Ngay cả “Hương Loan” đang đuổi tới đều bị ảnh hưởng, thì càng không cần phải nói Ám Ảnh Ma Vương gần trong gang tấc. Hắn còn chưa kịp thoát ra khỏi Vựng huyền do Lôi đình nhất kích tạo ra, cả người đã lập tức tiến vào trạng thái hôn mê lần thứ hai. Năng lực mà Diệp Âm Trúc thi triển là gì? Chính là Chiến Tranh Tiễn Đạp mà Chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư am hiểu nhất. Vì sao Lôi Thần Chùy trong tay Diệp Âm Trúc lại có thể phát huy được uy lực mạnh như vậy, một chút đã làm cho Ám Ảnh Ma Vương đứng im? Đó là bởi vì bên trong Khải giáp của hắn có dung hợp thân thể của Sơn Lĩnh cự nhân Minh. Thân là Sơn Lĩnh cự nhân, còn có danh xưng là Lôi Thần Chi Tử. Được năng lực của Minh hỗ trợ, Siêu Thần khí Lôi Thần Chùy tự nhiên sẽ phát huy được tác dụng lớn nhất. Đồng thời, bên trong Khải giáp của Diệp Âm Trúc còn có Chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư. Năng lực của Cách Lạp Tây Tư hắn tự nhiên cũng có thể sử dụng. Một cước này của Diệp Âm Trúc mặc dù đạp vào không trung, nhưng năng lượng của hắn lúc này có thể nói là đã dung hợp năng lượng của Thần Thú Thiểm, Lôi, Minh và Cách Lạp Tây Tư. Uy lực đã vượt xa hiệu quả do một mình Cách Lạp Tây Tư phát động, vì vậy, ngay cả cường giả đỉnh cao như Ám Ảnh Ma Vương và “Hương Loan” cũng không thể nào tránh khỏi.
Lần thứ hai bị như vậy, Hắc vụ xung quanh thân thể Ám Ảnh Ma Vương cũng bị đánh cho tan tác, lộ ra bản thể của hắn. Thân hình của Ám Ảnh Ma Vương vừa nhìn rất hèn mọn bỉ ổi, thân thể nhỏ bé, khô gầy, bao phủ trong một tầng lân phiến màu đen, nhìn qua giống như chưa tiến hóa vậy. Không có vẻ hoàn mỹ như Hắc Yêu Nữ Vương Tát Lâm Na mà Diệp Âm Trúc đã gặp qua. Trên mặt hắn lúc này vẫn còn vẻ khiếp sợ. Mắt nhìn thấy Diệp Âm Trúc sau khi đạp chân phải ra, liền đánh một chưởng lên trên trán mình. Tay của Diệp Âm Trúc lúc này đã biến thành trong suốt như bạch ngọc, phảng phất như ẩn chứa vô số Linh hồn ba động.
Tay hắn không hề cuồng bạo như trong tưởng tượng, chỉ rất nhẹ nhàng đặt lên trên trán Ám Ảnh Ma Vương, như là không có ẩn chứa năng lượng công kích vậy.
Ám Ảnh Ma Vương nếu nói lúc trước bị mê muội, thì giờ phút này thân thể hắn đã hoàn toàn biến thành cứng ngắc. Từ trong miệng Diệp Âm Trúc phát ra hai từ lạnh như băng:
– Tạm biệt.
Hai chữ vừa nói ra, một khắc sau, thân thể hắn đã lại tăng tốc, trực tiếp bay về phía “Hương Loan” không thèm nhìn Ám Ảnh Ma Vương nữa. “Xích” thân thể Ám Ảnh Ma Vương run lên mãnh liệt, một làn khói đen từ thất khiếu của hắn bay ra, thân thể chấn động, một khắc sau, cả người hắn đã biến thành bụi mù biến mất không còn.
“Hương Loan” nhìn thấy Diệp Âm Trúc một chưởng đã hủy diệt được Ám Ảnh Ma Vương, trong mắt không khỏi hiện ra một tia hoảng sợ. Bởi vì còn cách khá xa, nên trong khi Diệp Âm Trúc hủy diệt Ám Ảnh Ma Vương, nàng đã tỉnh táo lại sau tác dụng của Chiến Tranh Tiễn Đạp, nhưng vẻ mặt của nàng lúc này đã trở nên rất khó coi. Thân thể Diệp Âm Trúc trong nháy mắt đã chỉ còn cách “Hương Loan” trăm thước, nhưng hắn không chủ động công kích, trầm giọng nói:
– Ngươi là ai?
Vẻ sợ hãi trong mắt “Hương Loan” đã biến mất, nói:
– Nếu ngươi nói cho ta biết ngươi dùng phương pháp gì giết Nạp Nhĩ Ban Địch An, có lẽ ta sẽ nói cho ngươi biết ta là ai.
Diệp Âm Trúc hừ lạnh một tiếng, đáp:
– Nạp Nhĩ Ban Địch An? Ngươi nói là Ám Ảnh Ma Vương đúng không? Nếu ta không đoán sai, ngươi hẳn là một trong ba Ma Vương còn lại. Hương Loan ở đâu?
“Hương Loan” cười cười, mặc dù nàng không phải là Hương Loan. Nhưng lúc nàng cười, cùng với dung nhan tuyệt mỹ của Hương Loan vẫn rất động lòng người:
– Ta không phải chính là Hương Loan sao? Chẳng lẽ ngươi không nghe nói qua cái gì là Đoạt Xá sao?
“Đoạt Xá” Diệp Âm Trúc hoảng sợ trong lòng. Đồng thời, trái tim hắn cũng trầm xuống, hắn lập tức nghĩ đến Nguyên Thần Đoạt Xá của Tiểu Long Nữ. Một khi bị Đoạt Xá, vậy cả Linh hồn cũng sẽ bị đối phương Thôn phệ, nói vậy, Hương Loan đã…Trái tim Diệp Âm Trúc run lên, trong đầu không ngừng hiện lên quá khứ của mình và Hương Loan, trong lúc nhất thời lòng đau như cắt.
– Ngươi đã giết nàng.
Hai mắt Diệp Âm Trúc suýt nữa phún hỏa.
“Hương Loan” cười cười, nói:
– Ta chỉ nói là Đoạt Xá, chứ không phải giết. Chỉ đáng tiếc là, ta vốn còn muốn mượn thân thể của nàng đánh lén ngươi. Chỉ là đám thuộc hạ của ta gặp phải công kích của cái Hào kia. Ta không hy vọng chúng nó gặp tổn thương quá lớn. Cho nên, coi như tiện nghi cho ngươi đi. Ngươi còn không nói cho ta biết, ngươi làm như thế nào giết chết Nạp Nhĩ Ban Địch An.
Diệp Âm Trúc hít vào một hơi, cố gắng để cho mình tỉnh táo lại. Hắn có thể khẳng định, kẻ địch trước mặt hiển nhiên là một trong ba vị Ma Vương còn lại, hơn nữa thực lực còn hơn Ám Ảnh Ma Vương. Từ việc nàng có thể ngăn cản bốn mươi khẩu Ma Đạo pháo cao cấp cùng bắn là có thể thấy được.
– Ta gọi nó là Thất Huyền Phá Hồn Chưởng. Ám Ảnh Ma Vương trước sau đã hai lần bị ta đánh vào trạng thái Vựng huyền. Có lẽ ta không có cách nào dựa vào năng lực trực tiếp phá hủy thân thể của hắn. Nhưng dựa vào Siêu Thần khí Khô Mộc Long Ngân Cầm cùng với Sinh mệnh năng lượng và Linh hồn lực của ta, đã dung hợp lại thi triển một kích toàn lực, đã phá vỡ được Linh hồn phòng ngự của hắn.
“Hương Loan” mỉm cười nói:
-Thì ra là thế. Không ngờ rằng ngươi lại cường đại đến như vậy. Lần trước khi chúng ta gặp nhau, ngươi dường như còn chưa có thực lực như bây giờ. Ngươi thật sự là một kẻ xấu xa, gây ra cuộc chiến giữa chúng ta với Lam Vu Quốc. May là..
Nói đến đây nàng chợt dừng lại, như là ý thức được có một vài việc không thể nói ra. Bạn đang đọc truyện tại – http://truyenfull.vn
Diệp Âm Trúc rốt cuộc hiểu được kẻ thù trước mặt là ai. Trong bốn Đại Ma Vương, từng gặp qua hắn, cũng chỉ có Hắc Yêu Ma Vương Tát Lâm Na, cũng chính là “Hương Loan”
– Tát Lâm Na, lại là ngươi. Ngươi cùng chết với Ám Ảnh Ma Vương đi.
Trong mắt Diệp Âm Trúc hiện lên vẻ phẫn nộ. Hắn không ngờ được rằng, sau khi Tây Đa Phu Nguyên soái chết đi, lại có một người càng thêm quan trọng của mình cũng đã chết đi. Hắn đau đến mức không thể hít thở được. suy nghĩ trong lòng hắn lúc này chỉ muốn hủy diệt Tát Lâm Na mà thôi.
– Chờ một chút.
Nhìn thấy Diệp Âm Trúc đang lao tới, thân hình Tát Lâm Na lóe lên, một chiêu Thuấn di đã bay ra ngoài ngàn thước, nhưng không phản kích lại.
– Có vài việc, ngươi không muốn biết sao?
Tát Lâm Na vẫn cười cười, mặc dù nụ cười đó là của Hương Loan, nhưng chỉ càng khiến cho trong lòng Diệp Âm Trúc thêm căm hận.
– Biết cái gì?
Thân thể Diệp Âm Trúc đổi hướng rất nhanh bay về phía Tát Lâm Na. Đồng thời Linh hồn Chi quang trên Mi Tâm cũng khuếch tán ra, bao phủ cả chiến trường của mình và Tát Lâm Na. Có Hồn châu hỗ trợ, hắn có thể tìm được Tinh thần lực định vị của Tát Lâm Na. Thuấn di của nàng sẽ hoàn toàn mất đi tính đột ngột, ngược lại lại bị Diệp Âm Trúc trực tiếp bắt được. Tát Lâm Na dường như không hề nóng lòng muốn động thủ với Diệp Âm Trúc chút nào:
– Ngươi hẳn là biết, người bị Đoạt Xá, trí nhớ cũng sẽ bị cướp lấy. Ta từ trong trí nhớ của Công chúa Nhân loại này, tìm được một vài thứ rất hay. Không ngờ rằng, nàng lại thích ngươi như vậy cái này Nhân loại các ngươi gọi là Tình yêu phải không?
Thân thể Diệp Âm Trúc thoáng trân cứng lại một chút. Hắn mặc dù biết rõ Tát Lâm Na đang làm rối loạn tâm trí hắn, nhưng trong lòng không khỏi chấn động. Yêu? Hương Loan yêu ta?
– Ta và Hương Loan chỉ có quan hệ Bằng hữu.
Quang mang màu Lam tím lóe lên, Lôi Thần Chùy lại ra tay. Tát Lâm Na dù sao cũng không phải Ám Ảnh Ma Vương Nạp Nhĩ Ban Địch An, màu xanh biếc như Phỉ Thúy lại xuất hiện. mặc dù thân thể nàng trân cứng lại trong nháy mắt. Nhưng lực công kích của Lôi Thần Chùy lại bị Phản Ma thuẫn của nàng triệt tiêu, không làm nàng bị thương. Tát Lâm Na vẫn không ra tay. Thực ra nàng không phải không muốn phát động công kích với Diệp Âm Trúc. Mà là bây giờ nàng không chắc chắn thắng được Diệp Âm Trúc. Từ Thất Huyền Phá Hồn Chưởng mà Diệp Âm Trúc hủy diệt Nạp Nhĩ Ban Địch An, nàng biết, mình không chắc đã chiến thắng được kẻ Nhân loại trước mặt này, nhất là ở trạng thái bây giờ. Lúc trước mặc dù thành công ngăn cản bốn mươi khẩu Ma Đạo pháo. Nhưng lực công kích của Cao cấp Ma Đạo pháo cũng nằm ngoài dự đoán của Tát Lâm Na, nàng cũng bị thương, nhưng cũng không quá nặng.
Cho nên, đối với nàng bây giờ mà nói, kéo dài thời gian, khôi phục thực lực của mình mới là quan trọng nhất.
– Bằng hữu? Thật là buồn cười. Một người đàn bà sinh nhi tử cho ngươi, ngươi lại nói nàng là bằng hữu?
Tát Lâm Na không thể ngăn tiếng cười lại, như là nghe thấy một chuyện buồn cười nhất trong thiên hạ.
– Ngươi nói láo.
Diệp Âm Trúc giận dữ, hắn tự nhiên sẽ không tin lời Tát Lâm Na nói. Hắn mặc dù tự hỏi Hương Loan có địa vị nhất định trong lòng mình, nhưng hắn chưa bao giờ từng thân cận thực sự với Hương Loan.
– Ta nói láo? Vậy Duệ Cầm Thái tử Mễ Lan đế quốc là ai? Trí nhớ của cô gái này thật là hay à nghe, lại nhận Nhi tử của mình làm Đệ Đệ, thú vị, thú vị.
Duệ Cầm? nghe thấy cái tên này, hành động của Diệp Âm Trúc lập tức chậm nửa nhịp, trong đầu nổ mạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Duệ Cầm Thái tử lập tức xuất hiện trong đầu hắn. Hải Dương đã từng nói, so sánh về khuôn mặt của Duệ Cầm mà nói, hắn không quá giống như Tây Nhĩ Duy Áo, ngược lại giống mình hơn.
Lúc trước mặc dù chỉ là một câu nói đùa, nhưng cũng đã lưu lại ấn tượng trong lòng Diệp Âm Trúc. Nhất là Duệ Cầm Thái tử cũng có Thiên Sinh bát chỉ, điều này chẳng lẽ là trùng hợp thôi sao?
– Thế nào? Đã tin chưa? Để ta nói cho ngươi biết vậy. Duệ Cầm Thái tử kia đúng là Nhi tử của ngươi. Là ở ngày ngươi kết hôn, vị Hương Loan Công chúa này thừa lúc ngươi rượu say, lặng lẽ dâng hiến thân thể mình cho ngươi. Trong lòng nàng thích ngươi, nhưng lại vì cái tình Tỷ muội đáng buồn cười mà không dám thổ lộ, đã thế còn muốn dâng hiến thân thể của mình cho ngươi, thật sự là ngốc. Nhân loại các ngươi thật sự làm ta hâm mộ, có thể có đời sau.
Nói đến đây, tâm trạng của Tát Lâm Na có thêm vài phần thương cảm.
Đêm tân hôn lại hiện ra, Diệp Âm Trúc bây giờ vẫn còn có ấn tượng, đêm đó, mình dường như đã có quan hệ với hai Xử nữ. Mà hai vị Thê Tử của mình bây giờ, Tô Lạp sớm đã có quan hệ với mình, lúc ấy hắn chỉ tưởng trong cơn say nên ở trong trạng thái không tỉnh táo mà nhớ loạn mà thôi. Nhưng lúc này vừa nghe Tát Lâm Na nói, trong lòng Diệp Âm Trúc đã có chút tin tưởng. Ngay sau ngày mình Kết hôn, Hương Loan đã cùng với Ny Na Nãi nãi rời khỏi Cầm Thành. Lại nghĩ đến thái độ của Ny Na Nãi nãi đối với mình sau này, cùng với xuất thân của Tây Nhĩ Duy Áo Đại Đế, Diệp Âm Trúc chỉ cảm thấy trái tim đang chấn động mạnh. Hương Loan đã trao trinh trắng quý giá nhất cho mình, hơn nữa còn có Nhi tử với mình. Mà mình lại không biết gì cả, còn thu Nhi tử làm đồ đệ?
– Không, ta không tin.
Diệp Âm Trúc điên cuồng gầm lên phẫn nộ. Tâm trạng của hắn rốt cuộc đã bị Tát Lâm Na làm cho không còn tỉnh táo nữa, phi thân lao tới, phát động công kích với Tát Lâm Na. Tát Lâm Na lúc này đã khôi phục được vài phần. Đối mặt với công kích của Diệp Âm Trúc liền ngang nhiên đón nhận. Từng đạo Thái Âm Băng hoàn được phát ra ngăn cản bước tiến của Diệp Âm Trúc, đồng thời Linh hồn lực toàn bộ mở ra, đại chiến với Diệp Âm Trúc. Cùng lúc khi Diệp Âm Trúc và Tát Lâm Na đại chiến, cả chiến trường đã trở nên hỗn loạn. Do Tát Lâm Na ngăn cản công kích của Cao cấp Ma Đạo pháo. Không Quân của Liên quân lúc này bị hủy diệt, Âm Long và Thiên Quỷ liên hợp công kích khiến liên quân liên tục thối lui. Số lượng của Địa Ngục Ma Long dù sao quá ít so với Âm Long, đã không thể nào ngăn cản được nữa. Tác dụng của Tinh Linh Long và Song đầu Kì Mĩ Lạp mặc dù rất lớn, nhưng dù sao số lượng của chúng nó cũng có hạn. Đối mặt với công kích ngập trời của kẻ địch, đang không ngừng tổn thất.
Lúc này, bên phía Liên quân, ngay cả Thần Thánh Cự Long Hoắc Hoa Đức đều đã chém giết đến mức nổi lên huyết tính, đã quên đi cừu hận giữa mình và Cầm Thành, không ngừng giết chết Thâm Uyên sinh vật. Nhưng Âm Long Quân Đoàn và hủy diệt thật sự quá đáng sợ. Ma pháp của Long Tộc rất khó phá vỡ Thái Âm Băng Vụ do Âm Long Quân Đoàn liên hợp phun ra, nên hiệu quả sát thương rất thấp. Cầm Đế hào Hàng không mẫu hạm cũng theo Không Quân bên mình bị đánh lui mà cũng phải từ từ lui về phía sau. Lúc này, không khí bên trong Cầm Đế hào trở nên ngưng trọng lại.
Mặc dù không nghe được câu chuyện giữa Diệp Âm Trúc và Tát Lâm Na. Nhưng Hương Loan đột nhiên xuất hiện ngăn cản công kích của Cao cấp Ma Đạo pháo, Tô Lạp và Hải Dương đều nhìn thấy rõ ràng, các nàng cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Cái chết của Tây Đa Phu Nguyên soái càng làm cho Hải Dương đau đớn muốn chết. Khiến cho uy lực phối hợp của Thần Âm Ma pháp lập tức giảm xuống, hiệu quả hỗ trợ cũng giảm đi rất nhiều.Mà tình huống trên mặt đất cũng không khả quan là mấy. Khi đám Thâm Uyên sinh vật cao cấp như Song Đầu tăng ác và Ma Ngưu trực tiếp gia nhập chiến đấu, đám Đại Bàng Giải trên không trung không ngừng công kích, cùng với rất nhiều Thứ Xà trên mặt đất phun ra độc dịch ăn mòn, nên giờ tường thành bốn phía của Pháo đài Long Khi Nỗ Tư đã trở nên vô cùng nguy cấp. Ma pháp sư Thổ hệ sắp không kiên trì được nữa.
Các Chiến Sĩ cùng từng lớp, từng lớp ngã xuống. Lúc này mỗi một mảnh tường thành đều có một đội Chiến Sĩ tinh nhuệ nhất của Liên quân trấn giữ mới có thể tạm thời kiên trì được. Sáu vị Tháp Chủ Pháp Lam lúc này đều đang nhíu mày, phiêu phù ở trên trung tâm Pháo đài. Bọn họ đều không hề ra tay. Bởi vì sáu vị Tháp Chủ đều biết, thời khắc nguy cơ lớn nhất còn chưa tới. Nếu bọn họ bây giờ đã ra tay, có lẽ làm giảm áp lực của đối phương. Nhưng cũng khó có được tác dụng quyết định trong chiến trường rộng lớn này, cho nên bọn họ đang đợi, chờ đợi cơ hội tốt nhất đến. Cái chết của Tây Đa Phu Nguyên soái, Diệp Âm Trúc đã tiêu diệt được Ám Ảnh Ma Vương ở trong không trung, rồi chiến đấu với Tát Lâm Na, bọn họ đều thấy rõ. Nhưng bọn họ mặc dù lo lắng, nhưng vẫn không hề ra tay. Điều này không phải là do tâm chí kiên định của sáu vị Tháp Chủ, mà chiến thuật này là do Diệp Âm Trúc đã an bài.
Đúng vào lúc này, khi không một ai chú ý đến, hai đạo thân ảnh mờ ảo không hề một tiếng động lặng lẽ xuất hiện ở trong một góc vắng vẻ của pháo đài Long Khi Nỗ Tư.
Nhìn qua, thì đây chỉ là hai Tăng Ác bình thường mà thôi. Nhưng khi bọn họ đi trên thành tường, giống như muốn chiến đấu với Chiến Sĩ trên thành tường, thì đột nhiên xảy ra dị biến. Hai Tăng Ác này trực tiếp bay lên. Một khắc sau, với khí thế sét đánh không kịp bưng tai, đã xuất hiện trước mặt sáu vị Tháp Chủ đang phiêu phù trong không trung. Một vòng quang hoàn màu đỏ sậm chợt mở ra, bao phủ hoàn toàn thân thể của sáu vị Tháp Chủ vào bên trong. Cùng lúc đó, sáu đạo quang mang màu xanh biếc đã đánh tới người sáu vị Tháp Chủ nhanh như tia chớp.
Nhưng điều khiến cho hai kẻ đánh lén ngạc nhiên là, bọn họ đánh lén chẳng những không làm đối phương kinh ngạc, ngược lại còn nhìn thấy nụ cười nhàn nhạt trên mặt sáu lão già này. Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân thầm nghĩ trong lòng, cái đã đến rốt cuộc cũng đến, chờ đợi dù sao cũng không quá lâu. Đúng vậy, kẻ đột nhiên xuất hiện trực tiếp đánh lén sáu vị Tháp Chủ Pháp Lam, chính là hai Thâm Uyên Ma Vương còn lại, bọn họ cũng đang một mực tìm cơ hội.Sau khi Tát Lâm Na Đoạt xá lấy được thân thể Hương Loan, nhìn sáu vị Tháp Chủ đang phiêu phù trong không trung. Bọn họ biết sáu lão già này là quan trọng nhất của Liên quân, chẳng những chỉ huy tất cả Ma pháp sư, còn có tác dụng tinh thần rất lớn. Ngoại trừ Diệp Âm Trúc, thì bọn họ là quan trọng nhất.
Hai vị Thâm Uyên Ma Vương cũng không phải không muốn công kích Diệp Âm Trúc. Nhưng nếu làm như vậy, bọn họ cũng biết Long Khi Nỗ Tư Liên quân sẽ không có gì phải băn khoăn cả. Sáu vị Tháp Chủ này sẽ lập tức tham gia chiến đấu. Mà Tiểu Long Nữ đã gia nhập Không Quân Long Khi Nỗ Tư cũng sẽ quay về trợ giúp Diệp Âm Trúc, chiến đấu lúc đó sẽ rất không có lợi cho Thâm Uyên Đại quân. Nhưng nếu có thể giết chết sáu vị Tháp Chủ thì lại khác. Nếu có thể giết chết sáu tên Ma pháp sư mạnh nhất của Liên quân, vậy đối với các Thâm Uyên Ma Vương mà nói, uy hiếp sẽ giảm mạnh, Ma pháp sư Nhân loại cũng vì quần long vô thủ mà loạn. Thực ra, nhiệm vụ của Ám Ảnh Ma Vương Nạp Nhĩ Ban Địch An là ám sát sáu vị Tháp Chủ. Nhưng bởi vì Ma Hạt tổn thất quá lớn, nên mới ra tay với đám người Bạch Kim Bỉ Mông Vương. Mà lúc này Nạp Nhĩ Ban Địch An đã bị Diệp Âm Trúc hủy diệt. Hai gã Thâm Uyên Ma Vương giả làm Chiến Sĩ Thâm Uyên bình thường rốt cuộc không nhịn được, đã phải ra tay, mục tiêu tự nhiên chính là sáu vị Tháp Chủ.
Sáu vị Tháp Chủ đang phiêu phù trong không trung trong nháy mắt bị quang mang màu xanh biếc công kích, cũng bị quang hoàn màu đỏ sậm bao trùm. Hắc Yêu Ma Vương Tát Lâm Na thông qua trí nhớ của Hương Loan biết rất nhiều thứ, ví dụ như thân thể của Ma pháp sư rất yếu ớt. Người phát ra quang hoàn màu đỏ sậm, chính là Lam Vu Quốc Quốc Chủ, Lam Vu Ma Vương Phí Đức Lặc. Còn người phát ra sáu đạo quang mang màu xanh biếc là Tử Nguyệt Quốc Quốc Chủ – Tử Nguyệt Ma Vương Nạp Đạt Nhĩ. Hiệu quả của quang hoàn là làm suy yếu đến cực hạn. Một khi bị trúng phải, các cơ năng trên cơ thể bị thương tổn rất lớn, nhiều khả năng sẽ làm suy giảm năng lực, bất kể là lực phòng ngự hay là Tinh thần lực, đều bị hạn chế rất lớn, còn có hiệu quả trì hoãn rất mạnh.
Mà sáu đạo quang mang màu xanh biếc mà Tử Nguyệt Ma Vương Nạp Đạt Nhĩ phát ra lại có hiệu quả là Pháp lực thiêu đốt. Ở Thâm Uyên vị diện dùng để thiêu đốt trên người của Thâm Uyên sinh vật, hiệu quả thiêu đốt phát huy đến cực hạn thì có thể trực tiếp khiến cho Thâm Uyên sinh vật mất đi Tử Năng mà chết. Lúc này sử dụng trên người sáu vị Tháp Chủ, chính là làm suy yếu Ma lực của bọn họ. Một kích này của hai vị Ma Vương đã được tính toán đã lâu, đều là toàn lực thi triển. Với thực lực Thứ Thần Cấp cửu giai đỉnh của bọn họ, thật sự đã làm cho hiệu quả của hai năng lực này thi triển ra. Dù là thực lực của sáu vị Tháp Chủ, cũng sẽ bị giảm mạnh, tiếp theo, bọn họ gần như không có khả năng ngăn cản công kích của hai vị Ma Vương, thậm chí trong thời gian rất ngắn bị giết chết.
Nhưng kết quả lại như vậy sao? Khi hai vị Ma Vương nhìn thấy nụ cười trên mặt sáu vị Tháp Chủ thì bọn họ đã cảm thấy không ổn, nhưng đã chậm một bước. Sáu đạo thân ảnh trong không trung biến mất trong quang hoàn màu đỏ cùng Pháp Lực thiêu đốt, không lưu lại một dấu vết gì. Mà hai Ma Vương cũng không cảm giác được năng lực mà mình thi triển đã công kích trúng mục tiêu. Ngạc nhiên và bất an khiến bọn họ nhanh chóng phản ứng, lập tức nghĩ đến tạm thời lui lại. Nhưng bọn họ lại phát hiện, thân thể của mình đã hơi trì trệ. Sáu đạo quang mang Kim, Ngân, Hồng, Hoàng, Lam, Lục đồng thời từ bên dưới bay lên, trong nháy mắt đã bao phủ thân thể hai vị Ma Vương vào bên trong. Ngay sau đó, sáu thân ảnh từ dưới bay lên, phân biệt ở sáu phương hướng vây lấy hai Ma Vương vào giữa. Tiếng chú ngữ trầm thấp không ngừng vang lên, một vòng Nguyên tố ba động khổng lồ cùng với vô số Ma Văn phức tạp xuất hiện trrong không trung, không để cho hai vị Ma Vương một cơ hội để thoát đi. Cùng lúc đó, một đạo thân ảnh khác đã đi đến bên dưới hai vị Ma Vương, Đấu Khí quang mang màu trắng trong nháy mắt phát ra, rót vào trong sáu Nguyên tố, dung hợp làm một với Ma pháp năng lượng. Màu sắc của Ma pháp quang mang trong nháy mắt đã biến hóa, biến thành một màu vàng sáng ngời, bị vô số Ma Văn tác dụng, một màn hào quang rất lớn đã hạn chế hai vị Ma Vương, không thể nào nhúc nhích nổi.
Bảy thân ảnh đột nhiên bay lên, chính là sáu vị Tháp Chủ Pháp Lam cùng với Pháp Lam Giám Sát Quan Ny Na. Hai mắt Ny Na đỏ bừng, cố nén không cho nước mắt của mình chảy xuống. Diệp Âm Trúc và Tát Lâm Na nói chuyện bà nghe thấy rất rõ ràng, bà hối hận vì không bảo vệ tốt cho cháu gái mình. Nhưng vào lúc này, vì đại cục, bà đã không thể nào đi cứu Hương Loan được.
Tất cả những điều này đều nằm trong tính toán của Diệp Âm Trúc. Bao gồm sáu vị Tháp Chủ phiêu phù trong không trung, cùng với hai Thâm Uyên Ma Vương đột nhiên đánh lén, cùng với màn hào quang màu vàng xuất hiện lúc này, đều nằm trong kế hoạch mà Diệp Âm Trúc đã tính trước. Ba năm chuẩn bị tuyệt đối không phải là thời gian lãng phí. Diệp Âm Trúc biết, uy hiếp lớn nhất của Thâm Uyên vị diện đối với bên mình chính là bốn Đại Ma Vương. Chỉ cần có thể hủy diệt bốn tên đó, thì cuộc chiến tranh này sẽ nghiêng hẳn về bên mình. Nhưng đối phương có thể có lực chiến đấu đạt đến Thứ Thần Cấp cửu giai đỉnh. Cũng chỉ có Tiểu Long Nữ, cùng với Diệp Âm Trúc có Thần Thú hỗ trợ mới có thể ngay mặt ngăn cản hai gã Thâm Uyên Ma Vương mà thôi. Thâm Uyên Ma Vương còn lại thì sao? Dùng tính mạng để bù đắp sao? Đương nhiên là không.
Năng lực mà sáu vị Tháp Chủ Pháp Lam thi triển lúc này chính là Ma Thần Phong Ấn mà Tư Long lúc trước dùng để vây khốn Phĩ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn Đại sư. Chỉ có điều Ma Thần Phong Ấn mà Tư Long dựa vào Ma pháp Vật phẩm thi triển so sánh với Ma Thần Phong Ấn chân chính này, chẳng khác gì Tiểu Vu kiến Đại Vu. Với Ma lực của sáu vị Tháp Chủ Pháp Lam, hình thành Phong ấn có lực phòng ngự và năng lượng hạn chế vô cùng kinh khủng này. Hơn nữa Đấu Khí của Ny Na – Thứ Thần Cấp lục giai khiến cho nó biến đổi về chất, Ma Thần Phong Ấn đạt đến hiệu quả cực hạn. Trong truyền thuyết, nếu thực lực của bảy người thi triển Ma Thần Phong Ấn đều có thể đạt đến Thứ Thần Cấp cửu giai thì cho dù là Thần cũng không thể nào thoát ra được từ Ma Thần Phong Ấn.
Lúc này, Lam Vu Ma Vương Phí Đức Lặc và Tử Nguyệt Ma Vương Nạp Đạt Nhĩ Sở hưởng thụ thế nào là đãi ngộ. Sáu vị Tháp Chủ đương nhiên đều chưa đạt đến Thứ Thần Cấp cửu giai, nhưng hai vị Ma Vương này cũng không phải là Thần chân chính.
Sáu thân ảnh phiêu phù trong không trung lúc nãy, chỉ là Kính tượng hấp dẫn bọn họ tiến đến mà thôi. Kính tượng do Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân thi triển, là Ma pháp cấp bậc Cấm chú, có tính Mê hoặc rất mạnh. Linh hồn ba động của sáu người trong Kính tượng, không khác gì so với bản thân, nếu không Thâm Uyên Ma Vương cũng sẽ không dễ dàng bị đánh lừa như vậy.
Trong kế hoạch, nếu đánh lén chỉ là một gã Thâm Uyên Ma Vương, thì sau khi dùng Ma Thần Phong Ấn vây khốn hắn, sẽ do sáu vị Tháp Chủ cùng Ny Na nhanh chóng chém giết hắn. Sau đó liên thủ đi đối phó các Ma Vương khác. Nếu thu hút được từ hai Ma Vương trở nên, thì sẽ dùng hết sức Phong ấn bọn họ, không để bọn họ ảnh hưởng đến phát triển của chiến trường. Vây khốn hai Ma Vương, có tác dụng rất lớn đối với cục diện chiến trường. Mặc dù lực chiến đấu của Ny Na và sáu vị Tháp Chủ cũng bị triệt tiêu, nhưng không có hai Thâm Uyên Ma Vương – Thứ Thần Cấp cửu giai uy hiếp, Ma pháp sư Nhân loại cũng có thể phát huy tác dụng chính thức của bọn họ. Dù sao, nếu để cho một gã cường giả cấp bậc Ma Vương đánh vào trong trận hình của Ma pháp sư, thì không khác gì đồ sát, là điều mà Diệp Âm Trúc không muốn thấy nhất.
Trận quyết chiến từ khi bắt đầu, Liên quân Long Khi Nỗ Tư vẫn bị rơi vào trạng thái bị áp chế. Nhưng đến thời khắc này, cục diện chiến tranh mới xem như đi vào trong kế hoạch của Diệp Âm Trúc. Hai Ma Vương trong nháy mắt bị khống chế, cục diện ngay lập tức đổi khác. Mặc dù cũng không ảnh hưởng đến lực chiến đấu hai bên, nhưng Diệp Âm Trúc đang toàn lực tấn công Tát Lâm Na lập tức tỉnh táo lại.
Bốn Thâm Uyên Ma Vương, một chết trong tay mình, một đang giao chiến với mình. Hai tên còn lại thì đang bị vây khốn, mặc dù ngay lập tức chẳng làm được gì đối phương. Nhưng trước mắt đối phương đã không có cao thủ tuyệt đỉnh tồn tại, mà lực lượng cuối cùng của bên mình vẫn còn chưa xuất hiện trên chiến trường.
Tiểu Long Nữ, nàng công kích Ma Chủ trong không trung, phối hợp tất cả Ma pháp sư Không Quân, công kích quân địch trên mặt đất. Âm thanh Diệp Âm Trúc phát ra gần như tiếng rống giận. Bị áp chế lâu như vậy, bên mình tổn thất nặng nề, Tây Đa Phu Nguyên soái đã hy sinh, rất nhiều Chiến Sĩ đã chết. Giờ phút này tâm trạng hắn rốt cuộc đã có thể phóng thích ra. Tử trên thành tường một kiếm chém chết một Song Đầu tăng ác, ngửa mặt lên trời hú lên. Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn, Bỉ Mông cự thú Quân đoàn, Tử Tinh Quân Đoàn, Pháp Lam Kỵ Sỹ đoàn lập tức xuất kích. Vừa gọi, hắn là người đầu tiên từ trên thành tường nhảy xuống, ở ngay tường thành pháo đài, thi triển ra Toàn Phong Kích Quang Trảm cường đại nhất của mình. Cơn lốc màu tím khổng lồ di động rất nhanh, giống như một cơn sóng màu tím kinh khủng trong nháy mắt khiến cho một tảng lớn Ma Chu và Tăng Ác mất mạng. Thực lực của Tử so với trước kia đã tăng lên không ít. Cùng là Toàn Phong Kích Quang Trảm, bây giờ hắn chẳng những có thể duy trì thời gian dài hơn, càng quan trọng hơn là hắn có thể khống chế di động của Toàn Phong Kích Quang Trảm. Thân hình lóe lên, quét sạch hoàn toàn kẻ địch trước mặt, cơn lốc màu tím khổng lồ như bay lên, vừa bay đã đi được khoảng cách ngàn thước, trực tiếp nhảy vào chiến trận quân thù.
Tử dùng hành động của mình phát ra tín hiệu phản công. Lúc này, Thâm Uyên sinh vật mạnh nhất trên mắt đất cũng chỉ là có cấp bậc Ma Chủ bình thường, không có một Thứ Thần Cấp nào cả, căn bản không thể nào chế ngự được hành động của hắn. trong nháy mắt, đã có hơn một ngàn Thâm Uyên sinh vật bị hắn hủy diệt. Hoàng Vụ vẫn lan tràn khắp thành tường, chỉ có điều bây giờ đã nhạt đi rất nhiều. Phi Mã Kỵ Sỹ đoàn, Ma Điêu Kỵ Sỹ đoàn đã dùng tính mạng của mình để mở đường cho các Ma pháp sư.
Cửa pháo đài ầm ầm mở ra, do Tử mở đường, đi ngay sau theo hắn có vài Kỵ sỹ đoàn Dưới sự chỉ huy của Bạch Kim Bỉ Mông Vương, Long Sư Nặc Vân cùng với Diệp Hồng Nhạn, từ một phía của pháo đài xông ra. Cùng lúc đó, tất cả các Ma pháp sư Pháp Lam rốt cuộc đã ra khỏi Phòng không địa huyệt, đứng ở bên trong Ma pháp trận đã chuẩn bị từ trước, bắt đầu ngâm xướng Chú ngữ của bọn họ. Thời khắc của Pháp Lam đã tới. Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn, Bỉ Mông cự thú Quân đoàn, Tử Tinh Quân Đoàn, Pháp Lam Kỵ Sỹ đoàn, đều là tinh nhuệ nhất của Liên quân. Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn xông ra trước, ba trăm Tử Thần Chiến Sĩ xông lên trên cùng. Mặc dù số lượng của bọn họ không nhiều, nhưng không gì có thể ngăn cản được bước tiến của bọn họ. Cho dù là thân thể khổng lồ của Ma Ngưu cũng không làm được. Tài Quyết Thần Lực thể hiện ra trước tiên, năng lượng ba động khổng lồ không ngừng phát ra, Hắc quang lướt qua đâu, Thâm Uyên sinh vật không còn lưu lại một chút gì.
Tử Tinh Quân Đoàn vừa ra khỏi thành, đã đi tìm Ma Hạt ở xung quanh. Bọn họ không cần gần người, dựa vào Ma pháp đã bổ sung đầy đủ của mình, không ngừng lợi dụng Băng và Phong giết chết Ma Hạt.
Bỉ Mông cự thú Quân đoàn vừa ra đã chia ra, gần hai ngàn Bỉ Mông cự thú phát huy ra phương thức công kích cuồng bạo của chúng. Ở thời khắc mấu chốt của cuộc chiến tranh này. bọn họ không còn tiết kiệm thể lực nữa, trực tiếp thi triển Cuồng hóa cường đại nhất của mình. Lợi trảo dài trăm tấc vung lên, như hai ngàn chiếc chiến xa nhảy vào trong trận địch.
Pháp Lam Kỵ Sỹ đoàn giờ còn lại có Mười Kỵ sỹ đoàn, nhưng số lượng chỉ còn hơn sáu vạn. Nhưng mắt của sáu vạn Pháp Lam Kỵ Sỹ giờ đều đã đỏ rực. Phi Mã Kỵ Sỹ đoàn, Ma Điêu Kỵ Sỹ đoàn toàn quân bị diệt khiến bọn họ bị đả kích rất lớn. Giờ phút này, bọn họ chỉ còn một ý nghĩ, đó là báo thù cho đồng đội của mình. Các Pháp Lam Kỵ Sỹ lúc này, đã phát huy lực chiến đấu của bọn họ đến trình độ cao nhất. Tọa kỵ không ngừng phát ra Ma pháp công kích mạnh mẽ, mà Vũ khí trong tay bọn họ như lưỡi hái tử thần, lướt qua đâu, Thâm Uyên sinh vật chết đến đó.
Cái gì gọi là Thời khắc của Pháp Lam? Thâm Uyên sinh vật rất nhanh đã hiểu được.
Khi một mảnh Ma pháp đầu tiên bay lên trời, đã chiếu sáng cả bầu trời. Đây là Ma pháp của các Ma pháp sư Hỏa hệ, bầu trời do Hỏa Nguyên tố khổng lồ ngưng tụ lại đã trở lên đỏ bừng, từng quả cầu lửa từ trên trời rơi xuống. Không sai, Hoàng Vụ của Ma Hạt quả thật giống như Diệp Âm Trúc suy nghĩ, có hiệu quả làm suy giảm Ma pháp rất lớn. Nhưng cho dù là cái gì, cho dù là Phản Ma thuẫn của Nữ Vu, cũng có điểm cực hạn. Lưu Tinh Hỏa Vũ bị yếu đi sau khi tiến vào phạm vi của Hoàng Vụ, nhưng lực nổ mạnh của chúng nó vẫn sinh ra hiệu quả kinh khủng. Ma pháp sư của Pháp Lam có tổng cộng gần một vạn người. Trong đó, Ma pháp sư Hỏa hệ có số lượng nhiều nhất. Khi lựa chọn Ma pháp, rất nhiều người đều lựa chọn Hỏa hệ có lực công kích cực mạnh. Vì vậy, trong một vạn Ma pháp sư, có hơn hai ngàn Ma pháp sư Hỏa hệ. Mà Ma pháp sư xuất chiến lần này, thì thực lực thấp nhất cũng đã là Lam Cấp sơ giai. Được Ma pháp trận hỗ trợ, đợt công kích bao trùm này gồm ba trăm Hỏa hệ Cấm chú, cùng là một loại Cấm chú Lưu Tinh Hỏa Vũ. Bầu trời đỏ rực, vô số Lưu Tinh từ trên trời rơi xuống, cảnh tượng thật hoành tráng. Mặc dù pháo đài Long Khi Nỗ Tư rất lớn, Thâm Uyên sinh vật bên ngoài càng phân bố trong phạm vi cực lớn. Nhưng khi ba trăm Hỏa hệ Cấm chú rơi xuống, vẫn khiến cho tất cả Thâm Uyên sinh vật chấn động. Lực công kích kinh khủng trong nháy mắt đã được thể hiện. Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, vô số Hỏa quang bộc phát trong Hoàng Vụ, Thôn phệ ba phương hướng còn lại ngoại trừ hướng mà Tử mang binh xuất kích.
Số lượng Thâm Uyên sinh vật chết đi tăng lên rất nhiều. Hoàng Vụ mà Ma Hạt phun ra mặc dù tốt, làm yếu lực công kích của Lưu Tinh Hỏa Vũ đi. Nhưng cho dù Lưu Tinh Hỏa Vũ đã bị suy yếu, vẫn không phải Ma Hạt có thể chống cự. Trong đợt luân phiên công kích này, Ma Chu ở trên cùng, Thứ Xà ở cuối, đã bị thương vong rất lớn. Ngay cả Tăng Ác mặc dù thân thể rất chắc chắn, nhưng cũng mình đầy vết thương. Càng khiến cho đám Thâm Uyên sinh vật không thể nào chịu được là, Lưu Tinh Hỏa Vũ hủy diệt này đám Thâm Uyên sinh vật không thể nào thôn phệ được.
Đây chỉ là bắt đầu mà thôi.
Sau khi Lưu Tinh Hỏa Vũ rơi xuống, bầu trời đỏ rực còn chưa mất đi, thì Ma pháp ba động mới đã xuất hiện.