Hắc ám địa tinh đầy hoảng sợ nhìn “ký sự quan ngu xuẩn” bóp chặt cổ mình, không hiểu vì sao khí lực nhân loại này lại lớn như vậy. Chẳng qua, hắc ám địa tinh thực lực xếp tầng chót của ma giới, còn kém cả tiểu liệt ma, bọn họ thiện trường thủ công nghệ cùng kỹ ảo, trừ một số ít người có thiên phú cực mạnh có thể xuất danh ra, còn lại tất cả đều làm tạp dịch hoặc khổ công.
Lấy lực lượng chân chính của Trần Duệ, vừa dùng lực là có thể vặn gãy cổ của hắc ám địa tinh này, nhưng hắn không làm vậy, chỉ ném tên này ra xa.
Hắc ám địa tinh ngã xuống đất, ho khan liên tục, kinh hoàng nhìn nhân loại lạnh lùng bước đến gần.
“Tưởng làm trò hề trước mặt ta? Ngươi không nhìn xem ta là học đồ của ai?” Vì che dấu siêu cấp hệ thống, Trần Duệ chỉ đành đem tên tuổi Aldas lấy ra, cũng tính là một loại hồ giả hổ uy!
Hắc ám địa tinh lúc này mới phản ứng được, chuyện chính mình vừa làm sai lầm biết bao, không ngờ lại dùng dược phấn đối phó với một học đồ dược tề đại sư! Mà vị dược tề đại sư đó còn có thể độc chết cự long!
“Ta nên xử trí ngươi ra sao đây? Độc ngươi thành một đám bụi hay vũng nước nhỉ?”.
Hắc ám địa tinh nhớ đến truyền văn nhân loại học đồ này đã làm một tên kêu thảm suốt hai ngày, không khỏi rùng mình, toàn thân phát run.
Nhưng để Trần Duệ ngoài ý muốn là, địa tinh lấy yếu hèn xưng danh không ngờ không bị hù sợ, lại còn dám kêu lên: “Ngươi… ngươi không được làm loạn! Ta là hội viên Áo Choàng hội, nếu như ngươi dám hạ độc thủ, thủ lĩnh của chúng ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!”.
Áo Choàng hội? Là hắc bang trong Ám Nguyệt thành sao? Không trách được còn mặc áo choàng giả vờ thần bí.
Trần Duệ hơi trầm ngâm hỏi: “Thủ lĩnh của ngươi là ai?”.
Nói đến điều này, dũng khí của hắc ám địa tinh trào dâng: “Thủ lĩnh của ta là một vị cường giả, chỉ dùng một tay, suýt chút thì làm cho Cương Khắc lên bảng! Hôm qua Cương Khắc còn mang theo thương thế, khách khí tiến đến xin lại thiết chùy bị thủ lĩnh ta thu mất”.
Cương Khắc? Thiết chùy? Trần Duệ nghe được đoạn tình tiết này có chút quen tai, chỉ thấy hắc ám địa tinh hồ giả hổ uy, kiêu ngạo nói: “Thủ lĩnh Áo Choàng hội chúng ta chính là Guile đại nhân!”.
Nghe thấy cái tên này, Trần Duệ trong nháy mắt hóa đá.
Trần Duệ hồi tưởng đến tràng cảnh đánh Cương Khắc cứu hai cha con địa tinh lúc mới tiến hóa, mồ hôi đổ ròng.
Cái gì gọi là hồ giả hổ uy! Đây mới là cảnh giới tối cao a! Cùng so sánh, việc hắn lợi dụng tên Aldas đại sư chỉ có thể là tiểu vu kiến đại vu!
Hắc ám địa tinh thấy bộ dáng sững sờ của Trần Duệ, còn cho là ký sự quan bị tên của thủ lĩnh hù dọa, lại nói thêm một câu: “Nói cho ngươi một câu đi, biểu muội Tát Tát của ta chính là thị thiếp được sủng ái của thủ lĩnh đại nhân”.
Trần Duệ không khỏi chấn kinh, như chịu sét đánh vậy, trong đầu hiện lên mỹ mạo của vị Tát Tát tiểu thư, tâm tạng không khỏi co quắp, loại tướng mạo này… không phải đặc sắc bình thường a!
Hắn tự hỏi từ khi trọng sinh đến ma giới tới nay, xác thực có tư tưởng tới một ít mỹ nữ như: băng sơn ngự tỷ trưởng công chúa, yêu nữ mê chết người, Athena <A Tây Na> mạnh mẽ hào phóng.
Còn về vị Tát Tát tiểu thư kia, có lẽ cũng là mỹ nữ trong địa tinh, hoặc là loại khẩu vị khác thường ưa thích, nhưng là hắn, Trần Duệ, tuyệt đối không chút nghĩ đến! Quá khứ không! Hiện tại không! Tương lai lại càng không!
Nhưng mà, một vị địa tinh như vậy, lại mạc danh kỳ diệu thành thị nữ của hắn, đúng rồi lại còn mấy từ được sủng ái chết tiệt nữa! Gặp qua ép mua ép bán rồi, nhưng chưa từng gặp qua ép nhận chủ như này a! Anh danh hai đời xử nam của hắn, dưới lại tình huống này tứ phân ngũ liệt!
Hắc ám địa tinh đang nghĩ tiếp tục dọa nạt, chỉ thấy nhân loại ký sự quan hung hăng lao đến, một tay nắm chặt cánh tay hắn: “Lập tức mang ta đến Áo Choàng hội!”. Nguồn truyện: Truyện FULL
Ánh mắt Tạp Tạp rơi vào túi lớn dưới đất, chỉ thấy nhân loại hơn nhíu mày, vung tay lên, cả túi biến mất không thấy, Tạp Tạp thấy thế nào cũng không phát hiện trên người Trần Duệ có không gian trang bị, chẳng lẽ là ma pháp không gian trong truyền thuyết? Không phải nói nhân loại này không có lực lượng gì sao? Không ngờ còn có bản lĩnh này.
“Mau đi!” Trần Duệ không nén được phiền phức thúc giục, nếu như không giải quyết nhanh chuyện này, sau này hắn sẽ sản sinh ám ảnh tâm lý với nữ tính mất!
Ôm theo sợ hãi đối với lực lượng thần bí, Tạp Tạp nào dám nói gì, lập tức mang Trần Duệ đến một hẻm nhỏ.
Trần Duệ trong lúc nổi nóng, dứt khoát bỏ 500 điểm linh khí, kích hoạt trữ vật thương khố, tâm niệm vừa động, quả nhiên dễ dàng chuyển ma pháp tài liệu vào, nếu như không phải nóng lòng đi tìm Áo Choàng hội, thì hắn thật muốn thử công năng của trữ vật thương khố này.
Tạp Tạp rẽ cả nửa ngày, mang theo Trần Duệ tới một viện nhỏ, chung quanh còn có mấy tên thấp bé mặc áo choàng, từ vóc người cùng động tác mà xem, thì không phải tiểu liệt ma thì là hắc ám địa tinh!
Một tên trong bọn phát ra tiếng cười bén nhọn: “Tạp Tạp, ngươi mang về gì thế? Một… nhân loại?”.
Tạp Tạp vội vàng lắc lắc đầu với hắn, mấy tên Áo Choàng hội đều nhận ra đây là nhân loại duy nhất của Ám Nguyệt thành, là ký sự quan tân nhiệm, nghĩ đến truyền ngôn về nhân loại ác độc này, đám người Áo Choàng hội không khỏi sợ hãi, nhưng càng nhiều là hiếu kỳ, nhân loại này tới Áo Choàng hội làm gì? Chẳng lẽ muốn nhập bọn.
Hai người đi vào phòng, nhìn thấy vị tự phong “nhạc phụ đại nhân” Địch Địch cùng vị địa tinh tiểu thư Tát Tát. Tạp Tạp thấp giọng nói với Địch Địch mấy câu, lão địa tinh lộ vẻ kinh ngạc, đứng thẳng người lên.
Lão địa tinh khom người với Trần Duệ, hắn biết sau lưng nhân loại này là Aldas cùng trưởng công chúa, chính mình chọc không được, lập tức lôi tên chủ nhân ra: “Ký sự quan đại nhân, Tạp Tạp có mắt không tròng, đắc tội các hạ, ta đại biểu Áo Choàng hội xin lỗi ngài. Thỉnh đại nhân nể tình thủ lĩnh, không nên so đo chuyện này, thủ lĩnh chúng ta là…”.
Thủ lĩnh cái rắm! Trần Duệ không chút khách khí ngắt lời lão địa tinh, nói: “Như vậy đi, ngươi bảo bọn họ ra trước, ta có chuyện trọng yếu muốn thương lượng với mình ngươi”.
Lão địa tinh nhíu lông mày, chỉ vào nữ nhi nói: “Sự tình của đại nhân hẳn rất cơ mật, nhưng đây là nữ nhi Tát Tát của ta, cũng là thị thiếp của thủ lĩnh, tuyệt đối có tư cách nghe…”.
Vừa nghe thấy điều này, Trần Duệ suýt thì không kìm được tức giận, chỉ muốn đánh cho tên tự phong “nhạc phụ đại nhân” một trận, cắn răng nói: “Đừng nói nhảm, kiên nhẫn của ta có hạn!”.
Lão địa tinh nghĩ đến truyền văn về nhân loại này, không khỏi rùng mình, đánh mắt với Tát Tát cùng Tạp Tạp, cả hai thức thời nhanh chóng rời đi.
“Trần Duệ đại nhân” Thái độ của lão địa tinh cung kính không ít, “Xin hỏi đại nhân có gì phân phó? Áo Choàng hội mới thành lập không lâu, thủ lĩnh thường xuyên không xuất hiện…”.
“Còn dám nói?” Trần Duệ hung hăng chỉ vào lão địa tinh, một bộ thâm thù đại hận, lại không nói ra lời, cuối cùng đành cắn răng nói: “Mặt mũi của Guile bị các ngươi phá sạch!”.
Lão địa tinh vốn định cung kính gật đầu, đột nhiên ngẩn ngơ: “Ra là đại nhân quen chủ nhân của ta?”.
“Tính mạng chủ nhân ngươi là do ta cứu, ta cùng hắn có giao tình sâu đậm, căn bản không phải ngươi có thể tưởng tượng!” Lời này tự nhiên không sai, hai thân phận chính là một người!
Lão địa tinh lộ vẻ hoài nghi, lực lượng của chủ nhân mạnh mẽ cỡ nào a, có thể dễ dàng đánh bại Cương Khắc, chí ít cũng là trung giai ác ma, sao có thể có giao tình với một nhân loại được chứ?
Trần Duệ nhìn ra nghi hoặc trong lòng Địch Địch, hừ lạnh một tiếng nói: “Buổi tối hôm đó, khi Guile cứu các ngươi, cho các ngươi một tử tinh tệ, sau các ngươi sống chết đòi làm bộc nhân cho hắn, hắn lại cho thêm các ngươi hai tử tinh tệ, đúng không?”.
Chuyện này chỉ có Guile cùng cha con địa tinh biết, lão địa tinh nào dám nghi ngờ nữa, vội vã nói: “Trần Duệ đại nhân, Địch Địch vừa rồi thất lễ, xin hỏi chủ nhân của ta đang ở đâu?”.
“Hắn đang tu hành lực lượng càng mạnh” Trần Duệ không chút khách khí nói: “Chính ngươi tự mình rõ, ngươi căn bản không phải bộc nhân của hắn! Trên thực sự, ba tử tinh tệ ngày đó cho ngươi cũng là một loại khảo nghiệm. Không ngờ ngươi dám nói con gái mình là thị thiếp của hắn, lại còn lập ra Áo Choàng hội cướp bóc lường gạt nữa! Nếu như để cho hắn biết, nhất định sẽ giết ngươi!”.
“Ra là chủ nhân muốn khảo nghiệm ta!” Lão địa tinh đầu đầy mồ hôi lạnh, ngấm ngầm vui mừng không có tham ô ba tử tinh tệ: “Trần Duệ đại nhân, xin chuyển cáo với chủ nhân, Địch Địch sẽ không cô phụ khảo nghiệm của chủ nhân. Dịch Địch lập Áo Choàng hội là vì chủ nhân, tuy đây mới là bắt đầu, nhưng càng về sau sẽ càng lớn mạnh a!”.
Vừa nói, lão địa tinh vừa lấy ra tử tinh tệ, hai tay dâng lên: “Chủ nhân đương thời giao ba tử tinh tệ, chỗ tinh tệ này là lão kiếm trở về, xin người giao cho chủ nhân, đây là cung phụng chân thành nhất của bộc nhân a”.
Lão địa tinh chẳng những không sám hối vì hành vi lập hắc bang, tổ chức cướp bóc, ngược lại vẫn coi đấy là vinh dự, cho rằng vì chủ nhân lập một phen sự nghiệp.
Trần Duệ biết ma giới có quy tắc của ma giới, cũng không muốn nói nhiều, nhưng thủ đoạn của lão địa tinh làm hắn kinh ngạc, đương thời từ ba tử tinh tệ, mới qua mấy ngày, đã biến thành hơn mười? Dựa vào một đám địa tinh lừa gạt sao?
Hỏi ra mới biết, tiền này chín mươi phần trăm là lão địa tinh kiếm ra, lão rất khôn ngoan, vô cùng tinh thông thương phố Ám Nguyệt thành, ví như thành bắc bán da thú rẻ nhất là mười bạch tinh tệ, nếu như vận chuyển đến thành nam, có thể bán được mười ba bạch tinh tệ, lão địa tinh dựa vào vận chuyển kiếm giá chênh lệch, trước kia còn là kinh doanh nhỏ kiếm cơm ăn, còn thường xuyên vị loại ác bá như Cương Khắc bắt nạt, sinh hoạt gian nan.
Từ sau đêm hôm Trần Duệ giáo huấn Cương Khắc, lá gan của hắn lớn hơn không ít, tự nhận bộc nhân của cường giả. Lão địa tinh bắt đầu dùng ba tử tinh tệ làm tiền vốn, thực hiện mua bắn lớn, còn mượn thanh danh của Guile, tấn tốc thành lập Áo Choàng hội. Có đôi lúc tự nhiên tránh không được hồ giả hổ uy, dùng phương thức ép mua ép bán kiếm tiền, cho đến hôm nay mới gặp chính chủ, tự nhiên bị nhìn xuyên.
Trần Duệ dở khóc dở cười, bất quá hắn suy xét lại, lão địa tinh có thể từ giữa đầu cơ kiếm lời, trong thời gian ngắn như vậy thành lập tổ chức, năng lực xác thực bất phàm. Áo Choàng hội tuy là nháo kịch, nhưng hiện tại là thời khắc then chốt cần tiền cùng tài liệu, nếu như có thể lợi dụng, lại thêm lão địa tinh tinh thông thương nghiệp, chưa hẳn đã không thể trở thành trợ lực.
“Ngươi cứ cầm lấy, lúc đó tự tay giao cho Guile đi!” Trần Duệ tâm niệm vừa chuyển, nhanh chóng đưa ra quyết định.
Lão địa tinh lúc giao tiền, còn có ý tứ hối lộ nhân loại, dự tính những tử tinh tệ này đến tay Guile chủ nhân chỉ còn lại một nửa là may, không ngờ lại bị cự tuyệt, trong lòng càng thêm nhận định nhân loại ký sự quan có quan hệ không bình thường với chủ nhân, thái độ càng thêm cung kính, hỏi: “Trần Duệ đại nhân, xin hỏi chủ nhân khi nào thì có thể tới? Hôm qua Cương Khắc đến lấy lại thiết chùy muốn gặp chủ nhân một lần”.
“Làm sao? Hắn muốn báo thù?” Nhân vật như Cương Khắc đã sớm không để trong mắt Trần Duệ nữa.