Anh Rể

Chương 7: Cao trào cấm kỵ ( H )


Lục Trạch bắt đầu chậm rãi ở trong cơ thể Sơ Niệm trừu động, chính là cái dạng động  tác này, cũng làm cô nhịn không được, mật hoa lại tiết ɖâʍ dịch

Lục Trạch buồn cười mà hôn lên lông mi Sơ Niệm :

“Tiểu nha đầu, mẫn cảm vậy sao?”

Hắn chế nhạo làm Sơ Niệm  cũng cảm thấy cảm thấy thẹn thùng ,cô cũng không biết thân thể của tại sao lại có thể ɖâʍ đãng đến tình trạng này, hắn bất quá chỉ dùng một ngón tay trêu chọc cô mà thôi, như thế nào lại…?!!

Cắn môi ức chế thanh âm rêи rỉ muốn phát ra, nhưng hắn lại vào thời điểm  này cố ý cắm hoàn toàn đi vào một ngón tay, đem  một tấc một tấc cắm vào thân thể của Sơ Niệm, trừu đưa qua lại,  lụy cô sở hữu cảm quan. Sơ Niệm rốt cuộc chịu đựng không được, phát ra một tiếng rêи rỉ  kiều mị, dị dạng cảm giác chính là sự thoải mái khiến. Sơ Niệm thấy có chút hư không.

Lục Trạch đồng thời  cũng cảm thấy mất hồn, hắn bất quá mới đưa ngón tay đi vào, vách thịt mền bên  trong tế liền hung hăng hút lấy hắn, chỉ là tưởng tượng nếu đổi lại là côn thịt hắn tiến vào thân thể Sơ Niệm, thọc vào rút ra  kia sẽ sướиɠ đến mức nào?! Nhất định sẽ khiến hắn tê dại thắt lưng, ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử.

Sơ Niệm chưa nói được gì thì Lục Trạch lại đem cô hướng lên trêи đỉnh đỉnh, cô dĩ nhiên  chịu không nổi mà dùng tay chống ở trước ngực hắn, ánh mắt mê ly, dường như trong mắt cô hiện tại chỉ có một người là hắn

Bất quá Lục Trạch  lại xem nhẹ năng lực tiểu hồ ly này, hắn đem cô hầu hạ mà ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử, nhưng nơi đó của hắn lại sưng to nhiệt sắp không kiềm chế nổi, hai bên thái dương cũng bởi vì hắn ẩn nhẫn thấm ra một chút mồ hôi.  Lục trạch kỳ thật nghĩ sẽ làm tuần tự tiến triển, từ từ tới, nhưng tay nhỏ Sơ Niệm  lại đột nhiên xoa xoa hắn, như có như không mà cọ xát??????

Trong mắt hiện lên thần sắc đắc ý , chỉ là cách lớp vải dệt mảnh mai có thể cảm nhận được  chỗ lửa nóng bỏng, nhịn không được nuốt nuốt nước bọt, Sơ Niệm  tuy rằng ăn nói lớn tiếng , nhưng lại không muốn cùng anh rể xảy ra tiến triển gì, nhưng tình huống hiện tại lại tựa hồ có chút cảm giác cô đang cưỡi lên lưng cọp khó trèo xuống.

Thấy hô hấp Lục Trạch  dần dần dồn dập,  đáy  mắt cũng che kín sắc thái tình duc, Sơ Niệm  có chút không tự chủ được mà kéo xuống khoá kéo, đem ƈôи ȶɦịt Lục Trạch giải thoát ra bên ngoài …Anh Rể

Nam căn thô tráng sưng to không còn trói buộc phóng ra, không an phận mà ở trong lòng bàn tay Sơ Niệm  nhảy lên vài cái, đỉnh  cái miệng nhỏ kia kia, thậm chí không ngừng đóng mở phun tinh lượng chất lỏng, Sơ Niệm  tu quẫ muốn dời tầm mắt, ” thật lớn nóng quá a?????? ” Lòng bàn tay có một chút hãn ý, của hắn lớn đến mức một bàn tay Sơ Niệm nắm không hết, nhưng lại không nghĩ điều này  làm đối phương nhìn cô mà chê cười.

Ngoài miệng cậy mạnh mà để sát vào, mang theo  điềm mỹ hương vị hơi thở của thiếu nữ, hòa nhập vào hơi thở dồn vào của Lục Trạch.

“Anh rể, anh nói —— nó sẽ tới nơi nào của em?”

Sơ Niệm  nói trêи dưới vuốt ve một chút, động tác không hề kết cấu lại làm  thần kinh Lục Trạch căng chặt.

“Thật lớn a, có thể hay không đem làm hư?”

Sơ Niệm lại tiếp tục khiêu khích nói, thậm chí còn cố ý hướng chỗ  bụng nhỏ mình mà cọ cọ.

Yết hầu Lục Trạch gian nan lăn lộn, môi cũng dần dần phát ra thanh âm, Lục Trạch  cắn chặt răng, động tác hai ngón tay thọc vào rút ra dần nhanh hơn, hoa dịch theo động tác hắn không ngừng tràn ra, dính đầy hai tay, tư vị tình ɖu͙ƈ tràn ngập toàn bộ căn phòng, khiến người ta nghe thấy lòng say mê điên đảo !! Khi thì nhợt nhạt, khi thì thử, một chút lại một chút, hận không thể muốn đem Sơ Niệm  đưa lên thiên đường… .

Kϊƈɦ thích như vậy Sơ Niệm  chưa bao giờ cảm thụ qua, Lục Trạch  không lưu tình chút nào đảo lộng làm cô nhịn không được run rẩy lên, thậm chí cuối cùng thân thể còn theo bản năng theo đón ý nói hùa theo động tác của hắn. Hai chân tinh tế thon dài không nhịn được mà run rẩy, chính là nhịn không được “muốn”, chỉ có thể khó khăn chịu đựng.

Đến cuối cùng, Lục Trạch gần là dùng hai ngón tay liền đem Sơ Niệm  đưa lên cao trào, hỗn hợp mùi hương thiếu nữ cùng tư vị  chất lỏng một cổ một cổ tràn ra làm ướt đẫm lòng bàn tay cùng quần tây Lục Trạch.

Thân thể Sơ Niệm  bởi vì qua dư vị cao trào,  một chút một chút rung động, trong phòng mở điều hòa nhưng thân thể  cô lại che kín tầng mồ hôi, không khỏi co rúm lại một chút, Lục Trạch  ý thức được đem áo khoác khoác lên người Sơ Niệm..

Sơ Niệm  ghé vào trêи vai hắn nghỉ ngơi hồi lâu, Lục Trạch lần xuống áo khoác mà  vuốt ve tấm lưng trắng mịn, ngữ điệu thốt ra là chuỗi thanh âm ôn nhu chưa từng có:

“Có khỏe không”Anh Rể

🥺🥺🥺 vote chưa đạt nhưng ad vẫn post chương mới 😚😚😚😚

😁😁😁😁 vote tiếp tục đi nào ❤❤

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.