Đêm, song túc phi long xuất hiện tại Lam Ba hồ.
Kỳ quái là Trần Duệ không tìm thấy Pagliuca đâu, những nơi thường đến cũng không thấy bóng dáng đâu cả, trong lòng bỗng nảy sinh một tia bất an, ôm hy vọng cuối cùng tới bên Lam Ba hồ, định nhảy vào trong hồ nước tìm.
Bỗng từ xa xa truyền tới tiếng cười lớn: “Nhân loại ca ca, ngươi thoát y định xuống tắm sao?”.
Nghe thấy thanh âm quen thuộc nhưng Trần Duệ còn không nhận ra là ai, câu nhân loại ca ca kia làm da đầu hắn tê dại, quay đầu lại nơi phát ra thanh âm thì trống trơn, không nhìn thấy bóng người nào.
“Pagliuca, ngươi là tên hỗn đản! Nếu không đi ra, thì ta về!” ( trả dép bố về – lời dịch giả)
” Hắc hắc….Sao không dọa tự sát đi? Ca ca?” Thân hình độc long từ dưới mặt đất hiện lên, y không quên tặng Trần Duệ một câu đầy ác tâm.
“Còn nói!” Thân hình Trần Duệ xông tới: “Ngươi là tên gia hỏa ác tâm!”.
“Tốc độ lại nhanh hơn!” Ánh mắt độc long sáng ngời, lùi về sau một bước.
Trần Duệ chỉ phát giác một cỗ lực lượng vô hình ngăn trước mặt, phảng phất như một loại tường trong suốt, không cách nào tiến lên phía trước. Tâm niệm vừa động, Trần Duệ vung quyền về phía “vách tường”, không ngờ lại truyền tới một âm thanh giống hệt như đánh vào thực thể, chỉ là “vách tường” này dị thường cứng cỏi, dĩ nhiên lại đem công kích bắn ngược lại, làm cho khí huyết hắn dâng trào, sinh ra cảm giác hiếu thắng.
“Công kích cũng mạnh hơn!” Pagliuca vừa mới nói một câu, chỉ thấy Trần Duệ nhảy lên cao, thủ chưởng hóa thành hình đao, hướng phía trước hắn trảm xuống, Pagliuca là người thế nào chứ, chỉ một ánh mắt cũng thấy lực lượng kỳ dị của công kích kia, lực lượng thực lạ, phát tán ra lực lượng sắc nhọn vô cùng đáng sợ, phảng phất như một thần binh vô địch.
“Tên gia hỏa chết tiệt, đừng đánh loạn!” Pagliuca xuất hiện trước mặt Trần Duệ làm hắn cả kinh, sử dụng tới cả sát cảnh phá nguyên đao, lúc này thu lại đã không kịp nữa rồi, chỉ thấy cánh tay Pagliuca như một đạo thiểm điện, một “đao” kia chém thẳng xuống cánh tay của độc long, phát ra tiếng thanh thúy tựa như kim loại va đập vào nhau.
Trần Duệ phát giác phá nguyên đao như bổ vào một tấm khiên kiên cố, trên tấm khiên có một loại lực lượng kì dị đánh tan nhuệ khí của phá nguyên đao, uy lực còn lại không cách nào phá được phòng ngự của tấm khiên, ngược lại còn bị đánh bay đi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Pagliuca cũng bị văng xuống đất, trên mặt lộ vẻ chấn kinh, ngăn cản một kích của phá nguyên đao tuy không làm tay hắn bị tổn thương, nhưng đằng sau cánh tay, trên trán độc long lại xuất hiện một vết cắt nhàn nhạt, giống như là bị đao phong lướt qua vậy
Thể chất của độc long phi phàm, mà vết cắt này dường như rất khó lành, làm hắn cảm thấy kinh ngạc khó kìm lại được, một đao kia nhìn như hoàn toàn bị phá , nhưng mà một loại khí tức huyền áo không rõ ràng lại xuyên qua phòng thủ của hắn, tặng hắn một vết thương.
Trần Duệ bò dậy, nhìn Pagliuca lĩnh nguyên một đòn phá nguyên đao mà vẫn “bình yên vô sự” trong long hâm mộ không thôi, gia hỏa này thực lực thâm sâu không lường được, nếu như giải khai phong ấn khôi phục lực lượng ma đế, không biết còn mạnh như nào nữa.
“”Ngươi, thật sự là… Đúng rồi, theo như cách nói của ngươi thì là biến thái! Mười phần biến thái!” Độc long căm phẫn nói: “Tối qua còn bị thương kêu la dọa sống dọa chết, hiện tại không những khá lên nhiều mà còn tăng trưởng lực lượng và tốc độ lên không ít, lại còn bí kĩ kia nữa, quá quỷ dị, lại có thể làm ta bị thương! Cứ như này thì chỉ mấy năm nữa ngươi thống nhất ma giới cũng được!“.
Độc long nói, hai tay huy động, phía sau người xuất hiện hai ấn kí nhỏ phát ra quang mang kì dị.
“Ngươi gọi kia là bị thương?” Trần Duệ khinh thường chỉ vào chán độc long, nhìn vào hai cái ấn kí: “Hai vật này là gì?“.
“Quên long ngữ minh văn rồi sao?” Pagliuca không khách khí mắng: “Gia hỏa vô học, vận mệnh thật đáng đố kị! Đại tông sư truyền thừa cũng rơi vào tay ngươi, quả thực quá đố kỵ mà, mà rơi vào tay ngươi cũng là lãng phí bảo vật mà thôi! Vừa rồi ngươi công kích là bắn ngược minh văn, trừ phi ngươi có thể triệt để phá hủy nó, nếu không công kích càng mạnh thì bắn ngược càng mạnh. Lấy thực lực đại ma vương hiện tại của ta, minh văn trước mắt có thể đỡ được lực lượng của ma vương cấp, cho dù bí kỹ của ngươi có lợi hại cũng không thể phá vỡ được minh văn này, nếu như không phải vừa rồi ta ngăn ngươi lại, thì ngươi đã được thưởng thức bí kỹ của chính mình rồi!“.
Trần Duệ rùng mình một cái, hiểu ra vì sao Pagliuca muốn ngăn cản mình lại, lập tức cảnh tỉnh: “Xem ra tối qua thành tích giết được Mễ Tạp Tư làm mình có chút tự mãn, phá nguyên đao cường hãn thì cũng phải cẩn thận“.
“Đúng rồi, ngươi đã rất lâu không học minh văn rồi” Pagliuca chỉ vào một ấn ký khác: “Còn nhớ đây là gì không?“.
“Đây là…” Trần Duệ nhận thức đối với minh văn hoàn toàn là cố gắng nhồi nhét, phương diện lý giải thực quá kém, lật hết trí nhớ ra, trong đầu đột nhiên nhắc nhở, ký ức phát hiện số liệu không rõ, có mở độ sâu phân tích không?
Trần Duệ hơi ngớ, độ sâu phân tích là kỹ năng sang quý, tốn tận một vạn linh khí, mà được có nửa giờ, hiện tại còn mười một vạn linh khí, vì lý giải càng nhiều ảo diệu của siêu cấp hệ thống, vẫn nên thử đi!
“Xác nhận!”.
Trần Duệ trong ý thức vừa xác nhận, liền cảm giác được tinh thần lực ngưng tụ lại, lấy một phương thức kỳ dị duyệt độc cùng phân tích ký ức, mười phút trôi qua, Pagliuca thấy hắn vẫn ngây ngốc liền lắc lắc đầu, độ khó long ngữ minh văn xác thực không nhỏ, dù là long tộc muốn nắm giữ cũng không dễ dàng gì, đối với tên gia hỏa bất học vô thuật này, chỉ sợ còn khó hơn đột phá ma vương cấp, vẫn là chậm rãi dạy đi.
“Quên đi, lấy trí tuệ của ngươi…“.
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy Trần Duệ hét lớn một tiếng: “Pagliuca, hiện tại giảng hết tất cả minh văn ngươi biết, không nên hỏi vì sao, nhanh chút!“.
Pagliuca không khỏi sửng sốt, nhưng lập tức phản ứng lại, bắt đầu truyền thụ, vừa vẽ đồ hình dưới đất vừa giảng, vừa định dừng lại nghỉ lấy hơi thì tròng mắt nhân loại trừng lên, thúc giục: “Nhanh, tiếp tục giảng, càng nhanh càng tốt, tốt nhất là nói hết một lượt đi!“.
Tên này từ khi nào thì biến thành hiếu học như vậy? Độc long tâm biết có dị, nhưng cũng không quản nhiều, một hơi giảng hết minh văn mình biết ra.
Trần Duệ căn bản không lý giải, chỉ là tinh thần chăm chú ghi lại những số liệu này, rất nhanh, nửa giờ trôi qua, hắn lại tiếp tục mở độ sâu phân tích, cho đến khi độc long nói xong.
“Tốt rồi, hiện tại không nên quấy nhiễu ta!” Trần Duệ cảm thấy đại não như một cái máy vi tính, bắt đầu phân tích, tính toán, thậm chí là phá giải những số liệu mới thu được.
Hắn cầm lấy một cành cây, bắt đầu vẽ.
Pagliuca lúc đầu còn vừa nhìn vừa lắc đầu, càng về sau biểu tình càng kinh ngạc, Trần Duệ vẽ ra minh văn lực lượng chưa đạt yêu cầu, nhưng độ chuẩn xác càng lúc càng cao, không ngờ không sai chút nào!
Sau khi độ sâu phân tích lần thứ hai kết thúc, hắn đã phân tích xong – hoặc là phá giải xong những tư liệu này, hình thành lạc ấn khắc sâu trong não hắn, có thể nắm giữ, vận dụng thuần thục như tri thức của hắn vậy.
Đương nhiên, đây chỉ là phân tích ra một phần, những phần còn lại theo thời gian sẽ có thể phân tích ra hết.
“Hai minh văn vừa rồi của ngươi là bắn ngược cùng ẩn giấu. Còn hai cái ta vẽ là hỏa diễm cùng bạo liệt, sau đó là mãnh độc truyền tống, phải hay không?” Trần Duệ dùng ánh mắt dò hỏi Pagliuca.
Pagliuca hạ ý thức gật gật đầu, đột nhiên đi lên hai bước, dùng ánh mắt kỳ dị nhìn khắp người Trần Duệ, như là muốn nuốt hắn vào bụng vậy.
“Ta hiện tại càng thêm có lý do hoài nghi ngươi là một con rồng biến hình mà không phải là nhân loại” Pagliuca cắn răng nghiến lợi nói: “Dù là một cự long, muốn nắm giữ long ngữ minh văn cũng không dễ dàng như vậy!“.
Pagliuca thiện trường long ngữ minh văn, ở trong lĩnh vực này đã nghiên cứu cả vạn năm, tại long tộc ma giới cũng là thanh danh hiển hách. Không ngờ nhân loại này chỉ trong chớp mắt thì một khiếu khoongt hông biến thành chân chính nắm giữ cơ sở, không phải là nhồi nhét như trước kia, mà là chân chính lý giải!
“Đại tông sư! Nhất định là đại tông sư truyền thừa!” Pagliuca phản ứng rất nhanh, hung hăng trừng Trần Duệ: “Xem ra Ngộ Không đại tông sư khẳng định là cự long! Hoặc là thủy tổ long tộc trong truyền thuyết! Không biết vì sao thủy tổ lại chọn một nhân loại vô sỉ như ngươi, Pagliuca đại nhân cường đại anh tuấn như vậy mà lại không được lựa chọn!“.
“Lại đố kỵ! Đây không phải là mỹ đức của cự long” Trần Duệ có chút khinh thường bĩu bĩu môi, tâm lý không khỏi nở hoa, hóa ra đây là ảo diệu của độ sâu phân tích! Tốn hai vạn linh khí có thể học xong long ngữ minh văn đau đầu, sau này học cái gì biết cái đó, còn không phải biến thành siêu nhân sao?
Chẳng qua, số liệu không rõ đại biểu gì chứ, hẳn độ sâu phân tích cũng có hạn chế nhất định đi.
Siêu cấp hệ thống như là một bảo tàng khổng lồ, Trần Duệ hiện tại đã lấy được chìa khóa, bắt đầu phát quật, tương lai càng thêm chờ mong a.
Nghe được Pagliuca ăn không được nho thì chê nho chua, oán giận hầu ca, Trần Duệ lắc lắc đầu: thủy tổ long tộc gì chứ, là hầu tử, mà là một trong bốn loại thánh hầu thời hồng hoang!
Vừa lúc đó, Trần Duệ đột nhiên cảm giác được đầu óc mê muội, phảng phất trời đất xoay tròn, tinh thần lực sau hai lần sử dụng độ sâu phân tích xuất hiện suy nhược chưa từng có. Cả người lung la lung lay đặt chân cũng không vững, mắt thấy sắp ngã.
Pagliuca phát hiện tình huống hắn không đúng, tay mắt lanh lẹ đỡ lấy, chầm chậm giúp hắn ngồi xuống bãi cỏ.
Trần Duệ ngồi trên mặt đất nghỉ ngơi một hồi, cũng dễ chịu hơn không ít, cảm giác được tinh thần lực hao tốn cực đại, phảng phất nước suối đột nhiên khô kiệt, không trách được suýt thì duy trì không được.
Xem ra độ sâu phân tích không thể tùy tiện sử dụng, kỹ năng này đòi hỏi tinh thần lực rất cao, mới dùng hai lần mà đã cạn kiệt rồi.
Nghĩ đến đây, hắn lập tức dùng hai ngàn linh khí đổi một bình hồi tinh dược thủy uống xuống, nhưng hiệu quả so với tưởng tượng kém hơn nhiều, tốc độ hồi phục tinh thần lực cực chậm, đây không phải là do dược thủy, hẳn là do hậu di chứng của độ sâu phân tích đi.
Độc long vốn còn rất nhiều nghi vấn, nhưng nhìn thấy tình huống của Trần Duệ, cũng không miễn cưỡng, giúp hắn lên song túc phi long quay về nghỉ ngơi. Trạng thái của Trần Duệ lúc này đã không thể sử dụng phân tích chi nhãn, cũng may Khắc Cốt đã quen đường về, căn bản không cần hắn ra lệnh, trực tiếp bay về thực nghiệm thất.
Trần Duệ vừa về đến phòng, tinh thần xuất hiện mệt nhọc trước đó chưa từng có, sa vào ngủ say.