Chương 297: Đây là sức mạnh cậu tự hào đấy à?
“Tôi không có tư cách? Anh, anh lớn lối thật đấy!” Ninh Hiên phẫn nộ quát lên.
Sự hung hăng của Lâm Ẩn đã vượt ra ngoài dự đoán của anh ta, không ngờ lần đầu gặp mặt Lâm Ẩn lại là ra oai phủ đầu dữ tợn như vậy.
Ninh Hiên nén một bụng lửa giận, trong lòng nghĩ tới các cách đối thoại đàm phán với Lâm Ẩn, nghĩ rằng cho Lâm Ẩn một cái giá thỏa đáng là tốt nhất.
Còn nếu không được nữa thì cứ ra lệnh cho ám vệ ra tay với Lâm Ẩn.
Nhưng không thế ngờ rằng Lâm Ẩn vừa đến đã chẳng nể nang gì ai, quả thật còn hung hãn hơn cả anh ta nữa.
“Bất kính với trưởng bối, anh dập đầu ba cái ngay cho tôi.” Lâm Ẩn lạnh lùng nhìn về phía Ninh Hiên.
Ninh Hiên trợn mắt giận dữ, vẻ mặt nhăn nhó, trêи trán đã nổi đầy gân xanh.
Tên Lâm Ẩn đại trưởng lão gì đó trông chỉ khoảng hai mươi tuổi, có khi còn nhỏ hơn cả anh ta. Nhưng lại có giá cao hơn cả trời, đứng ngang hàng với cụ nhà nữa chứ!
Đánh mình thì thôi không nói, cứ hở tí là là muốn dùng gia quy của nhà họ Ninh, bắt anh ta dập đầu tạ tội?
Mẹ nó, đúng là làm trời làm đất mà!
“Muốn tôi quỳ lạy cậu? Ông đây muốn coi thử, mẹ nó, rốt cuộc mày tài cán đến mức nào? Nghĩ rằng mình có thân thủ tuyệt đỉnh là có thể làm gì thì làm ở nhà họ Ninh à?” Ninh Hiên nói với giọng âm trầm: “Ám vệ đâu, bắt tên coi trời bằng vung này lại cho tôi!”
Nói đoạn, một người trung niên mặc đồ đen lẳng lặng bước ra, hướng mặt về phía Lâm Ẩn.
“Nếu các hạ là người thừa kế của vị đại trưởng lão năm đó, hắn cũng biết Ninh thị ở thủ đô không phải là gia tộc bình thường, uy nghiêm của cậu cả không thể mất được. Chuyện của cậu cả tốt nhất là các hạ đừng nhúng tay vào.” Người đàn ông trung niên nói với vẻ nghiêm nghị.
Lâm Ẩn lạnh lùng nhìn qua, rồi cười lạnh một tiếng, anh nói: “Ông đang dạy tôi cách làm việc à?”
“Tại hạ không dám chỉ bảo đại trưởng lão, nhưng, chức trách của tại hạ là chăm sóc cho cậu cả.” Người đàn ông trung niên nói với giọng trầm thấp: “Các hạ giẫm lên tôn nghiêm của cậu cả như vậy, ám vệ chúng tôi há có thể trơ mắt ngồi yên?”
Nói xong, từng người đàn ông mặc đồ đen tỏ vẻ lạnh lùng, lẳng lặng xuất hiện ở mọi ngóc ngách trong phòng làm việc.
Khoảng chừng có hơn hai mươi người, ai nấy đều có vốc dáng vô cùng đô con, khí thế lại dũng mãn, vừa nhìn đã biết không phải dạng hiền lành gì.
Ninh Hiên lia đôi mắt âm u nhìn chằm chằm vào Lâm Ẩn, hận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Lần này anh ta đã điều đến một đội ám vệ từ gia tộc, thủ lĩnh của đội ám vệ này là Ninh Hóa Phong, ông ấy là cao thủ cả một đời, thân thủ vô cùng mạnh mẽ, chắc hẳn đã đủ để đối phó với tên Lâm Ẩn vắt mũi chưa sạch này được rồi!
“Xem ra các người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà.” Lâm Ẩn đanh giọng lại.
Rõ ràng có một số người trong nhà họ Ninh hình như không nhìn lọt nổi thân phận đại trưởng lão của anh.
Hoàn toàn coi thường sự uy nghiêm của đại trưởng lão của anh.
Không tàn sát một lượt, dựng lại sự uy tín, thì e là nhà họ Ninh ở thủ đô vẫn sẽ chẳng có mấy người đặt đại trưởng lão là mình đây vào mắt.
“Nếu các họ không chịu rút tay, cứ phải nhúng tay vào chuyện nội bộ nhà họ Ninh, vậy thì chỉ đành đắc tội thôi!”
Ninh Hóa Phong thủ lĩnh của đội ám vệ tỏ vẻ nghiêm nghị nhìn Lâm Ẩn.
Dứt lời, thân hình ông ấy khẽ động rồi bỗng hóa thành một loạt tàn ảnh lao đi, tốc độ nhanh như chớp.
Cùng lúc đó, hơn hai mươi đều hành động nương theo tiếng động, từ khắp các ngóc ngách khác nhau lao đến đánh giáp công Lâm Ẩn.
Khóe môi Lâm Ẩn nhếch lên thành một nụ cười khẩy, anh đứng chắp tay tại chỗ không động đậy.
Hades bên cạnh bỗng như sớm giật, toàn thân nhào tới như hổ dữ xuống núi, giơ tay lên vồ một cái, chớp mắt đã tóm chặt được Ninh Hóa Phong đang xông đến.
“Phịch”, hai người tay đấm chân đá với nhau, tốc độ nhanh như chớp va chạm vài quyền cước, đánh đến mức không khí phải nổ ra tiếng vang.
Ninh Hóa Phong cũng không phải hạng tầm thường, sau khi bị Hades áp sát, ông ấy lập tức vung tay tung chiêu liên tiếp, cú nào cú nấy đều thành thạo điêu luyện, dùng lực vừa đủ để hóa giải từng đòn đánh nặng nề của Hades, ngược lại còn quấn mãi Hades không chịu tha.
Dễ nhận ra rằng vị thủ lĩnh đội ám vệ này không hề thua kém gì ở Hades, thậm chí so từ góc độ võ học thì còn cao thâm hơn Hades rất nhiều.
Phải biết Hades là cao thủ chuyên về sức mạnh, chỉ tùy tiện đấm một cú đã có thể thủng tường, thân thể gần như đã được huấn luyện đến mức cực hạn. Mà vóc người Ninh Hóa Phong lại gầy gò, có thể đánh ngang sức với Hades đã chứng tỏ công phu của ông ấy rất mạnh mẽ.
Lúc Hades đánh nhau với Ninh Hóa Phong, hơn hai mươi ám vệ cũng áp lao gần đến, tung chiêu bóp cổ, đấm móc, chặt tay, quét chân, toàn là các chiêu chí mạng với sức lực hung tàn, tất cả đều nhằm vào những chỗ hiểm yếu trêи người Lâm Ẩn, ra tay hoàn toàn không có chút lưu tình.
Bốp! Bốp! Bốp!
Trong thế ngàn cân treo sợi tóc, Lâm Ẩn quay người xòe năm ngón tay ra vung lên, như thể cào vào trong không trung, tiếng gió kêu phần phật, chỉ thấy tàn ảnh anh vung tay lay lắt ở trêи không trung, nhanh đến mức khiến người ta hoa cả mắt.
Trong khoảng thời gian mười nhịp thở.
Răng rắc răng rắc, âm thanh gãy xương liên tục vang lên.
Mỗi một tên cao thủ mặc đồ đen xông đến đánh Lâm Ẩn đều bị vặn gãy xương tay, rồi bị hất văng ngược ra ngoài, ngã rầm rầm xuống đất, sàn nhà bị phá vỡ vụn, ai nấy đều nằm sấp trêи đất kêu la thảm thiết!
Trêи mặt ai cũng ánh lên vẻ vô cùng thống khổ, rít gào chói tai.
“Ối! Á!”
Thân là ám vệ của nhà họ Ninh và được huấn luyện chuyên nghiệp, bọn họ không hề sợ hãi cơn đau, nếu không đau đến mức không thể chịu đựng được, họ sẽ không bao giờ kêu la như vậy.
“Cậu, cậu, rốt cuộc cậu là người nào? Rốt cuộc là thủ đoạn gì!”
Hơn hai mươi tên ám vệ của nhà họ Ninh ngã trêи mặt đất, gần như đều đồng loạt lộ ra vẻ sợ hãi, không dám tin nhìn Lâm Ẩn.
Trong nháy mắt chạm được vào cơ thể Lâm Ẩn, mỗi người bọn họ đều bị luồng lực mạnh mẽ kinh khủng chấn ngược về lại, gân cốt đứt đoạn, phế mất một thân võ công.
Nhưng đáng sợ là Lâm Ẩn chỉ tùy tiện vung một tay, chạm đến ai đều vặn gãy xương tay họ, động tác nhanh đến nỗi không thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Thủ đoạn cỡ này đúng thật như xuất quỷ nhập thần, không thể tưởng được.
“Khụ khụ!”
Một đám ám vệ nhà họ Ninh này không muốn hỏi gì nữa, trong cơ thể như đang đảo lộn cả lên, miệng lũ lượt hộc máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
“Hả? Cậu!”
Ninh Hiên trơ mắt nhìn cảnh tượng này, trợn mắt hốc mồm, nhìn vẻ mặt thản nhiên như mây trôi của Lâm Ẩn chỉ cảm thấy người này quả thật cao thâm khó dò!
Nhóm ám vệ nhà họ Ninh thế mà lại bị Lâm Ẩn đánh gục toàn bộ dễ như trở bàn tay?
Phải biết rằng mỗi ám vệ ở đây đều có thân thủ khủng bố lấy một địch một trăm!
Ninh Hiên đã từng tận mắt chứng kiến, lúc anh ta ra nước ngoài làm việc, đã từng xảy ra xung đột với đám cậu ấm ở đấy, đối phương phái một đống lính đánh thuê trang bị súng ống đầy đủ đến xử hắn. Kết quả, anh ta chỉ dựa vào hơn hai mươi ám vệ ở bên người này là đã xử gọn đám lính đánh thuê kia, ném chúng vào biển cả cho cá ăn.
Sức chiến đấu của ám vệ kinh khủng như thế, vậy mà không đánh lại một mình Lâm Ẩn?
Vù vù.
Ở bên khác, Hades đã đấu xong với Ninh Hóa Phong, hai người ngang sức ngang tài, cả hai đều kéo khoảng cách ra hơn vài mét.
“Chẳng lẽ đây là ám kình? Có thể dùng ám kình thuần thục xuất sắc đến vậy ư?” Ninh Hóa Phong nói với vẽ kinh hãi, có chút không dám tin nhìn đám ám vệ nằm trêи mặt đất.
Ninh Hóa Phong thân là thủ lĩnh của đội ám vệ này, ông ấy hiểu rất rõ sức chiến đấu của bọn họ, thế mà họ lại bị một chiêu đánh gục hết, ngay cả cả bản lĩnh thật của Lâm Ẩn bọn họ cũng không dò ra được.
Trong phút chốc này đây, trong lòng ông ấy cũng đang chịu đựng một nỗi sợ hãi cực kỳ to lớn.
“Sếp Lâm, ông già này có chút thực lực, trong thời gian ngắn tôi không thể tóm được ông ấy.” Hades báo cáo lại.
Lâm Ẩn khẽ gật đầu, không trách móc Hades.
Dù sao nhà họ Ninh cũng là nhà tài phiệt hàng đầu ở thủ đô, thủ lĩnh của đội ám vệ trong gia tộc hẳn sẽ không phải kẻ đầu đường xó chợ nào, Hades không thể bắt được ông ấy ngay được cũng nằm trong dự đoán của anh.
Bốp!
Lâm Ẩn bỗng xông người ra, lao đến thẳng chỗ Ninh Hóa Phong.
Vẻ mặt Ninh Hóa Phong kinh hãi, không ngờ bóng người của Lâm Ẩn lại như điện chớp, nhanh đến mức ông ấy không trở tay kịp, trong lúc cấp bách, ông ấy triển khai tư thế đưa tay ra định bắt lấy Lâm Ẩn.
Ầm! Ầm! Ầm!
Thân hình quỷ mị của Lâm Ẩn xuất hiện ngay trước mặt Ninh Hóa Phong, anh dùng một tay tung liên tiếp ba quyền, tất cả đều nện mạnh lên trêи ngực Ninh Hóa Phong.
Đánh xong ba quyền, Ninh Hóa Phong hộc máu tươi, quỳ dập xuống dưới chân Lâm Ẩn, cả ngươi run lẩy bẩy, sắc mặt trắng bệch.
“Đại, đại trưởng lão tha mạng! Tôi tội đáng muôn chết! Mong hãy giơ cao đánh khẽ!” Vẻ mặt Ninh Hóa Phong sợ hãi, kêu to lộn xộn.
Ông ấy đã bị thân thủ kinh khủng của Lâm Ẩn dọa sợ vỡ mật!
Thân thủ của Lâm Ẩn quá mạnh mẻ, ba quyền này của anh gần như đánh ông ấy suýt chết tại chỗ! Công lực luyện tập mấy chục năm qua gần như đã mất sạch!
Vẻ mặt của Lâm Ẩn vẫn thản nhiên, anh nhìn về phía Ninh Hiên.
“Sao nào? Đây là sức mạnh cậu tự hào đấy à?”