng đất Hoang Mang, vùng đất U Phù có một loại du hồn dạng linh hồn mất đi ý thức, chúng sẽ công kích bất cứ vật sống nào.
Tư liệu của Sariel chỉ đến đây là dừng, cũng không có ghi chép tỉ mỉ gì bao gồm cả mục tiêu cuối cùng của hỗn độn giới cũng không rõ.
Vùng đất U Phù không có dị lực xâm thực thân thể và linh hồn như vùng đất Hoang Mang, ở đây lực lượng hao tổn và khôi phục vô cùng bình thường, đặc thù duy nhất là cảm giác “lạnh”. Cảm giác này không phải nhiệt độ hạ thấp mà là âm lãnh xâm nhập tinh thần lực, đến cả linh hồn cũng không tự chủ được run rẩy.
Loại rét lạnh này mọi người đều cảm nhận được mà thực lực càng cao thì hàn ý xâm thực càng mạnh.
Keleisha khẽ nhìn Trần Duệ một cái tựa như muốn hỏi dò xem hắn có biện pháp nào không, còn không đợi Trần Duệ trả lời thì Phil Smithers đã vội lên tiếng.
Phil Smithers là một trong hai ma đế còn sót lại trong đội, vừa nghĩ đến hai tên ma đế bị Keleisha hút sinh mệnh thì hắn không khỏi ngầm sợ hãi không muốn trở thành vật hy sinh tiếp theo.
“Cái này… Ta hẳn có thể giải quyết, dù cho ta không phải Samael vương tộc nhưng ta có thiên phú hỏa diễm đặc biệt, có thể thôi phát biến dị tinh thần chi hỏa là khắc tinh của loại hàn khí này.” Phil Smithers rất cẩn thận nói, mi tâm hắn hiện ra một con mắt chính là Tà đồng. Tà đồng lấp lánh hồng ý nhàn nhạt, toàn thân hắn bắt đầu tỏa ánh hồng quang, mọi người lập tức cảm giác được xung quanh ấm áp hơn, hàn ý nơi linh hồn cũng bị hồng quang xua tan rất nhiều.
Keleisha thấy vậy khẽ gật gật đầu còn Phil Smithers ngoài mặt vẫn vô cùng cung cẩn nhưng lại ngầm đắc ý trong lòng: giá trị của hắn đã được Keleisha thừa nhận nên cơ hội sống sẽ tăng thêm, chí ít có thêm thời gian quý báu không bị thành vật hy sinh, sau này tùy thời cơ mà hành động.
Trần Duệ không chút để ý đến loại lạnh lẽo này, siêu cấp hệ thống có thể hóa giải lực âm lãnh này thành linh khí nhưng là đã có người ra tay thì sao không ngồi hưởng thành quả chứ?
“Chúng ta vừa mới tới vùng đất U Phù, lực lượng mọi người đã tiêu hao không ít.” Keleisha nói: “Không gian này vô cùng to lớn, không biết nữ nhân trở thành chìa khóa đang ở đâu, cũng không biết có địch nhân khác không nhưng hoàn cảnh nơi này ác liệt, thời gian dài ở lại sẽ làm lực lượng hao tổn. Mà chúng ta tất phải nắm chặt thời gian tìm kiếm cửa ra nếu như cuối cùng chúng ta không tìm được thì dù cho có thoát khỏi đây cũng phải chịu trừng phạt của Sariel đại nhân. Ta kiến nghị là phái hai người đi dò xét địa hình xung quanh đây, những người còn lại khôi phục lực lượng tại chỗ.”
“Biện pháp này của đại nhân Keleisha rất hay.” Phil Smithers là người đầu tiên biểu thị đồng ý, những người còn lại suy nghĩ một chút rồi cũng gật đầu đồng ý.
Keleisha gật đầu nói: “Như vậy ai đi điều tra?”
Phil Smithers theo phản ứng rất nhanh nhìn vào nữ ma đế Anlier và Trần Duệ, cái nhìn này vô cùng có học vấn. Trong cả đội ngũ, Phil Smithers và Anlier thực lực yếu nhất chính là pháo hôi tiêu chuẩn nhưng hiện tại Phil Smithers đã biểu lộ giá trị của mình. Điều này bằng với biến tướng đẩy Anlier và Trần Duệ ra.
Anlier tạm không xét, Richard giỏi ma pháp trận, trong lòng Phil Smithers luôn cảm thấy đó là đối thủ cạnh tranh tiềm tàng dù cho thực lực hắn yếu hơn đối phương nhưng ở đây Keleisha mới là lão đại, chỉ cần ôm chặt bắp đùi Keleisha thì không lo đắc tội “Richard”.
Trong lòng Keleisha hiểu rõ ý đồ của Phil Smithers nhưng cũng không nói phá ra mà thấy những người khác vui vẻ khi không phải mình nên đều đem ánh mắt tập trung đến Anlier và Trần Duệ.
“Richard, ngươi và Anlier chia nhau hành động đi.” Keleisha dùng ngữ khí ra lệnh nói, ngón tay nàng khẽ vạch, hai tia sáng lam sắc bay hướng Anlier và Trần Duệ, đó là hai phù hiệu kỳ dị trôi nổi trên không.
“Không gian quấy nhiễu vô cùng mạnh, không thể sử dụng ma pháp địa đồ hay đạo cụ tương tự. Hai ấn ký này ngưng tụ lực quốc độ của ta, nếu các ngươi mất phương hướng nó sẽ chỉ dẫn các ngươi trở về đây. Các ngươi có ba ngày thời gian, khi trở về ta muốn nghe được tình báo hữu dụng.” Trong câu nói cuối của Keleisha mơ hồ có ý uy hiếp mà phù hiệu này khẳng định còn có công năng truy tung.
Trần Duệ hơi suy nghĩ một chút rồi nắm lấy phù hiệu, phù hiệu lập tức chìm vào biến thành tiêu ký lòng bàn tay hắn, Anlier cũng đành chịu tiếp nhận ấn ký.
Trong mắt Phil Smithers nhìn hai người Trần Duệ và Anlier bay xa tràn ngập vẻ đắc ý.
Thực lực Keleisha dù trên Lara Liya nhưng thực lực Trần Duệ lúc này cũng hơn xa khi vũ đấu đại hội, đặc biệt là sau khi tiếp thụ phong tinh, hắn lĩnh ngộ pháp tắc Xích Cực Tinh Đế càng sâu. Nhờ uy lực Xích Cực Tinh Đế, nếu phải đối đầu với Keleisha hắn cũng không sợ sệt.
Trần Duệ nhận nhiệm vụ do thám này là vì có tính toán bản thân, hắn một đường phi hành sau khi xác định đã rời khỏi tầm nhìn của mọi người mới lấy một vật ra từ vạt áo đeo lên ngón tay.
Thần khí Mammon vương tộc: Huyết Sát chỉ hoàn.
Giống với Nộ Vương khải, Trần Duệ không thi triển độ sâu phân tích với Huyết Sát chỉ hoàn, dù sao đây là tín vật muốn đưa cho Tiffany nên hắn không thể sử dụng đặc tính thần khí này được. Nhưng hắn có thể lợi dụng Huyết Sát chỉ hoàn tìm kiếm vị trí “chìa khóa” Tiffany.
Khác với những thần khí vương tộc khác, Huyết Sát chỉ hoàn có thể tích rất nhỏ cũng không cần phân tích mới có thể mang theo nên Trần Duệ cố ý chế tạo một vòng cổ buộc thần khí này.
Sau khi dùng phương pháp kích hoạt Raizen dạy, trên chỉ hoàn có một vòng sáng hồng sắc nhàn nhạt. Trần Duệ thử di chuyển mấy phương hướng quả nhiên từ chỉ hoàn truyền đến lấp lánh vô cùng nhỏ gần như không phát hiện được, nếu như không phải Trần Duệ có lực cảm ứng kinh người thì cản bản không phát hiện được.
Tiffany quả nhiên đã đến vùng đất U Phù này!
Tinh thần Trần Duệ khẽ rung, vừa mở tinh thần lực cảm ứng biến hóa chỉ hoàn vừa bay đi theo phương hướng chỉ hoàn nhắc nhở. Cái gọi là nhiệm vụ do thám hoàn toàn không đặt trong lòng hắn, còn về ấn ký bán thần cấp kia lau đi tuy có chút phiền toái nhưng không phải không làm được.
Huyết Sát chỉ hoàn có thể nhắc nhở phương hướng, bay nửa ngày thì cường độ lấp lánh của chỉ hoàn không thay đổi là bao, điều này nói rõ Tiffany còn cách rất xa.
Khác với nguy hiểm của vùng đất Hoang Mang, vùng đất U Phù này ngoài lạnh lẽo thấu xương ra thì không thấy có nguy hiểm gì, chỉ là cảm giác tử khí âm trầm xua mãi không tan.
Trần Duệ đang tiến về phía trước, phía trước là một tòa phù đảo thì bỗng một đoàn bạch vụ lướt nhanh về hướng hắn. Nheo mắt nhìn kỹ thì bạch vụ này là quỷ hồn, hai mắt chớp động ánh xanh, hai tay hóa hình trảo nửa người dưới như hư vô không ngừng gào rít thanh âm sởn tóc gáy như thể đang khóc lóc vậy.
Đây nhất định là du hồn trong tư liệu của Sariel mà số lượng còn có trên trăm!
Tốc độ của du hồn rất nhanh, chớp mắt đã tới trước mặt hắn, trong phân tích chi nhãn hiển thị chủng tộc là linh hồn thể du hồn, không ngờ có năm con thực lực đạt đến quốc độ cấp, mạnh nhất đã đến quốc độ đỉnh phong còn lại toàn là ma đế.
Loại thực lực này nếu thả ra bên ngoài dù là nhân giới hay ma giới đều là lực lượng làm người run rẩy.
Số liệu phân tích nói rõ du hồn có ba đặc tính: thân thể bất tử, xâm thực tinh thần, cắn nuốt sinh mạng.
Trần Duệ không kịp nghĩ nhiều nhanh chóng chém ra một Phá nguyên đạo, du hồn quốc độ trung đoạn gần nhất bị chém làm đôi nhưng rất nhanh đã khôi phục lại. Gần như là đồng thời, Trần Duệ cảm giác được dị lực xâm nhập tinh thần bản thân không khỏi rùng mình nhưng rất nhanh đã bị siêu cấp hệ thống hóa giải.
Chỉ là một đao chém từ xa thôi đã bị tinh thần xâm thực tiếp xúc, xem ra thiên phú này của du hồn vô cùng đáng sợ.
Trong tư liệu ghi chép của Sariel, du hồn là linh hồn thể mạnh mẽ bị mất ý thức, một khi khóa chặt địch nhân thì sẽ kiên trì tấn công cho đến khi địch nhân bị tiêu diệt.
Du hồn không có khái niệm sợ hãi cũng không vì đồng bọn bị giết mà dừng lại mà ngược lại càng thêm hung ác từ bốn phương tám hướng lao đến. Trần Duệ không chút nghĩ ngợi chém ra “Chân Diệt Nguyên Trảm”. Tất cả du hồn xung quanh đều bị chém thành vô số mảnh vụn, năm con du hồn quốc độ cấp có tình trạng tốt hơn nhưng cũng bị tan tành.
Nhưng hậu quả của kỹ năng quần công này là tinh thần Trần Duệ chịu vô số tinh thần xâm thực, cho dù siêu cấp hệ thống kịp thời hóa giải hắn cũng cảm thấy đầu ong óc choáng mà phiền toái là những du hồn kia bắt đầu ngưng tụ lại, cho dù là ma đế cấp cũng như thế.
Thực lực quốc độ hóa không ngờ không giết được sinh vật ma đế cấp?
Điều này làm Trần Duệ nhớ đến Đâu Đâu có thân thể bất tử nên không khỏi đau đầu.
Hắn thật ra đã đeo “lôi âm” tăng gấp đôi thương tổn lên vong linh sinh vật nhưng du hồn hình như khác với vong linh sinh vật tầm thường, tác dụng này không chút rõ rệt.
Thể chất linh hồn, xâm thực tinh thần… Trong lòng Trần Duệ vừa động trên người đã xuất hiện một bộ giáp toàn thân đen thui, mũ giáp, giày, bao tay đều đủ cả.
Nộ Vương khải.
Nộ Vương khải là Katherine dùng kế mượn vô kỳ hạn, đây là tâm ý của nàng nên Trần Duệ tự nhiên không cự tuyệt. Là một trong bảy thần khí, Nộ Vương khải chỉ có vương tộc Samael mới có thể thi triển nhưng dưới độ sâu phân tích của siêu cấp hệ thống, Nộ Vương khải cũng phải quỳ xuống thần phục. Hiện tại Nộ Vương khải đã là thần khí thứ tư trong “bảy thần khí” trong tay Trần Duệ (chính xác là 3,5).
Nộ Vương khải có thể hạ thấp thương hại vật lý và ma pháp, bảo vệ linh hồn, miễn dịch xâm thực tinh thần, tự động hồi phục thương tổn còn có thể trong thời gian dài ban cho đối tượng phòng ngự mạnh mẽ “khải hồn” có được nửa thuộc tính của Nộ Vương khải.
Dù cho chỉ phát huy được phần lực lượng “chuẩn thần khí” nhưng năng lực phòng ngự của Nộ Vương khải hơn xa chuẩn thần khí Bá Vương khải hay Huyền Ngọc giáp.
Còn về vấn đề thời gian mượn dùng thì giống như Ma thuẫn, tạm thời không thể thoát được nhưng Trần Duệ tin tưởng tương lai khẳng định sẽ có biện pháp, sẽ không làm Katherine thất tín. Đương nhiên ý tốt “cho mượn” Âm Ảnh áo choàng của nữ hoàng bệ hạ bị Trần Duệ cự tuyệt, hắn cũng không muốn lừa mẹ của con hắn!
Nộ Vương khải vừa mặc lên người, loại tinh thần xâm thực lập tức tan biến nhưng lúc này đoàn du hồn đã trọng sinh bao vây chặt lấy hắn, nhìn từ sau lại như một cầu ánh sáng không ngừng phập phồng.
Bỗng dưng quả cầu im lặng rồi nổ tung!
Một thanh kiếm hiện ra trong tầm mắt, thân kiếm tuyết trắng bên trên khắc hai đường ấn ký kỳ dị.
Đọa Thiên Sứ chi kiếm.
Đọa Thiên Sứ chi kiếm cũng là một trong bảy thần khí, đặc tính mạnh nhất của nó là liệt hồn, trực tiếp chém giết và phân liệt linh hồn địch nhân.
Thuộc tính “liệt hồn” quả nhiên rất khắc chế du hồn, du hồn bị chém xong năng lực tái sinh hạ thấp rất lớn sau đó trúng mấy kiếm liền triệt để tiêu tan.
Sau khi chém giết một du hồn quốc độ sơ đoạn, Trần Duệ rõ ràng cảm giác được lực lượng linh hồn bản thân mạnh hơn một ít, rõ ràng đây là chỗ tốt của “liệt hồn”, cắn nuốt máu thịt địch nhân cho bản thân.
Du hồn dù cho không có máu thịt nhưng linh hồn thể đã vượt trên bất tử sinh vật, tương đương với bổ phẩm cấp cao, dù cho chỉ cắn nuốt được một phần nhỏ nhưng cũng đủ vừa lòng rồi.
Trần Duệ cảm thấy tinh thần hưng phấn, Đọa Thiên Sứ chi kiếm tỏa ra tầng tầng kiếm quang, dưới ánh kiếm, du hồn bất tử bất diệt dồn dập bị chôn diệt.