Sơ Uyển việc này xong rồi sao?
Cũng không có, không chỉ không xong, việc này còn nháo tới trưởng bối hai bên. Cô cư nhiên chưa nói việc mình ở trong sơn trang đối với Sơ Niệm làm những gì, chỉ đem trách nhiệm trốn tránh cho Sơ Niệm, các loại nước bẩn hướng trêи người Sơ Niệm bôi bát, nói em gái còn tuổi nhỏ không học giỏi, đi ra ngoài chơi mấy ngày nay, thế nhưng nghĩ muốn thông đồng cùng Lục Trạch.
Sơ Uyển làm như vậy không khác đang hấp hối giãy giụa, nguyên bản trong một vòng nghỉ phép ở ngày đó qua loa rơi xuống mành che, thậm chí khi rời đi, Lục Trạch cũng là làm trò trước mặt cô mang Sơ Niệm đi. Sau khi trở về lập tức nói muốn giải trừ hôn ước, lập tức đem sự việc đưa ra bàn luận.
Thật cũng không phải, hắn trong tay đang nắm chứng cứ cô muốn giết chết Sơ Niệm, nhưng hiện tại không có lấy ra, không phải do Lục Trạch muốn buông tha Sơ Uyển, hắn có lẽ chỉ là muốn cho cô biết khó mà lui, muốn cô ở thời điểm hắn đáng tiếng muốn từ hôn cô thức thời mà gật đầu đồng ý, để cho hắn cùng Sơ Niệm song túc song tê.
Làm sao có thể?! Hắn muốn mọi thứ mỹ mãn sao? Sơ Uyển cũng không nghĩ Lục Trạch cùng Sơ Niệm quá mức tốt đẹp. Thêm nữa, phía Lục lão thái thái hắn vẫn chưa xử lí ổn thỏa.
Lục trạch cũng xác thật là chưa xử lý ổn thỏa, rốt cuộc lão thái thái nghe được tin hắn muốn giải trừ hôn ước thiếu chút nữa tức khí sinh bệnh.
Lão thái thái khóc lên khóc xuống, như người thất tâm. Nói nào là Sơ Uyển là do ông trời sắp đặt cho Lục Trạch, nếu giải trừ hôn ước thì há phải chăng đi ngược lại thiên ý. Đến lúc đó đừng nói Lục Trạch mà sợ rằng cả Lục gia sẽ bị liên lụy.
Ba mẹ Lục Trạch tuy rằng không cho là đúng, nhưng đối với việc Lục Trạch muốn giải trừ hôn ước ít nhiều cũng có chút hoang mang khó hiểu, chẳng lẽ thật giống như Sơ Uyển nói, Lục Trạch cùng Sơ Niệm ……
Lục Trạch không xử lí ổn thỏa nên có lời giải thích… Nhưng hiện tại một cáu chưa nói, thậm chí khi ba Lục gọi điện thoại tới nói bóng nói gió muốn hắn về nhà trấn an lão thái thái, Lục Trạch cũng là bình thản ung dung mà đáp: Bà nội ăn chay niệm phật nhiều năm như vậy, khó được xem náo nhiệt một lần, phận làm con cháu hắn ngăn cản làm gì?
Một câu nói làm Ba Lục vừa bực mình vừa buồn cười, lúc trước lão thái thái tự chủ trương thay Lục Trạch đính ước với Sơ Uyển, cũng chẳng cần bàn bạc với hắn, cũng chưa cho hắn cơ hội cự tuyệt. Rốt cuộc lão thái thái khi đó chính là làm đủ công tác chuẩn bị, vài ngày không ăn không uống, bắt Lục Trạch về nhà nói cho hắn tin tức này với ngữ khí cương quyết cùng uy hϊế͙p͙, giống như nếu Lục Trạch không đồng ý giây tiếp theo bà sẽ chết trước mặt hắn.
Cả nhà trêи dưới khuyên như thế nào đều khuyên không được, khi đó Lục Trạch thái độ khác thường dễ nói chuyện, chẳng những gật đầu đồng ý, ngày đính hôn điển lễ cũng làm đủ mặt mũi hai nhà…… Lại là không nghĩ tới, hắn nằm gai nếm mật đến bây giờ mới phát..
Ba Lục từ sau khi giao sản nghiệp lại cho Lục tiếp quản rất ít khi hỏi chuyện con trai điều gì. Chẳng hạn như Lục Trạch sẽ cưới người nào, hắn muốn cưới người nào, cũng đều là do Lục Trạch tự mình an sự, bọn họ làm ba mẹ đi can thiệp làm gì? Dù sao con trai ông cũng đã gần 30 tuổi, đủ trưởng thành để tự quyết định tương lai.
Lời tuy là nói như vậy, bất quá ba Lục vẫn nên quan tâm một chút, đại ý là…
Nếu Lục Trạch muốn giải trừ hôn ước cũng nên minh bạch, đối với Sơ gia khách khí một ít, làm sao để người ngoài nhìn vào không có ý khi dễ Sơ gia.
Lục Trạch nghe xong điện thoại, có chút buồn cười mà kéo kéo khóe miệng, khách khí một ít? Đối phương nếu thức thời thì hắn mới khách khí được nha.
……
Lục gia lão thái thái mong ngôi sao mong ánh trăng, cuối cùng sau 3 ngày tuyệt thực thì Lục Trạch cũng về
, lần đầu dùng chiêu tuyệt thực bức Lục Trạch “Đi vào khuôn khổ”,bà còn cảm thấy không có gì, này là lần thứ hai dùng không khỏi có chút dùng sức quá mãnh, thế cho nên khi Lục Trạch trở về, bà nhìn ngang nhìn dọc đều cảm thấy là hai người đã trở lại giống nhau.
Lục Trạch trở về nhưng thật ra chưa nói vô nghĩa, thái độ chịu thua cũng là tương đương tích cực, đem lão thái thái làm cho bà một trận vui vẻ, nhưng là đối với hôn ước giữa hắn cùng Sơ Uyển, như là thành tâm cư nhiên không đề cập tới, làm lão thái thái một trận cào tâm cào phổi, hắn nhưng thật ra thống kɧօáϊ điểm gì, nói xong lúc sau bà chịu đi ăn cơm.
Lục Trạch không những dong dong dài dài không nói, còn bày ra bộ dáng tín ngưỡng
“Con xem thấy bà gần đây thân thể không được tốt, có muốn đi trong miếu tìm sư phó giúp nhìn xem không?”
Lão thái thái trương há mồm, thân thể bà không tốt không phải là vì mấy bữa cơm thôi sao. Nhưng rốt cuộc người già rồi cũng là sĩ diện, không có cách nào, cũng chỉ có thể thay quần áo cùng Lục Trạch đến miếu.