Hai người đàn ông trung niên không ai phục ai, lập tức dời bước đến phòng sách, bày giấy và bút mực ra, chuẩn bị ganh đua cao thấp.
Nhưng vẽ cái gì đây?
Dương Chấn Nham đề nghị, “Tôi nhớ rõ lúc trước khi chúng ta vừa gặp đàn chị là ở hồ hoa sen của trường, không bằng vẽ hoa sen đi, so xem năng lực liên tưởng của ai mạnh hơn”
Vẽ tranh không có vật thật không chỉ khảo nghiệm hoạ sĩ, còn khảo nghiệm năng lực liên tưởng.
‘Thẩm Kim Hoa vừa nghe lời này liền không vui, cả giận nói, “Vẽ con chim gì mà vẽ, còn dám nhắc đến chuyện đàn chị, tôi thấy hôm nay anh đơn thuần là đến khoe vợ mà thôi.”
Lúc trước hai người cùng theo đuổi đàn chị, kết quả Dương Chấn Nham giành được trước, Thẩm Kim Hoa tức đến mấy ngày không phản ứng ông ta, cuối cùng hung hăng làm thịt Dương Chấn Nham ở nhà ăn trường học một bữa mới giải hận.
Cảnh vật năm đó là hồi ức ngọt ngào đối với Dương Chấn
Nham, nhưng lại là cảnh phá hoại thanh xuân đối với Thẩm Kim Hoa.
Ông ta không vẽ.
Thấy ông ta như thế, Dương Chấn Nham đột nhiên vỗ đùi và nói, “Vậy vẽ chim đi!”
“Vẽ chim?”
‘Thẩm Kim Hoa tìm tòi ký ức của mình, phát hiện ký ức trong đầu về đàn chị thật sự không có liên quan gì đến chim,
vì thế gật đầu và nói, “Được, vậy vẽ chim.”
Vì thế hai người mỗi bên chiếm lấy một cái bàn, bắt đầu vẽ tranh.
Lục Vân cảm thấy thú vị, đứng một bên nhìn hai người, không lên tiếng quấy rầy.
Đợi một hồi lâu, hai người lục tục vẽ xong, gấp không chờ nổi mà mời Lục Vân nhận xét tranh của bọn họ.
‘Thẩm Kim Hoa nói, “Lục thần y, cậu chỉ cần nói ra hai chúng tôi ai vẽ tốt hơn dựa vào ấn tượng đầu tiên là được.”
Ông ta biết Lục Vân không phải người giám định và thưởng thức tranh chuyên nghiệp, nhận xét cũng không ra cái gì, nhưng vẫn có thể nhìn ra ai vẽ tốt vẽ kém.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhot com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!