“Vu Trung, ngươi nói tấu thỉnh tội có thể câu thông?”
Vu Trung vừa nghe lập tức hiểu Tần Thừa Thích ám chỉ chuyện gì, vì vậy trả lời: “Hồi bẩm Hoàng thượng, tấu thỉnh tội thì có thể, chỉ là lần này Hoàng thượng có thể kéo dài mấy ngày mới triệu kiến Thái phi, như vậy cũng tỏ rõ Hoàng thượng thật sự đã nổi giận, Thái phi có thể đã biết nặng nhẹ. Kỳ thật nhắc tới chuyện này cũng là do Thục phi nương nương muốn cầu cạnh Thái phi, không trách Thái phi được.”
Tần Thừa Thích gật đầu: “Trẫm tự biết Thục phi dụng tâm, nhưng Thái phi cũng không phải không có sai, một câu hiểu quy củ cũng không có, đối với trẫm còn oán hận mọi chuyện. Chuyện này không cần nhắc lại, năm ngày sau trẫm xuống chỉ triệu kiến nàng lần nữa, ngươi nhớ kỹ chuyện như vậy là được.”
Vu Trung vội vàng nói: “Hoàng thượng, năm ngày sợ là không được.”
“Vì sao?”
“Hồi bẩm Hoàng thượng, Thái phi ra cửa đi chơi, đã đi gần mười ngày, tấu thỉnh tội thế nào cũng phải chờ tới sau khi Thái phi trở về mới có thể viết được ạ?”
Tần Thừa Thích lập tức tối mặt: “Ra cửa mười ngày rồi? Tại sao không trở về bẩm với trẫm!”
“Hoàng, Hoàng thượng, ngài chưa từng cho người theo dõi hành tung của Thái phi, lần trước ngài nói để cho Thái phi thích đến chỗ nào thì đến chỗ đó, Thái phi ra cửa là do nô tài cho tiểu thái giám đi hỏi thăm mới