Lần đó trong phòng thử đồ, trêи người Sơ Niệm có dấu vết ái muội, ngày đó ở nhà cũ Lục gia, Lục Trạch cố ý vô tình đối với Sơ Niệm chiếu cố, cùng với hôm ở trong miếu hắn cùng Sơ Niệm về trước????? Còn có sáng nay, Cảnh Dĩ cho cô gọi điện thoại tới trực tiếp cho Sơ Uyển một đòn trí mạng.
Sơ Uyển nỗ lực bình phục tâm tình, Sơ Niệm cùng Lục Trạch nhắn tin qua lại cô đều thấy. Những lời nói liêu nhân của Lục Trạch chỉ cần để ý một chút cũng đều tâm động vạn phần, càng đừng nói bọn họ hai người?????? Hô, Lục Trạch cũng thật là không phẩm vị, lại đi xem trọng đứa em gái này của cô!!
Ánh mắt khinh thường nhìn về phía Sơ Niệm – nhất định rất đắc ý, khi có được người mà cô không có.
” Em không chịu nổi cô đơn sao? Một hai phải tới câu dẫn nam nhân của chị. Thật là bỉ ổi.”
Sơ Uyển lại lần nữa nói lời châm chọc, cô vẫn luôn biết Sơ Niệm hay để ý cái gì – có ai mãi cam tâm tình nguyện sống dưới cái bóng của người khác?
Nhưng Sơ Uyển chính là hy vọng cả đời Sơ Uyểnđều sống ở dưới lòng bàn chân của mình, mãi mãi không thể bước ra ánh sáng
Liễu Minh Hoa chính là từng nói vớ Sơ Uyển như vậy, Sơ Uyển sinh ra vốn chính là ngoài ý muốn, sự ra đời chẳng ai mong đợi, nên chẳng có tư cách gì đoạt đi thứ của cô? Nhưng Sơ Niệm hiện tại chẳng những đoạt, thậm chí còn đem hồn phách Lục Trạch câu dẫn đến điên đảo, cái này bảo Sơ Uyển làm sao bỏ qua?!
Sơ Niệm vẫn là một lời chưa nói, chăm chăm mà nhìn chị gái, cũng là, loại này thời điểm cô còn có thể nói gì, dù sao thì việc cô câu dẫn người đàn ông của chị gái là sự thật.
Trong lòng lửa giận đến cuối cùng hóa thành một tiếng cười khẽ, Sơ Uyển đột nhiên nhướng mày, di động trong tay cũng dần dần rút đi vệt nước, Sơ Uyển lại đưa điện thoại di động đưa cho Sơ Niệm, một bộ dáng như muốn thương lượng.
“Đàn ông phong lưu han thích món ăn bên ngoài trong lúc nhất thời chị có thể hiểu, nhưng ai ăn bên ngoài xong mới biết được món ăn ở nhà có bao nhiêu tinh túy. Trong khoảng thời gian này cũng là vất vả em, thay chị chăm sóc Lục Trạch . Chuyện này … … Chị có thể coi như không biết, nhạ, di động trả lại em, về sau?????? Nhớ rõ phải ngoan ngoãn.”
Không biết có phải hay không những lời này của Sơ Uyển thật sự nghe rất có sức thuyết phục. Trêи mặt Sơ Niệm đột nhiên lộ ra biểu tình như trút được gánh nặng, theo bản năng mà liền nhìn Sơ Uyển đến gần vài bước, chuẩn bị nhận lại di động của mình.
Chỉ là đợi khi cô cầm di động, Sơ Uyển rồi lại lộ ra một nụ cười quỷ dị, sau đó tay ướt dầm dề trực tiếp bóp ở cổ tay Sơ Niệm, đột nhiên không kịp phòng người cũng đã bị đẩy mạnh xuống bể bơi.
Trong sơn trang bể bơi rất sâu, Sơ Niệm ban đầu bởi vì hoảng sợ, mãnh liệt mà phịch vài cái, tiếng lểu còn tới kịp phát ra liền sặc mấy ngụm nước, lại sau đó, thanh âm càng ngày càng nhỏ, cho đến khi tắt lịm??????
Sơ Uyển liền ở bể bơi biên lẳng lặng nhìn em gái một loạt giãy giụa, trong lòng kia trận lửa giận cũng quỷ dị dần dần biến mất hầu như không còn.
Đối, Sơ Niệm chính là không cẩn thận rớt vào bể bơi, Sơ Niệm cũng không biết bơi , cho nên… nếu cô liền như vậy lẳng lặng mà nhìn, cho dù Sơ Niệm có chết, cũng sẽ làm người ta tin tưởng không nghi ngờ … này chỉ là tai nạn ngoài ý muốn.
Sơ Niệm không những không biết bơi, hơn nửa còn sợ nước. Khi còn nhỏ, Liễu Minh Hoa đưa hai con gái đi học bơi, trong hồ nước cũng không sâu, bất quá Sơ Niệm vẫn là có chút sợ. Khi Sơ Uyển đã bắt đầu học thì cô còn không có dám xuống nước, sau có huấn luyện viên lại đây thúc giục vài câu, Sơ Niệm vẫn là không nguyện ý, nhưng Sơ Uyển ở lúc ấy lại một phen đem em gái đẩy mạnh xuống…. .
Xong việc Sơ Niệm chất vấn Sơ Uyển, vì sao lại đối với mình như vậy, nhưng chị gái cô lại dửng dưng như không, nói là học bơi đều phải như vậy!! Bị tấn công bất ngờ mới có thể kϊƈɦ thích được khát vọng sinh tồn bản năng. Bằng không cứ dùng dằng nhát gan biết bao giờ mới biết bơi được.?
Sơ Uyển lúc ấy nói đương nhiên một chút áy náy đều không có, nhưng Sơ Niệm lại cảm thấy quanh mình đều là lãnh đạm, nếu không phải có huấn luyện viên ở đây e là ngày hôm đó chính là ngày tang mệnh của mình.